Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bốn tiếng sau, đêm tối hàng lâm Vĩnh An Vương phủ đệ.

“ Ngươi đem Tiêu Vũ làm vua” Tư Không Thiên Lạc, Cơ Tuyết, Diệp Nhược Y thanh âm lớn tiếng lên tiếng, tâm tình có một cổ tức giận lên.

Tiêu Sắt một bên vẫn đạm mạc uống trà của mình, cố nén tâm tình khiếp sợ khi nhìn về hư ảnh huyễn cảnh vừa tiêu tán đi, ngày hôm nay một tin sét đánh truyền ra khỏi Thiên Khải Thành để cho hắn lòng sóng gió không cách nào bình tĩnh được, Bạch Vương Tiêu Sùng vào Thái An Điện thí vua.

Có đánh chết hắn cũng không tin được Tiêu Sùng làm ra được việc này, nếu như Tiêu Vũ thì hắn còn tin được, mà người hắn hiềm nghi không ai khác chính là Đế Thiên An làm ra.

Đúng như hắn đoán người làm chính là Đế Thiên An, có điều khi tận mắt thấy huyễn cảnh mà Đế Thiên An từ ký ức tái tạo lại để cho bọn người trợn mắt há muồm , Tiêu Sùng đả bị một ác ma đoạt xá để cho đám người ở đây kinh ngạc, thậm chí Đế Thiên An cũng xém bị mất mạng đoạt xá.

“ Tiêu Sắt cũng đâu muốn làm vua gì, các nàng trợ giúp hắn lên làm vua được gì chứ, đây không phải là ép hắn sao, chém chém giết giết sinh linh đồ thán...” Đế Thiên An còn chưa nói xong đả bị ba nử tay vươn lên đập lên người.

“ Sinh linh đồ thán, đi chết đi”

“ Ngươi giết người còn ít sao, cắn chết ngươi tên sắc lang này”

Diệp Nhược Y không nói một lời, gương mặt âm trầm hai tay không ngừng tăng lên lực đạo, một bên nghe Đế Thiên An cất lên đau đớn thanh âm, vẫn không ngừng dừng lại chút nào.

Tiêu Sắt ánh mắt thoáng qua quang mang, khi nghe Đế Thiên An lời nói, hắn quả thật chí không ở hoàng vị, muốn rong chơi giang hồ chọn lấy du hiệp đạo mà tiêu dao đây, hết lần này đến lần khác rất nhiều người lại muốn đem hắn lên ngôi đó. Bởi vì bọn họ tin tưởng tài hoa lẫn thiên tư không ai hợp hơn hắn ngồi lên ngôi cửu ngũ kia.

“ Tiêu Sở Hà ta nói đúng chứ” Đế Thiên An một hồi làm trò kêu lên, rồi ngừng lại nhìn về Tiêu Sắt lên tiếng hỏi.

Một lời vừa ra đám người ồn ào cũng im ắng lại, bởi vì đây là lần đầu tiên Đế Thiên An gọi đích danh của Tiêu Sắt, từ trước đến nay hắn đều gọi Tiêu Sắt không có đem cái vương gia Tiêu Sở Hà xem lấy, giống như Vô Tâm một dạng cho dù hắn hiện giờ danh tự là Diệp An Thế kế tục Thiên Ngoại Thiên, nhưng khi gặp lại với Đế Thiên An
vẫn là một tà hòa thượng gặp gỡ.

“Đúng vậy, từ trước đến nay ta đều chưa nghĩ đến ngôi vị đó, thứ Sở Hà chọn trước giờ luôn là khoái hoạt tiêu dao” Tiêu Sắt một hồi trầm ngâm liền đáp lời,thân ảnh dứng dậy nhìn về bên ngoài giá lạnh, tuyết rơi trong đầu lại nhớ lại một hư ảnh hòa thượng phong hoa tuyệt đại .

"Ta muốn cưỡi gió về phía bắc, Hiên Viên tuyết rơi tựa bão gầm
Ta muốn mượn thuyền chèo ra đông, tiên tử thướt tha đứng đón gió.
Ta muốn đạp mây ngàn vạn dặm, rồng ngâm miếu đường làm gì ta?
Đỉnh Côn Lôn tắm trong nắng sớm, tận cùng biển cả thấy núi xanh.
Vạn dặm trường phong yến trở về, không thấy chân trời người không về”

Đế Thiên An gật đầu nói : “ mỗi người có chí khác nhau, tâm hắn không tại vương quyền, đất trời này rất nhỏ sinh mạng vô hình lại nhỏ bé ngắn ngủi, đời người sống được bao nhiêu năm đây, chỉ cần không thẹn lương tâm trước khi chết không phải tiếc hận, giá như lúc trước điều này, giá như điều kia... để tiếc hận”

Đám người trong phòng lần nữa lặng xuống, đúng như những lời hắn nói mỗi người đều có chí riêng của mình, bọn họ chỉ nghĩ đến ngôi vị kia phù hợp với Tiêu Sắt, nghĩ hắn muốn tranh vương vị nhưng chưa từng nghĩ đến hắn trước nay hắn không có ý định ngồi lên ngôi vị đó.

Đế Thiên An đôi mắt mở ra, câu thông với nhãn lực mở ra nội thiên địa của mình, chậm rãi nói : “ thế giới này rất nhỏ bé, ngoài kia có vô vàn thế giới rộng lớn, các ngươi không nên bị mảnh thế giới nhỏ bé này hạn hẹp, đến, hôm nay ta dẫn các ngươi vào thế giới của ta, cho các ngươi chứng kiến một chút.”

“ Đây... đây là” Cơ Tuyết con mắt mở lớn lên nhìn về quang cảnh phía trước, cả thân ảnh mình bị hút vào bên trong hắc động kia, khung cảnh đả không còn là Tiêu Sở Hà phong cảnh nữa.

“ Tỷ phu... thế giới của ngươi... trời ạ... Tiêu Sắt nhìn kia, tiên đậu lại nhiều đến thế, trời ạ” Lôi Vô Kiệt cả kinh thốt lên khi thấy một mảng cảnh đồng xanh biết tiên đậu

“ Nơi đây là...” Tư Không Thiên Lạc khiếp nhược nói, nàng dù cùng Đế Thiên An thân cận nhưng cũng chưa được hắn dẫn vào bên trong đây.

“ Là tiên giới” Một giọng nam tử cất lên, làm cho đám người quay người lại, chính là Thương Tiên Tư Không Trường Phong cùng với Lạc Thủy Thanh.

“ Thiên Lạc, con đả lớn như vậy rồi sao?” Lạc Thủy Thanh xuất hiện gần, ánh mắt nhu hòa nhìn thân ảnh nữ tử phía trước, bàn tay vuốt ve lấy.

“ Nương, ngươi thật là nương” Tư Không Thiên Lạc vui mừng kinh hô, tay buông ra Ngân Nguyệt Thương vội ôm lấy thân ảnh của mẫu thân mình.

“ Thê tử của Thương Tiên không phải đả ...” Cơ Tuyết nghi hoặc, lời còn chưa nói hết sửng sờ ngây người ra khi thấy thêm mấy cái bóng ảnh khác, trong đó có một người nàng nhận ra, chính là Cơ Nhược Phong, bên cạnh còn một phụ nữ khác dung mạo xinh đẹp tuyệt trần, chưa hết còn thêm mấy thân ảnh liên tục hiện ra.

“ Tỷ, cha, nương, ông ngoại” Lôi Vô Kiệt run rẩy hốc mắt đỏ lên, nước mắt cũng tuôn ra khi thấy được mấy thân ảnh người nhà của mình.

“ Chú” Tiêu Sắt kinh hô lên, không cách nào tin được khi nhìn thân ảnh nam tử đi ra sau cùng, chính là người mà nhiều năm trước hắn ngưỡng mộ sùng bái.

“ Khóc, khóc cái gì mà khóc” Lôi Mộng Sát đi đến cho Lôi Vô Kiệt một cốc, song ánh mắt cũng trở nên nhu hòa.

Nội thiên địa một nơi khác, xa hoa rộng rải cung điện nơi.

“Bành bành bành bành” từng tiếng vang liên tục vang lên, hai thân ảnh nam tử cuốn vào nhau như lưu manh ẩu đả quyền đấm cước đá, khí kình lan tỏa khắp nơi.

“ Muốn đánh ta, luyện thêm trăm năm nữa đi” Đế Thiên An đem hay tay của hắn khóa chặt lại về sau, một tay chấn xuống chế trụ đối phương, công phu quyền cước cận chiến của hắn đương thời khó ai bì, lại thêm thể chất của hắn chấp mười lần Vô Tâm cũng không xi nhê.

“ Phi” Vô Tâm mắng lên một tiếng, có điều hắn cũng chỉ có thể mắng lên được một tiếng khi một lọ nhỏ xuất hiện phía trước hắn, tỏa ra u hương lam quang phiêu phù ngay khi hít phải, thân hình Vô Tâm hoa lệ hôn mê đi.

“ An Thế, ngươi làm gì nó rồi” Dịch Văn Quân bước vào bên trong, trên tay mang theo khai rượu bên trong nhìn lấy Vô Tâm ngã xuống mặt đất bị Đế Thiên An chế trụ lập tức lo lắng chạy đến.

“ Cho tên tiểu tử này ngủ một chút mà thôi” Đế Thiên An đem tay vươn ra đem vò rượu lăng không phiêu phù lấy, đồng thời đem thân hình Vô Tâm thả đi, nói : “ tiểu tử này nghĩ muốn thay mẫu thân hắn đòi lại công đạo đây”

“ Ngươi, khốn kiếp, bại hoại, vô sĩ” Dịch Văn Quân mặt có chút phiếm hồng lên, thân hình có chút run lên khi bàn tay luồn qua eo nàng đem thân thể nàng nhấc đi một nơi.

“ Nàng châm ta hai châm, một châm đả trả rồi, còn một châm nữa... hắc hắc” Đế Thiên An cười tà thân ảnh nhanh chóng xuất hiện ở một gian tẩm cung khác đem thân hình nàng quăng lên giường, đem y phục trên người thoát đi.

Dịch Văn Quân mặt đỏ hồng lên khi nhìn thấy thân hình Đế Thiên An phơi bày ra, bên dưới tiểu huynh đệ đả ngẩng đầu chào đón, nhìn hắn đi đến gần mình nàng biết đêm nay chờ đợi điều gì, chính là chuẩn bị một đêm bị hắn cho giày vò lấy, trên người y phục cũng thoát đi, nhìn ánh đèn còn sáng tay phất ra nội lực thoát ly đem ngọn đèn tắt đi.

“ Đến, nó chờ nàng đây” Đế Thiên An cười tà tay kéo lấy thân hình nàng lại, đem đầu nhỏ ấn xuống gần lấy côn thịt của mình, đem tay vén lên mái tóc dài của nàng.

Dịch Văn Quân mặt đỏ thẩm lên, cả người xuân tình rạo rực mặc dù trong đêm tối nhưng nàng vẫn nhìn thấy được tiểu oan gia bên dưới, cũng biết tên bại hoại này muốn gì ở mình, nàng cũng không phải là thiếu nữ mới lần đầu, miệng nhỏ mở ra cúi xuống đầu lưỡi vươn ra liếm láp lấy côn thịt bên dưới.

“ Nhân thê có khác, thật thoải mái” Đế Thiên An thư sướng hưởng thụ Dịch Văn Quân miệng nhỏ nhả ra nuốt vào bên trong côn thịt của mình.

“Ồ… ô … ô … Khục … ngô” Cảm nhận trong miệng côn thịt to lớn nóng bỏng, toàn bộ hai má đều bị biến hình phồng lên, theo cái ấn đầu từ tay hắn xuống đẩy côn thịt sâu vào bên trong cuống họng nàng, để cho nàng hít thở không thông liền vội rút ra
có điều bị tay hắn đè ấn lấy, nàng tiếp tục bị hắn điều khiển khẩu giao lấy.

Chỉ một lát như hít thở không thông biểu lộ thống khổ lại giống cầu xin tha thứ phản ứng làm hắn càng lớn hơn hưởng thụ không chút lưu tình ngừng lại trái lại càng gia tăng tốc độ nhanh hơn, cảm nhận bên trong ấm áp và nhớp nhoáng căng cứng khiến dương vật bị bao bên trong vô cùng thoái mái nhất là hàm răng lẫn lưỡi nhỏ của nàng quấn lấy các đầu thần kinh tê dại truyền lại xúc cảm.

“ Ahh” Đế Thiên An đem hai tay ấn chặt lấy đầu nàng, gần hơn nữa tiếng khẩu giao chơi đùa cùng nàng, cuối cùng trym lớn trong miệng nàng thả ra tinh quan đem một lượng lớn tinh dịch phun vào.

Dịch Văn Quân lắc đầu ngậy ngậy cảm giác dương vật trong miệng nhảy nhảy một cái liền phun một lượng lớn tinh dịch cực nóng vào trong miệng nhỏ của mình, theo bản năng nuốt lấy từng ngụm từng ngụm nhưng do quá nhiều khiến nàng bị sặc lấy hai bên khóe miệng trào ra không ít chảy xuống cặp ngực cao vuốt của nàng vô cùng dâm đảng.

“Ực” Dịch Văn Quân đôi mắt nhắm nghiền khoái cảm đê mê khi đầu trym lớn thoát khỏi miệng nhỏ của nàng, chiếc cằm bị tay hắn nâng lên đem số còn lại tinh dịch bên trong nuốt sạch lấy, một hồi ánh mắt mở ra đê mê khoái cảm nàng xém bị hắn làm cho sặc chết, nhìn phía trước đầu trym to lớn bên trên vẫn còn dính một ngụm nước miếng lẫn tinh dịch, bên dưới của nàng nhìn kích thích không thôi.

Nhìn nụ cười tà của hắn, Dịch Văn Quân lườm hắn một cái mị nhãn như tơ miệng cuối xuống, sau đó nàng liếm sạch tinh dịch và nước miếng xung quanh, đợi đến khi không còn cảm nhận bên dưới mình hai mép đả rỉ ra không ít nước nhờn, thân hình lại bị nhấc lên xoay lại, nàng cũng phối hợp mông chổng lên cao, bón chi chống lấy trên giường, tư thế này nàng cũng hắn dùng không ít lần.

“ Annn” Dịch Văn Quân rên lên một tiếng, thân hình cương lên khóe mắt lại ngấn ra nước khi mà bên dưới cô bé bị trym hắn dùng sức đẩy một hơi lút cán vào bên trong, nóng bỏng cứng rắn đau đớn lẫn đê mê truyền lại đại não, còn chưa hết cặp ngực của mình đang bị hắn bóp thành đủ loại hình dạng.

“ Ahhh....ân ân... đừng nhéo... ân... đau... đau quá... xin ngươi... xin ngươi... ah chết nô gia ... ahhh... mạnh lên... đừng dừng... ân ân” Dịch Văn Quân không ngừng rên rỉ khi bên dưới trym lớn ra vào bên trong chậm chạp, mỗi một lần đảy vào đều chạm đến tử cung nàng, đem cô bé bên trong hai mép nong ra, còn hai hạt đậu của nàng cũng bị hắn vân vê khiến nàng bị cảm giác khoái cảm lan khắp toàn thân mà rên rỉ.

“a … a … a … a … a” Một tiếng cao triều ngân vang lên, thân ảnh nàng run lẩy bẩy bên dưới nơi hai bộ phận sinh dục giao nhao tuôn ra dịch thể trắng ngần, hiển nhiên sau một hồi chinh phạt Dịch Văn Quân đạt đến cao trào, nhưng bên dưới trym hắn vẫn tiếp tục ra vào bên trong.Lúc này Dịch Văn Quân đã không còn quan tâm đến gì nữa, thần trí đả bị nhấn chìm một lòng theo đuổi dục vòng mà thôi, cơ thể phó mặc cho hắn đùa bởn.

“ Đến nàng rồi, Nguyệt Cơ” Đế Thiên An đem Dịch Văn Quân xụi lơ buông ra, đem thần trí không rõ Nguyệt Cơ từ trong giới chỉ mình đem ra, vì làm hoàng đế Tiêu Vũ đem nữ nhân hắn yêu dâng cho Đế Thiên An, vốn nàng đem lòng yêu thích Minh Hầu nhưng bị Tiêu Vũ ra tay cưỡng đoạt, Minh Hầu thần trí tổn thương còn bản thân nàng đồng dạng bị Dạ Nha dùng dược vật khống chế, Tiêu Vũ muốn đem ký ức của nàng cùng Minh Hầu lao đi rồi chiếm lấy, sau này Đế Thiên An đem Vô Tâm cứu ra thuận tiện còn hốt luôn em mỹ nhân này.

“ Ahhhhh” Nguyệt Cơ kêu rên một tiếng đau đớn thống khổ khi bên dưới cô bé của mình, bị hắn thô bạo nhét trym lớn vào trong, đem màng trinh của nàng xé bức đi thẳng một hơi chạm đến đáy tử cung, máu tươi bắt đầu đổ ra.

Thần trí của Nguyệt Cơ đả rơi vào mê mang hiện tại chỉ có theo bản năng con người mà thôi, hai tay đem nắm chặt lấy ra giường xiết chặt còn hai chân đùi ngọc bị hắn tách ra gát lên vai mình, cơ thể run lẩy bẩy miệng không ngừng thét lên đau đớn thanh âm lẫn tiếng rên rỉ, theo từng cú đẩy vào rút ra.Đế Thiên An đem hai tay nhào nặn đôi ngực sửa to lớn kia, ngực nàng rất lớn so với Dịch Văn Quân còn lớn hơn bàn tay còn nắn không hết, không ngừng nắn bóp lấy.

“ Bạch bạch bạch bạch”

“ Ân ân ân ân ân”

Đế Thiên An đem tay vươn ra nội lực đem thân hình Dịch Văn Quân kéo lại, đem hai thân hình hai người đè lên nhau, Nguyệt Cơ chỉ còn lại bản năng thuần túy đầu lưỡi há ra quấn lấy chiếc lưỡi của Dịch Văn Quân nuốt lấy, đôi tay không ngừng sờ soạng tấm lưng của nàng, còn bản thân Dịch Văn Quân vừa mới hồi phục lại thần trí có chút sức lực lại bị nàng hôn lấy, dục vọng lần nữa dâng lên cùng nàng hôn lấy.

Hai tay nắm lấy eo thon gọn của Nguyệt Cơ chậm rãi đóng pit tông ra vào, sau đó là nhanh dần và mạnh dần và cuối cùng là đút vào điên cuống với tốc độ nhanh vừa mạnh khiến hai bộ phận bên dưới chạm nhau phát ra. Nguyệt Cơ chỉ còn lại bản năng miệng lại bị Dịch Văn Quân khóa lại, đôi mắt ngấn ra nước mắt thân ảnh co giật hai tay bám chặt lấy thân hình của Dịch Văn Quân, khi mà bên dưới nàng đạt cao trào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK