Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói căn nhà gỗ của Hàn Phi Quang theo thời gian trôi qua, dưới thế lửa mãnh liệt thiêu đốt mà chịu phá hủy. Cho đến khi lửa lớn tắt đi chỉ còn lại một đống cháy khét, khói trắng lượn lờ không dứt.

Đột ngột, mấy đạo bóng đen từ xa thấp thoáng, sau đó hiện ra trước căn nhà sụp đổ, những kẻ này đều giống nhau đều là nam tử. Cả người khoác lấy một cái áo bào đen, áo bào sau mũ trùm nối liền phủ đầu, mái tóc được túm cột chặt dựng lên cao mà đội lớp mũ trùm lên cao nhìn như một chiếc nón.

Bên hông mang theo một thanh kiếm, đồng dạng y phục đồng dạng mang kiếm. Những kẻ này chính là Hắc Phong Hội thành viên.

“ Trời! có chuyện gì xảy ra rồi, mới có mấy ngày mà nơi ở của cậu chủ đã cháy trụi thế này” Một cái trung niên nam nhân, trên mặt mang một cái vết xẹo lớn, nhìn qua tựa như từng bị đao kiếm cắt dài qua, y là thủ lĩnh của đội nhân mã này Hưng Quân.

“ Kẻ nào đã tấn công cậu chủ ư?” Một tên khác phía sau vội tiếp lời, đưa ra phán đoán của mình.

“ Tạm gác chuyện đó lại, việc quan trọng trước mắt đó là tìm được Hàn công tử trước khi Tướng Quân tới” Hưng Quân nhanh đưa ra việc cần làm nhất bây giờ.

“ Nhưng xem chừng, địch có vẻ rất đông”

“ Liệu công tử có chạy thoát không?”

Nghe hai thuộc hạ nói, Hưng Quân suy ngẫm một lát nói : “ tuy không biết võ nghệ nhưng tài khinh công của cậu chủ xuất quỷ nhập thần, ta tin chắc cậu ấy không dễ để lọt vào tay bọn chúng đâu”

Hàn Phi Quang là đệ tử thứ sáu mà Thiên Mã Tướng Quân nhận lấy, mà nhóm người bọn họ lại được chính được phân phó đi theo hộ vệ. Trong lòng không ít người cũng có chút bất mãn, bởi đồ đệ của Thiên Mã Tướng Quân mỗi một kẻ đều võ công bất phàm.

Nhưng Hàn Phi Quang lại là kém cỏi nhất, chỉ biết mỗi một trò khinh công. Đáng nói là tín vật bất ly thân của Thiên Mã Tướng Quân là Hỏa Long đao lại được truyền cho Hàn Phi Quang, mà kẻ kia lại không chịu nhận Thiên Mã Tướng Quân, không chịu học võ.

Theo mệnh lệnh của Hưng Quân, các thành viên đi theo nhanh chóng tản ra tìm kiếm tung tích của Hàn Phi Quang, có điều nhất thời bọn họ không tìm ra được tung tích của cậu chủ nhà mình.

Bản thân Hưng Quân sau khi phân phó thuộc hạ xong lập tức lên đường tìm đến chủ nhân của mình, sau khi được Thiên Mã Tướng Quân triệu kiến liền đi vào đại sảnh bên trong, nhìn thân ảnh tóc đã bạc trắng, đang ngồi tại ghế thái sư uống trà, lập tức một chân quỳ xuống cung kính hành lễ, cùng bẫm báo mọi chuyện.

Thiên Mã Tướng Quân tuổi đã hơn lục tuần, năm tháng qua đi trên gương mặt tuấn lãng một thời giờ đây chỉ còn lại không ít vết chân chim cùng nếp nhăn. Nhìn qua giống như một lão gia gia bình thường như bao người, tại ghế thái sư gỗ trong phòng bình thản nhâm nhi một tách trà.

“ Sao? Quang nhi bị tấn công à!” Thiên Mã Tướng Quân nghe xong thuộc hạ bẩm báo đồ đệ mình bị kẻ địch công kích, có phần giật mình lớn tiếng mà hỏi.

“ Tiểu nhân , thật tội đáng chết ạ” Hưng Quân chủ động nhận tội.

“ Hơ hơ, đừng quá lo vậy” Thiên Mã Tướng Quân cũng không phát giận, đến tuổi lão trải qua không ít chuyện nên cũng không như mao đầu tiểu tử mà thất thổ, đứa đệ tử này lão càng rõ ràng tính cách cùng bản lĩnh à, dò hỏi : “ mà có đúng là Quang nhi mang theo Hỏa Long đao đi theo không?”

“ Dạ đúng ạ, nhưng thuộc hạ không tìm thấy cây đao trong ngôi nhà cháy” Hưng Quân thành thật đáp lấy.

“ Ukm” Thiên Mã Tướng Quân nghe xong nhẹ gật đầu.

Hưng Quân lại nói : “ hiện thuộc hạ đã cho người đi khắp nơi, nhưng vì núi non hiểm trở nên vẫn chưa tìm ra tung tích. Thuộc hạ sẽ huy động thêm người để tìm bằng được lục công tử”

“ Thôi khỏi, không cần làm ầm ĩ lên thế” Thiên Mã Tướng Quân nhắm mắt dưỡng thần, lắc đầu từ chối.

Hưng Quân vội nói : “ Nhưng Hàn công tử không biết võ công, nếu không may phải đối mặt với một cao thủ nào đó, thì…”

“ Ha ha ha” nghe xong Thiên Mã Tướng Quân cười lớn, cười dứt rồi nói : “ nếu hắn bất tài thế thì đâu đủ tư cách để ta nhận làm đồ đệ”

Nhiều năm về trước, Chính phái mạnh mẽ Tà phái suy yếu. Nhưng bằng một cái tên nổi lên đã đem cục diện đảo ngược, chính là đệ nhất cao thủ của Tà phái người được xem là lãnh tụ tinh thần cột chống cho Tà phái, chủ nhân của Hắc Phong Hội lẫy lừng Thiên Mã Tướng Quân.

Mấy chục năm về trước, Hắc Phong Hội chỉ là một đám lưu manh không có bao nhiêu bản lĩnh. Song đã nghiên trời lệch đất khi dưới tay Thiên Mã Tướng Quân, những kẻ lưu manh dưới thiết quân luật đặt ra, dưới bàn tay của Thiên Mã Tướng Quân nhào nặn trở thành một bang phái hùng mạnh.

Và hiện nay là Tà phái đệ nhất bang hội, một kẻ như Thiên Mã Tướng Quân làm sao sẽ vô duyên vô cớ giao ra tín vật bất ly thân, nhận một cái tên võ công kém cỏi như Hàn Phi Quang làm đồ đệ mà không có lý do được chứ.

Mặc dù một phần Hàn Phi Quang xuất hiện tình cờ khi Thiên Mã Tướng Quân cùng với chính đạo đệ nhất nhân Kiếm Vương so đấu, cuối cùng rơi vào lưỡng bại câu thương mà cứu giúp, có ân cứu mạng song cũng còn chưa đủ để Thiên Mã Tướng Quân dành nhiều quan tâm như vậy.

Nguyên cớ là Hàn Phi Quang chính là một cái thiên tài, cho dù năm đại đệ tử mà lão nhận trước chỉ hơn không kém. Đứa đệ tử này có một cái bản lĩnh, đó là bất luận chiêu thức gì chỉ cần nhìn qua một lần là có thể bắt chước lại ngay, hơn nữa Hỏa Long đao rơi vào tay Hàn Phi Quang không có bất cứ chuyện gì khác thường.

Nắm giữ Hỏa Long đao nhiều năm cho nên Thiên Mã Tướng Quân biết chính Hỏa Long Đao chọn lấy Hàn Phi Quang làm chủ, bất luận đồ đệ nào của hắn đều không làm được, cộng thêm tài khinh công siêu phàm cùng Hỏa Long đao bên cạnh, Thiên Mã tin tưởng đứa đồ đệ này không gặp nguy hiểm gì.

“ Vậy ý của tướng quân là sao ạ?” Hưng Quân không rõ, dò hỏi chủ nhân của mình.

Thiên Mã Tướng Quân vuôt râu, từ tốn nói : “ ngươi quá lo rồi, tử vi nói mạng của Quang nhi lớn lắm. Với lại hắn cầm Hỏa Long đao trong tay thì không dễ chết đâu.”

Nói đến đây Thiên Mã Tướng Quân đem cốc trà cầm lên, tính cách của đệ tử mình lão rõ trong lòng bàn tay, chuyện này có chút không bình thường : “ nhưng lạ một nỗi, hắn không ưa đánh nhau sao lại đem bảo đao đi làm gì? Cái thằng! hay nó lại phải lòng một cô ả nào rồi…”

“ Chuyện này…” Hưng Quân lấp lửng nói, trong lòng cùng thầm đồng ý với ý kiến này của người trước.

Hắn đi theo Hàn Phi Quang cũng một đoạn thời gian, cho nên rõ ràng tính cách của cậu chủ nhà mình. Chính là một tên trăng hoa háo sắc, thấy mỹ nữ liền quên đường về, đối với học võ công phương diện này không một chút quan tâm nào cả.

Nếu để cho Hàn Phi Quang chọn một cuốn tuyệt thế võ công hay thần binh lợi khí với một cái mỹ nhân. Hưng Quân liền khẳng định vị công tử nhà mình không chút do dự chọn lấy cái sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK