Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi từ Đế Thiên An biết được quái vật bên dưới, nàng dùng trí thông minh của mình phán đoán, lại từ Harry nghe được giọng nó. Rồi từ con ma khóc nhè phát hiện ra lý do nàng chết, từ đó phán đoán ra lối vào nhất định ở nơi này, lần để mở ra cần phải có người biết được xà khẩu.

“Ôi thôi nào Hermione, chúng ta đi tham quan một chút thôi nào, hơn nữa bồ không phải đã biết được điểm yếu của tử xà sao, thứ nghĩ mà xem nếu chúng ta lợi dụng điểm yếu đó đem nó giết đi, hơn nữa đây là phần thưởng lớn đấy biết không, 2 chúng ta cũng muốn có một ít quà từ giáo sư đây” Ron một bên dụ hoặc Hermione lên tiếng.

“Đúng vậy Hermione, chỉ cần tận lực không nhìn ánh mắt của nó là không sao mà, hơn nữa Hermione nếu chúng ta đi về có người phá giải ra đáp án làm sao giờ, khi đó không phải là tay trắng sao” Harry gấp gáp lên tiếng nhìn nàng, cùng với Ron bơm hơi dụ dổ lấy

“Đúng đó, hơn nữa hằng ngày chúng ta cũng chiến đấu với không ít quái vật lớn đây” Ron tăng thêm trọng lượng cho Harry lên tiếng, nhìn Hermione thần sắc lưỡng lự lên tiếng.

“ Được rồi, hai bồ nói đúng, nhưng phải cẩn thận, ngay khi thấy nó lập tức đem gà trống ra” Hermione lên tiếng, tay thò vào chiếc túi mình lấy ra 2 con gà trống cho đồng bọn, cả người quang mang bộ áo giáp lập tức trang bị trên cơ thể, sau đó nhảy tọt vào bên trong ống nước.

“Tuyệt” Ron và Harry hưng phấn giữ chặt lấy đầu gà trống, sau đó nhanh chân nhảy vào ống nước.

Ngay khi ba người này nhảy vào lổ ống gần đóng lại, thì một thân ảnh nữ hài khác từ trong bóng tối xuất hiện, nhanh chóng nhảy vào ống nước to lớn bên trong.

“Hừ...Penelope” Một cái bóng ảnh khác xuất hiện theo sau nhanh chóng tung người nhảy bám theo.

“ Daphne” Penelope trên người là một bộ áo giáp màu xanh phỉ thủy bó sát cơ thể, trên tay là một cây roi cùng màu, tay kia cầm đũa phép nhìn thấy bên trên truyền lại thanh âm ma sát, cười nói : “ không ngờ là em”

“ Hừ” Daphe hừ lành một cái không có trả lời.

Con quái vật tấn công học sinh Muglle cả hai người đả tìm ra được từ lâu, dù sao có gợi ý của Đế Thiên An cần đem theo tấm kính, Norris, Nick, Colin, Justin bị hóa đá cũng như những con gà trống của bác Hagrid bị người giết, lũ nhện lại dị thường hoảng sợ, lại có được kho sách khổng lồ của Đế Thiên An tra tìm bọn họ cũng từ cuốn Sinh Vật Huyền Bí tìm ra được đích xác con quái vật.

“Trong số những ác thú và quái vật đáng sợ đi lang thang trên mảnh đất của chúng ta, không có con nào lạ lùng hơn và nguy hiểm hơn con Basilisk .Tử Xà – basilik là con rắn có cái nhìn và hơi thở chết người trong truyện thần thoại, còn được gọi là Tử Xà.

Con rắn này có thể sống đến nhiều trăm năm, và đạt tới kích thước lớn kinh hồn. Nó được phôi thai trong một cái trứng gà, nhưng được một con cóc ấp nở ra.

Phương cách giết người của nó thật kỳ lạ: ngoài những chiếc răng nanh có nọc độc chết người, tất cả những ai bắt gặp ánh mắt của Tử Xà, thì chỉ một cái nhìn cũng đủ chết ngay lập tức.

Nhền nhện thường trốn chạy trước khi Tử Xà xuất hiện, bởi vì đó là kẻ tử thù của chúng. Và Tử Xà thì chỉ bỏ chạy khi nghe tiếng gáy của gà trống, tiếng gà trống gáy là tai họa chí tử đối với Tử Xà.”

Bất cứ sinh vật nào đối mắt với ánh mắt tử xà đều sẻ tử vong. Norries hẳn là nhìn qua vũng nước, Colin là thông qua ống kính, Jusstin là thông qua Nick mới bị hóa đá. Gà trống là thiên địch tiếng gáy của nó là uy hiếp chí mạng, còn nhền nhện là tử thù.

Cả hai không phải là người duy nhất tìm ra được đáp án này, dù sao trong trường còn rất nhiều người thông minh lẫn các giáo sư chủ nhiệm từ các gợi ý tìm ra được. Nhưng tất cả đều bó phép trước việc con Tử Xà này làm sao đi lại và tấn công nạn nhân rồi biến mất.

Khác với nhiều người cả 2 đều tập trung ánh mắt lên Harry khi hắn có thể nói Xà Khẩu, cho nên cả hai liền âm thầm theo dõi động tĩnh của tổ 3 người.

Quả nhiên không để cho cả 2 thất vọng, ba người này tìm ra được hang ổ của con quái xà, nói chính xác hơn chính là Harry tìm ra được.

Đám người lúc này bị hút xuống và cứ trôi tuột đi, tuột mãi xuống trong bóng tối vô tận. Ống nước rẽ thành nhiều nhánh chạy về mọi hướng, nhưng không có nhánh nào to như cái ống đang hút đám người xuống.

Ống này cũng quanh cua, ngoằn ngoèo, đổ dốc đứng.

Ai cũng biết là mình đang lao xuống rất sâu phía dưới trường Hogwarts, sâu hơn cả những tầng hầm ngục. Cứ tuột xuống trong ống nước hoài, cho đến khi chân chạm đất thì cái ống mới bớt nghiêng.

Đầu ống hơi ngóc lên và lần lượt từng người bị hất văng ra từ đó, té một cái uỵch xuống một cái sàn ẩm ướt trong một địa đạo bằng đá tối om và đủ cao, rộng để đứng thẳng người.

“ Chắc là tụi mình ở sâu phía dưới trường hàng dặm ấy” Tiếng nói của Harry vang vọng trong địa đạo.

Ron liếc nhìn những bức tường nhớp nháp u ám chung quanh, nhận xét: “ Không chừng ở bên dưới đáy hồ ấy.”

Địa đạo tối đến nỗi ba người chỉ có thể nhìn thấy được một khoảng ngắn phía trước mà thôi. Đã vậy ánh sáng đầu đũa phép của Harry lại soi cái bóng họ lên vách tường ẩm ướt, bóng nào bóng nấy chờn vờn theo sau họ hết sức kỳ quái.

Cả ba vẫn cẩn thận bước tới trước. Hermione nói nhỏ nghiêm giọng : “Hễ nghe động tĩnh gì thì phải nhắm ngay mắt lại, đem gà trống ra”

Nhưng địa đạo yên lặng như ở dưới đáy mồ. Cái “động tĩnh” bất ngờ duy nhất mà họ nghe thấy là tiếng “rốp” vang to khi Ron ngẫu nhiên dẫm chân lên một cái gì đó, hóa ra là cái sọ khô của một con chuột.

Harry hạ thấp cây đũa phép xuống để quan sát nền địa đạo, nhận thấy có nhiều mẩu xương xẩu của các động vật nhỏ. Harry mở đường đi nhanh tới trước, quẹo qua một khúc quanh của địa đạo.

Chợt Ron níu vai Harry, giọng khàn khàn: “Harry, có cái gì ở đằng kia kìa”

Họ đứng sững lại nhìn, có thể thấy đại khái một cái gì to lớn kinh khủng và ngoằn ngoèo, đang nằm vắt ngang qua địa đạo. Vật đó không hề nhúc nhích.

Harry thở hổn hển, liếc nhìn lại hai người cùng đi: “Có lẽ nó ngủ rồi”

Đột ngột một thanh âm nữ hài vang lên :“ Không nó chỉ là một cái da rắn mà thôi”

Nghe được cả ba biến sắc vội xoay người rút ra ma trượng, ngay sau đó liền há hốc miệng lên.

“ Penelope, Danphe” Hermione gằn giọng cả lên khi nhìn hai nữ nhân này.

“ Tỏa sáng” Penelope đầu đủa tỏa ra ánh sáng, cười nói : “ dường như em không chào đọn chị cho lắm”

“ Hỏng bét” Harry và Ron đầu hô lên.

Penelope đi đến gần, đầu đũa phép tỏa sáng rọi lên lớp da con rắn khổng lồ, một con rắn màu xanh lục sặc sỡ và có vẻ cực độc, đang nằm cuộn trên nền địa đạo. Một lớp da rỗng không. Con rắn đã lột da thoát xác từ bộ da rắn này ắt là phải dài ít nhất bảy thước.

Hermione ánh mắt mở lớn nhìn về hai người : “ các ngươi làm sao biết được”

“ Bộ da này hẳn cả hơn mấy trăm galleon à” Penelope nhìn bộ da rắn, cười nói : “ gợi ý của giáo sư Noah chỉ cần kẻ có đầu óc tại Sinh Vật Huyền Bí là phát hiện ngay, chị đả tìm ra từ sớm rồi, nhưng cần người dò đường”

Daphne sát thêm muối vào 3 người : “ nó hình thể to lớn di chuyển lại không ai biết, mà có người lại nghe được thanh âm trong tường phát ra, chỉ có thể từ ống nước trong trường mà thôi. Việc còn lại chỉ cần chú ý đến cái tên Xà Khẩu này là được, cảm ơn ngươi Harry Potter”

Hermione cắn môi thầm hận mình hành động để cho bọn họ phát hiện ra, miếng ăn đã đến miệng giờ lại phải chia thêm cho người khác, nàng làm sao mà chịu được.

“ Hermione, muốn đánh nhau sao” Daphne môi cong lên pháp trượng cầm lên nhìn nàng, bên tay còn lại chính là một thanh đũa phép.

Penelope giải hòa : “ bên trong nơi này còn một con tử xà nữa đấy, hơn nữa rất có khả năng còn có người kế vị, chưa kể còn quái vật gì ở đây.”

Ron há hốc miệng ra muốn nói lại không nói được, cuối cùng lại nhìn Harry cũng giống như nó một dạng, lại nghe niên cấp lớn lên tiếng : “bây giờ chúng ta nên thảo luận đối phó quái vật, cũng như phân chia chiến lợi phẩm này”

Daphne lên tiếng : “ Hermione, đây không phải là lúc nội chiến, Noah giáo sư thiết lập nơi này bảo vật đi đôi cùng với nguy hiểm, không cần nói ngươi cũng biết rồi chứ, ngươi sẻ không cho rằng chỉ có một con Tử Xà đó chứ”

“Ực” Harry và Ron nuốt nước miếng.

Hermione gương mặt phức tạp có chút khó chịu nhìn về Daphne rồi lên tiếng : “ được rồi, hai người vào đội, về phần tấm da rắn này chia làm 5”

“Được” Penelope thốt đầu đủa phép vung lên đem tấm da rắn thu vào cái túi không gian của mình, rồi nói : “ trước chị sẻ giữ lấy, ra ngoài chúng ta sẽ chia sau, các em mau lấy ra gà trống phòng hộ đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK