Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên, Thái Thản Cự Viên phát ra ngập trời rống giận, hữu lực chi sau trợ giúp thân thể nháy mắt bắn lên trên không, có đại ca đến hợp sức cái tên gia hỏa phía trước để cho hắn chịu thiệt, phải đòi lại cái đã.

Một khỏa đồi nhỏđột nhiên bay lên là bộ dáng gì? Dùng để hình dung hiện tại Thái Thản Cự Viên lại thích hợp bất quá. Tuy rằng nó thân thể khổng lồ, chính là ở trọng lực khống chế lĩnh vực dưới tác dụng, lại như là nhẹ như không có gì giống nhau hướng tới bên này nhảy lên lại đây.

Luận thực lực, liền tính lúc trước Tiểu Vũ vẫn là mười vạn năm hồn thú thời điểm, cũng xa không bằng này huynh đệ hai người, nhưng bọn hắn từ nhỏ là cùng nhau lớn lên. Tiểu Vũ so với bọn hắn còn muốn lớn hơn mấy năm.

Cùng Thiên Thanh Ngưu Mãng vẫn là một cái tiểu thanh xà thời điểm, Tiểu Vũ liền từng đã cứu hắn. Sau đó cả ba kết nghĩa cùng nhau, phàm là uy hiếp đến Tiểu Vũ an toàn, liền tương đương với là uy hiếp tới rồi bọn họ, nhất định muốn đem này bóp chết.

Ong một tiếng nhẹ minh, không gian chấn động mở ra, Thái Thản Cự Viên cùng Thiên Thanh Ngưu Mãng lĩnh vực hiệu quả chỉ một thoáng bị đuổi tản ra mở ra, lĩnh vực còn ở, nhưng hiệu quả rơi chậm lại hơn phân nửa.

“ Phanh” “ Phanh” Từng tiếng trầm đục vang lên, thân ảnh Đế Thiên An liên tục cùng Thái Thản Cự Viên so đánh, mà không chỉ thể còn phải cùng lĩnh vực của Thiên Thanh Ngưu Mãng tác dụng lên.

Nếu trước kia trọng lực áp lên người hắn tầm ba mươi lần cơ thể, hiện giờ có thêm Thiên Thanh Ngưu Mãng lĩnh vực gia trì thêm đả vượt lên con số 50.

Khiến cho hắn chật vật không ít, cộng thêm Thiên Thanh Ngưu Mãng hợp lực, nhưng mà như thế vẫn chưa đủ để đem Đế Thiên An chế trụ. Thân ảnh bị một quyền đánh lui đi trên không trung.

“Được rồi, thư giản cũng nên kết thúc” Đế Thiên An cười cười.

Chỉ một cái Kamui không gian liền đem Thái Thản Cự Viên và Thái Thản Cự Viên lao đến công kích hắn dời vào bên trong nội thế giới bên trong.

“ Đại Minh, Nhị Minh” Tiểu Vũ con mắt mở trừng gấp gáp hô lớn, cả người bùng nổ sức mạnh muốn lao ra khỏi cái lồng năng lượng do các phân thân tạo thành, khi nàng thấy được hai huynh đệ của mình thân thể lại quỷ dị vặn vẹo biến mất.

“ Không sao, ta chỉ dịch chuyển bọn họ đến một nơi khác nghỉ ngơi” Đế Thiên An bản thể nhanh chóng xuyên qua lồng năng lượng, rồi giải trừ phân thân của mình, thân ảnh chậm rãi đáp xuống mặt đất.

“ Thật...” Tiểu Vũ nghi hoặc hỏi.

Đế Thiên An gật đầu thu lại chân thân của mình, nhìn đám người : “ chạy đi đâu, hiếm khi ta mời khách, các ngươi thật đúng là không nể mặt bản Đế gì cả”

Xà bà mồ hôi đả tuôn ra ướt hết cả áo, khi vừa thấy các phân thân trước mình hư ảnh tan biến liền mang theo cháu gái mình định rời đi, nhưng khi nghe được thanh âm của hắn, cũng vội đình chỉ, khẩn trương nói :“ Là lảo thân sơ xót, mong tôn kính Sâm Lâm Chi Chủ bỏ qua cho mạo phạm.”

Thái Thản Cự Viên và Thiên Thanh Ngưu Mãng tồn tại như thế nào bản thân Xà bà biết rõ được, ấy vậy mà còn không làm gì được Hồn Thú trước mặt, bản thân mình ngại sống lâu, có thể tự tin trước mặt hắn bỏ chạy ư, vừa rồi nhân cơ hội chạy đi còn được nhưng hắn đả mở miệng chính là chán sống rồi.

Mạnh Yên Nhiên hô hấp cũng đập nhanh lên, tơ lông trên người dựng đứng cả lên, khi bên cạnh mình là một tồn tại mà đến cả bà mình còn không phải là đối thủ, một Hồn Thú cực kỳ cường đại, một Hồn Thú đả hóa hình.

“ Nghe nói nàng vừa ý cái con rắn nhỏ kia”

Mạnh Yên Nhiên run run, lắc đầu : “ không cần.... không cần nữa”

Triệu Thiên Hương nói : “ Nếu có bất kính gì, lảo thân nguyện ý nhận phạt thay cho cháu của mình, mong tôn kính ngài bỏ qua cho cháu gái”

Đế Thiên An cười cười, tay vươn ra đem con Phong Vĩ Kê Quan Xà nâng lên trên không trung, mạnh mẽ đem nó trôi lại gần, lại từ trong không gian của mình lấy ra một chung rượu uống một hớp.

“ Ly không đối nguyệt, phụ lòng mỹ nhân, ta đối với hoa nhường nguyệt thẹn mấy cô nương cũng yêu thích. Yên tâm ta cho dù có đói cũng không ăn thịt mấy cô nương như nàng, cùng lắm là bá vương ngạnh thương cung”

Mạnh Yên Nhiên vốn đang khẩn trương gần chết, sau khi nghe được xong sững sờ trong chốc lát , sau đó gò má nhiễm lên một tầng hồng hà xấu hổ thẹn thùng lên, nàng vốn không thiếu người theo đuổi tán tính, nhưng bị một Hồn Thú trêu chọc là chuyện mà nàng chưa từng nghĩ đến.

Đám người còn lại cũng sững sờ ra, đòi lại công bằng cho Phong Vĩ Kê Quan Xà đâu, hồn thú kỳ thị nhân loại, hận không giết được nhân loại đâu? Bây giờ chẳng khác nào là một con sắc mị mị cua gái Hồn Thú đây.

“ Khục khục” Triệu Thiên Hương ho khan lên, nhanh chóng tỉnh táo lại, liền nói : “ lảo thân thay mặt cháu gái cảm tạ tôn kính Hồn Thú các hạ tặng lễ, Yên Nhiên còn không mau cảm tạ”

“Cảm...cảm tạ” Mạnh Yên Nhiên có chút cà lăm, gương mặt đỏ lên khi thấy bàn tay hắn vuốt lên gò má mình.

Nhìn đám người ngẩn ra phía trước, nói : “ các ngươi xâm phạm lảnh địa của ta, giết con dân của ta, vốn định giết cho hả dạ, nhưng mà nhìn mỹ nữ ta tha cho, các ngươi rời đi các nàng ở lại.”

“ Không được” Đái Mộc Bạch lập tức hô lớn lên.

Hắn lúc này đả xuất ra Bạch Hổ vũ hồn,thân thể của hắn tự nhiên trở nên bành trướng ra, quần áo nửa thân trên hoàn toàn bị xé vụn, để lộ cơ bắp cuồn cuộn. Quỷ dị nhất chính là, trên da tay hắn xuất hiện những hoa văn màu đen, nếu có thêm bộ lông vào thì không khác gi một con hổ thực thụ.

Một đôi hổ chưởng lớn, mặt trên bắn ra những lưỡi dao sắc bén chuyển thành màu bạc, kỳ lạ nhất chính là, toàn thân hắn bao phủ một lớp kim quang mãnh liệt, phảng phất như được mạ kim loại.Hai mắt chuyển dần thành màu đỏ máu, toàn thân phát tán ra khí phách vương giả.

Chu Trúc Thanh lúc này mặt cũng ửng đỏ ra, cả người đang ở U Minh Linh Miêu phụ thể, nhưng nàng không dám cùng người đàn ông này động thủ, bởi vì nàng chính mắt thấy được đến cả ám khí của Đường Tam cũng không tổn thương được hắn da thịt, đến cả Hồn Thánh như Triệu Vô Cực còn gần chết, tồn tại mạnh mẽ vô địch như Thái Thản Cự Viên và Thiên Thanh Ngưu Mãng còn không làm gì được.

Nàng còn chưa đến cấp 30 Hồn Sư có thể cùng một người như hắn đối địch, ngại sống lâu quá rồi, hiến mạng ư.

“ Ngươi so với bọn hắn, háo sắc” Tiểu Vũ liền nói.

“ Chuyện này... viện trưởng à... ngươi bảo ta phải làm sao đây” Triệu Vô Cực lúc này trong lòng cũng đậu đen rau muốn ra, hắn sống đến bây giờ còn chưa gặp được chuyện để cho hắn khó xử như trước mắt.

Hồn Thú trước mặt hắn không nguyện đối địch, có thể xa bao nhiêu thì xa, tuy Xà bà yếu hơn mình nhưng không nhìn thấy chỉ trong nháy mắt bà lảo kia còn bị Hồn Thú hình người kia bắt về ư.

Đối phương nếu thật sự muốn giết, chỉ e đả sớm chết rồi, cho nên khi nghe y thả hắn đương nhiên là mừng, nhưng mà khi nghe việc để lại mỹ nữ, hắn cũng quái quái không biết làm sao cho phải, mạng là muốn đấy nhưng mà đồ đệ cũng muốn à, nhưng mà bảo hắn đối địch với tên kia hắn không muốn chút nào.

Triệu Vô Cực nói : “ tôn kính Sâm Lâm Chi Vương, chuyện này có chút khó khăn”

Đái Mộc Bạch hai mắt phun lửa, hắn vốn là phong lưu công tử, trêu hoa ghẹo nguyệt hại không ít cô nương. Nhưng mà Chu Trúc Thanh là một cô gái đặc biệc, khoan hãy nói nàng xinh đẹp ngoài hình, nàng còn lại là hôn thê của hắn à, lúc trước không để ý trêu ghẹo khắp nơi, cho đến khi nàng nhập học vào Sử Lai Khắc mới để cho hắn hối hận ra.

Bình thường lãnh đạm Chu Trúc Thanh lúc này sắc mặt đỏ bừng cúi đầu xuống, muỗi âm thanh thì thầm nói: “ ngươi... ngươi có thể buông ta ra không?”

Đế Thiên An cười nói : “ đám Hồn Sư các nàng một khi gặp được Hồn Thú, không giết cũng hiếp, sau đó cướp Hồn Hoàn, bây giờ ta không giết nàng, chỉ bắt về làm vợ mà thôi, lại còn thả đồng bọn của nàng ra, lời quá rồi còn gì, không phải Hồn Thú nào cũng nhân từ như ta đâu nhé.”

“ Vợ” Chu Trúc Thanh mặt đỏ hơn bao giờ hết, lắp bắp nói : “ ngươi... ngươi ...ngươi”

“ Thật nhân từ” Đường Tam im lặng nhìn phía trước không biết nói gì cho phải.

Tiểu Vũ lớn tiếng : “ ngươi cái tên này là muốn cường đoạt nữ tử”

Đế Thiên An đáp : “ mạnh được yếu thua là quy tắc sinh tồn, Hồn Sư giết Hồn Thú và ngược lại, Tiểu Vũ nếu như ta là kẻ yếu bọn họ có tha cho ta không, bây giờ ta không giết bọn họ, chỉ bắt mỹ nữ tính ra đả là quá nhân đạo so với bọn họ rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK