Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lấy võ công của Tử Hào lại thêm trên tay Truy Hồn Ngủ Tinh Giáo hiển nhiên không ngáng đám môn nhân của phái Hổ Xám. Có điều hắn dù mạnh cũng chỉ có một người, mà Diệp Mẫn Thiên mang theo lại không ít.

“ Ngươi còn đứng đó làm gì? Mau giết hắn đi” Diệp Mẫn Thiên nhìn thấy Tử Hào đại phá vòng vây, nâng vũ khí nhảy đến vị trí mình hạ lệnh cho Hữu Hộ Pháp của bản môn

“ Thuộc hạ xin thi hành ngay, tất cả theo ta” Hữu Hộ Pháp cúi đầu nhận lệnh, sau đó lập tức vận công đề thân mà đi.

“ Sưu! Sưu!”

Chỉ thấy theo Hữu Hộ Pháp rời đi, những gả áo đen đeo vũ khí mặt mang mặt nạ lập tức tung người theo sau. Cả bọn nhảy đến vị trí của Tử Hào lại trong nháy mắt quỷ dị tiêu thất, thân ảnh lại hòa hợp với hoàn cảnh xung quanh, rất khó mà phát hiện ra được.

Đây chính là độc môn bí kỹ của Huyễn Ảnh môn, môn nhân có thể ngụy trang hòa hợp với cảnh vật xung quanh. Tại bóng tối ẩn nấp và chờ địch nhân sa bẫy.

“ Ủa” Tử Hào phát hiện ra không đúng khi có thứ gì lao đến, nâng Truy Hồn giáo dừng lại cước bộ đề phòng.

Đồng tử Tử Hào mở lớn hơn khi thấy được vài cái bóng lao đến mình, lập tức nâng Truy Hồn đâm đến.

“ ROẠT!!!!”

Mười mấy cái bóng đen đột ngột phóng đến, Tử Hào nâng giáo đón đở nhưng rất nhanh phát hiện không đúng, bởi những cái bóng kia hoàn toàn không phải người.

“ Cái gì thế này?” Tử Hào giật mình kinh thốt khi thấy Truy Hồn giáo bị giam cầm, binh khí bị mấy sợi dây quấn chặt không cách nào gở ra được.

“ ROẠT”

Lại them một loạt tiếng rít vang lên, Tử Hào dẫm chân muốn thoát đi những cái bóng đen là dây thừng từ bốn phương tám hướng quăng đến. Nhưng hắn hai tay vẫn còn nắm giữ Truy Hồn giáo bị giam cầm.

“ Tóm được ngươi rồi!”

“ Kéo đi”

“ Xiết chặt nó lại các anh em”

Mấy gả Huyễn Ảnh Môn chứng kiến Tử Hào muốn vùng vẩy thoát khỏi cái bẫy giăng ra liền điều khiển sợi dây bủa vây tới, quả nhiên đem y trói buộc lại. Đem cả thân hình trói buộc khó mà thoát thân.

“ Vù!” Hữu Hộ Pháp chỉ chờ có thể, không cho Tử Hào cơ hội phản ứng đã đến gần hắn, tấm vải quấn quanh cổ theo hắn điều khiển trực tiếp quấn lên cổ Tử Hào mà siết chặt.

“ Ặc... ặc… Khốn kiếp…” Từ Hào hô hấp kho khăn giận mắng, hắn không nghĩ đến mình lại rơi vào bẩy rập của những kẻ này, chờ hắn phát hiện thì đã muộn.

Huyễn Ảnh thuật là kỹ thuật tàng hình đánh lừa mắt đối phương, trong quá khứ Huyễn Ảnh môn đã dùng rất nhiều. Tử Hào cũng từng nghe đến nhưng hôm nay mới gặp được, có điều gặp lại thân lâm hiểm cảnh.

“ Truy Hồn Ngủ Tinh Giáo tuy kém hơn Hỏa Long Đao mà ta muốn sở hữu nhưng có thể dùng tạm ” Diệp Mẫn Thiên nhìn Tử Hào đã bị chế trụ cười nói.

Đối với bát đại khí bảo Diệp Mẫn Thiên cũng biết không ít, chỉ cần tụ tập được chúng hắn có thể tìm đến được vùng đất Thần Địa. Vùng đất mà bất tử trường sinh, nơi mà có thể đưa hắn lên đỉnh cao của thế gian này.

“ Vẫy vùng vô ích! Hãy chuẩn bị mà chờ cái chết đi, Tử Hào” Hữu Hộ Pháp khống chế băng vải của mình xiết chặt kẻ kia hơn.

“ Ặc! nghẹt thở quá!” Đã không thể nói thành lời Tử Hào đại não hô lên, không ngừng tìm ra phương án giải quyết.

“ Khốn kiếp!”

Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc này, một cái thanh âm to lớn vang ra từ thông đạo dẫn vào nơi nhốt Quách Chấn Hiên, Hàn Phi Quang cõng theo vị môn chủ này đi ra chứng kiến một cảnh kia mà động nộ.

“ Không xong” Hữu Hộ Pháp nhìn tình huống không ổn, lập tức không còn cho Tử Hào cơ hội dư thừa nào, trực tiếp vung tay tụ khí đập lên người Tử Hào và nhảy lùi ra khi thấy một vệt thân ảnh đang lao đến

“ Phanh!!”

Tử Hào trúng một chưởng, cơ thể bị giam giữ khó mà thoát thân chỉ có thể không cam lòng trúng chưởng. Miệng lập tức phun ra một ngụm máu, ý thức cũng bắt đầu mơ hồ đi.

“Thiên Ma Đại Diệt Kiếp”

Theo Thôi Thường Hy nhảy đến vận công khiến cho khí thế toàn thân biến đổi. Hai chân hắn đạp mạnh xuống đất, khiến cho những kẻ đang trói buộc Tử Hào bị chấn bay cùng với đất đá.

Thiên Ma Đại Diệt Kiếp có phạm vi tấn công quá lớn, nhưng nhìn thấy Tử Hào rơi vào thảm cảnh. Thôi Thương Hy cũng không nghĩ nhiều như vậy, trực tiếp ra đại chiêu. Theo đó toàn bộ khu vực nơi Tử Hào đang đứng đều đã biến thành một mảnh phế tích hoang tàn, khói bụi mù mịt.

“Sao thế được? Bọn Phân Hồn Thây Ma sao để yên được?” Diệp Mẫn Thiên cực độ hoang mang nhìn đám người kia.

Trong tính toán của hắn cho dù Đế Thiên An có tìm được nơi giam giữ của Quách Chấn Hiền thì cũng bị đám Phân Hồn Thây Ma kéo chân. Thậm chí hao tổn không ít công lực, hắn chỉ việc mang theo tinh anh thuộc hạ Huyễn Ảnh môn và phái Hổ Xám tập kích là được rồi.

Song không nghĩ đến đám người lại có thể rời đi nhanh như vậy, hắn hốt hoảng lớn tiếng ra lệnh : “ còn đứng đó làm gì giết bọn chúng cho ta! Ra tay đi Tú Lệ”

Tinh anh của phái Hổ Xám đa phần đả bị Tử Hào giết, một ít kẻ còn sống thì trọng thương bất tỉnh. Chỉ có Huyễn Ảnh môn tinh anh đi theo là nhận mệnh lao đến công kích đám người.

“ Ngươi còn đứng đó chống lệnh ta ư?” Diệp Mẫn Thiên thấy Tú Lệ không có động thân, động nộ quát lớn.

“ Tú Lệ! cô vẫn chưa quên toàn bộ gia quyến của mình đang sống trong bản môn của bọn ta chứ?” Hữu Hô Pháp một chưởng đem Tử Hào giết chết đã nhanh trở về bên cạnh môn chủ của mình, thấy ả kia kháng lên liền nhắc nhở.

Tú Lệ nghe được môi cắn chặt, sau đó gật gật đầu, tiếp đến nhảy mất biến mất bóng hình.

“ Phanh!!”

Lần nữa hiện ra đã ở bên cạnh Thôi Thường Hy, hửu thủ vươn ra tập kích. Có điều Thôi Thường Hy cũng không phải là bình thường người, trong gang tấc đã đề cước cản đòn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK