Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Chạy” Đế Thiên An cười lạnh nhìn Hư Vô Thôn Viêm hoảng sợ bỏ chạy : “ Hư Vô Thôn Viêm về đây, ngay”

Theo mệnh lệnh của hắn vốn đả chạy đi cả thân hình Hư Vô Thôn Viêm như bị một lực lượng vô hình lôi ngược về sau, thần sắc kinh hoảng thanh âm sợ hãi : “ không thể nào, không thể nào”

“Cầu ngài cầu ngài... tha mạng... tha mạng” Hư Vô Thôn Viêm sợ hãi khi cảm nhận được khí tức mênh mông cuồn cuộn bao trùm cả thiên địa, gương mặt thất sắc hoảng sợ khi phát hiện cơ thể mình đả mất đi năng lực di động.

“ Dám ăn ta, gan của ngươi không nhỏ, bạo” Đế Thiên An làm sao bỏ qua cho nó được, mặc cho nó giãy dụa phản kháng trong bất lực.

Đưa tay nhắm về phía Hư Vô Thôn Viêm, chỉ thấy thân hình người nó nổ tung đầy trời hóa thành Hắc Viêm, sau đó điên cuồng chạy trốn khắp nơi.

“ Chạy, chạy đằng trời” Đế Thiên An há miệng, tức thì hấp lực khổng lồ tuôn ra đám hắc viêm kia lập tức bay ngược lại, dung nhập vào biển lửa bên trong.

“Không... Không được... Không muốn ah...Ta nguyện ý vì ngươi làm trâu làm ngựa.... Tuyệt đối không nên luyện hóa ta....” Hư vô Thôn Viêm sợ hãi khi thấy bản nguyên chi hỏa của nó nhanh chóng bị bóc ra.

Chỉ thấy bản nguyên hỏa chủng trong người Hư Vô Thôn Viêm nhanh chóng bị hắn rút ra thân ảnh khổng lồ của nó cũng nhanh chóng cấp tốc thu nhỏ, không biết qua bao lâu trên tay Đế Thiên An xuất hiện một dịch thể màu đen mặt quỷ dử tợn, chính là bổn nguyên hỏa chủng của Hư Vô Thôn Viêm đang cuồng chống đối.

Hư Vô Thôn Viêm dị hỏa bảng bài danh thứ 2 chỉ đứng sau Đà Xá Cổ Đế, bản thân nó mạnh nhất là khả năng thôn phệ vạn vật, hầu như rất khó có những thứ mà nó không thôn phệ được.

Sức mạnh của Hư Vô Thôn Viêm có thể nói là nghịch thiên chỉ riêng việc nó có thể hóa hình thành người trưởng thành cũng đủ để chứng minh Hư Vô Thôn Viêm đã tiếp cận với sự hoàn hảo có điều tiếp cận là một việc còn đạt đến sự hoàn hảo lại là một việc khác.

Bản thân Hư Vô Thôn Viêm còn thiếu một chút nữa.

Đế Viêm năm xưa có thể từ thân Dị Hỏa đột phá Đấu Đế cảnh giới chính là vì Phần Quyết loại công pháp nghịch thiên nhất thiên hạ, loại công pháp cho phép hắn thôn phệ toàn bộ Dị Hỏa trong thiên hạ.

Chỉ bằng tác dụng nghịch thiên này thì Hư Vô Thôn Viêm mãi mãi không có cửa đuổi theo khi mà Hư Vô Thôn Viêm không đủ sức lẫn khả năng để thôn phệ hỏa chủng bản nguyên của Tịnh Liên Yêu Hỏa,có lẽ những Dị Hỏa bài danh thấp nó có thể làm được đi.

Hư Vô Thôn Viêm có thể thôn phệ vạn vật điều này đương nhiên là đúng có điều thôn phệ là một việc mà tiêu hóa được hay không lại là một việc khác,có một vài thứ mà bản thân nó không thể tiêu hỏa nổi,nếu không nó đã lên ngồi ở vị trí số 1 kia rồi.

Điểm yếu này của mình bản thân Hư Vô Thôn Viêm tất nhiên cũng biết, nó là loại Dị Hỏa có linh trí cao nhất trong trời đất này thậm chí là đối thủ lớn nhất của Đà Xá Cổ Để năm xưa, nó biết năm đó nó thua Đế Viêm chính là ở khả năng tiêu hóa này.

Bản thân Hư Vô Thôn Viêm chưa bao giờ thiếu tin tưởng vào bản thân mình, nó biết chỉ cần một ngày nó khắc chế được điểm yếu duy nhất này thì nó liền có tư cách lột xác, liền có tư cách thôn phệ toàn bộ Dị Hỏa trong thiên hạ.

Để rồi trở thành một cái Đế Viêm thứ hai cũng không phải là không thể, đáng tiếc Hư Vô Thôn Viêm chưa bao giờ đi được đến bước này.

Ngàn năm trước bản thân Hư Vô Thôn Viêm đã có một quyết định cực kỳ quan trọng, Hư Vô Thôn Viêm quyết định ra tay cắn nuốt Thôn Linh Tộc chủng tộc trời sinh ra cũng có khả năng cắn nuốt vạn vật.

Hư Vô Thôn Viêm chỉ cần thôn phệ được Thôn Linh Tộc tuyệt đối có thể hoàn thành một bước lột xác mới.

Kết quả của lần đó khiến Hư Vô Thôn Viêm từ đó đến nay chưa một lần không hối tiếc, lực thôn phệ của Hư Vô Thôn Viêm gần như mạnh lên gấp đôi.

Thậm chí máu huyết của Viễn Cổ Bát Tộc thứ mà ngày xưa nó không cách nào hấp thu nổi hiện nay nó cũng có thể, nhờ đó mà Hồn tộc mới có thể kéo dài không suy trong thời gian lâu đời như vậy, huyết mạch không có khô cạn đi.

Có được năng lực của Thôn Linh Tộc, Hư Vô Thôn Viêm tất nhiên sẻ thông qua Hồn Thiên Đế cắn nuốt hết tất cả huyết mạch của viễn cổ các tộc.

Chỉ cần đợi nó tiêu thụ được những huyết mạch này, thì một lần nữa nó sẻ lột xác khi đó nó sẻ hướng đến Dị Hỏa mà ra tay lấy, có thể nói nó có trí thông minh đến yêu nghiệt nhất không hề thua kém gì Đế Viêm- Đà Xá Cổ Đế.

Có điều nó đụng phải Đế Thiên An thì coi như nó xui xẻo, hắn sẻ không để cho đóa Dị Hỏa này chạy khỏi tay mình, hắn bây giờ dùng đả vô dụng, nhưng có người lại phù hợp vô cùng, chính là Diễm Linh Cơ.

Phần Quyết của nàng bây giờ đả nhảy lên Thiên giai trung cấp, chính là khắc tinh của các Dị Hỏa, cộng thêm Đế cảnh linh hồn cùng Hỏa Linh thì Hư Vô Thôn Viêm chỉ có một con đường chết.

“ Sinh Linh Chi Diễm” Đế Thiên An tâm thần khẻ động, khống chế đóa Dị Hỏa của Thần Nông thu vào biển lửa, sau đó đem cả hai dời vào không gian của mình, để cho Diễm Linh Cơ ở bên trong thôn phệ.

“ Hư Vô Thôn Viêm...vậy...vậy mà xong” Vạn Hỏa trưởng lão lắp bắp nhìn biễn lửa trên bầu trời không ngừng co rút lại.

“ Quá đáng sợ, đây là lực lượng của Long Hoàng” Dược Đan khiếp sợ nới.

Đem hỏa chủng của Hư Vô Thôn Viêm rút ra ném vào không gian của mình, chuyển giao cho Diễm Linh Cơ thôn phệ, mà ngoài đóa Dị Hỏa này còn có thêm Sinh Linh Chi Diễm của Thần Nông trong quá trình chiến đấu bị hắn thu thập.

“Hắc hắc” Tiêu Viêm nhìn trước người mình một ngọn lửa đen, chính là Hư Vô Thôn Viêm ấu hỏa của Hồn Hư Tử, còn cả Đấu Thánh cốt tủy bị nung thành một bãi dịch lớn trôi nổi trước người hắn, mà cười vui vẻ lên.

“ Dược Đan thay mặt Dược tộc cảm tạ Long Hoàng thoát khỏi Hồn tộc độc thủ, cảm kích muôn phần” Dược Đan vội trấn tĩnh lại cảm kích nói.

“ Cảm tạ Long Hoàng viện thủ tương trợ” một số trưởng lão Dược tộc khác cảm kích nói, theo sau đó là các thành viên của Dược tộc.

Lúc này cơn nguy hiểm của Dược tộc đả qua, khi biển lửa tràn ra dọa cho cao thủ Hồn tộc sợ mất mật, trưởng lão đả đạt Bát tinh Đấu Thánh trong Hồn tộc, Hồn Thiên Nguyên bốc hơi một cách nhanh chóng.

Còn cả Hư Vô Thôn Viêm thực lực không kém gì tộc trưởng Hồn tộc bị trấn áp, bọn họ làm sao có gan mà ở lại giằng co. Cho nên theo Hồn Thiên Đế rút đi, đám cường giả của Hồn tộc cũng nhanh chạy trở về Hồn giới, bố trí đạ trận chuẩn bị cơn mưa gió sắp đến.

“ Không dám không dám, Dược tộc các ngươi truyền thừa lâu đời, đều toàn là Luyện Dược Sư gạo cội không, thế lực dưới trướng ta có cái Đan Tháp, chỉ là một đám phàm phu nhảy nhót mà thôi. Dùng ánh mắt của Dược tộc mà nói thì đại hội bậc này chỉ cần dùng ba chữ để hình dung: Quá tầm thường”

“ Ta lại là Cung chủ, làm sao mà dám nhận mấy lời này của Dược Đan tộc trưởng chứ... ai, ta có chút sợ... ngàn vạn lần đừng cảm ơn à”

Dược Đan lúc này cũng như rất nhiều người khác trong Dược tộc, mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ, khi nghe mấy lời châm chọc của y.

“ Ai... Long Cung chúng ta chỉ có mấy năm quật khởi, tuổi đời còn trẻ, làm sao mà bị được viễn cổ Dược tộc có lịch sử lâu đời, thủy tổ là Dược Đế, bối cảnh lớn như vậy, mao đầu tiểu tử như Long Cung làm sao mà dám nhận đại lễ như vậy.... nếu truyền ra các thế lực phụ cận Dược tộc hợp đánh Long Cung chúng ta... Dược Đan lảo già ngươi đúng là rắp tâm hiểm ác, nhìn mặt hiền lành mà lòng dạ thâm hiểm, đúng là viễn cổ bát tộc, một tộc so với 1 tộc thâm, càng hiểm càng ác càng độc mà”

“ Khục khục khục” Dược Đan không ngừng ho khan, rồi nói : “ Dược Đan thân làm tộc trưởng không quản lý được tộc nhân nghiêm chỉnh, có gì bất mãn với Long Hoàng, xin cúi đầu nhận tội, kính mong Long Hoàng bỏ qua cho”

“ Sư phụ, bộ mặt của Dược tộc đều đả bị lảo đại quét xuống cả rồi, mấy cái lảo già kia bây giờ chỉ hận không kiếm chổ trốn” Tiêu Viêm vui sướng khi có người gặp họa

Dược Trần ngán ngẩm, thở dài, nói : “ đại nhân điển hình là thù dai mà”

Vạn Hỏa trưởng lão ngượng ngùng xấu hổ, nói : “ trước kia Dược tộc có đắc tội với Long Hoàng, mong ngài bỏ qua cho, ngày hôm nay ngài không để ý chuyện cũ, trượng nghĩa ra tay cứu giúp Dược tộc lúc khó khăn, chúng ta khắc ghi tâm khảm”

Đế Thiên An cười cười : “ biết người biết mặt không biết lòng, ai biết các ngươi trong tâm nghĩ gì đây, hắn không ít kẻ bây giờ đang chửi ta không ít. Mà thôi, mà thôi bản tọa là người có thân có phận, tâm như gương sáng làm sao chấp với đám người các ngươi”

Nói xong đi đến Tiêu Viêm, cố ý nói : “ thường xuyên đến Dược tộc gây chuyện một chút, cái đám này không đánh không khôn ra, ngươi an tâm ba cái chuyện này ta rất nhiệt tình trợ giúp, cứ phóng tay mà làm, ta vốn không vừa mắt cái đám này”

Tiêu Viêm lúng túng khi thấy rất nhiều ánh mắt nhìn mình, cười khổ nói : “ vâng”

“ Dược Trần biểu cảm đó là sao? Đúng rồi, lần trước nghe ngươi có kẻ thù nào trong tộc phải không? Nói nhỏ ta nghe, ta giúp cho?”

Dược Trần thở dài, nói : “ đại nhân, không cần giúp, không cần giúp, Dược Trần cảm tạ đại nhân ưu ái”

Đế Thiên An vổ vai hắn, nói : “ hay ta làm thịt tộc trưởng Dược tộc, chém chết hết trưởng lão trong tộc, nhường ngươi làm tộc trưởng thế nào? Yên tâm ta xuất thủ, nhanh, gọn, chuẩn, độc tuyệt không để lại hậu quả đâu?”

Dược Trần cười trừ : “ đại nhân tha cho lão phu, lão phu có thể trở về Dược tộc, tên của phụ mẫu được khắc lên bia tộc đả mãn nguyện rồi”

Nghe dến đây đám trưởng lão cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa rồi bọn họ nhịp tim thật là tăng một nhịp đấy.

“ Thật không có tiền đồ, mà thôi tùy ngươi vậy” Đế Thiên An cười cười, nói : “ được rồi ta phải đi tìm Hồn tộc kết toán sổ sách cái đả”

Nhìn Đế Thiên An biến mất, Dược Đan đi đến gần Dược Trần sắc mặt lúng túng, nói : “ cảm tạ ngươi Dược Trần”

Dược Trần cười khan lên : “ tộc trưởng đại nhân quá lời, đại nhân hỉ nộ vô thường, có những lời khó nghe, tộc trưởng cũng đừng nên để bụng làm gì”

“ Ha hả” Dược Đan gượng cười, nói : “ so với việc Dược tộc bị diệt thì chút mặt mủi này tính là gì đâu chứ?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK