Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những ngày tiếp theo Thiên Trạch trôi qua trong khoái hoạt, sáng thì xử lý sự vụ trong triều chiều tối lại tích cực gieo hạt với các tân nương.

Đại Việt không có gì thay đổi, vẫn là một tòa tân sinh đầy náo nhiệt, phồn hoa thịnh thế bắt đầu dần mở.

Các thế lực đến nương nhờ hoặc thuần kẻ mộ danh đến xem không ngừng qua lại, công trình không ngừng mọc lên, bách tính cùng giang hồ đan xen tại Đế đô, dệt thành một khung cảnh đặc sắc riêng.

Nữ tử bước ra vũ đài chính trị, quá nhiều thứ mới mẻ nảy sinh trên mảnh đất tràn đầy thần kỳ này.

Thấm thoát 2 tháng 10 ngày lại qua, tiết trời lạnh lẽo đã nhường cho đầu xuân khí tiết.

Thăng Long trong những ngày đầu của tháng một tràn đầy sinh cơ cùng náo nhiệt. Khắp nơi trong thành đều tham dự vào lễ hội đón chờ một năm mới tràn đầy chờ mong sắp đến.

Một năm giàu mạnh cùng thịnh trị dưới thời đại của Việt Đế.

Đại Việt yên bình cùng chào đón tân sinh nhưng các nước khác trong hai tháng trôi qua kia lại khác.

Hàn quốc cùng Đại Việt hòa thân, nương nhờ uy thế của Thiên Trạch khiến Tần quốc lấy lý do phát binh phải dừng lại, không đánh Hàn nữa Tần quay sang đánh Sở.

Bởi hoàn toàn khác với Hàn cùng Bắc Ly, Thiên Trạch không nhận thành ý của Sở quốc dù là mỹ nhân đưa đến hoặc là sứ thần muốn thông hôn càng không. Khiến cho Sở vương lo lắng bất an, không ngừng phái người trợ giúp lôi kéo vẫn không thành.

Lấy cớ Sở chiếm đoạt đất Đại Việt, Tần đánh Sở, Sở phải vất vả chống đở quân Tần tại biên giới, lại phải đối mặt với Việt Đế dư uy cùng các nước khác hợp binh vây công, nước Sở trên dưới bị một luồng áp lực vô hình đè nén.

Có chung cảnh ngộ với Sở chính là Ngô, mặc cho Ngô vương Phù Sai có nỗ lực câu thông thế nào, nhưng Việt Đế lại không đồng ý nghị hòa bang giao, tình cảnh này khiến cho trên dưới Ngô quốc bất an.

Mà Đại Chu thì nhờ qua thông hôn đem biên giới áp lực Tần quốc hóa giải, vấn nguy tạm thời được cởi ra, đồng thời phe cánh trong triều của thái tử Chích Viêm bành trướng theo Anh Tuyết gả đi.

Triều chính thay đổi, giang hồ Đại Chu cũng biến động. Bởi võ lâm trung nguyên chịu Thăng Long ngày rằm tháng năm mà đả thương nguyên khí, các đại bang phái cũng móc nối với nhau hoặc làm ăn với nhau, hoặc là muốn thừa cơ hội này mà chiếm lấy thế lực hoặc là trả thù....

Trong đó Công Thủ hai phái của Mộ phái cũng không yên bình, cuộc chiến ở tòa Mộ Vương Chi Vương thứ 3 cũng bắt đầu.

Từ khi Công Mộ chưởng môn Lạc Thiên Thành đến Thiên Thiền tự biết được Công Thủ Đệ Tam Chương, vì chuyện của Tà Linh Ly Hồn Câu mà tạm gác lại ân oán giữa Công và Thủ, sau khi từ đô thành Thăng Long trở về chỉ sau 3 ngày liền hạ chiến thư.

Công Mộ phái, Lạc Thiên Văn; Lạc Thời Thu; Lâu Mãn Phong ba người công phá bốn tòa tổ mộ của bốn gia tộc Mộ Vương thành.

Dưới hai tháng mười ngày không ngừng công mộ, cuối cùng lấy sự hy sinh của Lạc Thiên Văn cùng vận khí đứng ở phía Công mộ, cửa ải thứ nhất trong Công Thủ đệ tam tòa Mộ Vương chi chiến đã thông qua, bốn tấm Phá Mộ Lệnh của gia tộc Thiên Cơ; Sở Độc; Kỳ Lân; vong Xuyên bị lấy ra.

Tin này vừa ra dẫn đến các thế lực chú ý, mà tâm điểm chính là hồ Vong Xuyên ngàn năm mới có một lần Mộ phái Đệ Nhất Chiến.

Tháng một ngày mười hai, Vong Xuyên hồ Huyền Quan nhai nơi.

Một vách núi được nhân công sửa tao dựng đứng.Trong vách núi chính là do một loạt quan tài lẫn nhau vờn quanh trở thành một cái chữ Vương.

Cao nhất bên trên chính là một cái căn phòng nhỏ, nơi này chính là Huyền Quan Nhai là nơi mà Tổng Thủ Mộ Sứ cư ngụ.

Huyền Quan Nhai bên dưới, dưới hồ nước vách núi có một tòa đại lâu to lớn, tại giang hồ trong nó có tên gọi là Quan Chiến Lâu, tổng cộng chia làm ba tầng, chung quanh còn có mấy cái tiểu đình xây trên hồ nước, gọi là Quan Chiến Đình.

“ Ba!”

Hai cái thân ảnh nam tử, từ một phương bờ hồ đạp nước ma đi, vượt qua mấy ngàn mét cướp đến một tòa Quan Chiến Đình.

“Vong Xuyên hồ trong truyền thuyết quả đúng là nhân gian tiên cảnh”

“Mãn Phong! nhìn từ góc độ này hồ Vong Xuyên càng đẹp”

Hai cái thanh niên tuấn lãng, một người cõng kiếm kẻ kia cầm quạt, cả hai chính là hai cái tiêu điểm nổi bậc trong giới võ lâm Đại Chu hiện giờ, Công Mộ người Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phong.

“Chỉ đáng tiếc, cảnh đẹp như mộng tan, qua hai ngày nữa hồ Vong Xuyên sẽ không còn an bình như trước.”

Lúc này một thanh âm phát ra tới, cắt đứt Lạc Lâu hai người ngắm cảnh sắc.

Song hành trước Quan Chiến Lâu, tòa Quan Chiến Đình còn lại, Thông Linh tháp Quỷ Sứ Thủ Tôn đưa tay sau lưng nói.

“ Đúng là hai ngày nữa, một trận long tranh hổ đấu sẽ bắt đầu ở nơi này, nhưng con cháu võ lâm chúng ta ngày nào không sống trên mủi đao ánh kiếm chứ” Lạc Thời Thu đưa mắt nhìn, sau đó mở lời.

“Mộ thiếu đúng là có chí khí” Mộ Dung Hách nói : “ sống luyến chi chết sợ chi”

Nói xong, Mộ Dung Hách nâng lên khinh công mà tung người trở về Quan Chiến Lâu, không có dừng lại nương theo các điểm tựa mà thẳng lên Huyền Quan Nhai.

“ Là Quỷ Sứ Thủ Tôn” Lâu Mãn Phong nói.

Lạc Lâu hai người ở nơi Quan Chiến Đình quan sát một lúc, sau đó lại di chuyển đến Huyền Quan Nhai vách núi.

“Đây đều là Thánh Sứ, Thánh Tôn không thuộc gia tộc nào trong Mộ Vương Thành. Bọn họ đến từ các môn phái khác trong võ lâm, từng là người có tội. Sau đó lấy việc thủ mộ để chuộc tội.” Lạc Thời Thu lại nhìn mấy trăm cổ quan tài treo trên kia, cảm khái : “Tên của bọn họ cũng không nói cho người khác biết, nhưng mỗi người trong quan tài treo đều là những nhân vật lẫy lững dương oai trong võ lâm”

“ Sinh tiền thủ mộ chuộc tội, chết rồi táng trong quan tài treo. Trên không đụng trời dưới không đụng đất.” Lâu Mãn Phong tiếp lời : “Quan tài treo chỉ có ý nghĩa không tầm thường với hai phái Công Thủ, đối với người ngoài chỉ là một nơi cô hồn tụ tập mà thôi.

Lạc Thời Thu nói tiếp : “ từ khi Công Thủ Mộ phái thành lập đến nay, đây là cuộc chiến ở Huyền Quan nhai đầu tiên”

Lâu Mãn Phong nói : “ trên kia có mấy trăm cổ quan tài, Phá Mộ Lệnh không rõ ở nơi đâu, lại còn ứng phó với Thủ Mộ Nhân, nhưng tiên quyết đầu tiên còn phải dành được đệ nhất vị trong Đệ Nhất Chiến”

Lạc Thời Thu gật đầu, nói : “ so với công phá tứ đại gia tộc tổ mộ còn khó hơn rất nhiều lần”

Cả hai quan sát Huyền Quan nhai, sau đó lại trở người đi đến Quan Chiến Lâu.

Lâu trong có tăng nhân Thiên Thiền tự trông coi, vừa thấy hai người thi lễ.

“ Tại hạ là Công Mộ nhân Lâu Mãn Phong, vị này là Công Mộ thiếu chủ Lạc Thời Thu” Lâu Mãn Phong thu Ngân Cốt Phiến, hướng tăng nhân khách sáo.

“A Di Đà Phật, tiểu tăng xin chào hai vị thí chủ, xin mời” khách sáo đáp lại, tăng nhân giữ cửa một tay lễ phật xong vươn ra mời.

Cửa lớn không người được mở ra, dưới nội lực của tăng nhân cách không đẩy rộng, sau đó dẫn đường cho hai người đi vào.

Quan Chiến Lâu cái tên cũng đã nói ra hết thảy, được dựng lên là để người xem Công Thủ hai phái cao thủ so tài, cả công trình dựng trên mặt hồ nước trước Huyền Quan nhai, nhưng ngàn năm đến nay đều chưa từng dùng đến song không ít khách nhân vì cảnh đẹp hồ Vong Xuyên mà lui tới.

Quan Chiến Lâu cũng trở thành điểm dừng chân của không ít người, ngày thường thỉnh thoảng có người lui tới, bây giờ lại không ít nhân sĩ giang hồ đã vào trước chờ đợi cuộc chiến Công Thủ sắp đến.

Cùng thời gian, Huyền Quan nhai tầng trên cùng.

Mộ Dung Hách sau khi rời đi nâng lấy thân pháp mà lên trên Huyền Quan nhai, mở của đi vào bên trong liền thấy được Khổ Thiền đại sư đưa lưng niệm kinh Phật.

Mộ Dung Hách đứng trước Phật đường quỳ trên đệm vải, hai tay chắp lại lễ Phật.

Khổ Thiền đại sư từ trong tụng niệm đi ra, đứng dậy đi đến gần : “ thì ra Quỷ Sứ Thủ Tôn hẹn bần tăng đến đây gặp mặt, không biết là vì chuyện gì?”

“ Trong lòng sư phụ sớm đã hiểu rõ tất cả mọi chuyện của đệ tử, cũng biết nổi khổ trong lòng đệ tử, đệ tử muốn thoát khỏi bể khổ nhưng lại không thoát được trần thế” Mộ Dung Hách biết rõ sư phụ mình từ lâu biết rõ thân phận, nhưng cũng không có ngăn cản, hắn đến hôm nay muốn gặp sư phụ quyết định một sự việc.

“ Cởi chuông vẫn cần người buộc chuông, bể khổ vô biên quay đầu là bờ” Khổ Thiền cất lời.

Mộ Dung Hách nghe hiểu lời khuyên, nhưng hắn buông bỏ được : “ đệ tử ở trong bể khổ không thể buông bỏ, xin sư phụ lượng thứ”

“ Aii!” Khổ Thiền thờ dài, xoay người nhìn Phật tổ bức tượng, nói : “ Phật nói, đời người có ba khổ, oán ghét gặp, yêu thương biệt, cầu không được, ngươi còn nhớ lúc sư phụ đặt tên cho ngươi đã nói như thế nào không?”

Mộ Dung Hách lập tức nhớ tới, hắn bái nhập Thiên Thiện chùa thời điểm, Khổ Thiền đại sư cho hắn lấy pháp hiệu thời điểm là như thế nào nói, trả lời : “ nếu kiếp số khó tránh thì biết làm sao được.”

Mộ Dung Hách quỳ lạy một cái, lại từ trong người lấy ra một bình sứ nhỏ đặt xuống, tiếp đó quay người rời khỏi nơi này.

“A Di Đà Phật” Đợi cho Mộ Dung Hách rời khỏi, Khổ Thiền niệm một câu Phật hiệu

Mộ Dung Hách vừa đi, Thánh Sứ Thần Sai lại từ Phật tượng xuất hiện sau lưng đi ra, toàn bộ cuộc trò chuyện đều nghe rõ cả, : “ yêu ghét của người vốn là lẽ vô thường, tất cả đều là hư ảo”

Khổ Thiền đáp :”Không thể nói, không thể nói, vừa nói liền sai.”

Mộc Tuyết Ly cũng không tiếp tục nói, lại chậm bước đi ra rồi từ nơi cao nhất này di chuyển xuống bên dưới.

Cuối cùng tại Quan Chiến Lâu nóc nhà một mình yên lặng ngồi, nàng cũng giống như Khổ Thiền biết Mộ Dung Hách từng bước trả thù Mộ Vương, song nàng không có ngăn cản ngược lại còn giúp hắn che dấu thân phận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK