Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuyết Nguyệt Thành,Thương Sơn đỉnh núi.

Một gian tiểu đỉnh nằm tít tận núi cao, từ đây chỉ có thể nhìn thấy được xung quanh mây mù, đỉnh núi này đã được nhân công sửa qua, phong cảnh có phần thơ mộng.

Lúc này trong tiêu đình đả có sẵn một nam tử mặc trường sam, vẻ ngoài phóng đảng, đang cầm lên một quân cờ đen nhìn về bàn cờ phía trước,trên nóc đình là một thân ảnh khác chấp tay kiếm để ở phía sau, hai người này một chính là đại thành chủ của Tuyết Nguyệt Thành một chính là kiếm tiên Lý Hàn Y.

“Đường Liên đến Cửu Long Tự rồi sao?” Lý Hàn Y dò hỏi.

Ngồi ở bàn cờ bên người kia cười lắc đầu một cái: "Đến rồi, cơ mà nhưng lại là đến tay không?”

Lý Hàn Y hỏi : “ Thất thủ rồi”

Bách Lý Đông Quân đáp : “ Phải, bởi vì có bạn cũ xuất hiện, Bạch Phát Tiên, tuy công phu Đường Liên đã rất tinh thông,là nhân tài kiệt xuất trong lứa tuổi trẻ , lại có nha đầu Thiên Lạc giúp đỡ, nhưng đối với cao thủ như vậy. E vẫn chưa đủ giỏi”

Lý Hàn Y thốt lên“ Thiên Lạc”

Bách Lý Đông Quân, cười nói : “ Phải, tiểu nha đầu lần này xuýt chọc thủng trời rồi, hai ngày trước không tìm được nó Trường Phong sốt ruột muốn điên lên”

Lý Hàn Y truy hỏi “Cho nên hòa thượng kia đã bị Thiên Ngoại Thiên mang đi rồi?”

“ Vẫn chưa, Bạch Phát Tiên cũng không có đắc thủ lúc bọn họ hỗn chiến, tiểu hòa thượng đã thừa loạn chạy mất, ta đoán y đả chạy tới Đại Phạn Âm Tự.Vương Nhân Tôn giao hảo với phụ thân y đang ở đó, đó cũng là quê hương của sư phụ y Vong Ưu thiền sư. Đúng rồi y còn tiện tay dẫn theo ba đồng bọn của Đường Liên đi theo”

Lý Hàn Y liền hỏi : “ Đệ tử Tuyết Nguyệt Thành”

“Không phải, trong thư Đường Liên có nói có một người là đệ tử Lôi gia, chuyến này là đến Tuyết Nguyệt Thành bái sư rồi. Người còn lại quả thật thú vị lắm, là một khách sạn lảo bản, vì đệ tử Lôi môn kia thiếu hắn một khoản tiền, cho nên vẫn luôn đi theo. Đường Liên nói người này tâm cơ thâm sâu, cực kỳ hiểu các bí mật giang hồ, không phải là nhân vật đơn giản, y tự xưng là Tiêu Sắt.”

Lý Hàn Y lại hỏi: “ người còn lại?”

Bách Lý Đông Quân tay cầm một quân cờ đen chuẩn bị hạ xuống bàn cờ, chợt dừng lại rồi nói :“ Người này ngươi sẻ không tin được, Đường Liên nói hắn bị hai đồng bọn bị bắt đi đào lên từ dưới lớp tuyết, băng dày ba tấc lại không chết. Trên người khôi giáp, đoản thương đều là cơ quan biến hóa giống như Bá Vương Giáp của Ngô Lục Giáp, nhưng lại không phải”

Bá Vương Giáp là ngày xưa giang hồ đệ nhất cơ quan sư Ngô Lục Giáp làm, hắn chuyên thiện cơ quan thuật, sau đó dốc lòng nghiên cứu nhiều năm, dùng hết tất cả bên trong cửa đứng đầu tài liệu, chế tạo ra một bộ Bá Vương Giáp.

Lại Bá Vương Giáp có thể bao trùm toàn thân, đao thương không vào, không có chút nào sơ hở, hơn nữa mặc hết sức đơn giản, hơn nữa vô luận là mười tuổi tiểu đồng, còn là quân ngũ tráng hán, mặc lên người cũng là khác thường vừa người, có thể nói là thần kỳ cực kỳ...

Bách Lý lại nói tiếp : “ Hơn nữa có một đầu thú nhỏ lại lấy hoàng kim làm thức ăn, cổ quan tài vàng kia đả bị nó ăn lấy”

Lý Hàn Y nghe được, âm thanh có phần kinh ngạc hỏi : “ Người này là ai?”

“ Thiên Tịch Địa Hạ Đế Hạ Nhân Hoàng Đế Thiên An Vô Song ” hắn ngâm lên một hồi rồi lại nói tiếp : “ Đế Thiên An phương danh, kiếm tên Thiên Tịch đao tên Địa Hạ thương tên Nhân Diệt, giáp tên Vô Song ngay khi tiểu hòa thượng trốn đi, hắn cũng ngự kiếm mà đi”

Lý Hàn Y nghe được nói theo :“Đế Thiên An,Thiên Tịch,Địa Hạ,Nhân Diệt,Vô Song khẩu khí thật lớn, người này rốt cuộc là ai trên giang hồ lại chưa nghe qua”

“ Không biết, một biến số. Ngoài ra vị trong cung kia cũng ngồi không yên rồi, đệ nhị cao thủ trong Ngũ Đại Giám, Chưởng Hương Cẩn Tiên công công một tuần trước đã âm thầm lặng lẽ rời khỏi Thiên Khải Thành, chạy đến Tây Vực”

Lý Hàn Y liền nói : “Thẫm Tịnh Chu cũng đi, xem ra vị trong cung kia vẫn không tin chúng ta.”

“ Còn có chuyện thú vị hơn, Vô Song kiếm hạp xuất thế rồi, tiểu tử gọi là Vô Song nó đả giao thủ với Bạch Phát Tiên không chút thương tích. Hiện giờ cũng đả xuất phát đến Vu Điền quốc. Còn về các thế lực đại môn phái khác thì đều bị người ta ngăn lại trở về”

“ Ngăn lại quay về” Lý Hàn Y vừa hỏi xong liền nghe : “ Không biết do ai làm nữa, có điều vẫn đúng là giúp đỡ lớn cho Thiên Ngoại Thiên. Nếu không như thế chỉ dựa vào một mình Bạch Phát Tiên, e là đến mặt của tiểu hòa thượng cũng không gặp được”

Nghe xong Lý Hàn Y đem chuôi kiếm chỉ về thiên khung nội lực thúc dục chi thấy mây mù theo mũi kiếm nàng chỉ, hình thành một đường dài giống như rắn chạy đi, chậm rãi nói : “Lần này vốn nên do chúng ta đích thân đi, dù Đường Liên xuất chúng trong lứa đệ tử của Tuyết Nguyệt Thành lần này, nhưng một mình cũng không địch nổi nhiều cao thủ như vậy, nếu chỉ là Vô Tâm hòa thượng thì dễ đối phó?"

Lời vừa dứt thì thành chủ Tuyết Nguyệt Thành cắt ngang, mở nắp hồ lô nội lực điều khiển một dòng nước từ bên trong xanh lam chạy lên, nói : “ Cũng phải cho người trẻ cơ hội rèn luyện chứ”

Lý Hàn Y liền hỏi : “ huynh yên tâm thật sao?”

Bách Lý nói : “ Một đứa trẻ 17 tuổi thì gây được bao nhiêu mưa gió chứ”

Lý Hàn Y không cho như vậy tiếp lời : “Là 1 đứa trẻ mười bảy tuổi, luyện được tất cả bí thuật trong La Sát Đường,thiếu một bước nữa là bước chân Tiêu Dao Thiên Cảnh hơn nữa thân là thủ tọa hiện nhiệm củaThiên Ngoại Thiên”

"Vậy thì như thế nào? công phu như y Tuyết Nguyệt Thành chí ít có bảy tám người, lại thêm Đường môn,Lôi gia bảo còn sợ y hay sao? Nói cho cùng giao ước 12 năm đả hết, y vốn cũng nên đi rồi”

Lý Hàn Y lấp lửng nói : “ Ý huynh là”

“Mười hai năm trước ma giáo đông chinh, Tuyết Nguyệt Thành không sợ, mười hai năm sau một thiếu chủ về núi, Tuyết Nguyệt Thành càng không sợ. Chuyện của lớp trẻ cứ để lớp trẻ giải quyết đi, không giải quyết được thì mới đến lượt đám già chúng ta ra mặt. Ta đã gởi thư cho Đường Liên rồi, nó nhìn thấy thư tự nhiên biết mình nên làm gì”

Lý Hàn Y hiếu kỳ : “Viết gì trên đó”

“ Cũng giống như 12 năm trước sư tôn viết cho chúng ta thôi” lời vừa dứt ngón tay hắn di chuyển điều khiển dòng nước hình thành một đầu chim lao đến Lý Hàn Y.

Chỉ thấy một kích bất ngờ nhưng không làm được gì nàng tay vung lên bảo kiếm đem đầu chim này cắt đứt, theo dòng nước dung nhập vào thương khung chạm vào những đám mây như linh xà do Lý Hàn Y điều khiển lại nhanh chóng kết băng lại, gai ngọn khắp nơi, giống như những dây gai leo băng dài lớn.

“ Huynh vẫn xằng bậy như vậy” Lý Hàn Y tức giận mắng, khi quay đầu lại nhìn bàn cờ trên bàn, giờ đây là các ô vuông trắng đen đan xen, nào là đánh cờ gì chứ, y phá hỏng cái thế cờ trước rồi.

“ Ha ha” Hắn cười lên một tiếng rồi nói : “ trong Tuyết Nguyệt Thành này ngươi luyện kiếm của ngươi, ta uống rượu của ta, cờ này hay vẫn là để cho Trường Phong đánh đi”

Tây Vực, Cửu Long Tự.

Đường Liên đứng ở miếu đình viện trong, tay cầm lấy lá thư bên trong đọc lấy bức thư này chính là sư tôn hắn đưa đến. Từ khi để Vô Tâm thoát đi thì đám người cũng theo Vô Thiện đi đến Cửu Long Tự.

Vô Thiện đứng ở bên cạnh hắn, cúi đầu hỏi: "Trong thơ viết cái gì?"

"Sư tôn chỉ viết bốn chữ." Đường Liên ngửa đầu nhìn trăng sáng, có chút thất thần.

Vô Thiện sững sốt một chút, hô một tiếng phật hiệu: "A di đà phật."

"Không phải bốn chữ này" Đường Liên lắc đầu một cái.

Vô Thiện cười nói: "Đường huynh, tiểu tăng chẳng qua là tiếng hô phật hiệu thôi."

Đường Liên phục hồi tinh thần lại, cũng không khỏi cười: "Ta thất thần. Chẳng qua là sư tôn viết kia bốn chữ ta xem không hiểu, bằng tâm mà động, cái gì là bằng tâm mà động? "

Tư Không Thiên Lạc liền nói : “ Như vậy mà không hiểu, bằng tâm mà động chính là thích làm gì thì làm đó”

Đường Liên thở dài nhìn Vô Thiền hỏi : “ Vô Thiền đại sư , hành động theo tâm trong phật gia giải thích như thế nào?”

Vô Thiện trầm tư chốc lát, nói: "Phật viết, tùy tâm, tùy tính, tùy duyên."

“Đúng rồi, Vô Thiện đại sư, vẫn không có hỏi ngươi, Vô Tâm hắn là một người như thế nào?" Đường Liên đột nhiên hỏi.

Vô Thiện nghe xong chậm rãi nói : "Tiểu tăng rất sớm đả rời đi Hàn Thủy Tự, chỉ cùng Vô Tâm chung sống mấy tháng, khi đó hắn còn là một tiểu đồng, cho nên thật ra thì cũng không biết Vô Tâm là hạng người gì.

Chẳng qua là khi còn bé có một việc đến nay khắc sâu ấn tượng, hôm đó tiểu tăng tại miếu trung luyện quyền, Vô Tâm ngồi ở mái hiên trên, tại tiểu tăng luyện xong quyền sau, bỗng nhiên nói: Đây chính là Kim Cương Phục Ma Thần Thông? Chẳng qua là phục ma lòng nặng như vậy, cùng ma đạo lại có có gì khác nhau đâu?

Tiểu tăng lúc ấy không hiểu, Vô Tâm nhưng tiếp tục nói: La Hán cũng trừ ma, là vị Giết kẻ gian, là giết hết phiền não chi kẻ gian, trừ không phải bên ngoài ma, là trong lòng chi ma. Tiểu tăng lúc ấy trầm tư hồi lâu, xoay người lại thấy Vô Tâm đã không thấy."

"Nếu không phải đại sư tự mình nói, không thể tin đây là một cái năm tuổi hài đồng có thể lời nói ra” Đường Liên nghe vậy cũng kinh ngạc, hắn không ngờ được khi đó Vô Tâm có thể nói ra được những lời ấy.

Rồi thở dài nói: "Ta từ nhỏ xuất thân Đường môn, môn quy sâm nghiêm, trước năm mười hai tuổi ta ở Nội Phòng Lục Môn tu luyện tâm pháp độc thuật, mười sáu tuổi luyện thủ pháp ám khí Ngoại Phòng Tam Thập Nhị Môn tất cả ám khí thủ pháp.

Mười bảy tuổi đi tới Tuyết Nguyệt Thành, bái sư tôn làm sư, đến nay đã có sáu năm. Những chuyện xảy ra hai mươi ba năm qua như thể đều đả định trước, ta chỉ cần hoàn thành là được. Hành động theo tâm, ta thật không hiểu”

Tư Không Thiên Lạc đứng lên, nói : “ Không phải hành sự theo tâm thôi mà, sư huynh huynh cứ nghĩ thong thả, bản cô nương phải đi ngủ đây, Đại Hoàng chúng ta đi thôi”

Đường Liên nhìn Vô Thiện hỏi : “ ngày mai là khởi hành rồi, nếu gặp sư đệ Vô Thiền đại sư, ngài sẻ làm gì”

Vô Thiện đi bước về phía trước một bước, nhảy một cái leo lên mái hiên “ hành động theo tâm, Đường huynh nghĩ thong thả, tiểu tăng phải đi ngủ rồi”

Thiên Nữ Nhụy nhìn Vô Thiền đả rời đi lại nhìn Đường Liên khổ nảo, thở dài một hơi thân ảnh xuất hiện phía sau hắn, nói : “bằng tâm mà động cũng được, tùy tâm, tùy tính, tùy duyên cũng được,không cần nghĩ quá nhiều, lúc gặp được nhau phản ửng của con tim trong khoảnh khắc chính là tâm chàng”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK