Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biến cố này khiến cho Từ Phượng Niên, Hoàng Trận Đồ, Bạch Hồ Nhi thoáng qua thất thần, bọn họ không nghĩ chỉ một đòn thanh Thêu Đông đã bị hủy.

Hoàng Trận Đồ nhìn kiếm gãy nhanh chóng từ thất thần tỉnh lại, dịch thân lùi về sau né đi một đao đâm đến, vận khí cản lại nguyệt đao, hai tay linh hoạt bắt lấy hai thanh Thanh Mai Trúc Mã.

Thôn Thiên đao uốn lượn một vòng, sau đó đâm mạnh đến Hoàng Trận Đồ.

“ Đang! Đang!”

“ Crac!!”

Đinh tai va chạm giữa ba thanh vũ khí, liền ngay sau đó Thanh Mai Trúc Mã cũng đi theo Thêu Đông bị Thôn Thiên chấn gãy.

Thôn Thiên là một trong những thanh Đế Binh, dù Linh bị đánh thương khi cùng Diệt Thương Thiên chi chiến. Bất quá cũng không phải là những thanh danh kiếm như thế giới này chống đở, dù cho những thanh kia cũng đã có Linh cho mình.

“ Cái gì?” Từ Phượng Niên sợ hết hồn kinh hô, bản lĩnh của lão Hoàng hắn là biết đến, chính là thiên hạ nay nhất phẩm cao thủ trên, bộ chín kiếm trong hạp có sáu thanh là thiên hạ danh kiếm, hắn cũng mơ ước muốn lấy nhưng không thành.

Giờ đây cao thủ như lão Hoàng lại bị tử kim nhân đánh xuống hạ phong, kẻ này rốt cuộc là ai? Có thể ép lão Hoàng chỉ có Lục Địa Thần Tiên cấp bậc, nhưng thiên hạ Đao Tiên người? hắn chưa nghe qua có ai như tử kim nhân lẫn nguyệt đao trên tay y.

“ Lục Địa Thần Tiên” Hoàng Trận Đồ cả kinh, lại dịch thân né đi, bất quá lần này hắn không như trước, Thôn Thiên uốn lượn truy sát theo, xạ ra hai đạo đao khí xuyên thủng cơ thể lão.

“ Xoạt!”

Bạch Hồ Nhi cũng không đứng yên, hai thanh đao huy múa.

Tú Đông đao dài ba thước hai thốn, nặng mười cân chín hai.

Xuân Lôi đao dài hai xích tứ thốn, cận nặng nhất cân ba hai, toàn thân xanh tím, cứng cáp vô đối, có thể dễ dàng bổ ra Trọng Giáp.

Hai thanh một nặng một nhẹ huy múa, đao khí cuồn cuộn nổi lên.

“ Đang! Đang! Đang! Đang!”

Phượng Vô Song thấy Bạch Hồ Nhi động lập tức đem vỏ đao huy xuất, cùng mỹ nhân đối đao, hoa lửa cũng chói tai liên miên không dứt, đao khí tản ra đem kiến trúc xung quanh đánh vở nát.

“ Thế tử, mau rời đi” Hoàng Trận Đồ né đi được một đao đâm đến, cách không hấp hai thanh kiếm, hô hoán.

Từ Phượng Niên cũng không dám ở lâu, lập tức nhảy người thoát khỏi vùng đao khí đang tàn phá bừa bãi, lập tức tung người thoát khỏi đại lâu, hắn một đường trở về Bắc Vương phủ nhanh nhất có thể.

Phủ trong hắn mặc dù chưa thấy nhưng biết lão cha hắn nuôi dưỡng không ít cao thủ, chỉ cần trở về liền có thể điều động những kẻ này bắt xuống tên cuồng đồ to gan này.

“ Chạy!” Phượng Vô Song cười lạnh, đạp lên một mảnh gỗ tung người thoát ly khỏi tòa lâu đổ nát, hướng về hai người kia nói : “ đao đến”

Thôn Thiên đao lập tức thoát ly công kích lão Cửu Kiếm Hoàng rơi vào tay Phượng Vô Song : “ hai người các ngươi không chạy theo tên phế vật kia, còn ở đây chịu chết”

“ Phế vật!” Bạch Hồ Nhi cau mày nhìn mười mấy thanh đao khí hiện ra, sau đó xạ phát đến nàng vị trí, liền nâng song đao đánh trả, đao khí tung hoành va chạm cùng đao ảnh, tạo nên từng cơn âm ba như trống đánh.

Kiếm Cửu Hoàng cũng không khác gì, lão mất đi ba thanh kiếm song vẫn còn sáu thanh, hai tay nắm giữ Nga Mi Chu Tước thi triển kiếm pháp của mình.

“ Xoẹt!”

Phượng Vô Song cướp người đến lão Hoàng, Thôn Thiên đao xuất.

“ Crac!” giòn tan vở nát thanh âm kim loại vang lên, Nga Mi Chu Tước bị Thôn Thiên chém gãy, linh bên trong bị tàn linh Thôn Thiên thôn phệ ngay.

Một đao này không chỉ hủy hai thanh kiếm của lão Hoàng, còn đem hắn cắt thương, đao khí nhập thể Niếp Niếpn ngọt đem máu huyết bắn ra.

“ Ngươi rốt cuộc là ai? Từ khi nào thiên hạ có một Đao Tiên mà lão phu không biết” đau xót truyền lại đại não, lão Hoàng phong bế huyệt đạo cầm máu, ngưng trọng hỏi

“ Đao Tiên?” Phượng Vô Song nghi ngờ, thực ra Phượng Vô Song có thể áp bức dể dàng cùng hủy kiếm đều là nhờ Thôn Thiên, bất quá hắn cũng chẳng cần giải thích hiểu lầm làm gì, cao ngạo nói : “ còn cản đường bản tọa, hôm nay các ngươi cũng chết ở đây được rồi”

“ Cản đường!” Bạch Hồ Nhi ngưng trọng vô cùng, nhìn mấy thanh kiếm quý của lão Hoàng vở nát mà có phần lo lắng hai thanh bội đao của mình, nàng thấy rõ đao cùng kiếm va chạm liền bị thanh đao kia chặt gãy.


“ Các hạ vào thành giết quân sĩ, lại muốn giết thế tử Bắc Lương vương, còn nói cản đường, thứ cho lão phu không rõ, đây là ý gì?” lão Kiếm Hoàng chất vấn, ngữ khí trong có mấy phần nghi hoặc.

“ Muốn chiến thì chiến, không chiến thì cút! Còn dám cản đường bản tọa, ta không ngại tiễn các ngươi xuống hoàng tuyền.” Phượng Vô Song vừa nói lại xuất đao, một đao này đao khí dài mười trượng bổ xuống lão Kiếm Hoàng.

Lão Hoàng đồng tử mở lớn, lập tức tung người né tránh, đáng thương Long Môn khách điếm bị nát nay dưới một đao càng nát hơn.

Nhìn thấy hai người e ngại, Phượng Vô Song xoay người bước đi, thu đao vào vỏ, không một chổ để ý lẫn gánh vác hậu quả gây ra, tiếp tục di chuyển cho đến khi hắn ưng ý một cái thoáng đảng tươi đẹp hồ nước nghỉ ngơi.

Lại nói, võ lâm thiên hạ có ba cái cấm địa hiểm cảnh, trấn giữ Vũ Đế Thành cùng Kiếm Tiên xuất hiện lớp lớp Ngô gia Kiếm Trủng tịnh xưng là hai trong đó.

Vũ Đế Thành là một cái nào bễ nghễ thiên hạ cao thủ Lão Quái Vật.

Kiếm Trủng miệng rất nhiều cả cuộc đời chỉ cho phép sử dụng kiếm thậm chí chỉ cho phép chạm kiếm tiều tụy Kiếm Sĩ.

Mà Bắc Lương Vương Phủ, ngoại trừ trên mặt nổi Bắc Lương Thiết Kỵ hộ vệ, còn có vô số ẩn nấp lại chỗ tối không ra đời cao thủ, một hồi võ lâm hạo kiếp, người tàn sát Từ Kiêu không chỉ có cát rơm rạ giống nhau thành nhóm giết chết vô số thành danh đã lâu giang hồ cao thủ, cũng giống vậy thu hút tương đương quy mô phẩm tính không tốt nhưng thực lực biến thái "Tay Sai" .

Lúc ban đầu vô danh tiểu tốt Từ Kiêu từ lúc ra trận ngày đầu tiên, liền ít tá giáp không dưới an, sắp tới bốn mươi hằng năm nhìn như không có cái chừng mực một bước lên mây, đủ để cho Từ Kiêu cái này tất cả Võ Lâm Nhân Sĩ nghe tin đã sợ mất mật Đại Ma Đầu đi nuôi dưỡng vô số kể môn khách, thuyết khách, hiệp khách cùng thích khách, ban tặng số tiền lớn mỹ tỳ có lẽ danh lợi quyền vị.

Đây cũng là Từ Phượng Niên chạy vội về nguyên nhân, hắn tin tưởng chỉ cần lão cha già mình xuất động những kẻ này tất cầm xuống cái gả ngông cuồng kia.

Mà quả nhiên không khác dự đoán của Từ Phượng Niên, Từ Kiêu khi nghe con trai mình xém mất mạng bởi cuồng nhân, không nói một lời huy động các cao thủ đến giết tên cuồng nhân kia.

“ Hừ! Đã các ngươi muốn chết, bản tọa thành toàn” nghỉ ngơi bên hồ, Phượng Vô Song linh hồn cảm ứng phát hiện ra nhiều cái khí tức đuổi đến gần, bên trong có vài cổ sát khí hiện ra, hắn đứng dậy rút ra đao.

Tiên hạ thủ vi cường, Phượng Vô Song tung người đạp không, Thôn Thiên đao trong chốc lát bành trướng đao khí, dài ba mươi trượng đao khí bắt đầu ngưng tụ.

“ Xoẹt!”

Đao khí kinh hồng như uông ánh trăng vẻ lên không trung chém qua.

“ Mau lui!” đám cao thủ của Bắc Lương Vương phái đến trợn mắt hốt hoảng hô.

Có điều không ít kẻ dùng khinh công tiếp cận gần, đao khí lao đến quá nhanh khó mà rút lui được. Thành ra chỉ có thể bỏ mạng, nhất đao lưỡng đoạn, những gả thân thủ mạnh hơn liến né được.

“ Ầm! Ầm”

Gãy đổ thanh âm vang lên, từng cái tòa lâu ở gần hay cổ thụ quanh hồ bị chém đoạn, thi nhau đổ xuống.

“ Muốn chạy!” Phượng Vô Song đạp không truy đuổi mấy kẻ né được, Thôn Thiên đao ném ra, trên không truy sát.

“ Phốc! Phốc!” Máu tươi bắn ra, thi thể chia năm xẻ bảy theo Thôn Thiên đao đâm xuyên vào người, toàn bộ nội lực cùng linh hồn bị Thôn Thiên tàn linh thôn phệ.

Phượng Vô Song ỷ y vào Đế Binh dể dàng đem vây giết đám người phá vở, sau đó một đường sá ch kiếm truy sát theo đám người bỏ chạy kia.

“ Oanh!!”

Một đao tây đến, Thôn Thiên đao như lưu tinh sí diễm vẻ lên không trung bay vào Bắc Lương vương phủ, trực tiếp đem đại môn đập nát, còn giết luôn mười mấy tên binh sĩ canh giữ phía trước.

“Kẻ nào dám to gan truy sát bản tọa, bước ra đây! ” Phượng Vô Song cao ngạo lớn tiếng, thả ra lực lượng Thôn Thiên tản mát ra sát khí hung lệ, đao khì dày đặc tản phát xung quanh tàn phá các kiến trúc trong vương phủ.

“Xoạt!”

Một đao cắt ra, đao khí kinh hồng chém đứt một cái lầu tháp trong vương phủ, lầu tháp đổ xuống sinh ra tro bụi không ngớt.

“ Kẻ này!” Từ Phượng Niên trong vương phủ kinh sợ, trên tay chung trà rơi xuống, hắn vạn lần không nghĩ phái đi truy sát người kẻ chết người thương mà cái tên điên kia lại dám xông vào vương phủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK