Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đỉnh Yêu Mục, tại Bắc Vực Trung Châu cũng vô cùng nổi tiếng, nguyên nhân chủ yếu là vì cứ ba năm sẽ có một lần Thiên Mục Huyết Đàm xuất hiện.

Cái đầm này vô cùng thần dị, đối với những tu luyện giả, nhất là những người trẻ tuổi có lực hấp dẫn cực lớn.

Bởi Huyết Đàm có công hiệu thoát thai hoán cốt, trợ giúp đột phá bình cảnh vô cùng diệu kỳ, mà càng trẻ tuổi thì càng có hiệu quả.

Đương nhiên, đối với những thế lực lớn có ý định tài bồi cho đám thanh niên ưu tú của môn phái mình cũng sẽ cực kỳ quan tâm tới Thiên Sơn Huyết Đàm.

Bởi ở Trung Châu, Đấu Hoàng và Đấu Tông đối xử cách biệt vô cùng, Đấu Hoàng dĩ nhiên cũng được xưng là cường giả, thế nhưng phải đạt tới Đấu Tông mới được hưởng những đãi ngộ thực sự của cường giả.

Một gia tộc, nếu lấy Đấu Hoàng là hạch tâm, là lực lượng nòng cốt, thì Đấu Tông là kẻ đứng đầu lực lượng ấy.

Chỉ cần trong gia tộc có một Đấu Tông, như vậy danh tiếng và sức ảnh hưởng sẽ vượt xa một gia tộc có mười Đấu Hoàng nhưng không có Đấu Tông.

Đó chính là sức hút của Đấu Tông.Vì vậy mới thấy Đấu Tông và Đấu Hoàng chênh lệch lớn như thế nào.

Đương nhiên, nếu gia tộc nào có Đấu Tôn, dù nhân vật này không tham gia quản lý sự vụ thông thường, thì gia tộc đó cũng sẽ trở thành một thế lực lớn, bá chủ một phương.

Đấu Tôn, giai tầng này, ở Trung Châu, thật sự là cường giả đứng đầu.

Tại đế quốc Gia Mã, hay Hắc Giác Vực, chỉ cần là Đấu Hoàng hoặc hơn nữa là Đấu Tông thì đủ để xưng hùng xưng bá.

Nhưng nếu đặt vào Trung Châu, chỉ là thế lực nhị lưu không hơn không kém.

Đó là chênh lệch về phần Đấu Thánh...Đây đã là cường giả của những thế lực truyền thuyết rồi. Một tượng đài sừng sững, có thể thản nhiên mặc tình mà nhìn thế gian tranh đấu sống chết.

Với những người như vậy, tranh đấu chỉ là xem như phù vân, là trò chơi của thế tục. Bởi, chỉ cần một cường giả Đấu Thánh phất tay, tranh đoạt gì trong nháy mắt cũng sẽ tan rã không còn.

Thiên Sơn Huyết Đàm trân quí là vậy, theo lý mà nói, phải có một thế lực cường đại nào đó chiếm giữ, nhưng đến nay, chưa từng có phương nào độc hữu được nó.

Bởi Huyết Đàm ảnh hưởng quá lớn, độc chiếm nhất định sẽ trở thành cái gai trong mắt mọi người, cho dù nơi này thuộc khu vực của Phong Lôi Các, song một mình thế lực này cũng không phải vô địch.

Tứ phương các xưa giờ đều không ưa nhau mấy, đều muốn đè đầu cưỡi cổ đối phương, tự nhiên không để bất kỳ phương nào sở hữu rồi.

Cho nên, dưới cặp mắt trừng trừng như sói đói của vô số thế lực trong thiên hạ, Thiên Sơn Huyết Đàm vẫn vĩnh viễn vô chủ.

Tuy vậy, nếu nói Huyết Đàm không có chủ nhân là không phải. Ma thú cư ngụ xưa giờ trên dãy núi này chứ đâu.

Thế nhưng nhân loại tham lam là vậy, làm sao có thể bỏ qua sức hấp dẫn của Huyết Đàm, đủ làm loài người đỏ mắt mà liều mạng chém giết.

Thế lực ma thú hùng mạnh nhất Thiên Mục Sơn là một gia tộc ma thú cường đại, thậm chí gia tộc ma thú này nhiều năm tháng phát triển đả khống chế lấy nơi này.

Gia tộc ma thú này tên gọi là Phệ Kim thử tộc.

Tuy nói đại đa số đều là ma thú bình thường nhị giai, tam giai nhưng số lượng lại có chút khủng bố.

Đương nhiên, hạch tâm chân chính Phệ Kim Thử tộc vẫn là mấy thành viên có thể hóa thành hình người. Bọn họ mới thật sự là người nắm giữ cả Thiên Mục sơn.

Tộc trưởng của gia tộc này cũng đạt đến Thất giai, thực lực sánh ngang với cường giả lục tinh Đấu Tông.

Có một cái gia tộc ma thú như vậy chiếm lấy Thiên Mục sơn mà Thiên Sơn Huyết Đàm còn có thể đến lượt những người khác hưởng thụ?

Thiên địa kỳ vật bực này, đối với ma thú cũng có lực hấp dẫn rất lớn mới phải?

Phệ Kim Thử tộc muốn lưu lại để độc chiếm, nhưng đám người của thế lực khác sẽ đồng ý hay sao?

Lúc trước vì việc Thiên Sơn Huyết Đàm này mà Thiên Mục sơn mạch cũng đã bùng nổ một hồi đại chiến.

Kết quả tự nhiên là Phệ Kim Thử tộc thất bại, đâu còn dám tự mình chiếm giữ Thiên Sơn Huyết Đàm.

Mặc dù thất bại, nhưng bởi vì địa thế của Thiên Mục sơn mạch quá đặc thù, cường giả thực lực mạnh mẽ quá không thể đi vào.

Vì lo lắng Phệ Kim Thử độc hạ độc thủ với đám người trẻ tuổi nên đã làm ra một cái ước định để ràng buộc.

Mười danh ngạch của Thiên Sơn huyết đàm, Phệ Kim Thử tộc chiếm hai cái, còn lại tám cái danh ngạch thì phải dựa vào bản lĩnh mà tranh đoạt được.

Phệ Kim Thử tộc chiếm được địa lợi, thật ra trong lòng bọn họ cũng cực kỳ khó chịu.

Trước kia bọn họ có thể chiếm cứ toàn bộ mười danh ngạch nhưng bây giờ lại rút lại đến năm lần, nhưng hết cách một mình không thể chống lại các thế lực khác liên thủ.

Dựa theo ước định, Phệ Kim Thử tộc có thể bố trí trạm kiểm soát ở Thiên Mục sơn, ngăn cản người muốn trèo lên.

Chỉ cần không đả thương tánh mạng đám người thì tất cả có thể tùy theo bọn họ. Nhưng bất kể làm thế nào thì danh ngạch tám cường giả nhân loại phải có.

Song quy tắc này đả bị thay đổi hoàn toàn bởi Đế Thiên An khi đặt chân đến nơi này, với đôi nhãn lực của mình hoàn toàn vượt qua lớp sương mù không một chút lo sợ.

Với thực lựccủa mình bây giờ cộng thêm huyết mạch nghiền ép, dễ dàng đả bại tên đầu teo cường giả của Phệ Kim Thử tộc.

Đồng thời còn thu phục cả thế lực này về trướng, khi cái bánh mà Đế Thiên An thả ra cho đám người lại còn tốt hơn, tăng thêm 2 xuất danh ngạch cho bọn họ hàng năm.

“ Thụ Giới Hàng Lâm” Theo Đế Thiên An quát lên một tiếng, hay tay không ngừng kết ấn, theo bàn tay đập xuống mặt đất chakra khổng lồ tràn ra khỏi thể nội.

Từ mặt đất bên dưới cấp tốc phá thổ mà lên sinh sôi một cách chóng mặt các, bằng mắt thường có thể thấy được các gốc cây cổ thụ sinh trưởng, chẳng mấy chốc đả che rạp cả một khu vực, hình thành một khu vực riêng biệc.

“ Bụp bụp bụp bụp bụp bụp” Liên miên không dứt thanh âm nổ vang lên, từng cột khói trắng hiện ra theo đó một ngàn phân thân xuất hiện, rồi tỏa ra bốn phương tám hướng.

“ Phù” Đế Thiên An bản thân thở một ngụm khí, lần này chakra cơ hồ mất đi một nữa, từ trong không gian của mình lấy ra một viên đậu thần Senzu nhanh chóng phục dụng, hồ nước tháo cạn lại cấp tốc được đổ đầy.

Thân ảnh lắc mình xuất hiện phía trước, không xa một đám người lẫn ma thú con mắt mở to khiếp sợ chứng kiến một màn rung động nhân tâm này. Cười nói : “ làm sao?”

“ Quái vật” Tiêu Viêm nhịn không được phun ra một tiếng, nhưng ngay sau đó cả thân hình hắn đả bị Đế Thiên An một cước đạp đi.

“ Đại nhân, ngài quá tuấn tú, Tuyết Ny yêu chết người” Tuyết Ny mê trai một dạng, đôi bồng đảo ép sát vào bàn tay hắn.

“ Đây là thực lực của Đấu Thánh sao?” Vân Vận ánh mắt mở lớn, bàn tay nắm chặt trong lòng khao khát một ngày mình có thể nắm giữ sức mạnh phi nhân này.

“ Cũng may” lão giả thấp bé một bộ áo xám, nuốt một ngụm bước bọt trong lòng khiếp sợ chứng kiến màn rung động nhân tâm này.

Hắn chính là tộc trưởng Phệ Kim Thử tộc, Kim Thạch, nếu không phải hắn quyết đoán đầu hàng chỉ e đả bị giết chết đào lấy ma hạch mất tiêu rồi.

“ Có phải bị ta mê hoặc rồi không? “ Đế Thiên An thoát khỏi Tuyết Ny thân ảnh xuất hiện Hổ Gia, tay nâng lên cằm nàng trêu chọc.

Hồ Gia đỏ mặt, nói : “ Nằm mơ, bản tiểu thư chỉ hứng thú với mỹ nữ”

Khẻ cúi đầu sát tai nàng : “ chỉ cần nàng làm nữ nhân của ta, không phải nữ nhân xinh đẹp không thiếu sao, nghỉ mà xem khi cùng ta ân ái nàng còn có thể mây mưa, vóc người của Nhã Phi, Mỹ Đồ Toa thế nào, xích lõa thân hình chậc chậc”

Hổ Gia mặt đỏ như trái táo, đại não hình dung lên hình ảnh đó có chút không đủ dung có phần ngơ ngác lên, thời gian chung đụng gần đây nàng chính là bị sắc đẹp của Mỹ Đồ Toa nử vương và Nhã Phi làm cho kinh diễm, sớm đả ngứa ngáy giờ lại bị hắn trêu chọc làm cho xúc động ma quỷ trong lòng.

“ Tên hoa tâm” Vân Vận nhìn một màn này chỉ biết thầm nói, lại nhìn một bên đồ đệ của mình ánh mắt khác lạ, trong lòng nhất thời cũng không biết nói sao, chặng đường này hai sư đồ bọn họ không ít lần bị hắn trêu chọc cho đỏ mặt tía tai.

“ Ầm ầm” Chỉ thấy từ mặt đất bên dưới vô số đất đá dung hợp hình thành những người đá cao ba bốn mét, đợi đến khi ngưng tụ thành đả có đến gần mấy trăm người.

“ Bành” Chỉ thấy Tử Nghiên ở gần một khối đá ánh mắt hiếu kỳ, nhịn không được một quyền lao đến oanh nát đầu đi.

“ A... nó lại sống dậy” Tiêu Mị kinh sợ hô lên, khi nhìn từng tảng đá bị nát vở tụ họp lại với nhau như cũ.

Đế Thiên An cười giải thích : “ Chỉ cần ta không bị đánh bại thì bọn chúng sẻ mãi mãi tái sinh, đám này bố trí để ngăn ngừa đám người đi vào”

Đôi mắt của hắn có thể dễ dàng thao túng thổ thuật, tạo thành các hình nhân đá chỉ cần hắn không sao cả cho dù đánh nát đầu cũng có thể tụ họp lai, chỉ trừ đối mặt với dị hỏa hay các năng lượng trực tiếp một đòn thổi thành tro bụi.

“ Cũng may ta sớm đầu hàng, tính ra đi theo vị đại nhân này cũng không tính mắt mật” một đại hán to con hai quả đấm không ngừng công kích những thạch nhân theo mệnh lệnh của loli Tử Nghiên.

Khó ai mà tin được chúa tể một vùng Thiên Sơn Mục – Thương Lang Vương bây giờ chính là chân chó tiểu đệ chạy lặt vặt cho Tử Nghiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK