Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy Sa Xỉ trên tay hắn nhanh chóng nhiễm lên một tầng đỏ như máu chạy dọc thân kiếm, hồng quang lượn lờ mà Uyên Hồng cũng một dạng cả thân kiếm quang mang xanh rờn bao phủ.

"Coong"

Lưỡng đại danh kiếm tương giao, tia lửa lóe ra. Khi mà hai người nhanh chóng lao đến với nhau đối mặt gần trong gang tấc với nhau. Kiếm khí không ngừng tản ra từ chổ giao tranh của hai người, nội lực không ngừng kéo lên cao lên.

“ Keng keng keng keng”

Chói tay kim loại vang lên hoa lửa không ngừng bắn ra, trong chớp mắt cả hai đả giao thoa với nhau hơn mấy chục chiêu kiếm, để lại bên trong không khí từng đường kiếm quang lượn lờ.

Hai người lẫn nhau tách ra lần nữa lại đến lao vào nhau ma sát, trong chớp mắt va chạm với nhau, ngay khi hai người thoát ly khỏi công kích trượt dài trên nên đất.

Cái Nhiếp nắm lấy Uyên Hồng cúi người xoay ngang kiếm khí hoành ngang hướng về Vệ Trang mà đến, có điều nhanh chóng bị Vệ Trang Sa Xỉ phá giải.

Vệ Trang đem áo khoát trên lưng vứt xuống mặt đất, tung người nhảy lên không trung, nắm lấy Sa Xỉ chặt mạnh giáng xuống.

Chỉ thấy Cái Nhiếp đem Uyên Hồng xúc lực nhìn Vệ Trang lao đến mạnh mẽ chém lên, thân ản Vệ Trang bị hắn đẩy lùi lao về không trung.

Ngay khi tiếp đất Vệ Trang nhanh chóng ngã người tránh đi Uyên Hồng ngang qua, nhanh chóng đem Sa Xỉ chắn lấy một kiếm của Cái Nhiếp hướng đến.

Thân ảnh hai người nhanh chóng trượt dài trên đại sảnh mặt đá, hỏa quang không ngừng bắn ra nơi hai danh kiếm giao nhau.

Cái Nhiếp trở người trên không trung nhanh chóng xoay vòng cầm Uyên Hồng chuẩn bị giáng xuống Vệ Trang lần nữa.

Mà Vệ Trang nhìn lấy chiêu thức quen thuộc bản thân trong quá khứ khi còn chưa xuất sơn bị Cái Nhiếp đả bại chiêu thức này.

Dưới lực đạo ưu thế trên không trung Cái Nhiếp mạnh mẽ chặt xuống đem Vệ Trang mạnh mẽ khụy gối xuống thân ảnh bị đẩy xa vài mét.

Sa Xỉ bị đánh rời tay nhưng lại không có rơi xuống mặt đất, mà lại xoay tròn lấy cổ tay Vê Trang sau đó bị hắn nắm giữ lại.

"Đại thúc" đột nhiên một đạo âm thanh vang lên, chỉ thấy thân ảnh Thiên Minh xuất hiện ở một lối hành lang, thở phập phồng nói : “ Đại thúc ngươi làm sao vậy”

Lời vừa dứt thân ảnh cất bước chạy đi đồng thời còn nắm lên trên mặt đất môt cây đoản kiếm, ngăn tại Cái Nhiếp trước người:"Không cho phép ngươi thương hại đại thúc"

Vệ Trang cười nói: "Sư ca, xem ra ngươi tìm không ít tùy tùng đâu"

Cái Nhiếp không có có tâm tư để ý tới Vệ Trang châm chọc, hắn nhìn xem Thiên Minh, nói: "Thiên Minh, tin tưởng đại thúc sao?"

"Đó là đương nhiên!" Thiên Minh không chút do dự.

"Ngươi đứng ở đằng sau ta tới." Cái Nhiếp nói.

"A." Thiên Minh không tình nguyện đến ứng một tiếng, chuyển đến Cái Nhiếp sau lưng.

Một trận rét lạnh cảm giác từ sau eo truyền đến, ngay cả Cái Nhiếp chính mình cũng không nguyện ý tin tưởng.Hắn khó khăn quay đầu lại, chỉ thấy Thiên Minh đoản kiếm cắm vào bên hông mình, máu bắt đầu nhiễm hồng đỏ tươi ra.

Tất cả mọi người biểu lộ đều là như vậy kinh ngạc không khỏi, không phân địch ta, tất cả đều có mặt đang quan sát cũng có chút mộng bức lên.

Cái Nhiếp trong lòng nhất động, nói: "Ngươi không phải Thiên Minh, ngươi. . . đến cùng là ai?"

Thiên Minh đem kiếm rút ra, Cái Nhiếp nhịn xuống kịch liệt đau nhức, máu ra bên ngoài tuôn.Trước mắt Thiên Minh chậm rãi biến hóa, dần dần biến thành một người khác, toàn thân đen như mực, thấy không rõ diện mục - Mặc Ngọc Kỳ Lân Đế Lân Nhi.

Cái Nhiếp nhấc lên Uyên Hồng, ra sức đâm một cái, người kia bị kinh ngạc, mãnh liệt hướng lui về phía sau, nhưng là tốc độ của hắn, dù sao chậm.

"Coong" Một tiếng va chạm lanh lảnh vang lên, chỉ thấy Uyên Hồng hướng về Lân Nhi mà đến nhưng nhanh chóng bị trên tay nàng một chuôi đen như mực kiếm cản lại, sau đó thân hình Lân Nhi nhún người đã đến bên cạnh Hồng Liên.

Lân Nhi đứng bên cạnh Hồng Liên đem tên tay chuôi kiếm đen giấu đi, nói : “ Vệ Trang chuyện còn lại là xem ngươi rồi.”

Ám toán Cái Nhiếp là Lân Nhi cố tình hổ trợ cho hắn, dù sao Vệ Trang cũng là người Bách Việt lập không ít công lao cho Đế Thiên An đây. Nếu như lựa chọn giết một trong hai thì nàng liền không ngại giết đi Cái Nhiếp.

Với bản lĩnh của nàng dư sức giết đi Cái Nhiếp ở lần vừa rồi nhưng không, nàng chỉ đã thương hắn làm giảm đi chiến lực để Vệ Trang phần thắng thuận lợi hơn mà thôi. Hơn nữa nàng xuất thủ có lý do cho mình.

“Để cho đích thân Lân Nhi xuất thủ, cái giá cũng không nhỏ à!” Hồng Liên quay nhìn Đế Lân Nhi ý vị sâu xa nói.

“ Hừ!” Đế Lân Nhi hừ một tiếng không đáp

Hồng Liên không chút để ý, nói tiếp : “ xem ra Lân Nhi cũng muốn tranh đoạt à, có điều đủ sức cạnh tranh không?”

“ Đây không phải là chuyện người quan tâm” Đế Lân Nhi đáp lại.

Từ khi Đế Thiên An công bố lấy thành làm mộ, hoàng thất Bách Việt tham dự vào việc công mộ lấy ra Phá Mộ Lệnh, kẻ chiếm được nhiều Phá Mộ Lệnh chính là thừa kế hoàng vị đời tiếp theo.

Chư vị vương thất muốn ngồi lên ngôi vị kia mấy năm nay tích xúc không ít thế lực, mà Đế Lân Nhi đồng dạng một trong những người đó. Nàng đích thân ra tay chính là để cho Vệ Trang nợ nàng một cái ân tình, Quỷ Cốc Vệ Trang thân thủ cũng tuyệt không thấp.

“ Thật là chờ mong đây” Hồng Liên cười nói, động tĩnh của chư vị vương thất Bách Việt nàng làm sao không rõ, nhất là thân sinh nhi tử cũng có phần trong đó, cũng không tiếp tục truy sâu vào chuyện này đem mắt dời về cuộc chiến sắp đến.

“Không nghĩ trong tình huống như thế này, Cái Nhiếp lại có thể tránh thoát trí mạng ám sát đánh lén, hơn nữa lập tức phát động phản kích,vừa rồi Uyên Hồng một kiếm, hắc y kia có thể đào thoát được kiếm thuật cũng không phải tầm thường.”

Cao Tiệm Ly nhận ra người này thiên biến vạn hóa, có thể biến ảo chúng sinh, trước đó giả trang Mặc Gia đệ tử, cùng tại trung gian ao nước giả trang Cái Nhiếp tập kích Từ Phu Tử tất lại chính là người này.

Không nghĩ tới, lần này, hắn thế mà biến ảo Thiên Minh bộ dáng, tập kích Cái Niếp.

Cái Nhiếp thương tổn không tại yếu hại, nhưng mà cũng đủ để khiến hắn chiến đấu lực hạ xuống : “Ta coi là, ngày hôm nay trận chiến chỉ có ta và ngươi ta ở giữa.”

“Qua nhiều năm như vậy, vậy mà ngươi vẫn hủ lậu u mê đến thế.Trận chiến đấu này, cho tới bây giờ liền không chỉ là tại ngươi ta ở giữa.” Vệ Trang lạnh nhạt đáp, Sa Xỉ bỗng nhiên từ dưới hướng lên lao về Cái Nhiếp.

“ Kenggg” Cái Nhiếp đã sớm chuẩn bị, Uyên Hồng chặn lại, tia lửa lóe ra, giao thân thể chỉ ở trong chớp mắt, hai người lập tức hướng lui về phía sau chừng mười bước.

Khác với nguyên tác Cái Nhiếp thân thụ trọng thương mới khỏi, hắn từ khi phục dụng lấy Thảo Xà Cổ Dược nội thương trong người đã khỏi, nhưng Vệ Trang thân thủ không kém hắn chỉ giao đấu vừa rồi những vết thương vừa mới lành trên người lại rướm máu ra.

“Ngươi bây giờ đối thủ là ta.” Cao Tiệm Ly thân ảnh bước ra lên tiếng, hắn nghi ngờ Cái Nhiếp đổ oan cho hắn còn gián tiếp cầm đi chìa khóa đến cuối cùng Cái Nhiếp lại đến tương trợ để hắn hổ thẹn trong lòng.

“Đây là chuyện giữa hai sư đệ sự Quỷ Cốc phái chúng tôi, xin chư vị đừng nhúng tay vào” Cái Nhiếp không có tiếp thu Cao Tiệm Ly bang trợ, trầm giọng lên tiếng :“Ta mới là đối thủ của ngươi”

Vệ Trang khinh thường nói:“Thú vị, ngươi từ bỏ Quỷ Cốc, từ bỏ thiên hạ, từ bỏ tất cả, chính là vì bảo hộ đám phế vật này.”

“Ngươi cái gì cũng không chịu buông tha, lại chiếm được cái gì?” Cái Nhiếp cũng không trả lời, mà là nhẹ nhàng hỏi một câu.

Vệ Trang quay đầu đối với Ẩn Bức, Thương Lang Vương, Cơ Quan Vô Songlớn tiếng nói: "Ở cái địa phương này, có thể giết chết bọn hắn chỉ có ta, lại có tự tiện người xuất thủ, cũng là đối địch với ta"

Vệ Trang hai ngón tay vuốt qua Sa Xỉ thân kiếm rung động, mà Uyên Hồng cũng không chịu kém cạnh thét dài mà ra.

Người cùng kiếm giống như có lẽ đã tương dung, hai cỗ vô hình kiếm khí chính đang không ngừng lớn mạnh lên, không gian xung quanh hai người có phần rung động mãnh liệt lên.

"Kiếm thế chưa khởi động, cũng đã có kinh người như thế khí thế, hai người kia thực lực thực sự là. . ." Cao Tiệm Ly ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, làm một cái kiếm khách, tại cái này trước mặt hai người hắn nhìn qua được nếu giao thủ mình không phải là đối thủ của bất kỳ ai trong hai.

Vệ Trang kéo lấy Sa Xỉ, trên mặt đất vạch ra một đầu ngấn sâu, tia lửa phun ra, trông rất đẹp mắt.

Cái Nhiếp để trống chỗ, chờ đến Vệ Trang đánh tới, đem thân thể nhất chuyển, đi vào Vệ Trang phía sau, Uyên Hồng phát ra.

Tung kiếm cùng Hoành kiếm một phát, hai cỗ lực lượng giống như long ngâm, phát ra một tiếng vù vù dài vang.

Sa Xỉphun ra kiếm khí, dung hợp Vệ Trang trên thân chân khí, trong vòng ba trượng, một cỗ mông lung mà sắc bén khí thế làm cho người không rét mà run.

Vệ Trang cổ tay khẽ đảo, ở trên không chém xuống mười ba kiếm.

Cái Nhiếp liên tục ngăn chặn 13 kiếm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK