Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nơi đây là một tòa núi lớn nằm sát biển, vách đá cheo leo địa thế hiểm trở, cây cối mọc um tùm che kín. Ấy vậy mà ở vách đá hiểm trở này lại tồn tại một gian kiến trúc giấu mình sâu bên trong, nơi này hiện đang tụ tập một đám người.

"Bây giờ nên làm gì?" Ban lão đầu lên tiếng nhìn đám thống lĩnh Mặc Gia. Đám người này mặt lộ vẻ vẻ lo lắng, Bào Đinh bị bắt, quá vượt quá bọn họ đoán trước.

"Nhất định phải nghĩ biện pháp cứu ra Bào Đinh." Cao Tiệm Ly chém đinh chặt sắt nói ra, bất quá tuy nhiên Cao Tiệm Ly ngoài miệng thì nói như vậy, thế nhưng cụ thể nên làm cái gì, Cao Tiệm Ly hoàn toàn nghĩ không ra biện pháp.

“Aiii.... Cự Tử thật là.... ngài rốt cuộc là bán hồ lô gì trong đó chứ” Đại Thiết Chùy gương mặt nhăn nhó khó hiểu, xòe tay nói : “ Rốt cuộc ngài muốn gì đây, Tiểu Chích hay ngươi chạy một chuyến đến hỏi thử đi?”

“ Không được” Ban lão đầu, Từ Phu Tử liền quát lớn bọn họ mặc dù cũng như Đại Thiết Chùy lo lắng an nguy Bào Đinh, lẫn muốn biết kế hoạch của Đế Thiên An nhưng biết rõ đả Đế Thiên An để cho bọn họ tự động hành động riêng đã sớm tính toán bọn họ vào trong bàn cờ của mình.

Cái Nhiếp cũng lên tiếng : “ Ván cờ mà ngài hạ, đã tính luôn cả chúng ta vào đó rồi, cho nên chúng ta có đi thế nào vẫn nằm trong tính toán, ta có dự cảm sắp tới có một hồi phong cuồng bảo tố”

Đúng lúc này một tràn bước chân vang lên đem đám người dời qua liền thấy Trương Lương đi đến, Đạo Chích liền nhanh nhẩu nói :"Tử Phòng ngươi đến vừa vặn, Đinh Bàn Tử ra chuyện, nhanh nghĩ một chút biện pháp."

Trương Lương đi vào bên trong gian phòng, ngưng trọng nói :"Sự tình lần này, thực cùng Mặc gia không có cái gì liên hệ quá lớn, các ngươi một khi hành sự lỗ mãng, khẳng định thì bại lộ, lần này La Võng mục đích, là muốn nhắm vàoNho Gia cùng Thanh Y Lâu."

Trương Lương lời nói, để Cao Tiệm Ly hết sức kinh ngạc, bọn họ vốn là coi là Bào Đinh là bại lộ che giấu tung tích mới bị bắt, hiện tại xem ra, có ẩn tình khác che dấu huyền cơ trong đó.

"Đây là có chuyện gì?" Đạo Chích vội vàng hỏi.

"Đây chỉ là ta một số suy đoán." Trương Lương đem chính mình suy đoán tình huống nói ra: "Cho nên tổng tới nói, Bào Đinh huynh, tạm thời chắc chắn sẽ không có nguy hiểm tính mạng, nhưng các ngươi một khi lỗ mãng hành động, khẳng định sẽ để Bào Đinh huynh lâm vào nguy hiểm bên trong."

"Cái kia bây giờ nên làm gì?" Đạo Chích tiếp tục hỏi, Mặc Gia cùng Trương Lương quan hệ tốt nhất cũng là Đạo Chích, có mấy lời, Cao Tiệm Ly không thích hợp hỏi, thế nhưng Đạo Chích phù hợp.

Trương Lương liền nói "Trước yên lặng nhìn thay đổi, ta bên này cũng sẽ tận lực tìm hiểu Bào Đinh huynh hạ lạc, tìm cơ hội cứu ra Bào Đinh, phương diện này muốn phiền phức Đạo Chích huynh, mời ngươi nhiều thám thính tình hình."

"Không có vấn đề, vừa vặn buồn bực nhiều ngày như vậy, ta sớm muốn hoạt động một chút gân cốt." Đạo Chích lắc lư bả vai về sau, vừa cười vừa nói.

Tang Hải thành một chỗ trong rừng rậm nào đó.

Có mấy người phân biệt hoặc đứng dưới tàng cây, hoặc ngồi tại tảng đá phía trên, có mấy người đang nhắm mắt dưỡng thần, có mấy người làm theo là có chút nôn nóng bất an, đang không ngừng đi qua đi lại, cách xa đó một tên nam tử hắc y khoanh tay đứng nhìn đám người này.

“ Xem ra kẻ nào cũng rất lo âu, một kẻ khi khẩn trương cổ họng sẻ trở nên đặc biệc khô khốc, sẻ phải không ngừng uống nước” hắc y nhìn một tên đang dựa lưng vào gốc cây uống nước trong đầu đánh giá, sau đó chuyển ánh mắt sang tên nam tử đang tọa thiền trên tảng đá, sau đó đem một tay mình dơ ra “ Với một thích khách mà nói, tay cầm kiếm phải được đảm bảo khô ráo. Có điều ta lại chẳng định tới uốn nắn cho chúng. Bởi vì hôm nay chúng đều phải chết.

Thói quen có tốt hơn nữa cũng chỉ hữu dụng với kẻ còn sống mà thôi. Bất luận xem xét ở góc độ nào, chuyến thích sát lần này vẫn luôn là một nhiệm vụ bất khá thi. May rằng chúng ta đã chuẩn bị một kế hoạch, để biến cái không thể thành có thể. Một kế hoạch đả chuẩn bị từ rất lâu. Khi thực hiện nhiệm vụ này thời gian tất phải vô cùng chuẩn xác. Thời khắc ấy đả điểm.”

Thanh niên hắc y này chính là người mang các món ăn cho Bào Đinh ném thử rồi cho hắn nấu nướng lại. Là một sát thủ lợi hại của La Võng, chữ thiên tam đẳng một tiểu đệ đắc lực của Triệu Cao.

Tang Hải thành phụ cận một cái trong rừng cây, mấy chục bóng người đang ở rừng cây đều tự động nhường chỗ cho một nam tử đi tới, người này một thân màu đen nhuyễn giáp, sau lưng cõng một dài một ngắn hai thanh kiếm.

“ Dường như gần đây bùn đất nơi này đã từng bị xáo trộn, hơn nữa bên dưới còn phủ một lớp cát ban đầu. Hiển nhiên là có kẻ cố ý che đậy vết tích”

“ Thi thể đảx được xử lý, thủ đoạn vô cùng lão luyện”

Bên tai nghe hai thuộc hạ bẩm báo, Chương Hàm đem một nắm đất vò lấy đưa đến trên mũi ngửi một hơi. Sau đó lại đi đến vách đá bên cạnh, ánh mắt nhìn xuống thấy rõ toàn bộ cảnh quan Tang Hải, các kiến trúc nổi bậc trong thành, dưới sắc trời âm u những tia sấm chớp chớp nhoáng hiện ra.

Ảnh Mật Vệ cũng giống như La Võng đều là quân bài của Doanh Chính, nhưng khác nhau hoàn toàn. Ảnh Mật Vệ phụ trách tình báo giám sát phát hiện những thứ nguy hiểm cho Doanh Chính, mà Chương Hàm chính là thống lĩnh của tổ chức này địa vị không hề thấp so với các tướng quân như Mông Điềm Vương Bí.

Trực tiếp nhận lệnh của Doanh Chính chứ không phải qua từng cấp bậc khác, chức quan tuy thấp nhưng địa vị hoàn toàn khác biệc. Rất được Doanh Chính tin tưởng giao phó, là một trong những người mà Doanh Chính tin cẩn.

Tướng Quân phủ, Triệu Cao thư phòng.

Lục Kiếm Nô đưa mắt nhìn nhau, phía trước chính là thủ lĩnh La Võng Triệu Cao đang một tay ngắm nhìn mảnh ngọc bội bích lục hình tròn, ở giữa hoàn toàn trống rỗng.

“ crac” Đột nhiên một tiếng vang nhỏ vang lên, mảnh ngọc đột nhiên xuất hiện những vết rạn nứt trên đó, khiến đang ngắm nhìn Triệu Cao dừng lại.

“ Khiêm khiêm quân tử, ôn văn như ngọc ( bậc quân tử khiêm nhường tựa ngọc lấp lánh” Triệu Cao chậm rãi cất lời “ Ngọc vô cớ mà vở, hôm nay dường như chẳng phải ngày lành”

Lời vừa dứt bàn tay nắm lấy mảnh ngọc vào tay sau đó nhẹ nhàng bóp lấy, chỉ thấy mảnh ngọc nhanh chóng “răng rắc” rồi vở nát, đến khi bàn tay Triệu Cao mở ra thì hóa thành những mảnh vụn nhỏ rơi xuống.

Triệu Cao nhìn bột phấn bên dưới, lãnh đạm nói “ Các ngươi đi đi”

Chữ đi vừa mới nói xong thân ảnh của Lục Kiếm Nô đả không còn ở lại căn phòng này, giống như chưa từng tồn tại ở nơi này một dạng, đám người đả lên đường thi hành nhiệm vụ của mình.

Tướng Quân phủ, Lý Tư thư phòng

"Đại nhân, xe ngựa đã chuẩn bị sẵn sàng nên khởi hành chăng?" Lý Tư phủ đệ, Lý Tư chính đứng ở trong hành lang, nhìn lấy trong sân cái kia cái cự đại bóng mặt trời, lúc này cái này bóng mặt trời cùng trước kia dùng đã rất khác nhau.

Tại Đại Tần thống nhất thời điểm, Doanh Chính thống nhất đo lượng, văn tựlàm một đều lấy Tần quốc làm chuẩn. Mặc dù văn tự thời gian hệ thống đo lường của nước Việt trội hơn. Song Doanh Chính kiêng trì giữ lại những hệ thống đo đếm quy chuẩn nước Tần.

Về thời gian lấy Thập Nhị Địa Chi chính là 12 con giáp quy đổi ra thời gian, thời gian một ngày được chia : đêm năm canh, ngày sáu khắc. So với Bách Việt mà nói thì có phần rườm rà hơn khi mà Đế Thiên An bê nguyên cách tính giờ hiện đại vào, một ngày 24 giờ 1 giờ là 60 phút, 1 phút là 60 s. Có thêm Mặc Gia cơ quan thuật tinh diệu vô song cũng chế ra các đồng hồ để giúp dân chúng biết giờ giấc.

"Vẫn chưa tới lúc, quá sớm hay quá muộn đều là lở thời, trái với lễ nghi " Lý Tư bình thản nói nhìn về Nhật Quỷ phía trên,bóng hình thanh đồng kim loại vạch trên Thập Nhị Địa Chi vẫn chưa đến thời gian như Lý Tư mong đợi.

Đổi người khác, Lý Tư chắc chắn sẽ không như thế quan tâm thời gian, nếu như là Doanh Chính, vậy khẳng định sớm đến, nếu như là người khác, Lý Tư khẳng định là cái cuối cùng đến.

Không nên xem thường cái này tới trước, sau đến, điều này đại biểu lấy địa vị khác biệt, liền xem như ở đời sau, cũng giống như vậy.Đối mặt công tử Phù Tô, Lý Tư nếu như quá sớm mà đến, cũng có chút nịnh bợ Phù Tô ý tứ, quá muộn lời nói, cũng có chút lãnh đạm Phù Tô, nhất định phải làm đến không còn sớm không muộn, vừa vặn, bên trong tiêu chuẩn, bình thường người là sẽ không hiểu.

Tang Hải ngoại thành, cánh rừng rậm nhóm sát thủ La Võng tụ tập, lúc này xuất hiện một chiếc xe ngựa kiểu dáng đế quốc dành cho đại thần trong triều.

"Thời gian đến." Tên hắc y cầm trên tay một đồng hồ quả quýt nói, cầm đầu sát thủ lập tức di chuyển vào bên trong xe ngựa hắn thuộc hạ lập tức đuổi theo.

“ Ta chính là tâm điểm của kể hoạch lần này” tên sát thủ này lẩm bẩm, ngồi trên xe ngựa quan sát cảnh vật xung quanh, bộ y phục trên người đã nhanh chóng thay đổi trông không khác gì tướng quốc Đại Tần Lý Tư.

“Nếu thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ lần này ta hẳn sẻ thăng thành Địa cấp. Thiên Sát Địa Tuyệt, Si Muội Võng Lượng, Địa cấp được liệt vào hàng thứ ba trong tổ chức. Nơi đây sẻ là khởi điểm của phú quý hay là lối vào của địa ngục?” hắn trầm ngâm lên tiếng, đối với lần thích sát này hắn quả thật cũng không nắm lấy tự tin.

Đoàn người này, rất nhanh liền thay đổi Đại Tần binh lính trang trí hướng về giáp biển Hải Nguyệt Tiểu Trúc chạy đi, chính là địa điểm của đợt hành động lần này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK