Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng thời gian, Thiên Nguyên Thất nơi, Hoàn Tôn nhân cơ hội Đế Thiên An cùng Tử Hà Ma Thần tranh đấu đã bí mật đi đến nơi này.

“ Ket!!!” Đại môn to lớn dưới chân khí của Hoàn Tôn cách không mà mở ra, ngay sau đó Hoàn Tôn chậm rãi bước vào bên trong.

Đại điện bên trong, tại dưới bảo tọa mà Tử Hà Ma Thần hay ngồi còn có sáu cái lão già khoát lấy mũ đen. Bọn họ là tôn lão của sáu tông khác với Kiếm Tông trong Thần Địa.

Mặc ngoài là Hàn Tương Tựu gọi đến tu luyện, nhưng thực chất là giam cầm bọn họ ở nơi này. Làm giảm tầm ảnh hưởng của họ đối với Thần Địa.

“ Chẳng ai dám nghĩ rằng chí tôn của môn phái, họ bị giam cầm nơi đây, bởi chính Tiệp Bách Tửu của Hoàng Tông” Hoàn Tôn đã dự đoán được sáu vị tôn giả của sáu tông bị khống chế, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn cảm khái không thôi.

Hoàn Tông có thể giữ được sức mạnh nguyên vẹn sau khi Kiếm Tông đại thắng, đó là vì lục Tôn đều bị Tử Hà Ma Thần khống chế, mà thứ khống chế đến từ một bí thuật của Hoàn Tông, Tiệp Bách Tửu.

Nếu không phải kiêng kỵ Hoàn Tôn biết về bí thuật này mà giải phá, chỉ e Tử Hà Ma Thần cũng ra tay hạ thủ luôn. Bằng không để cho Hoàn Tông có thể giữ được sức mạnh của mình chứ.

“ Các vị tôn giả của tất cả môn phái ở đây chắc nằm mơ cũng không ngờ được. Chi chủ của chính Kiếm Tông lại dùng Tiệp Bách Tửu với bọn họ. Có lẽ họ chỉ kịp nhìn ra được ma thuật của ngài dù chỉ là thoáng qua”

Hoàn Tôn đảo mắt nhìn sáu vị tôn giả đứng yên một chỗ, mặc dù không khác gì với người thường nhưng hắn biết rõ sáu người trước đã bị thi thuật khống chế, cảm khái xong liền thúc dục chân khí thi triển bí pháp hóa giải lao tù cho họ.

“ Bang!!”

Theo Hoàn Tôn hai nắm tay xòe ra, tựa như hai chiếc khiên khí được ngưng kết, trên khiên khí không ít văn tự. Theo hai tay hắn đập lại, kình khí tản ra bốn phía, không gian xung quanh tựa như thủy tinh vở nát, một cái lồng giam vô hình đổ vở.

“ Tiệp Bách Tửu mà ngài dùng để giam cầm những vị này đã bị phá bỏ rồi... giờ thì... hả” Hoàn Tôn nhìn một màn phía trước trái với dự tính của mình, đó là khi bí thuật hắn thi triển ra lại vô hiệu, sáu vị tôn giả lung lay đổ xuống.

Theo hắn tính toán thì khi giải thuật, sáu vị Tôn giả sẽ lấy lại thần trí của mình. Nhưng sự việc trước mắt đã để hắn nhận biết sai lầm. Bởi sáu người này đã không còn một chút sinh khí nào, trước mắt hắn hiện giờ nói đúng hơn là sáu bộ thi thể.

“ Sưu!!”

Chính ngay lúc Hoàn Tôn thất thố, đi đến bên cạnh sáu cái thi thể đã chết, đột ngột từ phía sau đại điện, bốn cái thân ảnh đi vào bên trong. Là bốn vị nguyên lão của tứ tông, Hùng Dĩnh, La Bích, Thâm Thiết Lộ, Kim Ngọc Nghiêm.

“ Trời ạ!” Thâm Thiết Lộ vội vả đi vào, nhìn thấy xác người bên trong thất thố : “ Hoàn Tôn, chuyện này là thế nào? Các vị ấy?”

“ Chúng ta đến muộn rồi!!” La Bích đi sau mà vào, thở dài lắc đầu.

Kim Ngọc Nghiêm bi phẫn nói : “ khốn kiếp, sáu vị tôn giả của sáu tông lại bị chết ở nơi này, bấy lâu nay”

“ PHANH!!”

Đột ngột không một báo trước, Hoàn Tôn vươn tay phải ra trực tiếp xuất quyền vào người Hùng Dĩnh, bàn tay hắn còn chưa kịp chạm lên người đã bị đánh văng về sau, ngực bị lỏm xuống một mảng lớn.

“ Hoàn Tôn! Đây là ý gì?” Thâm Thiết Lộ, La Bích, Kim Ngọc Nghiêm lớn tiếng chất vấn.

Hoàn Tôn đôi mắt già nua nhìn bốn cái thân ảnh phía trước, nhìn về cái lồng ngực bị lỏm xuống đang được phục hồi lại như cũ, lạnh lùng nói : “ Phá Hình Quy Nguyên của Hình Tông, trình độ này của ngươi đã không thua gì Hùng Lĩnh. Không nghĩ đến Tử Hà Ma Thần đã sớm chuẩn bị bốn cái thế thân, nếu không phải ta cảnh giác, chỉ e đã bị bọn thế thân các ngươi hạ thủ rồi”

Bốn gã phía trước nghe xong, con mắt liền âm trầm ngưng trọng lại, ánh mắt liếc nhau một cái rồi nhẹ gật đầu, cả bốn người lần lượt thả ra khí thế dồn ép Hoàn Tôn, cả bốn người đều rõ ràng một chuyện, kẻ này không chết thì bọn họ vong.

Đúng như lời Hoàn Tôn nói, bọn họ là giả diện thế thân do Tử Hà Ma Thần trong bóng tối bồi dưỡng. Đắp lên một lớp da người ngoại hình không khác biệc, lại thêm võ công được Tử Hà Ma Thần truyền dạy không khác biệt gì với tứ vị nguyên lão của tứ tông.

Mục đích của việc này là Tử Hà Ma Thần muốn thay thế và kiểm soát các tông còn lại một cách âm thầm và triệt để. Nếu không có Đế Thiên An đến, sớm hay muộn thì hắn cung trong tối thay đổi, nhưng do Đế Thiên An ảnh hưởng khiến cho bốn gã thế thân này bước ra ánh sáng.

“ Quả không hổ là Hoàn Tôn! nhanh như vậy đả phát hiện ra được” giả Thâm Thiết Lộ tán thưởng, sau đó đem thanh kiếm lên ngang miệng, theo hắn đặt môi vào lưỡi kiếm, một tràng thanh âm lập tức phát ra.

“ Ma Tí Công!” Hoàn Tôn thầm nói, lập tực vận khí phong bế thính giác của mình lại, chống cự với ngón đòn đặc trưng của Âm Tông từ kẻ giả mạo kia.

Ma Tí Công là một trong các tuyệt học của Âm Tông, một khi trúng đòn làm cơ thể không thể cử động được. Đáng sợ ở chổ, càng có công lực thâm hậu người khi thi triển ra, nó sẽ chọn nạn nhân để tê liệt chứ không phải nhiều nạn nhân.

Tất nhiên một cao thủ như Hoàn Tôn sẽ không vì một Ma Tí Công mà thất thủ, giả Thâm Thiết Lộ biết rõ điều ấy, ba kẻ giả mạo kia càng rõ. Song đây chỉ là hư chiêu nhằm để kìm hãm Hoàn Tôn mà thôi.

“ Phanh! Phanh! Phanh!!”

Công kích lập tức phát động, giả Hùng Lĩnh làm người mở đầu tiếp cận, song quyền ngưng khí không ngừng đánh ra. Song hành vào đó giả La Bích lấy kiếm làm thương phối hợp cùng Hùng Lĩnh.

Ở phía sau giả Kim Ngọc Nghiêm tụ khí hai tay, một tay ngưng cung một tay ngưng tiễn, liên tục xạ phát đến Hoàn Tôn. Cùng với giả Thâm Thiết Lộ ở phía sau trợ trận quấy nhiễu cùng vây khốn Hoàn Tôn.

Hoàn Tôn một đấu bốn nhưng công lực thâm hậu vô cùng, đơn đấu lực lượng vượt trên cả bất cứ ai trong bốn người. Cho dù một đánh bốn vẫn không rơi hạ phong, khí công thoát ly ra ngoài, giọt mưa không lọt cản trở công kích, để lại từng tiếng vang dội thanh âm cùng kình khí quét ra.

“ Cho dù ông có là Hoàn Tôn đi nữa, nhưng hôm nay chỉ có chết thôi!” giả Hùng Lĩnh lạnh lùng nói, sát tâm đại thịnh dồn dập huy quyền công kích.

“ Vậy ư! Cái bẫy này quả thật khiến bản tọa lau mắt mà nhìn. Nhưng chỉ bằng bốn tên các ngươi muốn giết được Hoàn Tôn ta ư?” Hoàn Tôn cười lạnh, khí tràng mạnh mẽ thả ra, đem toàn bộ công kích đánh văng ra sau.

Tử Hà Ma Thần đoán ra rằng khi hắn rời đi Thiên Nguyên Thất, nhất định sẽ có người đến nơi này. Hoàn Tôn từ lâu đã nghi ngờ và che dấu, hắn cũng đã nghi ngờ, cho nên tương kế bố trí một cái bẫy này cho y.

Nếu đổi lại kẻ khác đã bị cái bẫy này hạ, từ ngoại hình giọng nói đến cả võ công đều không khác biệc gì. Nhưng cho dù cố ngụy trang cho giống thế nào thì Hoàn Tôn vẫn phát giác ra được bất thường.

Đầu tiên hắn không lâu trước còn ở với tứ vị trưỡng lão, khi phát hiện bí thuật đã giải, bốn gã này lại xuất hiện. Dựa theo công lực của bọn họ còn không thể nhanh như vậy được. Tiếp theo đó là hắn sinh nghi ngờ, trong lòng đối với bốn gã này cảm nhận được khác thường.

Cuối cùng khi trong giây lát tiếp xúc, hắn mẫn cảm nhận được sát khí từ bốn người này đến mình. Lòng đã sinh ngờ vực, cho nên mới cảnh giác xuống, sau đó theo Hùng Lĩnh vận khí, Hoàn Tôn liền cảm ứng khí của y so với Hùng Lĩnh tuy giống nhưng lại có chút khác, từ đó phán đoán ra y là kẻ giả mạo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK