Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên giang hồ y xưng hiệu Ngọc Diện Lang Quân, là chưởng môn tại nhiệm của Thiên Long môn, tại đất Tống là lục đại phái một trong, danh vọng của y cực kỳ không nhỏ, cho nên nhiều kẻ cũng cho y mặt mủi.

Đông Phương Bạch nói : “ Thiên Ma Cầm là chí bảo của bản môn, nhưng nó lại khiến giang hồ gây lên gió tanh mưa máu. Hiện giờ có người muốn mượn nhờ vị tiên sinh này thả ra Thiên Ma Cầm, khiến cho quần hào Tống quốc ta thương tổn, đây là chuyện đại sự, không chỉ là võ lâm nước Tống có khi còn liên quan đến nước Tống. Đông Phương Bạch xin các vị trước hãy lãnh tỉnh”

Lời hắn nói xong khiến cho quần hào xôn xao cả lên.

Giang hồ và triều đường là hai mảng nhìn như tách biệt nhưng thực tế lại liên quan mật thiết đến nhau, bởi lực lượng giang hồ có thể ảnh hưởng đến xã tắc của một nước, người giang hồ không theo quy cũ triều đường lại có sức mạnh mạnh mẽ.

Có thể tham dự vào vệ quốc hoặc là diệt quốc, hay la tham dự vào hoàng quyền tranh đấu, các bang phái lớn nhỏ chiếm cứ trên nước đó cũng chiếm lấy lợi ích tài nguyên, cho nên có quan hệ với quốc gia đó.

Tại mảnh đất trung nguyên rộng lớn, việc các đại bang phái tham dự vào chống các nước xâm lược, hoặc là nương nhờ vào nước khác trong tối phá hoại chuyện này là điều bình thường, võ lâm các nước cũng như các quốc gia các nước vậy, tranh đấu không ngừng.

Mà lời của Đông Phương Bạch để cho chúng nhân suy nghĩ, y nói có đạo lý, kẻ thả ra Thiên Ma Cầm mượn một tay cao thủ áp tiêu, bây giờ giang hồ đất Tống đều bị Thiên Ma Cầm mà gió tanh mưa máu, kéo dài như vậy không phải nguyên khí đả thương ư?

“ Các vị! Đông Phương Bạch cũng sẵn tiện có cơ hội này xin nói với chư vị rõ ràng”

“ 18 năm trước bản môn bất hạnh có hai tên phản đồ, đó là đại sư huynh của ta Hoàng Đông và nhị sư huynh Trần Nam. Hai người họ muốn cướp đoạt Thiên Ma Cầm mà giết chết ân sư Thiên Long Tôn Giả và đệ tử bổn phái mấy trăm người. Thiên Long môn gặp phải chuyện này tổn thương nguyên khí.”

“ Năm xưa nhờ có Lục Chỉ tiên sinh, Hàn đại hiệp, Hắc môn chủ, Quỷ Thánh huynh, Liệt Hỏa tổ sư ra tay giúp đỡ mới tránh được kịp nạn võ lâm. Đáng tiếc, từ đó Thiên Ma Cầm biến mất trên giang hồ, không người nào thấy qua nó nữa”

“ Bây giờ Thiên Ma Cầm hiện thế, các vị có thấy qua hay không, ta nói cho các vị biết, Thiên Ma Cầm là bảo vật trấn phái của Thiên Long môn, Thiên Long môn nhất định phải lấy được.”

“ Ta có thể đảm bảo với các vị, sau khi lấy lại Thiên Ma Cầm ta sẽ trước mặt các vị hủy nó vĩnh viễn. Không thể để nó tiếp tục nguy hại võ lâm nước Tống chúng ta nữa”

Đông Phương Bạch lời dứt, quần hùng xôn xao.

Từ khi Thiên Long môn kinh biến, Đông Phương Bạch chấp chưởng, nhiều năm nay lớn mạnh lại thế lực, đệ tử trong trang hành hiệp trượng nghĩa trợ giúp người dân trong vùng lẫn các nơi, thanh danh cực kỳ tốt.

Cộng thêm y có danh tốt từ trước, lại thêm Thiên Ma Cầm thật là bảo vật của Thiên Long môn, y đứng ra nói khiến cho nhiều kẻ đối với y lòng dạ kính nể lẫn nghe theo.

“Tranh tranh tranh!”

Lời Đông Phương Bạch vừa dứt, tiếng đàn vang lên thanh âm hữu lực, một cái thân ảnh từ ngoài phủ cướp vào, đứng tại tường vây nhìn xuống quần hào.

Cùng với đó mấy trăm cái đệ tử môn phái bên ngoài Hàn Tốn phủ viện bị giết chết, là bị tiếng đàn kia giết chết.

“Lục Chỉ Cầm Ma”

Không biết ai kinh hô một tiếng.

Là một cái mỹ nữ, một bộ áo tím, tóc đen như sương, như thuận gió mà tới.

Chính là Hoàng Tuyết Mai, ôm đàn mà đứng.

“ Ngươi là ai?”

Mở miệng chất vấn là hỏa hồng lão giả, một đầu tóc đỏ như liệt diễm bốc lên, từng chiếc dựng thẳng lên như kích, không những tóc là màu đỏ, liền cái kia râu quai nón cũng là đỏ, một thân hỏa hồng đại bào, mặt như đồng da, xương gò má đột xuất, hai mắt tinh quang lấp lóe, ẩn hiện xích hồng.

“ Liệt Hỏa, Hàn Tốn, Lục Chỉ, lục đại môn phái các ngươi hôm nay tụ tập một chổ, hay lắm” Hoàng Tuyết Mai đảo mắt quét qua đám người nói : “18 năm trước, các ngươi vì muốn lấy Thiên Ma Cầm mà giết chết cả nhà ta, hôm nay ta muốn dùng máu các ngươi bái tế cả nhà ta”

Lời nàng nói ra một số kẻ đã đoán ra được thân phận của nữ nhân này là ai.

“Ngươi là Hoàng Đông hậu nhân? Năm đó dư nghiệt?” Liệt Hỏa lão tổ liền đoán ra kẻ đến, nữ nhân này chính là đứa con gái ôm đàn nhảy vực mười tám năm trước.

Lục Chỉ tiên sinh mặt âm trầm, nói : “ hóa ra là ngươi đứng sau, tốt lắm, vừa vặn trảm thảo trừ căn, Thiên Ma Cầm ta muốn, người ta cũng muốn giết!"

“Không sai, năm đó sai chúng ta tuyệt sẽ không tái phạm, Thiên Ma Cầm nguy hại võ lâm, nhất định phải trảm thảo trừ căn” Hàn Tốn cũng thêm vào.

Hỏa Phụng Tiên Cô lớn tiếng : “ nói nhiều lời như vậy làm cái gì!”

Lời này vừa ra bốn đại cao thủ lập tức nhảy đến chổ của Hoàng Tuyết Mai, phất trần, roi, chưởng, tích trượng ào ào thi ra, khí tràng cường đại vô cùng.

Chỉ là....

Giữa không trung, bốn thanh đại kiếm bốc cháy hừng hực liệt diễm hiện ra, đem toàn bộ công kích của cả bốn cản lại.

“ Lấy nhiều đánh ít, không biết xấu hổ à. Ta cũng thay các ngươi xấu hổ đấy” Thiên Trạch chậm nói, lại ngưng tụ thêm mấy thanh đại kiếm khác hướng bốn đại cao thủ kia công tới.

Không những thế, các thanh đại kiếm khác ngưng tụ, đem toàn bộ Hàn Tốn phủ đệ bao phủ, hình thành một kiếm trận.

“ Lấy khí ngưng hình, Luyện Khí Chi Kiếm”

“ Ngươi.... Đạo Thánh!!”

“ Luyện Khí Chi Kiếm ư! hắn chính là Đạo Thánh”

“ Quan tuyệt thiên hạ kiếm pháp, Binh Khí Phổ đệ nhất nhân”

“ Là y! y là Đạo Thánh”

Chứng kiến các thanh kiếm từ không sinh có kia, quần hào trong phủ lại nhao nhao cả lên, ai nấy khó mà yên tĩnh được.

“ Có ta ở, nàng có thể yên tâm trả thù được rồi ” Thiên Trạch lại nói tiếp : “ à cũng đừng nương tay với Đông Phương Bạch, năm xưa Thiên Long Tôn Giả không truyền hắn Thiên Ma Cầm lẫn chức vị, nhân lúc bế quan mà hãm hại, y chính là Bất Lương Nhân một trong 36 Hiệu Úy Thiên Cầm. May mắn là Thiên Long Tôn Giả trước khi chết kịp đưa cầm cho Trần Nam chạy đi, kẻ đứng sau gây thảm án cả nhà nàng, tính ra là y đó”

Biến cố quá lớn, Đạo Thánh hiện thân sở ra Luyện Khí Chi Kiếm đã khiến nhiều kẻ rung động, bây giờ nghe y nói càng khiến quần hào không tin được.

“ Hắn.... hắn làm sao biết” Đông Phương Bạch thầm kinh, bí mật của hắn trên đời này rất ít người biết, chỉ là Đạo Thánh làm sao phát hiện được, bất quá hắn nhanh trấn định lại, lớn giọng : “ ăn nói hàm hồ, Đạo Thánh, ngươi ngậm máu phun người, Đông Phương Bạch này há lại....”

Hắn còn chưa nói hết và không thể nói tiếp, bởi Hoàng Tuyết Mai đã không cho hắn nói tiếp nữa, nàng gãy một dây đàn bắn ra một đạo cường đại sóng kích đến chổ hắn, buộc hắn phải ứng phó ngay.

“ Ầm!”

Kình lực lan tỏa, sóng kình truyền ra khiến cho không ít kẻ đứng trong phủ bị ép lùi, thậm chí còn ít kẻ thổ huyết trọng thương.

“Tranh tranh!”

Tiếng đàn lại xuất hiện, dây cung tơ chấn minh phía dưới, uyển như phong lôi kích lên, mấy đạo khí kình cách không đã hướng Đông Phương Bạch kích xạ đi qua, lôi đình chi uy, uy lực mạnh mẽ vô cùng.

Đạo Thánh lời nói hư thực Hoàng Tuyết Mai lựa chọn tin tưởng.

Bởi y không cần phải lừa gạt, y trợ giúp là vì y muốn nhận lại giúp đỡ.

Y từ đâu biết không quan trọng, nàng cũng không cần chứng cứ xác minh. Mà thực tế bằng nàng trí tuệ cũng có thể phán đoán ra được thật giả, mười phần là thật, bởi năm xưa phản đồ sư thúc nàng chết chưa kịp nói ra, mà nghĩ lại trong Thiên Long môn ai có thể làm được đây?

Đông Phương Bạch trà trộn vào Thiên Long Môn, nếu mưu đồ Thiên Ma Cầm như vậy không phải đã hợp lý hết thảy rồi ư. Y lợi dụng thân phận mà sát hại ân sư, cấu kết với người ngoài khiến Thiên Long Môn suy yếu, sau này lại chấp chưởng hoàn mỹ thế lực Thiên Long môn.

Chỉ là chứng cứ thì thiếu, nhưng nàng cần có chứng cứ ư? Không cần, nàng không cần thứ này, nàng chỉ cần tin là được.

“ Ầm! Ầm! Ầm”

Thiên Long Bát Âm được Hoàng Tuyết Mai thi triển, dây cung tơ tại chỉ hạ phát đạn, du dương tiếng đàn trầm thấp tấu lên, tràn đầy sát phát chi khí, nhất thời khiến cho một vùng không gian chìm trong sát lục.

Tám loại giết người bất đồng phương thức hiện ra, Thiên Ma Cầm hung uy hiển hiện.

Máu thịt tứ tung gạch đá đổ vở.

Luận công lực mà nói Hoàng Tuyết Mai không thể so bằng những cái chưởng môn đại phái kia, tuy nhiên Thiên Ma Cầm là binh khí sát phạt mạnh lại có khả năng quần công và tầm sát thương lớn.

Tuy nhiên giết địch một ngàn tự tổn tám trăm,Thiên Long Bát Âm cực kỳ hao tổn tâm thần, trận chiến ngày hôm nay, nhìn vào thấy nàng đang chiếm tiên cơ nhưng kì thực vẫn là nàng tổn thương lớn chút.

“ Ta đã nói, có ta ở không ai ảnh hưởng nàng trả thù” Thiên Trạch không nằm trong công kích, hơn nữa hắn tự có bảo trụ phương thức, giờ này lớp dịch dung đã không còn, bộ y phục bình phàm đã đổi bằng pháp bảo ngăn lại toàn bộ sóng âm công kích lẫn kình khí, nhìn mấy tên cao thủ kia đánh đến, hắn lại sở ra Luyện Khí Chi Kiếm.

Kiếm ra đem những kẻ kia cản lại, thậm chí còn bức lui hay giết chết.

Hoàng Tuyết Mai có sự hổ trợ cùa Thiên Trạch, càng gãy đàn càng nhanh, công kích càng thêm mãnh liệt.

Lục đại môn phái mang đến mấy ngàn cao thủ còn chưa ứng biến kịp đã bị Hoàng Tuyết Mai tiên phát chế nhân, bất ngờ công kích đánh cho tử thương thảm trọng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK