Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hiệu quả tăng phúc của Vũ Hồn chân thân thì cùng với phẩm chất của Vũ Hồn người đó có quan hệ trực tiếp.

Nói cách khác, Vũ Hồn của mình có phẩm chất càng cao, khi thi triển Vũ Hồn chân thân thì tăng phúc sẽ càng mạnh.

Bởi vì Vũ Hồn chân thân mới có thể đem uy lực chính thức của Vũ Hồn bày ra.

Song chưởng Thiên Nhận Tuyết duỗi ra, cả người tại không trung như tạo thành chữ thập, ngẩng đầu lên, một tiếng huýt sáo dài, dễ nghe từ trong miệng nàng phát ra.

Trong phút chốc, trên người nàng bộc phát ra kim quang lấy mắt thường khó phân biệt được tốc độ trong nháy mắt khuếch trương, chỉ là nháy mắt công phu cũng đã bao trùm mấy ngàn thước vuông của không trung.

Đế Thiên An trực tiếp đã bị thứ này bao phủ ở bên trong, có điều áp chế mà Thiên Nhận Tuyết mang lại đều không có gì dùng cả, hắn để mặc cho nàng công kích vẫn không tổn thương được bất cứ lông tóc nào.

“A....”Thiên Nhận Tuyết kinh hô một tiếng lớn, khi nhìn y phục trên cơ thể mình tan rả đi, nơi tư mật hiển lộ ra ngoài, vội đem tay che chắn lấy.

Mà ngay lúc này thân thể nàng không theo điều khiển nháy mắt đả an vị vào lòng Đế Thiên An, cái eo mảnh khảnh bị hắn bắt lấy, sau đó sét đánh hôn xuống môi nàng.

“Ừm” đột nhiên bị tập kích, Thiên Nhận Tuyết vẻ mặt đỏ bừng, nhịn không được miệng há ra khẻ kêu, sau đó thành đất của nàng bị công chiếm, một cổ khoái cảm tê dại xông len đại não của nàng.

“A...a a.” Thiên Nhận Tuyết trên mặt giống như muốn nhỏ ra huyết, ngay khi bờ môi bị tách ra óng ánh tơ bạc liên kết, một hồi phát ra từng tiếng vang, thân ảnh muốn vùng vẫy thoát khỏi nam tử này.

“ Nơi này là không gian của ta, nàng chạy không thoát được đâu, Tuyết Nhi nàng thật xinh đẹp quá... bảo bối tuy ta háo sắc nhưng sẻ không phụ bạc nàng đâu, đến để ta chăm sóc bảo bối nhé” Cúi người cắn lên vành tai nàng, một tay luồn vào eo tay kia vươn đến đôi ngực cao vút kia nhào nặn.

“ Đừng... aa... đừng... xin ngươi... ngô” Thiên Nhận Tuyết thân hình cương cứng, tim đập bang bang khoái cảm tê dại làm cho cơ thể nàng bủn rủn tai chân, trong đầu nàng kích thích vô cùng, khi bị hắn thân mật như vậy.

Có điều nàng làm sao có thể là con sắc long già dặn đả chén qua không biết bao nhiêu nữ tử tầm tuổi nàng, tình trường lảo luyện rất nhanh đem những nơi mẩn cảm của Thiên Nhận Tuyết, đem nàng lộng đến rối tinh rối mù rơi vào bể dục.

Cộng thêm Thiên Nhận Tuyết trong một thời gian dài giả mạo thái tử Tuyết Thanh Hà chính là một người của Vũ Hồn Điện, mỗi ngày biến hình thuật thay đổi hình dáng chính mình, để tránh nghi ngờ lộ ra thân phận nàng cũng chịu sức ép không ít, bây giờ dưới Đế Thiên An thao tác đem tinh thần nàng kéo xuống.

“Hô...hô...hô” Thiên Nhận Tuyết trong mắt tràn ngập mê ly, hai tay vươn hướng Đế Thiên An bả vai, dưới chân u ốc đả lên láng nước non chảy ra.

“Ta, ta muốn...cho... cho ta.” Thiên Nhận Tuyết nắm lấy bả vai không thả, hai tay gắt gao ôm lấy Đế Thiên An.

Đế Thiên An cười tà, nhìn côn thịt mình ma sát với cô bé của nàng bên dưới, nước non chảy ra, đôi tay vẫn tiếp tục nhào nặn đôi bồng đảo đủ hình dạng, nói : “ nàng nói gì”

“Ta... ta. . .muốn...ukm...ukm... cho. .cho. .cho ta” Thiên Nhận Tuyết nói xong liền hôn lên Đế Thiên An miệng, chiếc lưỡi thơm tho luồn vào trong miệng cùng đầu lưỡi của Đế Thiên An quấn động lên.

Đế Thiên An cũng không nhịn nữa, đôi tay thả đi đôi bồng đảo săn chắc, trực tiếp đem eo nàng nhắc bổng lên, sau đó đẩy côn thịt mình đến cô bé bên dưới vị trí, sau đó, mạnh mẽ
cắm vào bên trong.

“ Ahh” Thiên Nhận Tuyết đang rơi vào mê ly cùng cực, cơ thể lập tức co giật, đôi tay cào loạn khắp người, đôi mắt mở lớn hết cở mất đi tiêu cự, nước mắt ngấn ra khóe mi, thét lên một tiếng thống khổ.

Màn trinh bị côn thịt thô lớn xé rách, côn thịt nong hai mép thịt hai bên ra hết cở, rồi thọc sâu vào tử cung bên trong, cơn đau như chẻ đôi cơ thể làm cho Thiên Nhận Tuyết từ trong bể dục tỉnh táo lại nhất thời.

Cơn đau đến nhanh nhưng đi cũng nhanh, khi Đế Thiên An trợ giúp xoa dịu đi cơn thống khổ của nàng, những mép thịt bị nong ra muốn rách đi cũng được hắn chữa trị, đem tay vuốt ve tấm lưng của Thiên Nhận Tuyết.

Không biết bao lâu qua đi.

“ Uhm...đau” Thiên Nhận Tuyết đôi mi chậm rãi mở ra, thân hình khẻ động một cơn đau xót lẫn tê dại truyền lên đại não, để nàng nhịn không được phát ra kỳ quái thanh âm.

“ Bảo bối tỉnh rồi” Đế Thiên An cười nói, tay vuốt ve tấm lưng trắng nõn của nàng, cái thứ to lớn của hắn vẫn còn cắm ở cô béThiên Nhận Tuyết bên trong.

“ Ukm...ngươi...ngươi có thể đem vật kia lấy ra không?” Thiên Nhận Tuyết thân hình khẽ run khi bị hắn vuốt ve, gương mặt đỏ bừng, lí nhí nói.

“Ừm”Thiên Nhận Tuyết nhịn không được rên rỉ đi ra, đôi mắt lại mê ly thân hình lần nữa cương lên, đầu óc trở nên mụ mẫm theo bờ mông nàng được nâng lên, cái thứ quái ác kia rời khỏi cơ thể nàng.

Mất một hồi, thần trí tỉnh lại, Thiên Nhận Tuyết cả người nằm tại Đế Thiên An trong ngực, nàng có thể cảm nhận rõ được cái thứ nóng bỏng cứng rắn kia cùng cô bé mình tiếp xúc, nếm qua trái cấm cái cảm xúc tê dại này để cho nàng mê luyến.

“ Của ngươi sao lớn như vậy, làm đến người ta hiện ở phía dưới đau quá” Thiên Nhận Tuyết cất lời, ngữ khí giống như đang cùng tình nhân của mình âu yếm vậy.

“ Bẹp” Đế Thiên An hôn lên tráng nàng, nói : “ thiên phú dị bẫm à, bảo bối ưa thích không, sao này nó đặc biệc chăm sóc cho nàng”

“Hừ! Không để ý tới ngươi” Thiên Nhận Tuyết mặt đỏ lên, quay mặt qua chỗ khác.

Đế Thiên An cười cười, nằm im hưởng thụ giai nhân trong lòng, tay vuốt ve tấm lưng trắng nõn của nàng, đồng thời đem dâm thủy nàng trong cô bé chảy ra tiêu biến đi.

“ Ngươi là cái tên háo sắc” Thiên Nhận Tuyết mắng xong, miệng hé ra cắn vai hắn phát tiếc lấy.

Đây là thế giới mạnh được yếu thua.Ai thực lực càng mạnh, thì cũng sẽ có quyền cất tiếng nói lớn hơn, ở Vũ Hồn Điện cũng thế.

Hiện giờ nàng đả vô pháp thay đổi, dù sao cũng bị đối phương đem ăn sạch rồi, đánh thì đánh không lại, chỉ có thể hưởng thụ, dùng chút thực lực của mình mà phát tiếc.

“ Đem thiếu chủ của Võ Hồn Điện kéo xuống, nếu Bỉ Bỉ Đông biết được bảo bối nàng nói ta có bị truy sát hay không chứ? Khi đó nếu ta có rơi vào Võ Hồn Điện, trước khi chết hy vọng ở trên tay nàng, tinh tẫn nhân vong” Đế Thiên An lại cắn lên vành tai nàng thì thầm

Thiên Nhận Tuyết lại khẽ run, mặt đỏ lên xấu hổ khi nghe được, một hồi lại nói : “phái người truy sát, bà ta còn cầu không được đem ta cho ngươi ăn đó chứ... hừ”

“ Xem ra mẹ con nàng không hòa thuận lắm, xem ra mẹ vợ này khi dể bảo bối nhà ta không ít, bảo bối an tâm có ta ở nhất định sẻ đòi lại thua thiệt cho bảo bối, sau này sẻ che chở cho nàng, chỉ mình ta mới được khi dễ bảo bối của ta thôi ”

Thiên Nhận Tuyết nghe xong, con mắt thoáng qua quang mang, tay nhỏ chống lấy ngực hắn khẻ nhóm dậy, đem đôi mắt quan sát lấy, nói : “ ngươi nói thật”

“ Ukm” Đế Thiên An gật đầu nói.

Thiên Nhận Tuyết con mắt lấp lóe quang mang nói : “ nếu có cơ hội, ngươi có dám ngủ bà ta hay không?”

Đế Thiên An nghe được ngẩn người một chút, rồi nói : “ ta có gì không dám, chỉ sợ bảo bối thương tâm thôi”

“ Được, ta giúp ngươi ngủ bà ấy” Thiên Nhận Tuyết con mắt trong hiện ra một tia khoái ý, sau đó cúi đầu hôn lên môi hắn.

Có ký ức của Ngọc Tiểu Cương hắn biết được giữa y và Bỉ Bỉ Đông từng có một đoạn thời gian chung đụng rồi yêu nhau. Nhưng lại không đến được, Ngọc Tiểu Cương trong lòng vẫn còn Nhị Long không chấp nhận Bỉ Bỉ Đông.

Hắn còn biết đó là cha của nữ nhân trong người mình, Thiên Tầm Tật tiền nhiệm Giáo Hoàng cũng là sư phụ của Bỉ Bỉ Đông, không biết dùng cách gì lại đem Bỉ Bỉ Đông cưới xuống, còn sinh ra Thiên Nhận Tuyết.

Một hồi ẩm ướt tiêu hồn tư vị chám dứt, hơi thở gấp gáp cũng bình ỗn lại, Thiên Nhận Tuyết như con mèo nhỏ rúc vào lồng ngực của Đế Thiên An, nói : “ huynh bất ngờ lắm đúng không? Ta là con của bà ấy lại muốn để cho kẻ khác nhục nhả bà ta”

Đế Thiên An cười nói : “ trên đời này không ai vô cớ yêu cũng không vô cớ hận, hẳn bà ta làm cho bảo bối nhà ta không tha thứ được”

Thiên Nhận Tuyết ánh mắt lay động khi nghe được những lời này, rồi gật đầu, giọng trầm và lớn hơn trước : “bà ta cũng không phải là mụ mụ của ta.Trước kia không phải, hiện tại không phải, về sau cũng sẽ không phải.”

“Ta cũng sẽ vĩnh viễn không tha thứ cho bà ta.Nếu không có gia gia, chỉ sợ ta đã sớm chết trong tay bà ta rồi.Ta chỉ có gia gia, không có mẫu thân.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK