Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiều tà Tướng Quân phủ, Lý Tư phòng.

“Đến từ khi nào?” Lý Tư nhìn lấy Triệu Cao cùng Lục Kiếm Nô xuất hiện trước mặt, hỏi.

“Tiếp đại nhân mệnh lệnh,lập tức lên đường đường dài bôn ba vừa đến Tang Hải.” Triệu Cao cất lời.

Lý Tư nói : “Đường dài bôn ba, vất vả ngươi Triệu Cao.”

Triệu Cao nói : “Vì Viện trưởng đại nhân ra sức, sao dám nói vất vả hai chữ.”

Qua đi nhiều năm nương nhờ Đại Việt, La Võng cũng đã lớn mạnh thành thế lực khổng lồ trên cả trung nguyên. Mà Triệu Cao cũng nắm giữ quyền lợi không nhỏ, y có Hầu tước địa vị và đảm nhiệm chức vụ Thi Hành Án, là sát lục bắt giữ tội nhân.

Tuy nhiên lại nằm dưới Viện Tư Pháp, chịu sự quản hạt của cơ quan này. Mà Lý Tư chính là đương nhiệm viện trưởng, có quyền hiệu lệnh thanh hung khí này.

Lý Tư : “Lục Kiếm Nô của ngươi quả nhiên là như bóng với hình, ngươi đến đâu cũng sẽ dẫn lấy họ”

Triệu Cao : “Thanh kiếm có tốt đến mấy nếu cứ giấu mãi trong bao cũng sẽ hoen gỉ. Lũ nô tài này đã lâu không có thấy máu.”

Lý Tư nói : “Mỗi người bọn họ đều là đã từng tung hoành thiên hạ kiếm khách, lại là chủ nhân của sáu thanh kiếm truyền đời, sao có thể xem họ là nô tài.”

Lý Tư muốn lôi kéo đám người này cho mình, hắn mặc dù quản lý La Võng nhưng La Võng lại do Triệu Cao thống lĩnh, mà Lục Kiếm Nô chính là nhất đẳng hảo thủ trong đó.

Triệu Cao đáp : “Chúng là thuộc hạ của Triệu Cao, Triệu Cao là nô tài của đế quốc, bọn chúng cũng dĩ nhiên cũng là nô tài.”

Lý Tư : “Nhiều danh kiếm hội tụ ở Tang Hải thành, hẳn là một phong cảnh hùng tráng”

Triệu Cao : “Hi vọng quang cảnh này,không khiến cho tướng quốc đại nhân thất vọng.”

Lý Tư nói : “ lần này Hắc Long quyển trục đã bị phần tử phản nghịch cướp đi, sự tình rất nghiêm trọng”

Triệu Cao : “ Đúng”

Lý Tư : “ Cơ quan tỏa bảo vệ Hắc Long quyển trục được thiết kế bởi bá đạo cơ quan thuật, dẫu cho Mặc Gia có phá giải được khóa này cũng cần có thời gian. Hiện giờ Tinh Hồn đang thẩm tra nghi phạm, tìm ra dấu vết của chổ ẩn náo phần tử phản nghịch. Tổ chức La Võng cũng phải đồng thời tham gia, toàn lực truy tìm từng tất đất của Tang Hải cũng không được bỏ qua”

Triệu Cao : “Nếu đại nhân không còn gì phân phó, ty chức xin cáo lui”

Lý Tư : “Công tử cũng tại Tang Hải, lát nữa ngươi cũng nên tấn kiến một chút”

Trầm mặc thật lâu, Triệu Cao nói : “Trước khi xuất phát, Đế Phi Tế Nguyệt dặn dò lần này đến Tang Hải cần dốc sức toàn lực, việc dù lớn nhỏ cũng đều báo cáo riêng một mình đại nhân”

“Đế Phi Tế Nguyệt” Lý Tư trầm ngâm một lát, về sau lại cũng không nói gì thêm.

Hắn đương nhiên biết được Triệu Cao chính là muốn lời nói gì. Đế Phi Tế Nguyệt muốn chuyển lời mời chào đến hắn, mà lời mời còn ngoài gì việc tranh cử Đế vị sắp đến.

Hiện nay xét về khả năng tranh cử Đế vị thì các vị Đế Phi là người có khả năng đoạt được ngôi vị đó nhất. Mà trong đó thì Tế Nguyệt Đế Phi là một trong những người có ưu thế không nhỏ chút nào.

Có U tộc phía sau còn chấp chưởng Bộ Công An, mấy năm nay thanh danh không nhỏ, tại Đại Việt xông ra không ít chiến tích. Khả năng giành thắng lợi cũng không nhỏ, lựa chọn vào vị Đế Phi này cũng không tồi.

“Chính thị” Triệu Cao trả lời.

Hắn xuất thân La Võng, theo lý nên ủng hộ Đế Phi Khinh Sương. Có điều xuất thân từ La Võng vị này lại không có ý định tham dự tranh đoạt Đế vị, cho nên hắn cũng phải tự chọn trận doanh cho mình.

Mà trong các vị Đế Phi thì hắn nhận định Tế Nguyệt chiếm ưu. Hơn nữa đường lối chủ chiến rất hợp với La Võng hắn động tác.

“Ngươi lui ra đi” Lý Tư suy nghĩ một lúc không phải lúc này nghĩ đến, trục khách.

Triệu Cao : “ ty chức cáo lui”

“ Còn có hai chuyện” khi Triệu Cao lui đi vài bước, Lý Tư lại nói.

Triệu Cao xoay người : “ Viện trưởng đại nhân còn có điều gì căn dặn”

Lý Tư : “ Ta nghe nói thời gian trước ngươi đang truy tìm một cái rương”

Triệu Cao : “ xác thực có chuyện này, chẳng có việc gì qua được tai mắt của Viện trưởng đại nhân”

Lý Tư : “ là chiếc rương như thế nào?”

Triệu Cao : “ điều này còn chưa biết rõ. Ty chức chỉ biết rằng, bí mật bên trong có liên quan đến thuyết Thương Long Thất Tú”

Lý Tư : “ Ồ! Thương Long Thất Tú, xin được nghe tường tận”

Triệu Cao : “ điều này ty chức cũng đang điều tra, hiện chưa có kết quả”

Lý Tư : “ được! chuyện thứ hai! Đó là một vị công chúa điện hạ xuất hiện tại Tang Hải, ngươi cử người truy tìm công chúa”

Triệu Cao : “ không biết là vị công chúa điện hạ nào?”

Lý Tư : “điện hạ Như Sương”

Triệu Cao : “ là vị mới được bệ hạ thêm vào gần đây ư?”

Lý Tư : “ Mới được thêm vào?”

Triệu Cao : “ Là!”

Cùng thời gian,Tang Hải ngoài thành trên một cây cầu gỗ bắt qua sơn đạo, bên dưới hơn trăm mét là khe suối nhỏ chảy róc rách dòng nước.

Lúc này trên cầu đã có hai thân ảnh một nam một nử có mặt, không quá ba bước mặt gỗ bị tàn phá một đoạn, hư hại cực kỳ nghiêm trọng không cách nào có thể qua lại bình thường được.

Đây là tàn tích của một cuộc chiến của hai vị tuyệt thế cao thủ dùng kiếm để lại, một người trên tay là thiên hạ chí tôn Cự Khuyết, còn một người trên tay được thế nhân xưng tụng là yêu kiếm Sa Xỉ.

Từ Cơ Quan Thành rời đi bị Cái Nhiếp lẫn Yên Đan trọng thương hai lần Vệ Trang cho dù hoành kiếm bá đạo đứng trước thiên hạ chí tôn Cự Khuyết cũng không phải là đối thủ, nhưng Thắng Thất muốn giết Vệ Trang là không thể nào.

Cuối cùng dưới một kiếm uy lực bá đạo của Cự Khuyết phá nát mặt cầu đem hai người rơi xuống, Cự Khuyết nhờ có sợi xích nên trụ lại về phần Vệ Trang lại không thấy tăm hơi ở đâu hoàn toàn biến mất.

“ Là bị kiếm chém đứt, hơn nữa tất cả các vết chém đều ngay ngắn hẳn là từ cùng một thanh kiếm” Bạch Phượng thân hình khẻ động đã phi thân qua bên kia mặt cầu đưa lưng về Xích Luyện, từ dấu vết để lại mà phán đoán.

“ Thanh kiếm thế nào mà có thể một nhát chặt đứt cả cây cầu” Xích Luyện nghi hoặc.

Chặt đứt cầu nàng cũng có thể làm được, nhưng dấu vết cuộc chiến này rất khác biệc, kiếm khí để lại của tàn tích trên để nàng biết đây là một thanh kiếm cực kỳ đặc biệc.

Bạch Phượng : “ Có thể đoán một điều”

“ Hm” Xích Luyện hắn giọng.

Bạch Phượng lại động thân ảnh lại phi thân rồi chậm rãi hạ xuống thành lan can trên cầu nói : “thanh kiếm chặt đứt cầu tuyệt đối không phải là Sa Xỉ. Ta chỉ nói một sự thực đơn giản dể thấy”

Đại não Xích Luyện nhớ lại cách đây không lâu đi qua cây cầu này, tại cầu gặp gỡ lấy Thắng Thắt, cũng biết được danh tự thanh kiếm mà hắn đeo trên đó.

Bạch Phượng nói: “ Chỉ có thể là tên tử tù đó mà thôi, đề nghị của cô hôm đó là đúng”

“ Điều đó chẳng còn quan trọng nữa” Hồng Liên xoay người rời đi, đi được vài bước liền nói : “ ngươi không tới đây ư?”

Bạch Phượng hỏi : “ Có việc gì sao?”

Xích Luyện nói : “ hiện giờ chúng ta chỉ có một việc tìm ra Vệ Trang”

Theo di chuyển, Xích Luyện tìm xuống bên dưới, ngoài Bạch Phượng ra nàng còn huy động hai sát thủ khác là Ẩn Bức; Mặc Ngọc Kỳ Lân vào tìm kiếm tung tích Vệ Trang.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK