Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần trăm mười năm trước Xích Quỷ vương Vô Cương bại trận trước Sở Hoài vương, khổng lồ Xích Quỷ bị chư quốc phân chia.

Trong đó 3 phần đất Xích Quỷ là Bắc Ly ngày nay, mà Thiên Khải chính là đô thành Thăng Long của Xích Quỷ năm xưa.

Sau khi Bắc Ly thành lập Tiêu Nghị cũng đổi tên thành Thiên Khải nhằm tránh có người hoài niệm tiền triều.

Bắc Ly đô thành Thiên Khải có một tòa Khâm Thiên Giám.

Khâm Thiên Giám tại trên danh nghĩa chỉ phụ trách Bắc Ly hoàng triều đại sự xem bói, trước kia chỉ là le que bảy tám người.

Nhưng là từ Tề Thiên Trần kế nhiệm Khâm Thiên Giam Giam Chính bắt đầu, Tiêu Nhược Phong đối với cái Khâm Thiên Giám tín nhiệm cùng ngày câu tăng, hôm nay đã có môn nhân gần trăm người, bị đóng chặt vì thiên sư có năm người, Tề Thiên Trần càng bị tôn sùng là quốc sư.

Nghe nói cộng thêm Tề Thiên Trần, sáu vị Khâm Thiên Giám trúng cao thủ mỗi một cái đều nhập nửa bước Thiên Nhân, là dõi mắt giang hồ đều khó có cao thủ, là hôm nay trấn giữ hoàng thành uy hiếp giang hồ trọng yếu nhân vật.

Khâm Thiên Giám trong, Tinh Nguyệt các.

Quốc sư mặc đạo bào màu trắng phất phơ trong làn gió, râu tóc bạc trắng nhưng ánh mắt trong veo như thiếu niên, tay cầm phất trần đứng trên đỉnh các ngẩn người ngắm bầu trời.

Rất nhiều ngày đêm trong quá khứ hắn luôn nhìn bầu trời như vậy, ngắm trăng sao chuyển động, xem xét quá khứ tương lai của thiên hạ. Bói toán chuyện đại sự hung cát của quốc gia, đây vốn là nhiệm vụ của Khâm Thiên giám, nhưng có ba việc Tề Thiên Trần không quản tới.

Một, không tính chiến sự, cái gọi là chiến sự đều là đại hung, không cần phải tính. Hai, không cầu trường sinh, cái gọi là trường sinh đều là ma đạo, không thể cầu. Ba, không bàn chuyện triều chính, cái gọi là triều chính cũng là âm mưu quỷ kế, làm hỏng việc tu hành.

Chuyện này hoàn toàn khác với thứ mà đế vương yêu cầu, nhưng Minh Đức vương lại vui vẻ tiếp nhận. Theo những người từng may mắn gặp được quốc sư thuật lại, không ai có thể từ chối yêu cầu của quốc sư.

Bởi vì một phàm nhân làm sao trái lời tiên nhân?

Tề Thiên Trần, ngón tay bấm đốt sau đó biến sắc.

Ngày hôm nay Tề Thiên Trần cảm thấy tâm thần không yên, tựa hồ có đại sự gì sắp phát sinh, hắn thử gieo một quẻ xem thử hung cát, quẻ cho đại hung.

Biết là quẻ xấu hắn lại thử tìm nguồn cơn từ đâu, càng xem bói hắn lại phát hiện Bắc Ly khí số có phần suy giảm, mà đại hung bắt nguồn từ phía nam Bắc Ly.

Nam Bắc Ly trước kia là Bách Việt nhưng đã bị tàn, nhưng khi Tề Thiên Trần xem xét lại cả kinh lên. Bởi khí vận ở phương nam kia lại tụ hội ở một nơi, cực lớn, mà nơi này lại đột nhiên dẫn đến.

“ Chuyện này....” Tề Thiên Trần lẩm bẩm suy ngẫm một hồi.

Tề Thiên Trần đứng dậy, ngửa đầu nhìn một màn kia nắng chiều hướng nam.

Sau đó liền đột nhiên biến mất, giống như là cái cả hòa tan ở một màn kia nắng trưa trung vậy. Mà lần nữa hiện ra, cái áo dài trắng đã hiện ra ở thiên nhai.

Tề Thiên Trần là Thiên Khải Thành Khâm Thiên Giám Giam Chính, cùng Tiêu thị Ảnh Mật hộ vệ Tuyết U Tuyền, đại tổng quản Cẩn Tuyên công công cùng xưng là thiên tử giá bên tam đại cao thủ.

Như vậy nhiều năm, Tề Thiên Trần làm nhiều nhất chuyện liền là đứng ở Khâm Thiên Giám trích tinh các thượng, nhìn trời trăng sao một ngày lại một ngày lưu chuyển, chưa bao giờ bước ra Thiên Khải Thành một bước.

Hôm nay, phía nam kết quả chuyện gì xảy ra, lại ép Tề Thiên Trần tự mình phó người chạy tới?

Tề Thiên Trần vừa rời Khâm Thiên Giám không lâu, năm vị Thiên Sư khác liền đi đến tìm kiếm sư huynh mình.

“ Xem ra sư huynh đã đi trước một bước rồi” cả năm người thấy đại điện không người liền suy đoán ra kết quả.

Đã sư huynh đích thân rời đi, năm người cũng không cần bận tâm đến nữa, quay về chổ cũ của mình.

Mà không chỉ có Khâm Thiên Giám của Bắc Ly phát hiện ra trong cõi u minh thay đổi, chư quốc tinh thông xem tinh tượng bốc quẻ người cũng phát hiện ra khác thường, hướng nam trung nguyên vận thế lại đổi.

Từ gần hai năm trước thiên cơ mơ hồ khó mà nhìn thấy thấu tỏ như trước, rất nhiều kẻ tinh thông chiêm tinh hay dò đoán số trời đều nan giải, cho đến hôm nay một phần thiên cơ lại hé lộ để nhiều kẻ phát hiện được.

Lại nói Tề Thiên Trần đường dài bôn ba, hao phí gần hai ngày chi gian cùng suy tính hắn đến được Bách Việt chi địa, tìm đến đô thành Bách Việt nay là quận Long Xuyên theo Minh Đức vương đổi tên.

“ Đây là!!” Tề Thiên Trần đạp không di chuyển đến hoàng hôn xuống, hắn phát hiện bên dưới quan lộ độc mộc là một chi nhân mã nối đuôi nhau đi.

Dẫn đầu là một cái thập phần anh tuấn tiêu sái, phong độ phi phàm thiếu niên, không hề có vẻ văn nhược yếu đuối, lưng thẳng vai rộng, tuy rằng y ăn mặc như một văn sĩ, nhưng lại gây cho người ta ấn tượng là một người thông hiểu võ công.

Nhưng giờ phút này gương mặt y tràn đầy nặng nề sầu lo, mà theo sau y từng cái thân ảnh cũng không khác bao nhiêu, thậm chí không ít kẻ hốt hoảng đầy mặt sợ hãi.

Tề Thiên Trần vội cướp đến trước đoàn xe, đột ngộ hiện thân làm cho mấy con ngựa hai chân trước cất lên hí vang.

“ Các vị chớ sợ, bần đạo Tề Thiên Trần” Tề Thiên Trần ôn hòa nói.

“ Tề Thiên Trần!” nghe được đám người kinh hô lên, cái tên này tại Bắc Ly có địa vị không nhỏ, là đương triều quốc sư à.

“ Tề quốc sư!” không ít người nhận ra kêu lên, tựa như bắt được cọng rơm cứu mạng một dạng, ai nấy kích động vô cùng.

“Vãn bối Tống Sư Đạo gặp qua Tề quốc sư!” Tống Sư Đạo trấn ổn tâm tình của mình lại, vị quốc sư như thần tiên này hắn cũng đã nghe qua, không nghĩ một ngày mình lại gặp nhân vật này trong hoàn cảnh này.

“ Tống Sư Đạo! Thì ra là Thiên Đao nhi tử” Tề Thiên Trần nghe tên liền đoán ra lai lịch của thiếu niên, chẳng trách bằng tuổi y thân thủ lại bất phàm, nội công không nhỏ.

Khách sáo một câu, hắn thẳng vào chủ đề : “ Tống tiểu hữu, bần đạo gieo một quẻ thấy đại hung, không biết Tống tiếu hữu có thể cho bần đạo biết một hai hay không?”

Tống Sư Đạo thu hồi thi lễ, xuống ngựa, một tay mời Tề Thiên Trần qua một bên gốc cây gần đó : “ quốc sư không ngại qua một bên trò chuyện, vãn bối xin tường tận”

Tề Thiên Trần gật đầu sau đó thong thả đi qua.

Tống Sư Đạo hướng gia nhân phía sau : “ các ngươi tiếp tục khởi hành, ta sẽ theo sau”

“ Dạ!” đám người cung kính đáp, tiếp tục di chuyển.

Tống Sư Đạo dắt ngựa đến vị trí Tề Thiên Trần, gương mặt tràn đầy bi thương cùng chán nản, thậm chí có chút sợ hãi trong đó.

“ Trong thành đã xảy ra chuyện gì?” Tề Thiên Trần đợi Tống Sư Đạo ổn định tâm tình rồi mở miệng hỏi.

Tống Sư Đạo đáp : “ quốc sư chẳng hay có biết Thiên Trạch!”

“ Thiên Trạch” Tề Thiên Trần niệm cái tên này, đại não hiện ra thông tin người này, gật gù nói : “ thái tử Bách Việt, trời sinh dị tướng, Xích Mi Quân là kỳ tài Bách Việt tinh thông Vu thuật, y gần đây náo loạn các nơi, lẽ nào là do y”

“ Là!” Tống Sư Đạo thổn thức nói : “ năm xưa y mượn binh Hàn quốc dẫn đến Bách Việt bị bốn nước phân chia, y lần này trở về Tân Trịnh lấy lại đô thành. Ngoài ra, Đạo Thánh hóa thân cũng chính là y”

“Là vậy à!” Tề Thiên Trần vuốt râu nói, chuyện Bách Việt mượn binh Hàn quốc hắn năm xưa cũng rõ, cũng là đầu nguồn cho Bách Việt suy tàn, có điều lão không nghĩ đến hoành hoành thiên hạ hiện giờ Đạo Thánh chính là Thiên Trạch.

Lão có thể xem vận mệnh đoán khí số, nhưng cũng không phải lúc nào cũng có thể xem ra được. Nhất là từ lúc Thiên Trạch đi ra khỏi Tân Trịnh, thiên cơ mịt mù không cách nào tra khỏi.

“Hai mươi lăm vạn quân trong thành cùng bị y giết, nhị thúc, Vương tướng quân cũng bị y giết, chỉ sợ các đại quân khác của Bắc Ly đều bỏ mạng” nói đến đây Tống Sư Đạo thổn thức nghẹn ngào, hốc mắt đỏ bừng lên.

“ Ai!!” Tề Thiên Trần nghe xong thở dài, hỏi : “ Vậy Xích Mi quân là ở trong thành?”

Tống Sư Đạo nói : “ y vừa trở về không lâu”

Tề Thiên Trần định nói, hắn bổng quay đầu, trong mắt liền thấy phía xa một nhóm người đang dần tiếp cận, từ xa bóng ảnh mơ hồ nhưng hắn nhìn rõ, ba nam ba nữ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK