Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mà thực tế Nguyệt Hồ là cái cực kỳ có địa vị nữ tử ở thảo nguyên, nàng chính là con gái Khả Hãn của Nguyệt thị, một trong các nước hùng cứ thảo nguyên rộng lớn.

Giống như công chúa của trung nguyên các nước, Nguyệt Hồ dù xuất sinh hơn người nhưng thực tế vận mệnh cũng không thể tự mình quyết định.

Cũng giống như các công chúa được gả đi hòa thân hoặc cho trọng thần trong triều, Nguyệt Hồ đồng dạng là phần thưởng lớn nhất cho những dũng sĩ trong tộc lấy được chiến tích cùng công lao, hoặc là dùng để đổi lấy giao dịch hoặc quan hệ giữa các quốc gia bộ tộc trên thảo nguyên, đây cũng là vận mệnh của nàng không thoát được.

Nguyệt Hồ cũng rõ ràng và không bài xích hoặc chạy trốn, ngược lại nàng tận dụng lấy thân phận địa vị của mình, tại trước khi được đem gả đi đổi lấy lợi ích, nàng muốn làm những gì mình yêu thích.

Hóa trang thành thương đoàn tìm đến nơi giao dịch giữa thảo nguyên và các nước trung nguyên, trao đổi mua sắm cùng thu lấy những thứ độc đáo cùng hiểu biết thêm về trung nguyên các nước, đây là một trong những sở thích của Nguyệt Hồ, nhất là khi Thanh Y Lâu nổi lên các mặt hàng sa hoa ở Bách Việt tràn đến thảo nguyên để nàng chú ý.

Chỉ là lần này trên đường di chuyển đến nơi giao địch, khi Nguyệt Hồ quyết định nán lại chổ hồ nước trên thảo nguyên, nàng không nghĩ lại gặp được hai cái vị khách đặc biệc.

“ Duyên có rất nhiều loại! có loại là ác duyên, có loại là hỉ duyên” Đế Thiên An chậm rãi đáp lại.

Vóc dáng cùng thanh âm Nguyệt Hồ sở ra, nét đẹp dị vực phong tình triển lộ một sức hấp dẫn khó tả từ nữ tử này sở ra. Đổi lại những nam nhân khác đã sớm mê mẩn trước vẻ đẹp của nàng ta, chỉ là Đế Thiên An đối với mỹ nữ đã có sức miễn dịch.

Nguyệt Hồ cười nhẹ một tràng, sau đó đến gần : “ nói thật không sai, vậy hai vị nói xem, giữa chúng ta là duyên gì đây?”

Đế Thiên An nói : “ vấn đề này phải xem ở nàng”

Nguyệt Hồ cười nói : “ vậy tiểu nữ muốn kết hỉ duyên giao tình bằng hữu, không biết ý hai vị thế nào?”

“ Kết sinh bằng hữu ư? Chuyện này có thể ư?” Công Tôn Lệ Cơ ẩn ý hỏi.

Nguyệt Hồ cười khẽ, nàng đợi cho thị nữ bên cạnh trải khăn gấm rồi quỳ ngồi dưới, nói : “ có gì không thể chứ!”

Công Tôn Lệ Cơ nói : “ phương bắc người vẫn thường hay cướp bóc biên quan ba nước Tề, Yên và Triệu. Hàng năm ma sát không ít, bây giờ hai chúng ta ở nơi này giữa vòng vây, cô lại muốn kết giao bằng hữu ư?”

Nguyệt Hồ cười nói : “ giữa vòng vây ư? Mấy thủ hạ của ta đối phó kẻ khác thì được, nhưng mà vây hai vị có thể ư? Hai vị không chút sợ hãi rời đi nói rõ hai vị không để vào mắt, hơn nữa tình cờ tiểu nữ nghe được vài chuyện lý thú, tiểu nữ cũng không chắc mình có thể vây khốn tuấn lãng như vậy nam nhân à!”

Công Tôn Lệ Cơ nghe xong đã đoán ra nữ tử này hẳn đoán ra được lai lịch của Đế Thiên An, cho nên mới sớm thu tay lại.

“ Nàng biết ta à?” Đế Thiên An hỏi lấy.

Nguyệt Hồ nói : “ danh tiếng của ngài vang dội khắp trung nguyên, dù là chốn thảo nguyên này tiểu nữ cũng có nghe đến. Hôm nay thật may mắn diện kiến, quả thật là vinh hạnh vô cùng”

Việt vương Đế Thiên An danh truyền thiên hạ, khu Sở đuổi Hàn trọng chấn Bách Việt khiến cho tất cả các nước trung nguyên kiêng kỵ e sợ. Không chỉ tài trí quỷ thần mà một thân thực lực cùng khiến nhiều kẻ thán thở.

Pháo binh có thể càn quét hết thảy những tòa thành kiêng cố, không quân có thể vượt ngàn dặm, đô thành Bách Việt có vô số mặt hàng đắt đỏ tiện dụng… có vô số sự tích lẫn mặt hàng liên quan đến Đế Thiên An truyền ra ngoài.

Một trong đó thì ngoại hình độc nhất vô nhị không lẫn vào đâu được, song đồng cùng màu tóc nhận dạng cũng để thế nhân biết đến.

Nguyệt Hồ đã nghe qua danh tiếng của Thánh Vương nước Việt, tin đồn dung mạo khác người của y, và thực tế khi gặp y ở hồ nước, khi y không che dấu dung mạo thật là hạc giữa bầy gà không lẫn vào đâu được, chính vì thế mà nàng mới vội vả ngăn đám thủ hạ làm bậy, đồng thời muốn kết giao tình với y.

“Nàng đã biết ta rồi, nhưng ta còn chưa biết nàng!ta nghĩ một cái xinh đẹp lại có địa vị như vậy, ắt hẳn nàng thân phận cũng không nhỏ đâu nhỉ?” Đế Thiên An chậm nói, lại rót cho nữ tử phía trước một chung rượu.

Nguyệt Hồ nói : “ Việt vương có nghe qua Nguyệt thị bộ tộc chăng?”

“ Nguyệt thị bộ tộc?” Công Tôn Lệ Cơ niệm lại, đại não suy tính.

Đế Thiên An nói : “ Nguyệt thị là một trong các bộ tộc lớn mạnh ở thảo nguyên, cùng với người Hồ, Tây Nhung chia cắt thảo nguyên, nàng không chỉ đến từ Nguyệt thị có lẽ còn xuất thân cao tầng”

Nguyệt Hồ đem tay bắt lấy chung rượu lên nhấm môi, không một chút lo sợ bên trong có thứ gì khác, nói : “ người nói Việt vương trí tuệ như yêu, chỉ mới một chút đã suy tính ra được thân phận của tiểu nữ rồi, Nguyệt Hồ thụ giáo rồi”

Đế Thiên An cười nói : “ Nguyệt Hồ! người đẹp tên cũng đẹp”

Nguyệt Hồ cười nói : “ ngài tán thưởng ta như vậy, không có ý gì khác đó chứ?”

Đế Thiên An nói : “ người có ý là nàng mới đúng”

Nguyệt Hồ nhẹ cười lên, chuyển chủ đề : “ Nguyệt Hồ thật tò mò, chuyện gì để cho Việt vương mang theo ái nhân đến xa xôi vạn dặm đến thảo nguyên vậy?”

Đế Thiên An trả lời : “ du ngoạn thế gian, đồng thời chọn lấy vài cái có thể hợp tác thu lấy lợi ích cho Bách Việt.”

Nguyệt Hồ nghe đến đây nói : “ thảo nguyên xa xôi, không thể bằng được trung nguyên phồn hoa, có thể cho Nguyệt Hồ thỉnh giáo chăng?”

Đế Thiên An nói : “ thảo nguyên có một cái ưu điểm, đồng cỏ rộng lớn có thể chăn nuôi gia súc. Hàng năm cho thịt, lông thú, sữa rất nhiều. Chỉ là người thảo nguyên không biết cách tận dụng nó, ta có thể biến những mặt hàng bỏ đi này thành những thứ đem lại thu nhập lớn. Thông qua Thanh Y Lâu ta có thể thu mua các mặt hàng thảo nguyên với số lượng lớn, hoặc là buôn bán các mặt hàng Bách Việt”

Nguyệt Hồ an lặng nghe kẻ kia nói, đáy lòng nàng khó mà bình tĩnh song mặt ngoài vẫn như bình thường.

“ Ta có nghe Việt Đế còn là tay kinh doanh lợi hại, ánh mắt viễn siêu người thường, có thể biến những thứ mục nát thành thần kỳ.” Nguyệt Hồ trước thì tán thưởng, sau thì lại dò hỏi : “ chỉ là thảo nguyên không như trung nguyên, cướp bóc vẫn hay xảy ra, ngài không sợ mình buôn bán lỗ vốn ư?”

Đế Thiên An đáp : “ người thảo nguyên sở dĩ hay cướp bóc đó là thiếu thốn nhiều tài nguyên, một cái thế lực có thể thu mua những thứ bỏ đi của thảo nguyên, đem những thứ thiếu thốn của thảo nguyên chu cấp, Bách Việt lại xa thảo nguyên và không có mâu thuẫn cần thiết, thậm chí có thể hưởng lợi từ Bách Việt bằng việc mua sắm vũ khí lương thực, nàng nghĩ có bao nhiêu thế lực muốn hợp tác với ta thay bằng cướp bóc đồ của ta. Có thể liên tục ăn bánh ngọt so với chỉ ăn một lần lại hết, nàng sẽ chọn thế nào?”

Nguyệt Hồ trầm mặc suy nghĩ, sau đó cười hỏi : “ ngài lại đem chuyện này nói cho ta hay, là nhắm đến ta hay là phía sau ta đây?”

Đế Thiên An nói : “ không phải nàng đã nói kết hỉ duyên ư? Ta đang tìm đối tác, Nguyệt thị cũng là một trong các đối tác có triển vọng”

Nguyệt Hồ cười nói : “ xem ra hôm nay vận khí của ta thật không tệ chút nào! sắp đến, Nguyệt Hồ hy vọng mối quan hệ giữa hai nước thêm phần tốt đẹp”

Đế Thiên An nâng chung rượu lên : “ này thì tất nhiên”

Công Tôn Lệ Cơ đưa mắt nhìn, liên quan đến quốc sự nàng cũng không có xen vào, một bên an lặng như thị nữ hầu rượu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK