Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại Đại Đường diệt vong, Bất Lương Soái hạ lệnh giải tán Bất Lương Nhân, các thành viên trong một ngày biến mất khỏi thế gian. Thực ra là tiềm phục vào các tổ chức lớn nhỏ trong giang hồ, Huyền Minh giáo qua đi nhiều năm cơ hồ thẩm thấu hết bảy thành.

“ Chúng thần Bất Lương Nhân! Tham kiến điện hạ!”

“Tham kiến điện hạ!Tham kiến điện hạ!!!”

Giết xong những Huyền Minh giáo giáo chúng, Bất Lương Nhân thành viên quỳ gối trăm miệng một lời.

Chu Hữu Khê gương mặt khó coi vô cùng, hắn không ngờ Bất Lương Nhân tại mí mắt của hắn lại thẩm thấu vào Huyền Minh giáo.

“ Nhìn tình thế trước mắt đi! Ngươi trở thành một kẻ đơn độc rồi” Lý Tinh Vân hướng Chu Hữu Khê lên tiếng.

“ Ngươi! Ngươi cho rằng kêu gọi được một đám lâu la thì lật ngược được tình thế sao? Ngươi nghĩ với công lực của Đại Thiên Vị ta mà sợ một đám ô hợp như thế này à?” Chu Hữu Khê kìm lại giận giữ, cao ngạo nói : “ trong mắt ta các ngươi chỉ là con dế thấp hèn , không đáng nhắc đến”

Chu Hữu Khê tiếp tục nói : “ không ngờ một Bất Lương Nhân nhỏ nhoi lại có thể giở thủ đoạn ở Huyền Minh giáo nhiều năm, mà ta vẫn không hề hay biết gì. Thật khiến người ta bực bội! Mạnh Bà giết sạch đám người đó cho ta”

Mạnh Bà nghe xong đáp : “ xin Minh Đế thứ tội, lão thân không thể tuân mệnh”

“ Mạnh Bà, bà nói cái gì?” Chu Hữu Khê tràn đầy không tin được hỏi.

Mạnh Bà không đáp chỉ hành động, đem hai sợi dây trói buộc Cửu Thiên Thánh Cơ hai nữ mở ra.

“ Bà!!” Huyền Tịnh Thiên, Diệu Thành Thiên tràn đầy bất ngờ.

Nhìn thấy một màn này, Chu Hữu Khê đã biết được người mà mình tin tưởng nhất lại phản bội mình, xác định hoiur : “ Mạnh Bà, bà cũng là người của Bất Lương Nhân à?”

“ Đúng vậy! đến cả người thân tín nhất của ngươi cũng là tay trong do ta phái đi” Thanh âm như gần như xa không cách nào xác định phương hướng vang lên.

“ Kẻ nào?” Chu Hữu Khê lớn tiếng hỏi.

Lời vừa rơi xuống, Viên Thiên Cương thân ảnh lóe lên đã xuất hiện ở nóc điện Tiêu Lan, từ trên nhìn xuống.

Chu Hữu Khê đưa mắt nhìn lên, mày nhíu lại, thị giác trong thấy hư ảnh kia mơ hồ, trong sát na hắn cảm giác được có người ở sau lập tức dịch thân né được một cước của kẻ kia.

Viên Thiên Cương một cước không thành, xoay người tung cước còn lại.

Chu Hữu Khê dịch thân né tránh, tụ khí ngưng quyền bất ngờ oanh đến gương mặt hắc y.

Nhưng một quyền này không thành khi Viên Thiên Cương né được, còn thuận thế một quyền trở lại.

“ BÀNH!!!”

Ngay khi Chu Hữu Khê dịch thân xuất hiện phía sau Viên Thiên Cương chuẩn bị một cước đáp trả, Viên Thiên Cương nhanh trở người cánh tay còn lại xuất lực thành công đem Chu Hữu Khê đánh trúng, cả người như diều đứt dây văng về sau một cái đầu rồng đá, mặt đá phía sau nhanh chóng rạn nứt.

“ Ba!” Viên Thiên Cương tuyệt không cho Chu Hữu Khê co hội phản kích, cướp người đến ngay sau đó, hữu thủ hóa chưởng đập lên bụng y.

Giao thủ của hai người chỉ xảy ra trong ngắn ngủi, cơ hồ chưa quá năm giây thời gian, bất quá mỗi một đòn một cước của hai người đều có thể đánh trọng thương Trung Thiên Vị cao thủ.

“ Nội lực của Chu Hữu Khê tỏa tán rồi” Lý Tinh Vân thầm nói khi thấy Chu Hữu Khê vùng bụng, nơi tiếp xúc với bàn tay Viên Thiên Cương thoát ly ra chân khí của y.

“ Chu Hữu Khê, võ công của ngươi đã bị ta phế bỏ rồi” Viên Thiên Cương lắc mình xuất hiện ở gần Mạnh Bà, cao giọng nói : “ ngươi còn gì muốn nói hả?”

“ Phốc” Chu Hữu Khê từ mặt đất đứng dậy, ôm ngực phun ra một ngụm máu, không cách nào tin được nói : “ võ công Đại Thiên Vị của ta làm sao không thể chịu được một đòn như thế chứ?”

Chu Hữu Khê là hàng thật giá thật Đại Thiên Vị cao thủ, bất quá người cùng hắn giao đấu chính là lão quái vật ba trăm năm. Công lực đã đạt đến Thánh Cấp, hắn xem đám người Lý Tinh Vân như con kiến yếu ớt, tại Bất Lương Soái cũng không khác là bao nhiêu.

Hơn nữa Cửu U Huyền Thiên của y còn chưa đại thành! Chu Hữu Khê chỉ luyện được nữa quyển thần công của Huyền Minh giáo mà thôi. Bất quá âm khí hộ thể không phải ai cũng có thể chống đỡ được.

Nhưng Viên Thiên Cương sáng tạo ra Thiên Cương Quyết, đã đem nó đại thành, Thiên Cương chân khí là khắc tinh của mọi âm tà chi khí. Dưới hắn vận dụng chân khí đánh vào đan điền huyệt của Chu Hữu Khê, Cửu U Huyền Thiên chân khí hoàn toàn tan nát không có sức chống cự.

Viên Thiên Cương khinh thường nói : “ Đại Thiên Vị rất tài giỏi sao? Con kiến như ngươi thì làm sao hiểu được đạo lý thiên ngoại hữu thiên chứ?”

“ Rốt cuộc ngươi là ai?” Chu Hữu Khê đối với bí ẩn nam nhân nghi hoặc hỏi.

Viên Thiên Cương đáp : “ chẳng phải ngươi vẫn luôn nghe ngóng hành tung của ta sao?”

“ Ngươi… ngươi chính là Bất Lương Soái!” Chu Hữu Khê nghe xong liền đoán ra được kẻ trước là ai, chính là người mà hắn nhiều năm nay tìm kiếm, Bất Lương Soái mối nghi được giải nhưng hắn còn một cái nghi vấn : “ ngươi bắt đầu len lỏi vào Huyền Minh giáo từ lúc nào?”

Viên Thiên Cương đối với kẻ sắp chết không keo kiệt : “ bắt đầu từ 30 năm trước khi Bất Lương Nhân giải tán, ta đã phái Mạnh Bà lẻn vào Huyền Minh giáo. Nếu không thì ngươi nghĩ ta nhiều thủ hạ như vậy? có thể đi đâu chứ?”

Thượng Quan Vân Khuyết nghe xong hiểu ra, nịnh nọt lấy lòng : “ Đại Soái ngày đúng là anh minh thần vỏ. Tiểu nhân đã nói rồi mà, Bất Lương Nhân lớn như thế! Đông người như thế! Năm đó làm sao mất sạch chứ? Thì ra là như thế!”

Viên Thiên Cương nghe xong trầm giọng : “ kế hoạch của ta vốn dĩ không có khe hở, điều duy nhất không ngờ là Ôn Thao lại dám phản bội ta, cùng với sự xuất hiện của Đế Thiên An”

Thượng Quan Vân Khuyết lấy lòng : “ Đại Soái! Ôn Thao hắn mang Long Tuyền đi, Đế Thiên An truy đuổi y rồi”

“ Hừ!” Viên Thiên Cương hừ lạnh một tiếng, hắn vốn để cho Ôn Thao trộm lấy Long Tuyền sau đó bí mật giấu diếm qua mắt Đế Thiên An, không nghĩ đến tại nơi này biết được Ôn Thao có gan phản bội hắn, chỉ e an bài của hắn phản đồ kia đã ném từ lâu rồi.

“ Bất quá không có Lý Tinh Vân, dù là Ôn Thao ngươi hay Đế Thiên An đều đừng hòng đi vào. Cho dù có đi vào thì Long Tuyền nơi nào cũng khó mà biết được” Viên Thiên Cương thầm nghĩ tự trấn an mình, sau đó đem mắt nhìn về Chu Hữu Khê

“ Chu Hữu Khê, Diêm Quân và Vô Thường đã chết, Thủy Hỏa Phán Quan đã bị Mạnh Bà giam cả rồi. Chu Ôn và Chu Hữu Văn đã bị ngươi chính tay giết, Huyền Minh giáo đã tan tác. Đến cả Ôn Thao cũng bỏ ngươi mà đi! Bây giờ đến ngươi xứng danh là kẻ cô độc chân chính rồi đấy!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK