Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ Nhân Trang hậu viện, xe ngựa bên trong.

“ Thật không ngờ lại là Thiếu Niên Ca Hành thế giới, như vậy hiện giờ đang đến Mỹ Nhân Trang rồi” Đế Thiên An thầm hô lên, từ khi được moi lên hắn đả sớm tỉnh lại, có điều vẫn không có phá băng mà ra chính là vẫn giữ nguyên tình trạng này chữa thương lấy cho cơ thể.

Nếu không phải hắn phục dụng Trường Sinh Dược tế bào có sức sống hơn người, lại thêm trong người có nội thiên địa gia trì, dị hỏa và nhãn đồng bá đạo, huyết mạch hắn cường đại, cộng thêm sử dụng Long Hoàng Căn Nguyên Quả. Bấy nhiêu thứ cộng lại mà hắn cũng xém táng thân mất mạng.Thập tử nhất sinh chạy được một kiếp, mà sống đến nơi này.

Thiếu Niên Ca Hành hắn cũng từng xem qua có điều chỉ xem được mười tập đầu mà thôi, chỉ biết bên trong cổ quan tài này chính là đệ tử của Vong Ưu đại sư Vô Tâm, thế giới này cũng không kém phần mạnh mẽ so với Tần Thời Minh Nguyệt.

Đám người giang hồ truy đuổi cổ quan tài muốn bắt lấy Vô Tâm chính là một phần hắn là người duy nhất tu luyện được tất cả cấm thuật của La Sát Đường, một phần khác hắn là thiếu tông chủ của Ma giáo, Thiên Ngoại Thiên ở Tây Vực, 12 năm trước từng nhắc lên một tràng chính tà chi tranh.

Hiện giờ hắn cũng đả nắm rõ về trạng thái của mình, phục dụng Long Hoàng Căn Nguyên Quả để cho hắn huyết mạch lại thuế biến lột xác lên một tầng cao mới, nhưng toàn bộ năng lượng khổng lồ bên trong đều dùng trong việc chạy trốn.

Nội thiên địa vẫn không có xảy ra hư hao gì, nhưng lại xuất hiện tình trạng gián đoạn, hắn có thể cảm ứng thiên địa của mình, đám người bên trong vẫn bình an không một chút gì. Thậm chí còn tăng tiến công lực khi hấp thụ năng lượng tinh thuần, một phần của Long Hoàng Căn Nguyên Quả được đẩy vào đây.

Không còn dể dàng tự do như trước ra vào, hắn thần thức đi vào lại gặp cách trở, nhưng nhìn chung có thể mở ra một cái cửa nhỏ. Hiện giờ chính là thông qua lượng hồn lực ở bên trong rút ra tẩm bổ lại cho mình, cũng như sử dụng năng lượng bên trong chữa lấy thương thế.

Song so với trước đây tùy ý chưởng khống bây giờ rút ra năng lượng cũng bị hạn chế rất nhiều. Đột nhiên hắn lại nghe được : “ A Di Đà Phật, thí chú ngài có nghe ta nói không?”

“ Là Vô Tâm tiểu hòa thượng” Đế Thiên An môi nhích lại, khi nghe được truyền âm nhập mật, mà tại nơi này xưng hô phật hiệu chỉ có một người, chính là kẻ nằm trong quan tài vàng kia.

Thiên An đôi mắt chậm rãi mở ra, Rintensei nhìn xuyên qua lớp băng tinh cũng như lớp vàng ròng kim loại. Mặc dù đôi mắt bá đạo này bây giờ cũng chịu rất nhiều hạn chế, nhưng nhìn xuyên vật thể công năng, cũng không tiêu hao hắn quá nhiều chakra cả.

Đập vào mắt Đế Thiên An, hắn nhìn thấy một tên tiểu hòa thượng tầm mười tám mười chín tuổi, người mặc bạch y như tuyết dung mạo tuấn tú, môi hồng sống mũi cao cao đôi hàng lông mày như lá liểu mi thanh mục tú nếu hắn không phải là nam nhân cạo đầu đi tu hẳn đả là một giai nhân tuyệt sắc.

Giữa mi tâm là một hình vẻ như lưỡi câu màu đỏ, từ đó những dấu chấm son đỏ chạy dọc lên sau gáy , đôi con ngươi màu đen lại giống như ánh mặt trời rực rở phát ra màu vàng quang mang, dưới cổ đeo một chuỗi hạt châu đen lớn.

Tên tiểu hòa thượng này hắn cũng biết được võ công cũng tà dị không kém, tu ma tu phật chỉ có 17 tuổi đả đặt chân vào Thiên Nhân cảnh, hắn hiện tại chính là còn chưa muốn cùng tên tiểu hòa thượng này gặp gỡ.

Vô Tâm hòa thượng mày nhíu lại, lại dùng truyền âm nhập mật hô hoán vài câu nhưng lại không nghe được. Chỉ đành trở về im lặng, hắn mặc dù ở bên trong quan tài nhưng động tĩnh bên ngoài, từ lúc vào bên trong quan tài vàng, được đại đệ tử Đường Liên vận chuyển, những sự việc bên ngoài hắn vẫn biết một hai.

“ Oanh” lúc này ở bên ngoài một tiếng tiếng nổ kịch liệt đột nhiên truyền đến, người ở chỗ này không khỏi bịt kín lỗ tai.

"Ta là Giang Nam Phích Lịch Đường Lôi gia Lôi Vô Kiệt. Còn kẻ nào không sợ chết muốn xông lên không " Lôi Vô Kiệt đứng ở hoàng kim quan tài trên, hai tay đều nắm tới một xấp dầy Phích Lịch tử, hướng về phía người phía dưới hô to, một bộ hào khí can vân dáng vẻ.

Vây quanh xe ngựa một đám hắc bào nhân lúc này tựa hồ cũng bị hắn hù dọa rồi hướng lui về phía sau mấy bước. Bọn họ là một nhóm với Bạch Phi Thiên, gương đông kích tây muốn trộm lấy quan tài nhân lúc Bạch Phi Thiên cuốn lấy đám người Đường Liên, nhưng không ngờ lại đụng phải một tên Lôi Vô Kiệt.

Lôi Vô Kiệt mới rốt cuộc nặng nề mà thở một hơi, vừa mới hắn ở mui xe ngắm sao trời, bỗng nhiên cảm giác hơn mười đạo âm lãnh chưởng khí từ bên ngoài xe ngựa truyền đến, hắn vội vàng vận khởi chân khí chống lại.

Lại phát hiện hơn mười đạo chưởng khí vô cùng quỷ dị, miên nhu mà thâm độc, chân khí của hắn cùng với vừa đụng liền lập tức bị hóa giải dung hợp, hắn cảm giác cả người bị hơn mười đạo chưởng khí áp tới, hoàn toàn không thở nổi.

Rơi vào đường cùng chỉ phải dùng hết toàn thân chân khí, hai mắt trong nháy mắt thay đổi đến đỏ bừng, trên thân thể trọng áp nhất thời cảm giác nhẹ rất nhiều, hắn nỗ lực đứng lên, hướng lên trời rống giận một tiếng, rốt cuộc đem hơn mười đạo chưởng khí bắn đi ra.

Nhưng mui xe cũng trong nháy mắt sụp đổ, Lôi Vô Kiệt không chút suy nghĩ, liền hướng về phía bên ngoài ném ra một bả Phích Lịch tử, mới rốt cuộc đem những người đó bức ra thập bộ ở ngoài.

Chỉ thấy cầm đầu nhóm người này là một hắc bào nhân đội mũ vành tuổi tầm năm sáu chục, tay nhẹ vung lên, trong nháy mắt phía sau hắn tám người đã nhảy lên một cái, tám cái nâng lên đao kiếm hướng Lôi Vô Kiệt mà chém.

Ngay lập tức Lôi Vô Kiệt hay tay tụ khí hợp lại đở lấy một đao, sau đó nghiêng người né trái né phải thoát đi công kích. Tám tên sát thủ này thân thủ nhanh nhẹn nhưng so với Lô Vô Kiệt mà nói vẫn không phải là đối thủ, từ tốc độ phản xạ lẫn nội công hắn đều hơn.

Chỉ mấy nhịp hô hấp Hỏa Chước Thuật của Lôi Gia vận dụng đem đám người này đánh văng đi, chỉ còn mỗi tên cầm đầu thủ lĩnh vẫn bắt động thanh sắc. Có điều vì sử dụng quá độ Hỏa Chược Thuật lẫn thương thế trước đây do một đao của Minh Hầu để lại cũng để cho Lôi Vô Kiệt thụ lấy thương thế.

“Thuật Hỏa Chước của Lôi Gia, chẳng trách " cầm đầu hắc bào nhân hừ lạnh một tiếng, hai tên thuộc hạ hiểu ý tung thân lao đến, trên tay đao bổ xuống muốn kết liễu Lôi Vô Kiệt.

“ Cheng” Chỉ thấy từ lúc nào Đường Liên xuất hiện, trên tay một thanh phi đao cở nhỏ chặn lại hai lưỡi đao của hai tên này, kịp cứu Lôi Vô Kiệt một mạng. Hắn có thể đến được chính là nhờ quả Phích Lịch Tử kinh động của Lôi Vô Kiệt.

Mỹ Nhân Trang, một tiếng trước.

Thiên Nữ Nhụy lắc đầu: "Không, ngươi chắc chắn có tiền."

"Ồ? Vì sao cô có thể khẳng định như vậy?" Tiêu Sắt đáp lại.

Thiên Nữ Nhụy đi đến gần y, cười nói :"Người bình thường nhìn thấy đánh cược khổng lồ như vậy, sớm đã trợn trừng hai mắt lên. Nhìn thấy một mỹ nhân như ta, cũng đã mê muội tâm trí. Nhưng ngươi vẫn bộ dạng uể oải, dường như của cải khuynh thành, mỹ nhân khuynh quốc này trong mắt người đều nhạt nhẻo bình thường vậy. Ngươi nói xem, có phải ngươi có rất nhiều tiền đúng không?"

"Nhụy!" Đường Liên hạ giọng đi đến gần nàng, thấp giọng nói, "Bây giờ không phải lúc nói những chuyện này…"

Thiên Nữ Nhụy xông tới, nhẹ nhàng hai tay luồn vào hông rồi ôm lấy Đường Liên, hắn còn đang sững sờ, Thiên Nữ Nhụy đã ghé miệng sát bên tai: "Người tiếp ứng chàng đến nay vẫn chưa tới, nhưng mấy hôm nay không ngừng có rất nhiều sát thủ hàng đầu lẻn vào thành Tam Cố thành, bọn họ đều đến tìm chàng đó. Huynh không muốn bị người ta chú ý, nhưng chỉ e các ngươi vừa vào thành đả bị người ta chú ý rồi”

Đường Liên nghe vậy khẽ giật mình, tuy cỗ quan tài vàng kia vô cùng quý giá, nhưng rõ ràng thứ bên trong nó có gì hắn cũng không rõ, nhưng hắn biết thứ bên trong rất trọng yếu. Nếu không sẻ không hấp dẫn rất nhiều sát thủ đến tìm hắn chặn lấy, thậm chí bất chấp thân phận của hắn là đại đệ tử của Tuyết Nguyệt Thành.

Thiên Nữ Nhụy thả Đường Liên ra, vẫn như cũ nhìn về phía Tiêu Sắt: "Công tử còn muốn cược không?"

Tiêu Sắt gật đầu: "Ta có một tòa sơn trang, tên là “Tuyết Lạc” nó đáng giá gấp mười hộp minh châu như thế này, ta dùng nó làm vật thế chấp, cô nương có thể cho ta mượn một khoản trước được không?"

"Đồng ý." Thiên Nữ Nhụy nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, hai gã đại hán Tây Vực đầu trọc cường tráng đi tới, mỗi người bê một hộp minh châu sáng lấp lánh, đặt trước mặt Tiêu Sắt.

Thiên Nữ Nhụy thân ảnh uyển chuyển bước đi trên thảm đỏ, cao giọng nói: "Hôm nay Mỹ Nhân Trâng đã được vị công tử này đã bao trọn, ai muốn cược thì ở lại, còn không xin mời về cho."

"Thiên Nữ Nhụy nói đùa rồi” Một thương nhân mặc kim bào đứng gần Thiên Nữ Nhụy, ở trên tầng hai một gian lầu, phía sau hắn là hai hộ vệ an vị, nghe được lời này của nàng, làm sao tin được : “ chỉ có hai hộp minh châu đã có thể bao trọn Mỹ Nhân trang ư? Vị công tử này chắc mới tới đây lần đầu, sợ là không hiểu quy củ của nơi này, sao Thiên Nữ Nhụy cũng hồ đồ theo hắn vậy?"

"Hồ đồ?" Thiên Nữ Nhụy cười khẽ, mũi chân điểm nhẹ nhảy lên, trên không trung tay áo dài bay lượn, trông rất đẹp mắt. Trên tay nàng có lại xuất hiện thêm một thanh đoản đao.

Gã thương nhân trợn mắt hốc mồm, cứ đứng nguyên tại chỗ, sợ đến mức không thể cử động, đang lúc đao trong tay Thiên Nữ Nhụy sắp cắm vào bộ ngực của hắn, hai thanh kiếm đột nhiên xuất hiện, cản lại lưỡi đao của nàng. Là hai kiếm khách hộ vệ bên cạnh thương nhân, trong lúc sinh tử kịp cứu y một mạng.

Thiên Nữ Nhụy mỉm cười, thân ảnh bị bức lùi về sau, nhẹ nhàng như không trọng lượng đạp lên lụa hồng treo lấy trên không trung, sau đó thả người lao đến lần nữa, lần này theo bàn tay nàng ấn trên chuôi đao, thanh đoản đao lại tách ra thêm một thanh đoản đao khác.

Hai thanh đoản đao được ném mạnh đến, hắc y hộ vệ vung lên trường kiếm đánh bay đi một chuôi, song ngay sau đó thân ảnh vội lùi về sau kinh hoảng, khi Thiên Nữ Nhụy đã đến gần tay chộp lấy một thanh đoản đao, sau đó công kích đến hắn.

Thân ảnh vừa tiếp đất tay kia bắt lại đoản đao, rồi đạp lên sàn gỗ lao đến, thân ảnh ngả người né đi, mũi kiếm của tên hộ vệ bạch y sượt qua trong gang tấc nàng da thịt, rồi chạm đất, tay lại chộp lấy đoản đao, sau đó dậm chân nhảy ra dảy lụa hồng treo trên không trung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK