Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đông Quận nơi nào đó, dưới trời mưa một cuộc chiến không kém phần ác liệt diễn ra, một người thân cao to vạm vở hai mắt lại che lấy vải trắng như người mù một dạng, trên tay hai thanh cự phủ. Giao chiến cùng hắn chính là một người nhỏ con hắc y che kín trên mặt che lấy một tấm mặt nạ quỷ quái trên tay vũ khí lại giống như cái liềm lớn một dạng.

Người to lớn chính là năm xưa Phi Giáp Môn đại sư huynh Điển Khánh giờ là người của Thần Nông Đường. Tên nhỏ con kia chính là sát thủ của Triệu quốc đầu phục dưới trướng của Điền Hổ- Cốt Yêu. Cuộc chiến này xảy ra bắt đầu đều do một thứ Huỳnh Hoặc Chi Thạch mà ra.

Cuộc quyết chiến này xảy ra là từ việc một toán quân Tần hộ tống Huỳnh Hoặc Chi Thạch tàn phiến, khi tiến vào đầm lầy dãy núi về sau không đến bao lâu, liền bị Nông Gia người tập kích, xuất thủ là cao thủ dưới trướng Điền Hổ Cốt Yêu, cướp đi thứ cần lấy nhưng lại bị Điển Khánh mai phục chặn đánh.

"Điển Khánh, người Vệ quốc xuất thân Phi Giáp Môn Đại Lương, kinh đô Ngụy quốc. Có thể luyện da thịt thành khiên giáp, đao thương bất nhập. Toàn thân hoành luyện được công phu thâm hậu, từng tên chiến trường chính diện đánh hạ 13 cổ chiến xa liên tiếp mà chẳng tổn hại một cộng tóc. Được ca tụng là đồng đầu thiết bích, bách chiến vô song” Trên một ngọn núi cao, một tên Ảnh Mật Vệ lên tiếng bẩm báo cho một nam tử phía trước mình, chính là cấp trên của hắn, Chương Hàm.

Chương Hàm nhìn đại chiến bên dưới trời mưa, về Điển Khánh người này hắn cũng có nghe qua, hắn xuất hiện ở đây là tại tối qua đả hạ lệnh cho Chung Ly Muội áp tải Huỳnh Hoặc Chi Thạch, binh chia hai đường mà đi, xuất hiện ở nơi này là quan sát rốt cuộc có bao nhiêu thế lực lòi ra.

"Cốt Yêu, nguyên Triệu quốc sát thủ, trời sinh xương cốt cùng người thường khác lạ, tại Triệu quốc diệt vong về sau, gia nhập Nông gia, một thân ruột gan đứt từng khúc võ công mười phần kinh khủng, làm người tàn nhẫn thị sát, bây giờ đang Nông gia Xi Vưu đường Điền Hổ thủ hạ."

Đối mặt Điển Khánh võ công Cốt Yêu căn bản không phải đối thủ, Điển Khánh căn bản không phòng ngự hắn công kích, căn bản Cốt Yêu không cách nào gây thương tích trên người hắn được, da đồng vách sắt lực lớn vô cùng.

Đinh tai tiếng kim thiết vang lên, hai thanh vũ khí như liềm của Cốt Yêu công kích lên da thịt của Điển Khánh như va vào vách sắt tóe ra hoa lửa. Chỉ thấy lúc này Cốt Yêu bị một búa bức lùi, nhảy về một thân cây, rồi nương nhờ hai thanh vũ khí bò dọc lên thân cây.

Nhìn Điển Khánh đang tìm kiếm mình, từ trên thân cây cao nhảy bổ xuống công kích, song lại một kích thất bại, liêm đao vạch lên lưng y để lại hoa lửa. Vội đem liêm đao chống trả, thân ảnh bị đẩy lùi khi cùng búa lớn của Điển Khánh đụng nhau.

“ Ầm” Mặt đất bị lưới bũa bắn ra sắc bén khí quang, đem cày xới mặt đất thành một con mương nhỏ chỉ sâu tầm một tấc, lao thẳng về Cốt Yêu trượt dài đến hơn mười mét.

Cốt Yêu linh hoạt nhảy người về sau né tránh, rồi lại tiếp cận Điển Khánh, hai người công qua thủ lại binh khí tương giao với nhau, được 5 lần công kích thì Cốt Yêu bị Điển Khánh bức lui về một gốc cây, thân ảnh linh hoạt lợi dụng song liềm cả người chổng ngược di chuyển lên cao hơn, né đi một phủ chặt xuống ngay đầu mình.

Cốt Yêu tuy là không cam tâm, nhưng hắn có thể làm gì được, không tìm được tráo môn của Điền Khánh hắn không cách nào đem y đả bại được, cho dù hắn cơ thể mềm dẻo như không xương, lại không để lại thương thế gì, chỉ cần hắn bất cẩn trúng phải một đòn của Điển Khánh, hắn không chết cũng trọng thương.

Cuối cùng không thể làm gì được,trước khi cây lớn đổ xuống vẫn là rút lui, thân ảnh tung người nhảy lên vách đá gần đó, nâng lên khinh công rời đi, để lại trong không trung từng vệt quang mang xanh rờn của hai thanh vũ khí.

Mà đoạt được Huỳnh Hoặc chi Thạch tàn phiến Điển Khánh cũng không có truy kích, bởi vì so về khinh công mà nói hắn không thể bằng được Cốt Yêu được.Lúc này từ bên trong cánh rừng thân ảnh Tư Đồ Vạn Lý cùng Lưu Quý chậm rãi đi ra gần.

“ Điển Khánh quả là thần tiên hạ phàm, Thần Nông đường có mãnh tướng như vậy,thật khiến người ta ngưỡng mộ thập phần”Tư Đồ Vạn Lý không chút keo kiệt tán thưởng.

Lưu Quý bồi tiếp : “ Chí cương công phu của Điển Khánh tiền bối đúng là khắc tinh của Chí Nhu công phu của Cốt Yêu”

Cách xa ba người này ẩn nấp bên ven đường quan sát hết thảy, Điền Hổ gương mặt trầm xuống, nói : “ Điển Khánh luôn là kẻ phiền phức”

“ Các huynh đệ đều đả chuẩn bị sẵn sàng, liệu có cần…” Điền Trọng quay sang lấp lửng

Điền Hổ liền nói : “ theo kế hoạch của A Ngôn, quan sát thêm đã”

“Uỳnh” Một vụ nổ to lớn vang lên, chỉ thấy khi mà Lưu Quý cùng Tư Đồ Vạn Lý tiến đến chiếc hộp gỗ đựng Huỳnh Hoặc Chi Tâm, ngay vừa mở ra thì đón chờ hai người là một cơn bạo nổ mãnh liệt.

Thì ra hướng vận chuyển này chỉ là giả mà thôi, Chương Hàm muốn hố đám người Nông Gia tranh đoạt một mạng. Bên trong hộp gỗ chôn lấy thuốc nổ, chỉ cần đem hộp gỗ mở ra liền khởi động cơ quan bên trong, đánh hỏa chất nổ.

“ Lại là bị A Ngôn liêụ trúng rồi, đây chỉ là mồi nhử” Điền Hổ từ trong cơn cuồng phong thổi qua, đem con mắt còn lại nhìn một cột khói đen bốc lên cùng với cây cối đổ vở xung quanh cười nói.

Trên vách đá sắc mặt Chương Hàm ngưng trọng vô cùng, khi lần này hắn không thu được kết quả mà hắn muốn. Lẽ thường kế hoạch này không có chổ hổng, một khi thuốc nổ khởi động Nông Gia thế lực nhất định sẽ hao phí một lượng lớn nhân lực. Nhưng giờ đây chẳng khác nào là sấm to mà mưa nhỏ cả.

Mà hết thảy kế hoạch này chỉ có ba người biết, một chính là Chung Ly Muội hay chính là Bạch Đồ. Hai người trong, Chung Ly Muội áp trận hộ tống nhân mã còn lại thân nguy hiểm cảnh, chỉ có Bạch Đồ là khả nghi nhất.

Cộng thêm từ Huỳnh Hoặc Chi Thạch tàn phiến hắn xem được trên đó văn tự, rõ ràng chính là nhắm đến Phù Tô công tử. Từ thích sát ở Hải Nguyệt Tiểu Trúc cho đến Tế Xuân đại điển, rồi bây giờ đủ các dấu hiệu cho thấy La Võng xuất hiện tiềm tàng.

Khói mù tan đi Điển Khánh thân ảnh vẫn đứng sừng sững, che chắn cho Lưu Quý cùng Tư Đồ Vạn Lý phía sau, thuốc nổ có sức công phá lớn lại không cách nào phá đi ngạnh công đại thành của y.

Quay lại nhìn phía sau lưng hai người : “ Các ngươi vẫn ổn chứ”

“ Ta không ổn, chính xác là rất không ổn, ta bị dọa chết khiếp rồi” Lưu Quý ngồi bệch xuống mặt đất nói, nếu vừa rồi không có Điển Khánh nhanh tay đem hai người đẩy ra sau thì đã chết tại đây rồi.

Tư Đồ Vạn Lý đem tay lau đi mồ hôi trên trán nói : “ Vụ nổ này, đúng là quá đột nhiên quá kinh người.”

“Ta bị thực lực của Điển Khánh tiền bối dọa cho khiếp vía” Lưu Quý đứng dậy một tay chỉ vào lưng Điển Khánh hỏi :“ Nhắc ta lần nữa ngoại hiệu của ông ấy là gì”

Tư Đồ Vạn Lý liền nói : “ Đồng đầu thiết bích, bách chiến vô thương quả nhiên danh bất hư truyền”

Một nơi khác, ẩn thân trong một chổ khó phát hiện, quan chiến hết thảy mọi sự, Đại Thiết Chùy đem tay vò lên đầu trọc mình, kinh sợ : “ Không ngờ gã này lại dùng thân thể mà che chắn được vụ nổ như thế”

Cao Tiệm Ly bồi tiếp : “ Môn hạ Nông Gia kỳ thực không ít kỳ nhân dị sĩ”

Tại vị trí Điền Hổ nhóm người, Điền Trọng cất lời : “ theo phân tích của Đại tiểu thư có hai con đường đến Lạc Mã pha. Nếu đây là hư tiêu, vậy thì thực tiêu chắc cũng lên đường rồi”

Điền Hổ lớn tiếng : “truyền lời cho Mai Tam Nương con đường của cô ta phòng thủ, chính là đường chính”

Một nơi khác, sắc trời u ám mưa rơi rả rích từng cơn gió thổi qua đem những chiếc lá rụng trên mặt đất cuốn đi.

Trên con đường mòn nhỏ một thân ảnh khoác áo choàng đen đội nón vành chậm rãi đi trên đó, rồi thân ảnh hắn dừng lại mày cau lại khẻ biến khi thấy cảnh vật xung quanh dường như đình chỉ lại trong giây lát.

Mọi thứ kể cả giọt nước lẫn lá bay trong không khí đều bị ngưng trệ lại thời gian như dừng trôi một dạng.

Tiêu Dao Tử biết là chuyện gì xảy ra, trước mắt hắn một vệt xanh dương ánh sáng từ phía xa đi đến, chung quanh lá cây không ngừng rung động, theo làn xanh dương ánh sáng chiếu qua cảnh sắc trở nên ảm đạm một màu : “ Thiên Địa Thất Sắc”

Lời vừa dứt một bóng ảnh đả xuất hiện trước mặt hắn, chính là hắn chỉ nghe nhưng chưa diện kiến sư muội cũng là tân nhiệm Thiên Tông chưởng môn Hiểu Mộng, nhàn nhạt lên tiếng : “ nếu đã tới rồi xin hãy hiện thân đi”

Hiểu Mộng chậm rãi mang theo Thu Ly bước đi những chiếc lá cây như bức tường phiêu phù trên không trung chậm rãi mở ra để cho nàng bước vào, rồi khép lại một mảnh không gian riêng biệc hoàn toàn khác với vùng không gian lân cận.

Hiểu Mộng cất lời : “ ông có thể giao đấu cũng sư huynh của ta Xích Tùng Tử, chẳng đạt đến trình độ như thế, Nhân Tông đều hư ngụy như thế cả ư?”

Nàng tám tuối bái nhập Thiên Tông, trở thành quan môn cao đồ của Bắc Minh Tử, khi phá quan đi ra nghe tin chưởng môn Xích Tùng Tử chịu Nhân Tông chưởng môn đả bại, lần này đến Đông Quận chính là vì gặp lấy Tiêu Dao Tử muốn xem thử một chút người đả bại sư huynh mình.

“ Hiểu Mộng sư muội vậy thì dùng Vạn Vật Hồi Xuân của Nhân Tông để đáp lại Thiên Địa Thất Sắc của muội vậy” Tiêu Dao Tử đáp lại.

Lời dứt, chân khí trong người Tiêu Dao Tử thúc dục lan tỏa khắp người màu vàng chân khí tràn ngập sinh cơ trong ảm đạm không gian lan tỏa, đồng thời chiếc nón vành của hắn cũng lao đến trước người Hiểu Mộng.

Hiểu Mộng tay trái khẻ biến đổi theo hai ngón tay trỏ và giữa đảo nhẹ chiếc nón vành bị dừng lại rồi văng ngược về sau cắm phập lên một thân cây gần đó, nhìn màu đen áo khoác đả cởi bỏ để lộ thân ảnh cùng Tuyết Tễ kiếm.

Tiêu Dao Tử tay trái thủ thế các ngón tay co lại chỉ chừa ngón trỏ và giữa chỉ thiên, Vạn Vật Hồi Xuân cấp tốc thi triển từ người hắn màu vàng chân khí cấp tốc lan tỏa giải đi trói buộc của Thiên Địa Thất Sắc trên người.

Hiểu Mộng lại nói : “ thế này còn tạm coi được, đây chính là Nhân Lại ( tiếng người) mà các ông tu luyện ư?”

Tiêu Dao Tử ngưng trọng nhìn Hiểu Mộng nhắm mắt Thu Ly hoành ngang từ phía sau các phiến lá cây cấp tốc hội tụ, hắn trước đã nghe danh sư muội mình. Sau này nghe được Hiểu Mộng được Đế Thiên An nhìn trúng, có thể thấy được thiên tư sư muội mình bất phàm thế nào.

Gắn cũng không chậm trể thúc dục chân khí ngay lập tức bốn đoàn lá cây cũng nhanh chóng ngưng tụ rồi dung nhập vào một chổ, màu vàng thái cực hiện ra trước người, cùng với xanh dương thái cực của Hiểu Mộng ứng đổi.

“ Ba!”

Tiêu Dao Tử chân khẻ quét một vòng, Tuyết Tễ lăng không xoay tròn rồi hai tay thủ chưởng đẩy mạnh thái cực chứa Vạn Vận Hồi Xuân chi khí lao đến.

Hiểu Mộng cũng không chậm khẻ nâng Thu Ly múa một vòng, sau đó mang Thu Ly đẩy nhẹ mang theo Thiên Địa Thất Sắc lao đến.

Ngay lập tức khí kình kéo lên khi hai đại chiêu va chạm với nhau, tản ra cường hành khí tức.

“ Phanh! Phanh! Phanh!”

Vạn Vật Hồi Xuân cùng Thiên Địa Thất Sắc va chạm với nhau trong không khí ầm vang thanh âm không ngừng.

Chỉ thấy Tiêu Dao Tử thúc dục chân khí đánh thêm một chưởng làm cho vốn đang cân bằng thế cục biến đổi, Thiên Địa Thất Sắc có phần kém thế bị dội lui Hiểu Mộng cũng bị lui về sau hai bước.

Ngay sau đó Thu Ly lăng không Hiểu Mộng cũng phản đòn chân khí trong người thúc dục một đường thái cực nhanh chóng ngưng hiện rồi quán nhập về trước đem đẩy lùi lại Vạn Vật Hồi Xuân chi khí.

Lần này đem Tiêu Dao Tử bức lui về sau hai bước.

Tiêu Dao Tử thúc dục nội lực gia tăng thêm, một lần nữa giằng co khí thế so với trước còn mạnh mẽ gấp nhiều lần, cường hoành khí tràng tản mát ra xung quanh hình thành một vòng thái cực xung quanh hai người.

Đáng nói là một nữa lấy Vạn Vật Hồi Xuân một nữa là Thiên Địa Thất Sắc hai người bên trong như hai thái cực không ngừng giao phong, khí tràng càng ngày càng mạnh mẽ lên.

“ Uỳnh”

Một cơn sóng kình bạo nổ đem hai người lùi lại phía sau một bước, lần nữa cuộc chiến lại được đẩy lên khốc liệt hơn khi tất cả chân khí trong người cũng bắt đầu được đem ra khi bọn họ chính thức nghiêm túc.

“ Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt” chỉ thấy khí kình tứ tán như lưu tinh tản ra từ hai người đem vô số ngọn cây, lá cỏ hay cây cối phá thành mảnh nhỏ.

Không khí xung quanh bị trôi dạt đi hình thành một cơn phong bạo, đem cây cối xung quanh lay động.

Tiêu Dao Tử hai tay thủ thể trên dưới hoành ngang theo đó một dòng văn tự màu vàng hiện ra, sau đó nhanh chóng nhân lên nhiều lần toàn bộ đều là tâm pháp võ công của Tiêu Dao Du.

Đồng dạng Hiểu Mộng hay tay nâng lên như cánh bướm vổ cánh, Ẩn Dật tâm pháp cũng nhanh chóng ngưng hiện, theo hai tay nàng khẻ chuyển các dòng văn tự nhanh chóng sắp xếp thành một hình thái cực bát quái.

Phía bên kia Tiêu Dao Tử cũng đả không thua kém một trương thái cực bát quái màu vàng ngưng hiện.

Cả hai đồng dạng đẩy thái cực bát quái của mình vào trong Thiên Địa Thất Sắc cùng với Vạn Vật Hồi Xuân đang giằng co. So với trước khí tràng càng thập bội vàng xanh ánh sáng phát ra chói mắt quang mang.

“ Ầm ầm”

“ Rắc rắc rắc”

Cây cối xung quanh lẫn sỏi đá đều bị khí kình của hai người chấn gãy cuốn đi theo khí lưu cuồng bạo.

Đột nhiên cường liệt công kích khí tràng cường đại như ngọn gió vô thanh mất đi, cả hai người bao bọc trong luồng chân khí của mình.

Cả không gian có phần lặng đi trong chốc lát, cả mảnh không gian ảm đạm cũng nhanh chóng trở về sắc trời như thường.

Ngay sau đó nước mưa trên trời lần nữa trút xuống, cuộc so đấu của Thiên Nhân hai vị chưởng môn đến đây cũng dừng lại.

“ Keng” Hiểu Mộng thu lại Thu Ly đem chuôi kiếm của mình chỉ rời vỏ một đoạn nhỏ đẩy vào bên trong, ánh mắt nhìn Tiêu Dao Tử cũng thu về Tuyết Tễ môi nhích lên độ cong nhỏ : “ đây là thực lực thật sự của ông?”

Lần này giao thủ để nàng biết được thực lực của Tiêu Dao Tử, giữa hai người chênh lệch. Nếu là trước kia nàng đích xác còn thua Tiêu Dao Tử, nhưng trải qua cùng Đế Thiên An song tu công lực của nàng bạo tăng một mảng lớn, đã tiếp cận đến Thiên Nhân cực hạn cảnh giới.

Luận thực lực mà nói hoàn toàn áp trên Tiêu Dao Tử.

“ Nghe danh đã lâu lần đầu tương kiến, sư muội quá đúng là kỳ tài của Đạo gia” Tiêu Dao Tử nắm lấy Tuyết Tễ trở tay giấu về sau lưng trường kiếm chỉ thiên đáp lại.

“ Với tu vị của ông, năm năm trước đánh bại sư huynh Xích Tùng Tử của ta có lẽ cũng có khả năng, song chung quy vốn chẳng là chính đạo” Hiểu Mộng lên tiếng

Tiêu Dao Tử tiếp lời : “ Đạo duy nhất, pháp vạn thiên, Nhân Tông cùng Thiên Tông thật ra khác lối chung đích”

Hiểu Mộng đem chiếc hộp gổ màu đỏ lấy được từ Mộc Hư Tử ra : “ đây chính là con đường cầu đạo của Nhân Tông các người ư?”

Nàng cũng đã biết được bên trong nó là gì, Nhân Thiên hai tông chi chiến đa phần chính là Thiên Tông thắng lợi, Nhân Tông bí bảo lại chính là một tâm pháp để cho chưởng môn Nhân Tông truyền lại tất cả tu vị cho đệ tử của mình.

Tiêu Dao Tử đáp lại : “ Hạ trùng bất ngữ băng ( sâu bọ mùa hạ chết vào mùa thu chẳng thể nói chuyện băng tuyết mùa đông)”

“ Hừ” Hiểu Mộng hừ một tiếng : “ hám lợi trước mắt, khó thoát ma chướng”

“ Tàn sát đồng môn đệ tử, coi thương sinh như cỏ rác lẻ nào xem là chính đạo”

Hiểu Mộng xoay người : “ kiếp người ngắn ngủi tựa cỏ cây, chỉ sống hết mùa thu, ông tu đạo nhiều năm mà vẫn chưa thoát khỏi chuyện sinh tử, nực cười”

“ Thiên Tông cho rằng mình là siêu thoát, lại cam tâm làm nanh vuốt cho đế quốc”

“ Trên đường đi qua một bóng cây, chẳng có nghĩa là quy thuận cái cây ấy”

Tiêu Dao Tử trầm mặc một hồi nhất thời không rõ sư muội mình muốn gì : “ Hiểu Mộng sư muội, rốt cuộc muội muốn gì?”

Hiểu Mộng đáp :“ Điều ta khi nãy đã được chứng minh rồi”

“ Chứng minh” Tiêu Dao Tử nghi vấn

Hiểu Mộng tiếp lời : “ ông không xứng có được Tuyết Tễ”

“ Tuyết Tễ ư? nếu như muội muốn bây giờ có thể lấy đi” Tiêu Dao Tử vung tay theo đó Tuyết Tễ lăng không trôi nổi trước người : “ năm xưa Tông sư nhị môn định ra Thiên Nhân chi ước, Diệu Đài quan kiếm 5 năm 1 lần, kẻ thắng sẻ chấp chưởng Tuyết Tễ chính là muốn tranh giành nghĩa lý mà tàn sát lẫn nhau. Hy vọng muội chớ làm trái ý nguyện của tổ sư”

“ Nào thắng, nào bại, nào chẳng hiểu ý tổ sư....hẳn là ông. Thiên Nhân chi ước là để Thiên Tông và Nhân Tông cùng chứng minh rốt cuộc ai mới là chính đạo. Mới có thể giúp kẻ lầm đường lạc lối kịp ghìm cương khi lâm vào vực thẳm. Thanh kiếm này ta sẽ lấy đi từ tay ông trước mặt đệ tử Nhân Tông, để chúng chứng kiến đại đạo”

Nhìn Hiểu Mộng cất bước rời đi Tiêu Dao Tử thu lại Tuyết Tễ .

Thanh âm Hiểu Mộng lại vọng lại: “ Thái Ất Quan Diệu Đài, đến lúc đó Nhân Tông sẻ chẳng còn giá trị để tiếp tục tồn tại”

Đợi đến khi thân ảnh lẫn khí tức của Hiểu Mộng không còn Tiêu Dao Tử từ ngưng trọng thu hồi bước đi, Hiểu Mộng thực lực còn trên cả hắn, đáng nói là có quan hệ cùng Đế Thiên An mà tính cách của vị này hắn đả thấy qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK