Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt, màn đêm cũng là bắt đầu chậm rãi buông xuống.

Màn đêm, đối với toàn bộ Ngụy gia trang người tới nói, là nhất khủng bố.

Đa phần đều đã ở trong nhà mình ẩn nấp, chờ đợi màn đêm lui đi. Không ít người gương mặt tái nhợt, thân hình run rẩy lên.

Biểu hiện của các thôn dân trong trang, Cái Nhiếp và Vệ Trang đều thấy rõ khi theo Ngụy Dung đến một cái gian nhà.

Tại nhà bên trong có đặt hai cổ quan tài gỗ, các tấm vải lụa trắng cũ kỷ hoen ố buộc từ các xà ngang gỗ, theo gió tung bay.

Cái Nhiếp cùng Vệ Trang đi đến hai quan tài gỗ, đem nắp hòm mở ra, quan sát lấy hai tử thi cơ thể, tại cổ xuất hiện một vết cắt mỏng.

“ Thanh kiếm này hẳn là một thanh kiếm quý hiếm, sắc nhọn vô song” Cái Nhiếp quan sát miệng vết thương một lúc, nói.

Vệ Trang dời mắt ra thi thể, nghiêng đầu về hướng Ngụy Dung, dò hỏi : “ vừa rồi ông nói rõ ràng nhìn thấy bóng người còn cách xa10 trượng, trang dân đã bị giết chết”

“ Đúng vậy!” Ngụy Dung gật đầu, nói : “ cho nên trang dân mới cho rằng đó là yêu pháp”

Đứng bên cạnh Ngụy Dung, một nam tử khác so với Cái Nhiếp và Vệ Trang chỉ lớn hơn vài tuổi, không ngừng gật đầu đồng ý với lời của Ngụy Dung.

“ Có ai từng thấy thanh kiếm đó không?” Vệ Trang lại hỏi.

“ Cậu ta từng thấy” Ngụy Dung lập tức chỉ tay về người bên cạnh, nói : “ ba hôm trước, cậu ta tận mắt chứng kiến người nhà của mình chết thảm trên đường”

Thanh niên nghe xong, tay chân run rẩy, thần sắc cũng hoảng sợ khi nhớ về cảnh tượng ba hôm trước mình gặp phải, ngập ngừng kinh hoảng nói : “ người đó cầm một thanh kiếm đen ngòm, đáng sợ lắm”

“ Kiếm đen?” Cái Nhiếp dò hỏi.

Gả thôn dân tiếp tục nói : “ Tuy người đó toàn xuất hiện lúc đêm khuya, nhưng vẫn có thể nhìn rõ thanh kiếm đó. Có điều những nơi nó đi qua, ánh sang xung quanh dường như đều bị nó nuốt trọn”

“Thanh kiếm đen như mực, quả thật hiếm thấy. Ta lại nhớ ra một thanh” Cái Nhiếp một tay nang lên cằm mình, cất lời.

Mặc dù học nghệ ở Tiềm Long Tại Uyên, cách biệc với thế nhân. Nhưng cả hai cũng không phải là hạng mù tịt không biết gì với chuyện giang hồ. Tại Quỷ Cốc thư tàng bên trong ghi chú không ít Bách Gia Chư Tử thông tin, nhất là Kiếm Phổ do đệ nhất Tướng Kiếm Sư nước Sở- Phong Hồ Tử xếp loại.

Kiếm đen vốn đã ít thấy trên giang hồ, nhưng không phải là không có. Ngược lại Cái Nhiếp và Vệ Trang biết đến một thanh kiếm đen vô cùng nổi danh, tại Bách Gia Chư Tử bên trong hay giang hồ đều nhận biết.

Mặc Mi, bội kiếm của lịch đại chưởng môn Mặc gia. Nhưng thanh kiếm đó tuyệt không thể gây ra vết thương như trên người của hai thi thể phía trước. Mà là một thanh khác, một thanh cực kỳ sắc bén chứ không phải vô phong như Mặc Mi.

“ Vù vù vù”

Lời Cái Nhiếp dứt không lâu, một cơn gió quét qua đem từng dải lụa trong gian nhà thổi bay. Đồng thời kèm với đó còn có như khói đen hắc khí, tại gian phòng bên trong thoáng qua rồi như gió biến mất.

“ Sát khí!” Vệ Trang và Cái Nhiếp thầm hô, cùng lúc cả hai trên tay binh khí rời vỏ.

Cái Nhiếp trường kiếm không có quá nhiều khác lạ như Sa Xỉ, thân kiếm như cây lưới hổ một dạng. Khác chăng sống kiếm giữa, một đường chỉ gồ cao từ đốc kiếm đến mủi kiếm, tựa như hai cái khoang thuyền vậy.

Thuần màu cổ đồng, những chữ thập khắc hoa hoa văn chạy dọc thân kiếm. Sống kiếm như châu không thể nhẫm, nhìn vào cho người cảm nhận văn nhược nước chảy không dứt. Đốc kiếm tạo hình giống búp hoa. Chuôi kiếm hình tròn chia làm từng đốt vừa phải, cuối chuôi tựa như một viên ngọc tròn đính trên đó.

Thanh kiếm này so với Sa Xỉ còn nổi danh, tại Kiếm Phổ trên được xếp ở thứ hai mươi tư vị. Là một trong những thanh kiếm nổi danh của đại sư Âu Dã Tử, kiếm tên Công Bố.

Trước đây Âu Dã Tử được Sở vương chi lệnh, đúc ba thanh danh kiếm, thế là Âu Dã Tử đi khắp Sở quốc danh sơn sông ngoài, tìm kiếm vật liệu chú kiếm.

Cuối cùng tại một góc Long Tuyền Tần Khê bên cạnh ngọn núi, phát hiện hai khỏa thiên niên tùng dưới cây có bảy thanh ngọn suối nhỏ, sắp xếp như Bắc Đẩu, trong vắt như lưu ly, lạnh triệt nhập cốt tủy, quả thật thượng đẳng hàn tuyền.

Tại chổ này mở lô luyện kiếm, đúc ra ba thanh kiếm báu.

Một là Long Uyên, bây giờ tại trong tay Tín Lăng quân Ngụy Vô Kỵ.

Hai là Thái A, bây giờ tại trong tay Nho gia chưởng môn.

Ba chính là Công Bố, hiện trong tay của Quỷ Côc Cái Nhiếp.

Âu Dã Tử một đời đỉnh cấp Chú Liếm Sư, mặc dù chết mấy trăm năm, nhưng đúc thành danh kiếm. Tất cả đều tạ lưu danh hậu thế, là kiếm khách tha thiết ước mơ có được.

“ Ha…!!” Ngụy Dung nhìn thấy từng làn khí đen quanh quẩn rồi biến mất trong gian phòng, thần sắc hoảng sợ vội lùi về sau.

Một cái nam tử xuất hiện tại xà nhà phía trên, trường kiếm nơi tay. Nhưng chỉ trong chốc lát ngắn ngủi, y tựa như cơn gió thoáng qua biến mất. Để lại từng cái dải lụa theo gió tung bay.

“Đừng để đèn trường minh bị tắt” Ngụy Dung thấy được trong gian phòng nhanh chóng tối đi, ngọn nến thắp sáng đặt tại chổ hai hòm gỗ cũng bị lay động, tựa như bất cứ lúc nào cũng bị thổi tắt, gấp gáp hạ lệnh cho thanh niên kia.

“ Đến rồi! đến rồi!” người thanh niên kinh hoảng khi hắn thấy được một cái bóng người in trên các dải lụa tung bay, kinh hoảng ôm đầu ngồi xuống mà run rẩy.

Liền ở hắn giọng nói rơi xuống thời điểm, ở hắn phía sau, đột nhiên có từng đạo đáng sợ hắc khí, trực tiếp hướng hắn mà đến, khiến cho y càng them hoảng sợ

“Đừng động” Thấy thế, Cái Nhiếp vội vàng mở miệng nhắc nhở nói.

Nhưng là hắn nhắc nhở, vẫn là chậm, người thôn dân kia không có nghe theo thân hình hoảng sợ di động. Trong chốc lát, từng đạo từng đạo hắc khí đem cái kia thôn dân nhắc lên một đoạn, sau đó xuyên thấu cái kia thôn dân yết hầu, máu tươi một tảng lớn một tảng lớn phun ra mà ra.

Đau đớn tột cùng, để cho cái kia thôn dân không nhịn được phải hét thảm một tiếng. Đôi mắt hắn mở to kinh hoảng nhìn, cả thân hình ngã xuống huyết nhiễm trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích, hiển nhiên là đã chết.

Hơn nữa là chết không nhắm mắt.

Ngụy Dung chứng kiến, sợ hãi liền tránh ở một cái cái bàn phía dưới.

Ngay ở lúc này, hắc y nhân nâng kiếm mà lao nhanh đến.

“Cẩn thận” Cái Nhiếp vội nói, giọng nói rơi xuống tay nâng Công Bố đưa về trước.

Vệ Trang cũng không chậm trễ nâng Sa Xỉ mà ra.

“ Keng keng!! Tư tư tư tư!!”

Chói tai kim thiết vang lên ngay sau đó, hoa lửa không dứt hiện ra giữa ba thanh binh khí va chạm.

Chỉ thấy Công Bố thân kiếm được Cái Nhiếp đặt lên một trong những cái răng của Sa Xỉ, hai sư huynh đẹ người trước kẻ sau nâng kiếm chống đở, trụ lại trước một kiếm của gả hắc y kiếm khách kia.

Giẳng co trong chốc lát, một luồng khí thế mạnh mẽ nhấc lên như cơn gió mạnh hung hăn đem Cái Nhiếp cùng Vệ Trang trực tiếp ép trượt lùi về sau một đoạn.

Hắc y kiếm khách không trực tiếp công kích, tay cầm chuôi kiếm trở ngược mủi kiếm chỉ thiên dựa vào lưng. Quan sát hai gả vừa ngăn chặn một kiếm của mình một lát, nháy mắt lại xuất kiếm công đến.

“ Keng!!”

Vệ Trang lập tức nâng kiếm hoành ngang, sống kiếm chặn ngay mủi kiếm đen công kích, tay còn lại cũng đặt lên sống kiếm. Giúp hắn bám trụ trước lực đạo của y, nhất thời hoa lửa bắn ra khi hai thanh vũ khí va chạm.

“ Keng!!”

Lại thêm một tiếng đinh tai khác, một kích không thành hắc y kiếm khách thu kiếm chém qua Cái Nhiếp, nhưng giống như sư đệ mình Cái Nhiếp khẻ nghiêng người nâng kiếm lên vai, sống kiếm tựa vào vai trực tiếp cản lại một kiếm đâm đến.

Một lần nữa không lấy mạng được cả hai, hắc y kiếm khách không có công kích tiếp, ngược lại như cơn gió ra khỏi gian nhà rời đi.

Cái Nhiếp cùng Vệ Trang lập tức truy đuổi theo sau.

“ Không được đuổi theo” Di chuyển được mấy trăm bước ra bên ngoài, Cái Nhiếp cảm nhận được không đúng, một tay vươn ra chặn lại sư đệ mình rồi nói.

Chỉ thấy một đường kiếm khí lóe lên ngay dưới chân hai người, hắc khí như mực chậm rãi tan biến.

“ Ầm!!”

Bức tường gỗ phía sau lập tức đổ vở, trong đêm tối phát ra thanh âm không nhỏ, cùng với đó là bụi mù nhấc lên.

“ Lần sau, kẻ thích lo chuyện bao đồng kết cục như bức tường này!” Nhìn bên dưới hai thân ảnh, hắc y kiếm khách để lại lời cảnh cáo xong liền tung người rời đi.

Cái Nhiếp và Vệ Trang đưa mắt nhìn nhau một cái, sau đó lại quay về với gian phòng của Ngụy Dung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK