Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một phần lo cho tính mạng của mình, một phần đây là cơ hội hiếm có để quỵt tiền à, chỉ khổ chủ quán và tiểu nhị nơm nớp lo sợ kiếm chổ trốn lấy.

“Lão thập, đừng chỉ dùng chết khí lực, dùng nội lực” Lý Tồn Trung thân ảnh nhảy lùi về sauvội vã lên tiếng nhắc nhở nói.

Đối phương đã trúng độc của mình, chỉ cần giao tranh với thập đệ một hồi chất độc sẽ phát tác, tuy hắn có bất ngờ với đối phương khí lực nhưng kết quả vẫn trong hắn khống chế được.

"Rống!" Lý Tồn song quyền đấm ngực hướng Đế Thiên An lại phóng tới, đại cước giẫm tại trên mặt đất, cả vùng lún xuống nứt nẻ.

Đại Thiên Vị đỉnh phong thực lực phối hợp với thiên sinh thần lực của Lý Tồn Hiếu, không hề có hoa lệ màu mè, đấu pháp của hắn cực kỳ đơn giản, đó chính là lao đến quyền đấm cước đá, nghiền nát địch nhân.

“ Bành!!”

“ Bành!!”

“ Bành!!”

Như sấm rền tiếng oanh minh vang lên, Lý Tồn Hiếu cùng Đế Thiên An quyền đối quyền nảy sinh tiếng vang, đem không khí trôi dạt ra xung quanh, hình thành từng cơn gió nhỏ, thuần man lực va chạm với nhau.

“ Khá lắm!” Thiên An khen một tiếng, ngay lập tức vận Chakra quán tụ vào chân tung cước đánh lên người y.

“ Ầm” Cả thân hình Lý Tồn Hiếu dưới một cước này như quả bóng văng ngược về sau, đụng vở vách tường phía sau.

“ Cái gì!!” Lý Tồn Trung khiếp sợ lên, hắn không ngờ đối phương lại mạnh mẽ như thế.

Lý Tồn Hiếu từ đống đổ nát đứng dậy lắc đầu vài cái, như là phát cuồng dã thú hướng Đế Thiên An lại vọt tới, nộ hống liên tục. Một cước Thiên An tuy mạnh song hắn da dày thịt béo cũng không có thụ thương gì nặng.

“Oanh” chiếc bàn gỗ vở nát thành từng mảnh, mặt đất cũng hóa thành một cái hố nhỏ, dưới hai quyền nện xuống của Lý Tồn Hiếu mà thành.

“ Quá ngu, chỉ có chút man lực” Đế Thiên An thân ảnh đả dịch chuyển đến khung xe của mình, tay cầm chung rượu uống lấy.

“ Thập đệ, đừng để cho hắn rời đi” Lý Tồn Trung hô lớn.

Tuy Đế Thiên An bày ra chiến lực mạnh mẽ, nhưng mà đối phương đã ăn qua thức ăn đồ uống có độc hắn hạ. Nếu như để cho y theo khung cơ quan chạy, không phải công dả tràng mà hắn còn kết oán với một vị cao thủ, bây giờ chỉ có giết chết y không cho y cơ hội chạy.

“ Rống” Lý Tồn Hiếu lại gầm rống lên một tiếng, lại nhảy bổ đến cách hắn tầm ba mét, tay phải lại tụ quyền mang theo nội lực tản ra, khí thế mãnh liệt như bài sơn đảo hải lực lượng áp xuống thân ảnh nam tử kia.

“ Bành” Một tiếng vang thật lớn lại vang lên.

Lý Tồn Trung con mắt co rút, tuy biết đối phương man lực không hề thua kém thập đệ mình, nhưng mà chỉ một tay chặn được thập đệ toàn lực, cả thân ảnh đang ngồi trên xe cơ quan một cách tùy ý lại chẳng một chút xê dịch, để hắn kinh hoảng đó chính là nội lực của thập đệ mình đang không ngừng chạy qua người đối phương.

“ Rống” Lý Tồn Hiếu hoảng sợ gầm thét, một tay kia oanh đến muốn đem đối phương bức đi, hắn tuy ngu ngốc nhưng nhận biết được nguy hiểm, khi mà nội lực lẫn khí lực của mình không ngừng bị mất đi nhanh chóng, hắn có thể cảm nhận được hơi thở tử vong đang đến gần hắn.

“ Không ổn” Lý Tồn Trung tung người nhảy lên, thân ảnh cực kỳ mau lẹ, nhảy đến tiếp cận Thiên An muốn giải trừ nguy khốn cho Lý Tồn Hiếu, một cước đá đến đầu đối phương, càng tốt nếu một kích này giết được hắn.

Đế Thiên An nhếch môi, vận dụng đôi nhãn đồng của mình, Rintensei nhanh chuyển đổi thành tam câu ngọc, ba câu ngọc không ngừng xoay tròn xạ ra tinh hồng quang mang.

“ Đây....” Lý Tồn Trung đồng tử co rút, hắn thấy được xạ quang phát đến, trong sát na hắn muốn khép mắt mình lại né đi, tuy không rõ đó là gì nhưng bản năng nói cho hắn biết chờ đợi hắn là nguy hiểm chí mệnh.

Nhưng đã quá muộn, tinh hồng quang mang lóe lên phủ chiếu một vùng, Lý Tồn Trung lại lao đến gần lại bị bất ngờ khó mà thoát được.

“ Hảo khốn!” một cơn mệt mỏi như thủy triều dâng lên để cho Lý Tồn Trung đôi mắt nặng trĩu, ý thức của hắn bắt đầu mơ hồ, hình ảnh trong thị giác cũng bắt đầu thay đổi, mọi thứ bắt đầu trở nên mông lung.

Mà đồng dạng, Lý Tồn Hiếu đôi mắt si dại sau đó nhanh chóng nhắm lại.

“ Ngu xuẩn” Đế Thiên An khóe miệng nhích lên độ cong, nhìn hai cái thân ảnh ngã xuống mặt đất lại nói : “ Thiên đường có cửa không đi, địa ngục không cửa lại nhiều người muốn chen vào”

“ Phốc xuy!!”

Chỉ thấy Đế Thiên An từ hai bàn tay bắn ra hai đạo chỉ khí, trực tiếp đem hai vị môn chủ của Thông Văn quán, yết hầu bị đục thủng một lổ máu tươi theo đó chảy ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK