Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Về phần truyền thụ tuyệt học, thứ này với hắn cũng không tính là quý giá gì, cho dù Tiểu Ngư Nhi có học được đi nữa cũng không lật nên sóng gió gì với hắn.

“ Có thể chạy thoát khỏi Bích Xà Thần Quân cũng thật có bản lĩnh” Mộ Dung Thu Địch khen lấy, Thập Nhị Quái Kiệt không tính là đương thời cao thủ nhìn lên có vô số kẻ mạnh nhưng nhìn xuống cũng khối người không bằng, cũng tính là hạng trung cao thủ trong võ lâm, mà cái tên trước mắt nàng nhìn ra được võ công không cao.

“ Bãn lỉnh gì, hắn chỉ giỏi mấy trò lươn lẹo âm hiểm xảo trá” Trương Trinh khinh thường nói, tuyệt không đặt Tiểu Ngư Nhi vào mắt.

“ Sinh tử một đường, thắng sinh bại chết! thủ đoạn cũng là một loại thực lực” Thiên Trạch chen vào.

Tiểu Ngư Nhi cực kỳ đồng ý : “ Đạo Thánh đại ca nói chí phải, không như ai kia....”

Bị cà khịa Trương Tinh thẹn nói : “ hành vi ti bỉ có gì là anh hùng hảo hán, tu vị có mạnh hơn thì thế nào, làm mấy việc đáng xấu hổ”

Thiên Trạch biết nàng nói mình, cười nói : “ một cái lớn lên trong cẩm y ngọc thực thì hiểu được cái gì xa hội hiểm ác, bọn thế gia chính đạo đạo mạo luôn rêu rao chính nghĩa nhiều khi còn thâm hiểm hơn cả Ma môn người, tiểu nha đầu ngươi thì hiểu cái gì, biết cái gì chứ?”

“Hừ” Trương Tinh hừ một tiếng tràn đầy không vui, cất lời châm chọc : “ lời từ một tên tội phạm truy nã khắp hai nước, đại đạo trộm cướp khét tiếng nói ra khiến bản tiểu thư phải suy ngẫm”

Thiên Trạch cũng không vì một cái nữ tử mà phát giận, cũng không quá dây vào chuyện này, hỏi : “Ngươi đổi ý rồi”

Tiểu Ngư Nhi thấy hắn dời đi để tài, cười nói : “tiểu đệ đúng là đổi ý bất quá lại muốn học thứ khác”

“ Thứ gì?” Thiên Trạch hứng thú hỏi

Tiểu Ngư Nhi đáp : “ trộm”

“ Ha ha” Thiên Trạch phá lệ cười lên, nói : “ trộm cũng có đạo, ngươi không học võ công lại muốn học trộm, hay là quên đi”

Tiểu Ngư Nhi một bộ chán chường, bất quá là hắn trang ra mà thôi, thực chất là muốn cùng cái vị lợi hại cao thủ này đánh quan hệ.

“ Mộ Dung Cửu có một chuyện muốn hướng Đạo Thánh thỉnh giáo” Mộ Dung Cửu lúc này lên tiếng.

Thiên Trạch nói : “ lần trước có người mời ta uống trà, thế là ta phải đi một chuyến Thần Kiếm sơn trang thay người ta đánh người, bây giờ lại ngắm trăng thưởng rượu có người lại muốn thỉnh giáo, Mộ Dung tiểu thư là muốn ta đánh người hay là chuyện gì đây?”

Mộ Dung Cửu nói : “ ta muốn học Luyện Khí Quyết”

“ Có thể, bất quá nàng không học được” Thiên Trạch đáp

Mộ Dung Cửu kiêu ngạo nói : “ chỉ cần Đạo Thánh chịu dạy ta, ta không tin mình không học được”

Nàng tâm cao khí ngạo, là thế gia tiểu thư xem qua đọc qua không ít võ công trong thiên hạ, gia truyền lại có thần công tuyệt thế. Nhưng tận mắt thấy cha mình bại dưới kiếm của y, thấy được Luyện Khí Quyết bá đạo cùng thần kỳ, nàng cũng muốn học lấy thiên hạ đệ nhất thần công đó.

Mở miệng yêu cầu học người khác thần công là chuyện võ lâm đại kỵ, bất quá Đạo Thánh trước kia lời nói để nàng chủ động hơn, nàng không tin lấy mình thiên tư tư chất lại thua kém cái tên Tiểu Ngư Nhi kia.

“Luyện Khí Quyết sở dĩ khó học, vạn người còn chưa có một đó là vì muốn học được cần phải có Tâm Nhãn” Thiên Trạch xem nàng một lát rồi nói

Cả sáu người nghe xong kinh hô : “ Tâm Nhãn”

“ Tâm Nhãn thứ đó là gì?” Mộ Dung Cửu nghi hoặc dò hỏi.

Thiên Trạch đáp : “ Tâm Nhãn không phải mắt thường là những kẻ có thể nhìn thấy được năng lượng xung quanh, cảm ứng được chúng xung quanh mình, chỉ có Tâm Nhãn mới có thể học được Luyện Khí Quyết của ta”

Nói xong Thiên Trạch đem tay chỉ về một gốc cây hoa xinh đẹp đang nở rộ : “ gốc cây đó đang tỏa ra năng lượng, các ngươi có cảm nhận được không?”

Cả bảy người mờ mịt, nhìn chằm chằm vào gốc mẫu đơn khoe sắc kia.

“ Luyện Khí Quyết lấy thân thể làm lò chứa lấy khí của trời đất làm dưỡng liệu” Thiên Trạch chậm nói lại khống chế năng lượng khắp Vọng Nguyệt Lâu đổ dồn về thân thể của mình, bắt đầu luyện hóa chúng.

Cả sáu người mở to mắt nhìn, dù không thấy rõ nhưng bọn họ cảm nhận được luồng khí vô hình hội tụ vào hai bàn tay kia, dần dần lấm tấm kim quang hiện ra.

Dưới cô đọng áp súc, Thiên Trạch ngưng thành sáu cái chung rượu, hồ lô rượu lăng không mà đến lần lượt rót vào sáu chung rồi bay về chổ Thiên Trạch : “ không có Tâm Nhãn không thể nào luyện được, mà có Tâm Nhãn mới có tư cách học được, các ngươi nếu nhìn ra được ta sẵn sàng truyền dạy Luyện Khí Quyết”

Mộ Dung Thu Địch cầm chung rượu như thật vàng óng trên tay mình, nói : “ thật đúng là đoạt thiên địa tạo hóa thần công, chỉ là có được Tâm Nhãn người chỉ sợ như sừng rồng lông phượng”

Cố Nhân Ngọc, Trương Tinh, Thiết Tâm Lan, Tiểu Ngư Nhi tán đồng.

Cho dù có biết được pháp môn thì thế nào?

Không có Tâm Nhãn bọn họ làm sao thu lấy lực lượng vô hình kia mà sở luyện thần công đây?

Thiên hạ đệ nhất thần công ngay ở trước mắt nhưng lại không luyện được, cũng khiến vài cái tâm tình phiền muộn.

Mà ai phiền muộn nhất không ai qua Mộ Dung Cửu, bởi không lâu trước nàng còn dõng dạc nói đây, thực tế lại để cho nàng đả kích không nhẹ.

“ Cửu tiểu thư, cô có Tâm Nhãn hay không?” Tiểu Ngư Nhi cà khịa.

Mộ Dung Cửu có chút xấu hổ, quay mặt hừ lạnh một tiếng.

“ Thơm quá đi” Tiểu Ngư Nhi lại đem ánh mắt nhìn về chung rượu, mủi hít vài hơi rồi há miệng uống lấy.

“ Rượu này lấy linh tuyền làm phối lấy kỳ trân dị quả mà uẩn dưỡng, có thể bồi bổ cơ thể tăng cường công lực, lâu ngày có thể trú nhan, hôm nay nhìn các ngươi hữu duyên phân một chung” Thiên Trạch chậm nói.

“ Đạo Thánh đại ca còn là tay nhưỡng rượu nữa à?” Tiểu Ngư Nhi góp lời.

Thiên Trạch nhẹ gật đầu.

Mộ Dung Thu Địch mặc dù rõ rượu kia không phải bình phàm, nhưng nghe được nó công hiệu cũng ngạc nhiên, hỏi : “chẳng hay nó tên gì?”

“ Ta lười lấy tên” Thiên Trạch nói.

Những người còn lại cũng không nhanh không chậm dùng rượu, bọn họ gia thế không phải bình phàm hiển nhiên hưởng dụng không ít thứ tốt, trong đó có cả những thứ tăng công lực bổ trợ, rượu quý cũng nếm qua nhưng lại có nhiều chức năng như chung rượu trên tay thì là lần đầu.

“ Bất quá nhìn ở phương diện có người đánh cược với ta, có khi ta hứng khởi lại thành cô gia mới của Cô Tô Mộ Dung cũng không hay chừng, ta mở nước cho Cửu tiểu thư, ta sẽ lưu trong người một ít luyện khí, nếu như trong ba ngày có thể biến nó thành của mình, ta sẽ trợ giúp một hai” Thiên Trạch chậm nói.

Mộ Dung Thu Địch nghe xong có phần xấu hổ cũng có chút bối rồi hoang mang.

“ Vậy Mộ Dung Cửu xin cảm tạ” Mộ Dung Cửu nghe được dấy lên hy vọng, lại nhìn qua một bên lớn tuổi hơn mình biểu muội ánh mắt thấp thoáng quang mang.

“ Cô gia mới....” Tiểu Ngư Nhi lại cố tình trêu chọc : “ Đạo Thánh đại ca, huynh muốn làm cô gia nhà Mộ Dung à!”

Thiên Trạch nói : “ ta hiện giờ bị người đánh kẻ giết à, nhà Mộ Dung ở đất Cô Tô vừa giàu vừa lớn lại có thế lực, nếu mà thành cô gia cũng không tệ đâu nhỉ? Nếu như thành công ôm mỹ nhân vào lòng, không phải vừa có chổ nương nhờ lại còn tha hồ làm bậy”

Tiểu Ngư Nhi gật gù một bộ ý kiến hay.

Trương Tinh nhẹ mắng : “ không biết xấu hổ”

Hai chị em Mộ Dung nghe được mấy lời đùa giỡn kia cũng không biết nói sau với tên kia, trắng trợn trước mặt hai người khinh bạc còn muốn chiếm tiện nghi của nhà bọn họ, lại còn muốn gây họa, đây chính là lưu manh à.

Mà Giang Ngọc Yến đã quen thuộc Thiên Trạch phóng đãng hành vi, nàng cũng không nói gì thêm nữa, bởi nàng có thể làm gì được chứ?

“ Tiểu đệ gần đây nghe lấy, Đạo Thánh đại ca đại phá Cốc Tử mộ, kho báu trong Hàn Thiết đại mộ lại ở núi Côn Lôn, đại ca không muốn lấy nó à” Tiểu Nghư Nhi dời đi chủ đề mà cất lời hỏi một vấn đề hắn quan tâm : “ hay là đại ca đã lấy nó rồi”

Chủ đề này rất khiến đám người chú ý.

Thiên Trạch lắc lư : “ kho báu núi Côn Lôn nhiều kẻ nhìn chằm chằm như vậy, cứ để bọn chúng tranh đoạt Lệnh Phá Mộ, chết một lượng lớn là được. Nhất thời còn chưa phân tranh được đâu, cứ để bọn chúng chém giết. Vô luận là kẻ nào đoạt được muốn lấy kho báu buộc phải vào trong Hàn Thiết đại mộ, ta chờ theo sau là được”

“ Quả là cao kiến” Tiểu Ngư Nhi một bộ sùng bái bày ra.

Mộ Dung Cửu nói : “ trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi”

Mấy người khác cũng đã rõ Đạo Thánh dụng ý, hắn muốn để cho các thế lực vì tranh giành mà chém giết thương vong, có lợi cho hắn, sau này đi vào mà trộm lấy kho báu khi thế lực nào đó giành được Lệnh Phá Mộ.

Không tốn công sức nào lại có thể triệt tiêu một số các thế lực nhắm đến kho báu, tốt kế sách thâm hiểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK