Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tại lần trước đến Huyễn Đảo, Thái Cực đã thu giữ một ít Hư Vô bản nguyên lực lượng cho mình.

Khi trở về vẫn đang đem nó luyện hóa triệt để thành một loại lực lượng khác cho bản thân, giờ này lực lượng đó theo hắn cướp đoạt Hư Vô không ngừng lớn mạnh.

Vốn là đồng nguyên cho nên dễ dàng hấp thụ, tuy nhiên sự hấp thụ này sẽ bị cản trở.

Hư Vô đã sinh ý thức cho nên nó rõ ràng chuyện gì đang xảy ra, nó làm sao cam nguyện để mình lực lượng bị mất đi được chứ.

Bất quá nó chỉ có một, mà Thái Cực phe lại đông đến tận 5, lại thêm bị kết giới bố trí ngăn lại không cách nào thoát ra được, chỉ có thể ở vùng không gian này chống đở, uy bức lợi dụng, chia rẽ....

“ Ầm! Ầm! Ầm”

Từng luồng thần lực bàng bạc đánh xuống, Nữ Oa, Hậu Thổ, Hi Hòa, Thường Hi tham dự cùng Thái Cực, đem thần lực trong người đánh xuống Hư Vô, khiến lực lượng nó phân tán ra hoặc mẫn diệt.

“ Ba nữ tử kia đều là Viễn Cổ Thần ư?” Tùy Phong Theo Gió thấy Hư Vô mỗi lúc lực lượng bị cướp đoạt đi, đã không còn kinh ngạc gì với Thiên lực lượng nữa, nàng lại dời đi chú ý đến ba cái nữ tử kia.

“ Uh” Thập Hình trả lời.

“ Cánh trong ngũ tộc chỉ có Toại Nhân tộc và Vũ Giác tộc, chỉ là chín đuôi hồ nữ kia ta thật không rõ” Nghịch Thiên Nhi Hành dò hỏi.

Minh Nguyệt nói : “ Dì Hi Hòa Thường Hi là hậu duệ của Vũ Giác tộc Hạn Bạt, còn dì Nữ Oa là Hồ tộc”

“ Dì ư?”

“ Hạn Bạt!”

“ Hồ tộc”

“ Ta nhớ rồi, đại chiến chúng thần lần thứ nhất, Hạn Bạt xuất hiện thay đổi Long tộc thế bại, sau đó lại tham dự vào chúng thần chi chiến lần thứ 2 ở ngũ tộc liên quân”

“ Hậu duệ của Hạn Bạc ư? chả trách lại mạnh mẽ như vậy”

“Dì... bọn họ không phải là vợ của Thiên luôn đó chứ?”

“ Không phải chỉ có Bạch long thôi sao?”

Minh Nguyệt vừa nói ra dẫn đến liên minh chống Thần lại bát quái nghị luận.

“ Ba nữ tử kia giống như Hậu Thổ là kẻ kia vợ à” Thương Bạch Đích Kiểm hiếu kỳ hỏi lấy.

“ Ukm!” Minh Nguyệt gật đầu

Tùy Phong Khởi Vũ, Thương Bạch Đích Kiểm, Tinh Tinh Hữu Lệ trong đầu lại cùng ý nghĩ : “háo sắc”

Bên này tán chuyện, bên phía Thái Cực rốt cuộc cũng đem Hư Vô đẩy đến bờ vực tận diệt, theo Chư Thần Hoàng Hôn một lần nữa sở ra, cùng với vợ mình hợp lực, Hư Vô không ngừng bị tiêu hao dần dần.

Cuối cùng chừng nửa tiếng trôi qua, dưới Cách Ly Kết Giới bao phủ thành một cái quả cầu tròn lớn, Hư Vô không thể đi ra, kết cục liền bị Thái Cực mẫn diệt.

Một phần lớn lực lượng bị hắn cướp đoạt về cho mình sử dụng.

“ Thái Cực! chàng thế nào?” Hậu Thổ dò hỏi, nàng vẫn luôn lưu ý Thái Cực, dù đến hiện giờ đã biết hắn không có gì bất thường, song cũng không nhịn được hỏi lấy.

Ba nữ khác không nói mà đưa mắt nhìn.

“Ngàn trọng kiếp, trăm thế nạn, tuyên cổ vội vàng trong nháy mắt.”

“Bất tử thân, bất diệt hồn, vang dội cổ kim không kẻ địch.”

“Thiên lộ cuối cùng ai là đỉnh, vừa thấy Thái Cực đạo thành không”

Thái Cực làm màu trang bức, thanh âm như hồng chung đại lữ vang vọng khắp cả không gian truyền đi khắp nơi.

Nhất thời ai nấy tại Thần Vực im lặng như ngây dại.

Đạo thanh âm kia như kinh sợ muôn đời hét lớn.

Phảng phất từ viễn cổ đánh tới, này đó tang thương bá đạo câu nói từ thân ảnh kia truyền ra, bễ nghễ hết thảy.

Mà đối chiếu tại Thái Cực trên thân, sự tích hắn làm ra không ai dám hoài nghi, thật sâu rung động.

“ Phốc xuy” Nữ Oa che miệng cười lấy, nói : “ có thể nghe chàng ấy huyênh hoang như vậy thì không phải là Hư Vô lây nhiễm rồi”

Hi Hòa nói : “ đã bao nhiêu tuổi rồi còn không muốn mặt khoe mẽ”

Thường Hi cũng nở nụ cười nói vào : “ Thiên lộ ai là đỉnh, thấy chàng đạo thành không? đi cùng Huyền Minh chiến một trận đi”

Hậu Thổ thu lại thần lực bố trí kết giới, nhẹ cười.

“ Này, uy nghiêm của ta cũng bị các nàng quét đi rồi đấy” Thái Cực giả vờ giận nói, vươn song long ra cùng cách không đem bốn nữ thu về.

“ Quét đi thì thế nào?” Nữ Oa nói.

Thái Cực nói: “tất nhiên phải trừng phạt, cũng nên cho Đông Hoàng thêm một cái đứa em nữa nhỉ”

“ Không chút đứng đắn” Nữ Oa quở mắng.

Thường Hi nói : “bất tử thân bất diệt hồn, mấy câu này ta cũng đã nghe quen rồi, chỉ là chàng không có câu nào khác hay hơn à?”

“ Khụ khụ! Nói cho có chút ý thơ ấy mà. Đến ta mới đột phá, gia đình nhỏ chúng ta tụ họp một chút, các nàng nói có phải hay không?” Thái Cực đổi đi chủ đề.

Bốn nữ biết hắn muốn gì, có điều không cho hắn như ý, cùng nói : “ không”

“ Ai đã mấy vạn năm rồi còn thẹn thùng” Thái Cực nói xong lại thuấn đi đến chổ Thận Lâu, nhìn đám người nhìn mình ánh mắt sở động, lại lấy ra một chung rượu bước đi.

Minh tộc sùng bái cường giả Thái Cực là đỉnh của thế giới này trong, tất nhiên không ít kẻ sinh lòng kính nể, nhất là khi nghe xong mấy đạo thanh âm vừa rồi trong lòng ai cũng bị y khí phách thực lực cho sở nhiếp.

Ai nấy trên thuyền đưa mắt nhìn lấy nhóm tuyệt đỉnh cường giả này.

“Long tộc mạnh mẽ dẫn đến hoài thai kém. Đông Hoàng Thái Nhất cũng phải mất cả ngàn năm chi gian, Minh Nguyệt là con người cho nên xác xuất cao hơn, nhưng mà con cũng phải cố gắng một chút.” Thái Cực buông ra trói buộc của bốn nữ, đi đến chổ Thập Hình một tay vỗ vai cười nói : “ta nghĩ chỉ vài trăm lần đêm khuya đối ẩm nhân sinh là được”

Minh Nguyệt mặt chợt đỏ lên, cúi đầu vân vê cánh tay, đã là vợ chồng chuyện kia nàng cũng rõ ràng, mấy năm nay không hoài nhi tử cũng để nàng phiền lòng, không nghĩ đến là do chuyện này.

“ Vâng” Thập Hình lúng túng, vấn đề này cũng để hắn hơi chút ngượng khi nói ra.

Thái Cực gật đầu, rồi quay sang Nghịch Thiên Nhi Hành nói : “ Minh tộc à không Xi Vưu tộc đã giành được tự do. Theo lý thì các ngươi có quyền đến bất cứ nơi nào các ngươi muốn sống. Bất quá Nhân tộc nhiều năm nay chiếm đất không ít. Bản Đế thấy vẫn là nên chọn một chổ đất ít người mà định cư để tránh xung đột”

Nghịch Thiên Nhi Hành hiển nhiên cũng có ý định này, đáp : “ còn chưa có chổ thích hợp, ngài có thể chỉ điểm hay không?”

Thái Cực trầm ngâm nói : “ Nhân Gian rộng lớn, không thiếu đất trống, hiện giờ ít Nhân tộc sinh sống là Tây Vực, Đại Hoang, Quỷ Phương ba nơi. Ngoài ra còn bốn khối lục địa khác. Minh tộc các ngươi muốn đến chổ nào thì đến”

“ Cảm tạ chỉ điểm” Nghịch Thiên Nhi Hành chắp tay thi lễ.

Những kẻ khác Minh tộc cũng vội làm theo.

“ Phụ vương chết rồi” lúc này dưới biến, ba nữ Hải Yêu còn lạithần sắc buồn bã lẫn lo lắng, đan xen hoang mang khi chứng kiến cái chết của Hải Yêu Chi Vương.

Bối Nhi sau khi phụ vương mình chết đã từ Thận Lâu đi ra trở lại chân thân, nàng bơi lội đến ba vị tỷ tỷ mình, Bối Nhi từ trong bi thương tỉnh lại nói : “ phụ vương tự lợi đã chuốc lấy diệt vong, nay Thiên đã đồng ý giải phóng tù đày cho Hải Yêu, các tỷ tỷ, chúng ta là 4 Hải Yêu còn lại. Muội muốn chúng ta có thể tiếp tục sống vui vẻ, trở lại như trước đây là người bảo vệ của vùng biển bình yên”

Ba Hải Yêu đưa mắt nhìn nhau, mấy lời của Bối Nhi đã động lấy lòng của họ, sự tình bày ra trước mắt là phụ vương cố tình làm bậy. Chịu Hư Vô chi phối rồi xâm nhiễm, cuối cùng bị Thiên giết, bọn họ có thể làm gì được đây?

Bây giờ sự tình đã không thể cứu vãn lại, phụ vương đã chết lại có được tự do, bọn họ cũng không cần phải như trước và cần thích nghi với thực tế trước mắt.

“ Bối Nhi!! Tỷ đã biết rồi!”

“Từ nay chúng ta sẽ sống như những Hải Yêu trước đây”

“ Bối Nhi! cảm ơn muội”

Ba nữ Hải Yêu cũng đả có cho mình quyết định, đi ra bi thương chấp nhận thực tế, về phần trả thù chuyện này không ai đả động đến nữa và cũng quên đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK