Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có Sở Tử Khanh trợ giúp, U tộc không tốn một binh dể dàng nhập thành U Đô.

“ Để tránh cho đêm dài lắm mộng, giết hết bọn chúng đi” U Vương biết được Thủ Mộ phái bị nhốt hết dưới lao ngục, băng lãnh nói.

Sở Tử Khanh nói : “Thủ Mộ phái người đã bị ta hạ độc lại giam trong ngục thất, chỉ cần phái lính canh canh giữ là được. U Vương hà tấc phải truy cùng diệt tận”

U Vương sát ý hiện ra, lạnh giọng: “ diệt cỏ không nhổ tận gốc tránh gió xuân mọc lại, hơn nữa bản vương cũng nghi ngờ, đây có phải là quỷ kế trá bại của Thủ Mộ phái các ngươi không?”

Hiện giờ U tộc chiếm thành hết sức thuận lợi, Thủ Mộ Nhân lại bị nhốt trong ngục, cao thủ Công Thủ thì đi xuống U Đô Địa Phủ, có phải là quá thuận lợi rồi không? U Vương thà tin là có chớ không tin là không? để loại trừ bất an nhân tố hắn phải đem mầm họa tiềm tàng trừ.

“ Tuân lệnh”Phục Thành cung kính thi lễ, sau đó hạ lệnh cho thuộc hạ giết đám người trong lao ngục kia.

“ Chờ đã! Nếu giết Thủ Mộ phái người, U Vương chỉ mất mà không được” Sở Tử Khanh ngăn lại nói.

“ Ngươi lại trước mặt bản vương khua môi múa mép” U Vương sát ý tăng lên, tay đặt lên Thôn Thiên Đao sát khí nhất thời như lũ tràn đê tràn ra.

Sở Tử Khanh tự tin hỏi : “Giết ta, U Vương có gánh được hậu quả không?”

“ Phụ vương xin bớt giận, Sở Độc thiếu chủ là biểu đệ của Đế Phi Hàn Thiên Lạc, Sở Độc thiếu chủ cùng mưu với U tộc trợ giúp Đại Việt, trước hãy nghe Sở Độc thiếu chủ nói rõ, giết hay không vẫn do phụ vương định đoạt” Tế Nguyệt lúc này chen vào, ngăn lại phụ vương mình giết kẻ trước.

U Vương nghe được lời con gái cũng đã hiểu ra được tên này vì sao dám tự tin đứng trước mình như vậy, sát ý thu hồi lại : “ bản vương cũng muốn nghe thử, Sở Độc thiếu chủ cao kiến”

Sở Tử Khanh trong lòng đắc ý khi có chổ dựa, lấy hắn thân phận làm sao có đủ tư cách đặt cùng chổ với U Vương, song lại dựa hơi biểu tỷ của mình khiến U Vương phải dè chừng kiêng kỵ, nói : “ Hẳn U Vương cũng biết, trong các vị Đế Phi của Việt Đế có đến một vị họ Mộ Dung đi, trong đó Cô Tô Mộ Dung thị được Việt Đế tin tưởng, mà Mộ Vương đương nhiệm đã đem Mộ Vương chi vị giao ra để cho hai vị thiếu chủ tranh đoạt”

Ngừng một chút Sở Tử Khanh nói : “ U Vương muốn nương nhờ Đại Việt, tuy có công trợ giúp nhưng nếu diệt tuyệt nhất định sẽ kết oán với vị Đế Phi kia, khi đó dù U Vương lập được công lao lớn, có phong Vương tước đi nữa, bất quá hậu cung chổ là chổ của Đế Hậu cùng Đế Phi quản lý, ngài nếu muốn tiến thêm một bước nữa chỉ sợ khó vô cùng”

U Vương cẩn thận ngẫm nghĩ, không thể thừa nhận hắn không thể truy cùng diệt tận được, hắn nương nhờ vào Đại Việt trừ Việt Đế lòng dạ rộng lớn là bá chủ tương lai ra thì còn nhắm đến một thứ.

Hoàng thất Đại Việt! Chỉ cần mang thân phận hoàng thất Đại Việt liền có thể có quyền tranh cử vào Đế vị, không phân định nam nữ, thậm chí là khác họ vương gia đi nữa, đây là một việc mà không vương triều nào có được.

Nếu hắn lập đại công lại đưa thêm nữ nhi của mình vào cung, lấy trưởng nữ Tế Nguyệt năng lực cùng hắn tác động đủ để đưa con gái mình vào trong Đế Cung.

Nhưng nếu bây giờ giết hết Thủ Mộ phái thì đắc tội với vị Đế Phi khác, còn chưa nhập vào Đại Việt đã kết thù với người được Việt Đế tin tưởng, không phải là hành động khôn ngoan.

“Cho người canh chừng Thủ Mộ Nhân, nếu kẻ nào làm càn, giết” U Vương hạ lệnh.

Cạnh Kỳ nhận mệnh cho thuộc hạ đi đến chổ canh giữ Thủ Mộ phái ngục giam.

“Cảm tạ U Vương khoan dung” Sở Tử Khanh nói, lẽ thường hắn phản bội Thủ Mộ phái thì đuổi cùng giết tuyệt mới phải, song có Thiên Trạch làm chổ dựa hắn cũng không phải là phản bội triệt để.

Có thể lấy cớ bảo trụ nhân lực Thủ Mộ phái mà đầu hàng, ai có thể trách hắn được đây? phải biết Việt Đế hung uy cái thế diệt qua trăm vạn người đây? chờ Việt Đế từ U Đô Địa Phủ đi ra hắn tội danh có khi cũng thay đổi, trước sau đều có toàn vẹn đối sách.

“ Bản vương còn cảm tạ Sở Độc thiếu chủ nhắc nhở” U Vương hòa hoãn hướng Sở Tử Khanh khách khí, dù sau cái tên này chiến lực không tính là gì song có cái biểu tỷ để hắn phải lôi kéo.

“ Nào dám! Nào dám”Sở Tử Khanh khoát tay nói.

U Vương không nói nữa, cất bước di chuyển đến Quỷ Long Điện.

Tế Nguyệt, Cạnh Kỳ, Tã Hửu Hộ Pháp, Sở Tử Khanh bước theo sau.

“ Phục Thành, binh phù giao cho ngươi điều khiển, U Đô thành nội bất xuất ngoại bất nhập” U Vương chờ con trai khởi động cửa vào, hạ lệnh.

Tế Nguyệt nghe được lấy Binh Phù trong người đưa ra.

Phục Thành cung kính cúi đầu nhận : “ thuộc hạ tuân lệnh”

“ Sở Độc thiếu chủ để tránh cho thiếu chủ gặp cảnh không hay, còn phiền thiếu chủ phụ giúp một hai trong thành” U Vương nói

Sở Tử Khanh biết U Vương không để mình vào trong, vừa lúc hắn cũng không cần phải đi xuống bên dưới làm gì, nói : “ nên là”

U Vương đi thẳng vào Quỷ Long Điện trong.

“Thuộc hạ đã chọn ra 200 võ sĩ tinh nhuệ, theo đại vương tiến vào Quỷ Long Địa Phủ, hiện giờ Công Thủ hai phái cao thủ đều đã vào trong bảo hộ Long Trụ, xin đại vương định đoạt!” Một đường đi theo sau, khi đi vào Quỷ Long Điện bên trong, Đại Vu Sư cất lời bẩm báo.

U Vương đến Quỷ Long đài, nói: “ được”

Nghe được Đại Vu Sư vội cúi người hành lễ.

Tế Nguyệt tiếp lời : “Quỷ Long đồ đã khắc sâu trong đầu nữ nhi, nữ nhi sẽ đi trước dẫn đường, chúng ta sẽ đi thẳng đến tầng cuối cùng.”

“ Ân!” U Vương thốt nhẹ một tiếng xem như đồng ý.

Lấy U Vương dẫn đầu, Tế Nguyệt Cạnh Kỳ cùng Đại Vu Sư đi sau, cuối cùng là 200 võ sĩ tinh nhuệ của U tộc đi xuống mật đạo.

“Ha ha ha ha.” Phục Thành chờ của đá Quỷ Long Điện đóng lại không kìm được vui sướng mà cười như điên dại.

Sở Tử Khanh có dã tâm vậy Phục Thành không có dã tâm ư? hắn khi trở về Thập Lý Âm Dương Giới đã cùng với Sở Tử Khanh cấu kết với nhau, tuy kế hoạch không đuổi kịp biến hóa, song hiện giờ tình thế cũng đúng như hắn dữ liệu.

Chỉ cần để cho U Vương cùng Công Thủ hai phái cao thủ lưỡng bại câu thương, khi đó hắn có thể làm ngư ông hưởng lợi sau cùng.

Một khi chướng khí thả ra hắn động thủ sau cùng, lấy hắn Tả Hộ Pháp thân phận lại cầm Binh Phù, thì U tộc ai dám không nghe.

“ Chúc mừng Quỷ Tôn được U Vương tin tưởng có được Binh Phù” Sở Tử Khanh ẩn ý chúc mừng, tên cáo già này đánh chủ ý gì Sở Tử Khanh cũng biết, nhưng hắn cũng không vạch trần còn ngầm hợp tác với y để mưu lợi cho mình.

“Cùng vui, còn cần Sở Độc thiếu chủ trợ giúp” Phục Thành khách khí nói, xoay người xuống nhìn U tộc binh sĩ cao giọng mà hạ mệnh lệnh: “ Đại vương đã tiến vào Quỷ Long Địa Phủ, sắp công thành danh toại, công chúa điện hạ đã giao Binh Phù cho ta, người đâu, khóa cổng Quỷ Long Điện lại cho ta. Còn nữa, truyền mệnh lệnh của ta, một trăm võ sĩ tinh nhuệ ở lại trấn thủ trong U Đô Thành, những người khác lên ngựa đóng ở ngoài thành Quỷ Môn quan”

Lệnh ban xuống U tộc binh lính nhanh chóng chấp hành.

“Ha ha ha ha!” Mệnh lệnh đã ban xong, Phục Thành lại nhịn không được vui mừng mà cười lớn, vừa cười lại đi xuống bên dưới.

Lại nói U Vương nhóm người thẳng xuống U Đô Địa Phủ, rất nhanh như Công Thủ hai phái cao thủ bị tình cảnh khác xa trên bản đồ cho hoang mang, không rõ mình có thật đã đi vào U Đô Địa Phủ hay không?

Tầng tầng cơ quan hung hiểm đâu?

Hết thảy chỉ có sương mù bao phủ trong rộng lớn mà hoang vắng đại địa.

Thời gian qua mau, U Vương mang theo U tộc tinh anh tìm nhập cùng rà soát U Đô Địa Phủ mười tám tầng, càng dấn sâu mới hay rõ Quỷ Long Đồ thứ này chẳng có tác dụng gì cả, tất cả địa danh ghi trên Quỷ Long Đồ đều không tồn tại.

Dùng một ngày chi gian không ngừng ngự binh rà soát, U Vương rốt cuộc phát hiện được một tòa kiến trúc duy nhất còn lại trong U Đô Địa Phủ, trên mặt đất có rất nhiều khô lâu, hình người, còn có cả một tòa kiến trúc hình vành khuyên đổ nát.

“Nơi này là tổ địa đời trước của U tộc ta” U Vương đáp xuống bên dưới rồi hướng Tế Nguyệt, Cạnh Kỳ cùng thuộc hạ đuổi đến nói.

“ Quỷ Long Đồ hoàn toàn vô dụng, thật khiến Tế Nguyệt không rõ, lẽ nào là Mộ phái năm xưa ngụy tạo ra ư?” Tế Nguyệt nghi ngờ nói, toàn bộ bản đồ nàng đều ghi nhớ trong đầu, nhưng khi đi vào trong dựa theo tuyến đường Địa Ngục Ngũ Giới mà xuống thì mới hay không có cái cơ quan trấn thủ gì cả.

“ Hẳn là, ắt hẳn là Mộ phái năm xưa thổi da trâu! Nếu biết thế chúng ta không cần phải hao phí thời gian ở Đào Hoa Nguyên” Cạnh Kỳ tiếp lời.

U Vương không nói, hắn đi đến tòa kiến trúc vành khuyên.

Tường đá bên trên chia cách các ô kích cở giống nhau, bên trong đặt không ít xương cốt.Tại phía trước là một tấm một tấm mộ bia kim loại, ở bên chạm trổ hai đầu dị thú hung ác. Mộ bia được dựng trên một cái búc đá tròn, ở phía trước lại có hai cái đầu đá miệng mở to trông rất ư kinh dị.

Mộ bia còn có hai viên Dạ Minh Châu như cái đầu người chiếu sáng. Tòa kiến trúc này chính là nơi chôn cất hoàng thất U tộc, còn những mộ bia cùng xương cốt là con dân mai táng theo cùng.

“Phụ thân, tổ phụ, tằng tổ, cao tổ, mỗi người họ đều chết đem lại vinh quang cho U tộc.”

“ Dù là triều đình hay võ lâm Trung Nguyên, trên mình ai nấy đều thấm đẫM máu của tổ tiên ta. Mối hận của U tộc ta, mối nhục của U tộc ta, phải dùng máu thịt của bọn chúng để bù đắp!”

“Hôm nay, liệt vị tổ tiên trên cao, con cháu thề trước Thôn Thiên đao này. Nếu không thể đạp nát Trung Nguyên, khôi phục U quốc ta. Con thà chết dưới đao này”

U Vương đã rút ra Thôn Thiên đao, đứng trước tổ bia quyết tuyệt thề thốt.

Tế Nguyệt cùng nhóm người theo sau vội vả một chân quỳ xuống cúi đầu, vô luận là trước chủ của U tộc phát thệ hay là linh vị tổ tiên bọn họ đích xác là nên quỳ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK