Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trò chuyện một hồi, căn nhà của Đế Thiên An có người tìm đến, lại chính là bị đánh không lâu Tử Điện.

Người hắn gặp không phải là Đế Thiên An mà là A Lam.

“ Tử Điện dường như bị thương! Không phải là cậu đánh đấy chứ” Phục Hy nhìn A Lam cùng Tử Điện cất bước đi về một nơi nhíu mày hỏi.

Cũng không khó nhìn ra được, gương mặt trắng bệch gương mặt sưng vù, trên người có vài vết xây xước thế kia, người nào nhìn mà không thấy được cơ chứ.

“ Tranh giành tình nhân nha! Cô ta có gì xinh đẹp chứ, Bạch Thái chúng ta nhìn thuận mắt hơn” Lục Vân một bên nói.

“ Lục Vân!!!” Bạch Thái có chút ngượng ngùng nói lên.

Na Tra gật đầu : “ suốt ngày trưng một bộ cá lạnh băng băng! ”

Đế Thiên An vươn tay cách không cho hai đứa này hai cốc, nói : “ cái tên không biết sống chết này, muốn giở trò làm bậy may Bản Đế đuổi đến kịp, vốn định giết nhưng mà nàng ta đả mở lời nhờ”

Tử Điện ưa thích A Lam chuyện này trong Thần Ẩn Bộ ai mà không biết chứ. Nhưng hoa rơi cố ý mà nước chảy vô tình.

Khổng Tước nói : “ Tử Điện đúng là làm quá mức, ta sẽ xử nghiêm hắn”

“ Tử Điện cái tên này thực lực không tệ, nhưng mà đụng phải ngươi thì xui rồi” Vân Trung Tử cười nói.

Lưu Si tiếp vào : “ cái tên mắt cao hơn đầu đó, bị đánh đúng là đáng đời”

Trong hai tuần này Vũ Canh đám người cũng giao thoa không ít chiến sĩ Thần Ẩn Tộc, có thắng có thua. Trong đó Tử Điện cái người này cũng gặp qua, hắn cực kỳ cao ngạo hoàn toàn không để đám người Vũ Canh vào mắt.

“ A Lam tỷ tỷ lại về rồi!” Tiểu Hổ, A Xuyên kêu lên.

A Lam lại đi vào bên trong gian nhà, ngồi lại vị trí cũ của mình.

Khổng Tước lên tiếng : “A Lam, Tử Điện tên kia ta sẽ xử phạt hắn”

A Lam lắc đầu, nói : “ không cần! Hắn rời đi rồi”

Một vài người kinh hô lên : “ Đi rồi!”

Vũ Canh liền nói : “ không thể nào! hắn bỏ đi như vậy! nhất định sẽ để lộ tung tích của Thần Ẩn Bộ! Nhất định phải tìm hắn diệt khẩu”

“ Đúng đó! đúng đó” A Kim, Lưu Si phụ họa vào.

Phục Hy, Vân Trung Tử, Khổng Tước và A Lam im lặng không nói.

Hai đứa trẻ của Khổng Tước đồng thanh nói : “ không thể nào! anh Tử Điện sẽ không làm như vậy!”

“ Lạc quan quá đấy!” Khương Thượng nói.

Phục Hy nhìn Vũ Canh lên tiếng : “ con không hiểu rõ quá khứ của hắn nên mới nghi ngờ hắn thôi. Hắn đả từng vì Thần Ẩn Bộ làm nhiều việc.”

A Lam tiếp lời : “ nếu như không có hắn tôi và Khổng Tước có lẽ không sống được tới ngày hôm nay. Và mặc dù hắn có sai lầm nhưng sẽ không bán đứng chúng tôi đâu!”

“ Đúng đó! tiểu tử kia sẽ không làm ra việc đó đâu” Vân Trung Tử chen lời vào, hắn tin Tử Điện sẽ không làm ra chuyện này.

Vũ Canh hiếu kỳ hỏi : “ Chuyện này là thế nào?”

Khổng Tước cất lời : “ Thần tộc và chúng tôi đả từng có chiến tranh. Nơi ở của chúng tôi bị phát hiện và bị tộc Thần công kích, hắn đã một mình bảo vệ chúng tôi an toàn trốn đi. Đó là chuyện của 2 năm trước.... trong năm đó chồng của A Lam cũng đã hy sinh trong trận chiến đó”

“ Năm đó ta đã ra ngoài không có mặt tại đó!! Aiii” Phục Hy đầy tự trách, thần sắc chán chường vô cùng nói.

Đám người Vũ Canh giờ đả hiểu lý do vì sau Khổng Tước và đám người không tin Tử Điện sẽ để lộ tin tức cho Thần tộc.

A Lam tiếp lời : “ không biết là ai để lộ thông tin, tóm lại thì tung tích của chúng tôi đả bị lộ. Họ tấn công vào ban đêm, giết chết rất nhiều người. Tôi không bao giờ quên được đêm đó.”

“Ở đâu cũng là ánh lửa, tộc Thần cởi trên những cơn cự thú bao vây chúng tôi. Vì chuyện sống chết nên chúng tôi chỉ có thể liều mạng với họ. Tử Điện nhiều lần xông pha cuộc tấn công của tộc Thần, bảo vệ rất nhiều người của chúng tôi chạy thoát.Anh ấy là vị anh hùng vào lúc đó, từ đó trở đi ai cũng tôn anh ấy làm tối cường chiến sĩ”

Đế Thiên An dời đi chủ đề này, nói : “ được rồi, A Lam việc nàng đồng ý với Bản Đế cũng nên đáp ứng. Bồi rượu xong Bản Đế cũng không làm khó nàng nữa”

“ Làm xong ngươi sẽ đi ư?” A Lam dò hỏi.

Đế Thiên An cười : “ làm sao, không nỡ Bản Đế!”

“ Hừ” A Lam hừ một tiếng quay đầu đi, không nói nữa.

“ Thiên An thúc thúc! Ngươi ở lại đừng đi được không?” Hai đứa A Xuyên Tiểu Hổ năn nỉ nói, tại hai tuần nay chơi biết bao nhiêu trò chơi trong nhà hai đứa đả nghiện, bây giờ hắn rời đi đem theo còn không phải để cho hai đứa phát sầu ư.

“ Ở lại càng lâu, chỉ e ta bị các ngươi tính toán cả. Hơn nữa đám Thần tộc không lâu nữa cũng sắp đến, lần này Lục Bộ Đại Thần đều tham dự vào.” Lời hắn vừa dứt xong, không gian phía trước xao động rồi một cái màn hình giả lập hiện ra.

Ẩn trong các cánh rừng những hình thể to lớn đến ba,bốn mét. Toàn thân xanh dương hốc mắt đỏ bừng tại miệng lại có hai cái răng như nanh lợn sắc nhọn nhô lên trên, ở trên vai những cự nhân này đều có những thân ảnh nắm giữ lấy hai cái thanh kim loại sắc nhọn đính trên lưng giáp.

“ Thú Nhân Quân Đoàn!!”

Phục Hy đám người kinh thốt lên khi thấy những cự nhân cõng lấy những thân ảnh kia, một đường băng rừng mà đến, di chuyển đến nơi Thần Ẩn Bộ cư trú.

Thú Nhân Quân Đoàn là đội quân duy nhất chính thức của Thần tộc, do Cự Nhân mạnh nhất và chiến sĩ Thần tộc tổ chức thành, sở hữu sức phá hoại cực lớn.

Chỉ nghe theo hiệu lệnh của Thập Hình, phụ trách đối phó với tất cả kẻ địch trong phạm vi quản lý của Thần tộc.

Màn hình giả lập phía trên, khói lửa rất nhanh lan tỏa, Thần Ẩn Bộ lạc chìm trong khói lửa không ít thành viên bị săn giết.

Mà phụ trách đồ sát chủ lực chính là Ôn bihi Đại Thần Thập Hình.

“ Tách!”

Theo cái búng tay khác, một trương giả lập khác hiện lên, nhưng khác chăng là một cái biển lửa rực rở, vô số thân ảnh mai táng trong biển lửa đó.

“ Nếu ta còn ở lại! Không khéo bị các ngươi tính kế! ta lại nhịn không được giết sạch cái đám kiến hôi này mất. Khi đó là hết chuyện vui vẻ, tất nhiên còn một tương lai khác đó là các ngươi có thể nhận được cảnh báo này mà dọn chổ sớm!”

Đế Thiên An búng tay một cái nữa, hai cái màn hình biến mất đi.

A Lam liền hỏi : “Chuyện vừa rồi là gì?”

“ Ai biết chứ! có thể là hù các ngươi chơi” Đế Thiên An cười cười, nhấp lấy rượu.

Khổng Tước trầm mặc, từ Phục Hy cũng biết được Đế Thiên An có khả năng nhìn thấy được tương lai lẫn quá khứ chuyện.

Những hình ảnh nàng thấy được không phải là không thể xảy ra. Là trưởng tộc nàng thà tin là có, phương án tốt nhất chính là sớm ngày dọn chổ để cho các thành viên được an toàn.

Lục Vân nói : “ tác động ở hiện tại dẫn đến tương lai thay đổi”

“ Ukm! Không ngờ ngươi cũng thông minh ra đấy!” Đế Thiên An khen, nói : “ được rồi! Mấy thứ đó không quan trọng, quan trọng bây giờ là Bản Đế uống rượu thời khắc, A Lam hầu rượu”

“ Nghe thật không hiểu lắm! nhưng rất lợi hại” Na Tra lẩm bẩm.

“ Ukm!” A Thạch gật đầu đồng ý.

A Lam thầm nghĩ : “ tác động hiện tại thay đổi tương lại, như vậy có nghĩa là ba cái thứ kia có thể là tương lai sắp đến. Nếu bây giờ có thể ứng biến, thì tương lai xấu nhất cũng bị bày trừ!”

“ Không sai! Nàng nghĩ không sai chút nào!”

Đột ngột thanh âm vang lên trong đầu, làm cho A Lam giật mình, thân hình có chút lùi về sau nhìn chăm chú hắn, thốt : “ vừa rồi là ngươi!!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK