Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Hoàng Huệ vương một trong các công tử, Hàn An tiến đến cùng hắn đàm luận, đồng ý hổ trợ Bách Việt cùng hắn hiệp đàm ước định.

Tại triều đường phía trên đứng ra trợ giúp gởi binh đến Bách Việt, hồi đáp mà hắn muốn chính là Thiên Trạch trợ giúp hắn ngồi vào vị trí thái tử đã trống kia.

Dưới sự trợ giúp của Hàn An, hắn thuyết phục Hàn Hoàn Huệ Vương và đạt thành giao ước với Hàn quốc và Bách Việt. Chỉ cần sau này Sở quốc cất binh đánh Hàn, Bách Việt liền dốc binh ứng cứu.

Song bản thân Thiên Trạch không ngờ rằng, cái gọi là nội loạn của Bách Việt. Hết thảy là do một tay công tử Hàn An ngấm ngầm bồi dưỡng mà ra, khi hắn phát hiện được đã muộn, không thể trở tay được.

Hàn quốc lấy danh nghĩa của hắn trợ giúp mà cất binh đánh Bách Việt, thế như chẻ tre mà vào nội địa Bách Việt. Trước tình thế đó hắn xông vào hoàng cung bên trong muốn cầm lấy Hàn Hoàn Huệ vương mà uy hiếp.

Không nghĩ đến lọt vào cạm bẫy của kẻ địch. Vì quá mức tự tin vào sức mạnh của mình, lẫn thuộc hạ dưới trướng hắn. Lại từ nguồn tin đáng có của một người bạn của mình biết được một con đường dẫn vào hoàng cung Hàn quốc. Cuối cùng đến bây giờ chỉ làm áo cưới cho kẻ khác.

“Nhưng ngươi an tâm, Bách Việt rất nhanh cũng sẽ giống như ngươi chìm vào quên lãng mà thôi” hắc y nhân cười nói.

Lời dứt, tay hắn lại phất nhẹ, trong người nội lực ly thể, cách không mà đến kẻ trước, hàn băng lạnh lẽo thấu xương đem máu huyết đổ ra của nam nhân này đóng băng lại. Đồng thời từ trong người lấy ra một cái bình nhỏ, từ bên trong tựa như một con nhộng nhỏ màu lam xanh.

“ Vô ích thôi!” Nhìn thấy Thiên Trạch muốn thoát ly phản kháng khỏi trói buộc, hắc y nhân cười nói : “những xiềng xích này chính là ngàn năm vẫn đồng chế tạo thành, Trấn Hồn Tỏa này là ta đặc biệc chế tạo cho ngươi đấy! Hảo hảo mà hưởng thụ”

Dưới hắn khống chế, gã tù nhân liền mất đi quyền lợi phản kháng, con nhộng thoát ly khỏi bình lại chui vào miệng của Thiên Trạch.

“ Ahh!!” Thiên Trạch thống khổ kêu lên một tiếng, một cổ đau xót vô cùng truyền lên đại não, thần kinh hắn như muốn xé rách, có lẽ không thể thừa nhận nữa, trực tiếp hôn mê bất tỉnh lấy.

“ Ngươi cứ từ từ mà tận hưởng đi” hắc y nhân cười nói, hắn nói xong thân hình xoay người, ánh mắt nhìn Thiên Trạch một cái sau đó lại rời đi.

“ Rầm rầm rầm!!”

Nặng nề cánh cửa đá không lâu xuống vang lên, cánh cứa dày hạ xuống trực tiếp phong bế ngục thất bí ẩn này.

Tân Trịnh ngoại thành hai trăm dặm.

Hoang sơn dã lĩnh côn trùng kêu vang thỉnh thoảng lại vang lên từng tiếng hoang dại dã thú gầm rống, trong ánh chiều tà mỹ lệ chim chóc giang cánh bay lượn trên bầu trời trở về tổ ấm của mình.

Trong không khí từng cơn gió mạt lạnh cuốn theo những chiếc lá bay lượn, còn có cả bụi mù tung bay.

Hiếm có là nhân gian mỹ cảnh nhưng mà cảnh đẹp này bị hủy đi khi mặt đất bên dưới xuất hiện những căn mũi tên lẫn máu tươi vương vãi, thỉnh thoảng ở các gốc cây ven con đường lại thấy vài cổ thi thể con người đả mất đi sinh cơ.

Đi theo con đường mòn trên sơn đạo xác chết máu tươi lại càng nhiều hơn, mũi tên đao kiếm lẫn thương kích xuất hiện càng nhiều.

Thậm chí còn có cả băng tinh rơi vụn, cả những tảng băng to lớn mọc ra hình thù lại giống như bụi cỏ tua tủa mọc ra, ở những đầu sắc nhọn đang phả ra hàn khí lạnh lẽo giá rét thấu xương.

Dưới ánh trời chiều mỹ lệ khung cảnh lại trở nên thê lương vô cùng, theo con đường mòn di chuyển tận cuối nơi địa hình có phần trống trải, càng đến gần máu tươi đỏ thẫm trên mặt đất xác chết lại càng nhiều.

Tiếng va chạm chém giết xảy ra trong không khí tanh nồng mùi máu tanh giữa hai nhóm người, một bên số lượng ít hơn cả người đều mặc hắc y che phủ gương mặt trên đó đang lấy một tấm lưới những chuôi kiếm sắc bén số lượng tầm 20-30 người.

Nhóm còn lại số lượng đông gấp 3, 4 lần trên người mặc nhuyễn giáp bằng da thú trên tay là những chuôi kiếm sắc bén không kém.

Cuộc chiến nghiêng hắn về một bên máu tươi tanh nồng trong không khí vương vãi, số lượng người ít hơn áo đen quá mạnh mẽ thân thủ lại linh hoạt, chẳng mấy chốc số lượng nhóm người kia càng ngày càng tiêu giảm, cho đến khi mạt sát hoàn toàn.

Một thanh niên chỉ tầm 25, 27 tuổi mặc trên người hoa lệ y phục với những đồ hình giống như con rắn phối trí, ngủ quan tinh xảo một đầu tóc lam dài được buộc cẩn thận, có một thanh trâm ngọc cài lên đầu, khá là trung tính diện mục chính là mục tiêu của cả nhóm sát thủ này, cũng là nguyên nhân hết thảy của cái chết của nhóm hộ vệ bên cạnh.

Lồng ngực lúc này đả xuất hiện một thanh trường kiếm xuyên thủng, máu tươi chảy ra thấm ướt y phục, con mắt tràn đầy sợ hãi.

Tên sát thủ thũ lĩnh đi đến đem mảnh ngọc bội bên hông rút đi, lại nhìn kỹ càng xem mục tiêu của mình có còn hơi thở nào không.

“ Lão đại trúng tất sát một kiếm của ta, còn sống được sao?” một tên sát thủ khác nhịn không được lên tiếng, đi đến nhổ ra thanh trường kiếm của mình, rồi lau đi máu tươi vương vãi, rồi tra kiếm vào vỏ.

Thủ lĩnh là một thân ảnh mảnh khoảnh, là một cô gái. Bởi bộ y phục bó sát cơ thể trên để lộ những đường cong lồi lỏm chết người, đầu tóc được bới lên cẩn thận và được trang sức như phỉ thủy cài lên giữ lấy.

Tấm mặt nạ quỷ quái che lấp đi dung mạo, đôi mắt sau tấm mặt nạ quỷ lóe lên quang mang ngắm nhìn cẩn thận mục tiêu thích sát của mình thật kỹ, sau đó thốt : “ đi thôi”

“ Vu thuật của Bách Việt đúng là quỷ bí” tên vừa giết xong thiếu niên trẻ đem vạt áo lau đi máu tươi dính trên kiếm, lẩm bẩm.

Cổ bàn tay hắn cũng giống như những kẻ áo đen khác ở đây lại xuất hiện một con nhện đen đồ án. Cái dấu hiệu này không phải chỉ để chưng cho đẹp, mà là dấu hiệu đặc trưng cho một tổ chức sát thủ khổng lồ trên mảnh đất trung nguyên - La Võng.

Không quá bao lâu nhóm sát thủ này đã rời đi, để lại chốn hoang sơn dã lĩnh này những cổ thi thể đã chết, máu huyết vươn vấn tại mặt đất khắp nơi.

Chợt..!! một cái bóng ảnh quỷ mị xuất hiện ngay tại vị trí của cổ thi thể, vốn là mục tiêu của nhóm sát thủ La Võng kia.

Nam tử mặc trên người quần áo bó màu đen, dáng người cực kỳ cao gầy thon dài, hai bên trên bờ vai còn có màu đen lông quạ, lộ ra có chút thần bí, khuôn mặt lạnh lùng, nơi khóe mắt có một đầu tà mị đường vân.

“ La Võng đúng là không phụ kỳ vọng của tướng quân” Hắc y nam tử lẩm bẩm, ánh mắt đảo qua thi thể của tên nam hài phía trước, lời vừa nói xong cả thân ảnh lại như sương khói tan biến một dạng.

Có chăng là màu đen sương khói, cùng với rơi lả tả lông quạ đen ở ngay vị trí đứng của hắn rơi xuống. Như minh chứng hắn từng có mặt ở nơi này, đến và đi như một cơn gió, có thể thấy được khinh công của kẻ này so với nhóm sát thủ La Võng không chút kém.

Hắc y áo đen đến nơi này là muốn xác định xem thử mục tiêu của La Võng sát thủ thích sát có xảy ra ngoài ý muốn gì hay không? Khi đả xác định được hắn cũng không cần thiết ở lại nơi này thêm lâu.

Tại một cái gò núi hoang vắng, một cái người toàn thân phủ kín màu đen y phục, đến cả gương mặt trên cũng phủ lấy một tấm vải đen, bất luận là ai nhìn vào cũng không nhận rõ ra đó là nam hay nữ.

Y chính là kẻ một tay chế trụ Xích Mi Long Xà, đem hắn giam giữ xuống ngục tối, sau đó rời đi đến nơi này.

“ Vù”

Chợt một cái thân ảnh hiện ra cách trước y không xa, một tay chạm đất thân hình khẻ khom người chậm rãi đứng dậy, trên người y phục cũng là màu đen nốt nhưng trước người là một cái con nhện màu trắng chỉ thêu, là La Võng người.

“ La Võng quả không để cho Dạ Mộ thất vọng” Hắc y nhân cất lời tán thưởng, y vươn lai đả tiếp lấy mảnh ngọc bội màu đỏ kia.

“ Crac” Một tiếng vang nhỏ vang lên, chỉ thấy mảnh ngọc bội trên tay y đang cầm lại như bọt biển tan vở rơi lả tả xuống mặt đất, trong không khí lại vươn vấn hàn khí lạnh lẽo khiến người tê dại da đầu.

“ Công lực thật thâm hậu, chỉ sợ không thua gì các đại nhân Thiên tự cấp bậc” Gả truyền tin La Võng thầm nghĩ.

Võ giả sinh ra nội lực, nội lực đến trình độ nhất định, liền có thể lấy nội khí ly thể đả thương người, tại về sau cũng là nội ngoại kiêm tu.

Vì cái gì cao thủ, nhẹ bóp liền có thể đem thạch đầu, ngọc tan thành phấn vụn, cái kia chính là khống chế nội lực của mình, trong nháy mắt phát động công kích lên vật thể khắp nơi.

Đồng dạng cấp bậc cao thủ, vì cái gì có thực lực sai biệt, trừ nội lực tổng lượng chênh lệch bên ngoài, cũng là đồng thời khống chế nội lực nặng đếm.

Mà gả hắc y nhân này lại dễ dàng đem mảnh ngọc bội cứng rắn kia nháy mắt đem kết cấu phá vở, có thể thấy được công lực của y thâm hậu lẫn khả năng khống chế nội lực đả đến mức thượng thừa đáng sợ như thế nào.

“ Cáo từ” gả La Võng thành viên thốt lên một tiếng sau đó đằng thân ly khai.

Thân ảnh kia rời đi, hắc y nhân giống như cơn gió một dạng tiêu thất, giống như chưa từng có sự tồn tại của y tại nơi này. Có chăng là hàn khí lạnh lẽo còn vươn vấn ở chổ y đặt chân mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK