Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối buông xuống.

Phân thân Đế Thiên An chậm rãi quẹo qua một con hẻm khá trống, đi được vài bước thì dừng lại, cất lời : “ ra đi”

Xung quanh vẫn rất yên tĩnh, không có bất kỳ âm thanh nào, nhưng chỉ được tầm 5 phút thì từ phía sau, hai cái khoảng mười hai mười ba tuổi nữ hài đi ra, trong đó có một cái sở hữu ngân phát tóc dài nữ hài vô cùng hấp dẫn người ánh mắt, cả hai nữ hài này đều đả có thất đoạn đấu khí chi lực.

“ Đại nhân... ta… ta là Lâm Phỉ”

“ Ta... ta là Tuyết Mị”

Phân thân Đế Thiên An nghe được mắt sáng lên, nhìn 2 thiếu nữ thân hình khẽ run kia, hai cái tên này hắn lại nhận biết.

Tuyết Mị cùng Lâm Phỉ, là hai cái thiếu nữ mà chân heo Tiêu Viêm lúc đến Hắc Nham Thành gặp phải nữ hài, xuất hiện cũng không nhiều.

Hắn nhớ hai người này là trong nguyên tác phân biệt trở thành Áo Thác cùng Phất Lan Khắc đệ tử, thiên phú cũng không đến nỗi tệ, tại Hắc Nham Thành là đứng đầu thiên tài, tuy nhiên nếu đặt tại toàn bộ Gia Mã đế quốc đến nói thì cũng chỉ thuộc tầm trung mà thôi, mà so với đấu khí đại lục thì cực kỳ thấp.

“ Ukm... vậy vì sao lại đi theo ta?”

Tuyết Mị khẩn trương nói : “Lúc đại nhân đi vào Luyện Dược Sư công hội, ta có nhìn thấy ngài triệu hồi ra hỏa diễm, đó là tứ phẩm Luyện Dược Sư mới có thể là làm được sự tình… cho nên ta nghĩ muốn cùng Tuyết Mị bái ngài làm sư phụ”

“ Bái ta làm thầy” phân thân Đế Thiên An cười cười : “ tư chất của hai ngươi có chút kém”

Tuyết Mị cúi đầu khẩn cầu : “tiểu nữ biết không lọt mắt đại nhân, nhưng chúng ta thật sự rất muốn trở thành Luyện Dược Sư, mong đại nhân hãy nhận chúng ta làm đệ tử.”

Nàng ở bên ngoài thấy được cái nam nhân này thi triển ra chỉ có tứ phẩm Luyện Dược Sư, nhưng khi đi ra đả mang theo một bộ Luyện Dược Sư tam phẩm huy chương và trường bào, không phải là nàng nghi ngờ ánh mắt mình mà nàng tìm hiểu thông tin biết được, khảo hạch tứ phẩm Luyện Dược Sư chỉ có ở đế đô mà thôi.

Người nam nhân này trẻ như vậy đả là tứ phẩm Luyện Dược Sư, cho nên nàng muốn đánh chủ ý lên người này. Nếu được hắn thu nhận dạy dổ từ nay nàng một bước lên trời, nếu may mắn được y vừa ý thì lại càng tốt.

" Cầu xin đại nhân!! " Lâm Phỉ cũng làm ra tương tự hành vi.

Đế Thiên An nhìn một hồi, nói : “ ta sẽ dạy 2 ngươi 1 tháng, trong vòng 1 tháng nếu không đáp ứng yêu cầu, ta sẽ không nhận các ngươi, ngày mai đến nhà trọ Quan Huy tìm ta”

“ Cảm tạ đại nhân” Cả hai nữ vui sướng đáp, bọn họ đến đây cũng ôm tâm tình bị từ chối, không ngờ chuyện so với bọn họ nghĩ còn dễ hơn.

“ Tốt quá Phỉ Phỉ, cơ hội đến không ngờ vị đại nhân đó lại thu nhận chúng ta” Tuyết Mị vui sướng nói.

Lâm Phỉ vui mừng, sau đó sầu lo : “ chớ mừng vội, ngươi không nghe ngài ấy nói chúng ta chỉ có 1 tháng để học tập ư, ngài ấy còn trẻ như vậy đả là tứ phẩm Luyện Dược Sư, yêu cầu nhất định cao”

Tuyết Mị hưng phấn cất lời :“ Mặc kệ thế nào đây là cơ hội của chúng ta, không thể bỏ qua được”

Phân thân Đế Thiên An xoay người rời đi, trong đêm lại hướng về một nơi mà đến, một người có thân phận rất đặc biệc trong Hắc Nham Thành, đồng dạng là một gã Luyện Dược Sư, mặc dù hắn chỉ tam phẩm. Bất quá, những thứ mà hắn cất giấu cũng để cho tất cả Luyện Dựơc Sư của Gia mã đế quốc đỏ mắt.

Hắn không phải là người của Luyện Dược Sư công hội, tính tình rất là cổ quái, rõ ràng là thiên phú luyện dược không tồi, nhưng lại rất mê luyến, và cất dấu các loại dị bảo, làm cho vẫn dừng ở giai đoạn tam phẩm.

Loại mê luyến này cơ hồ đã trở thành bệnh, một khi phát hiện người khác có thứ gì tốt, tên kia liền làm phiền không thôi, bằng mọi giá muốn thu mua hoặc trao đổi lấy, hắn sở hữu lấy rất nhiều thứ quý gia, nhưng không ai dám đánh cướp lẫn có ý đồ gì với hắn.

Bởi hắn có một người huynh đệ rất nổi tiếng, Ở Gia Mã đế quốc, không ai dám đi trêu chọc hắn, cho dù là hai vị tứ phẩm Luyện Dược Sư của Hắc Nham thành là Áo Thác và Phất Lan Đức cũng không muốn đắc tội hắn, bởi huynh đệ của hắn còn mạnh hơn, đó là
Đan vương Cổ Hà.

Nếu không có cái huynh đệ này bảo vệ, bảo tàng thất của tên kia không biết đã bị bao nhiêu người đến cướp rồi. Người khác sợ Cổ Hà nhưng Đế Thiên An thì chẳng ngán hắn, cho nên đêm nay hắn muốn đánh cướp, à không là mượn cho mình dùng.

Đi trong Hắc Nham thành khoản mười cái ngã tư đường, mãi rồi mới gần chỗ hẻo lánh phía nam thành, thì thấy trong góc có một tòa nhà cổ quái mới dừng lại.

Tiến lên hai bước, đẩy cửa phòng, song người còn chưa đi vào, một cỗ kình khí hung mãnh mang theo bột phấn màu đen từ bên trong nhà hùng dũng phun ra. Bột phấn màu đen này mặc dù không làm cho người ta trúng độc, Bất quá nếu da dẻ dính vào thì sẽ bị ngứa ngáy rất khó chịu.

Bên trong gian phòng, Bột phấn sắp phun ra phía ngoài gian phòng, phân thân Đế Thiên An cánh tay vung lên, kình khí hùng mãnh hơn xuất hiện, sau đó đem tất cả bột phấn màu đen toàn bộ đẩy trở về.

Bột phấn màu đen từ từ tiêu tán, lúc này mới lộ ra căn phòng, đi vào cănphòng, thì một thanh âm vang dội của cánh cửa đóng lại, trải qua mấy lần hóa giải công kích, rốt cuộc cuối cùng cũng đi đến được thượng tầng của tòa nhà.

Cuối cùng hành lang có một cái cửa gỗ, liếc mắt tại cầu thang quan sát liền thấy được, cầu thang bị một chất lỏng có tính chất ăn mòn, hòa tan ra, thành mấy cái lỗ.

“ Tiểu tử ngươi khá lắm, có gan dám bước vào không”

Phân thân Đế Thiên An nhích môi lên, ngay lập tức một cước đá tung cánh cửa, đồng thời cánh tay xuất hiện một viên đan dược bóp vụn thổi tung theo đó mà vào, khóe môi nhích lên một nụ cười xấu xa.

" Đang "

Bàn chân đá thẳng vào cánh cửa, một tiếng vang thanh thúy của sắt thép vang lên.

" Ha ha, lần trước ta bị một lảo vương bát đản đá hư đi một cánh cửa, Lão tử liền nhường đến thay bằng một cánh của thép tinh chế. Ha ha ngươi thích không?" Bên trong căn phòng, một làn nữa lại vang lên thanh âm già nua, chỉ bất quá tiếng cười lần này mang theo một chút hả hê.

“ Ngu xuẩn” phân thân Đế Thiên An thầm hô, cánh tay tụ quyền đấu khí vận chuyển lên cánh tay mình, hắn làm sao không nhận ra chứ, chẳng qua là cố tình phối hợp để cho đan dược của mình có thể phát huy tác dụng.

“ Phanh” Hành lang mang theo một thanh âm nặng nề, cánh của thép bị trực tiếp đánh văng khỏi căn phòng, bay thẳng vào bên trong.

Phân thân Đế Thiên An nhích lên độ cong khi thấy được một lảo già đả nằm hôn mê dưới mặt đất, viên đan dược mà hắn thả ra lúc trước, không màu không mùi khó mà phát giác ra được, một khi bị hít vào trong liền hôn mê bất tỉnh.

Chậm rãi tiến vào trong phòng, ánh mắt đảo qua một vòng, trong gian phòng có thấy một ít vật đang trưng bày trên mặt bàn thủy tinh, có kiến thức khổng lồ của Dược Trần cấp cho hắn tuy là phân thân nhưng lại là phân thân chuyên luyện đan, cho nên dược liệu đan dược ... biết rõ.

" Hỏa Tâm Thất Liên Hoa? Huyết Linh Thảo? Lam Nham Tâm Thạch?....”

Nhìn một loạt những kỳ trân xem như khó gặp này, ở đây cất giấu quả thật hết sức là phong phú? Có rất nhiều dược liệu quý giá mà Luyện Dược Sư đỏ mắt lên.

“ Cảm ơn nhé, ta mượn dùng vậy” Phân thân Đế Thiên An trực tiếp khống chế từng kiện, từng kiện bảo vật đem dời hết vào trữ vật giới chỉ của mình, đến cả nạp giới của Cổ Đặc cũng hốt sạch, sau đó nghênh ngang rời đi.

“ Xuy” một tấm giấy trắng bị một cây đao nhỏ xỏ xuyên qua sau đó cắm lên bức tường, trên đó ghi lại dòng chữ : “ Mượn dùng, chưa biết ngày trả. Quái trộm Kid”

Cổ Đặc hôn mê bất tỉnh đến giữa trưa ngày hôm sau thì tỉnh lại, ngay khi phát hiện ra được toàn bộ bảo vật của mình dọn trống không, lại thấy được văn tự để lại liền hỏa giận công tâm phun ra một ngụm máu ngất xỉu.

Toàn bộ Hắc Nham Thành phong vân cuồn cuộn, nhất lên ngập trời sóng gió, khi có một tên đạo tặc lại dám trộm bảo vật của Cổ Đặc, khiến cho bất cứ ai hay thế lực nào trong Hắc Nham Thành nhắc lên phong ba.

Bảo vật của Cổ Đặc bọn họ cũng thèm khát, nhưng đều kinh sợ huynh đệ của hắn, Đan Vương Cổ Hà đả lục phẩm Luyện Dược Sư, là Vân Lam Tông cự đầu khách khanh quan trọng, ai mà không cho hắn mặt mủi.

Nay lại có một tên trộm ngang trời xuất thế đánh mặt y, nhất thời quái trộm Kid trở thành nhân vật tiêu điểm toàn trường, không ít thế lực chủ động lùng bắt tên trộm này, có thể cùng huynh đệ Đan Vương giao tình cũng không phải là nhỏ à, có điều mặc cho Cổ Đặc hay các thế lực lùng bắt đều không tìm ra được quái trộm Kid là ai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK