Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Quan Thành, gian phòng của Cái Nhiếp.

Cái Nhiếp ngồi ngay ngắn ở bên trong phòng của mình hai chân ngồi xếp bằng, hắn thân phận nhạy cảm hiện giờ Co Quan Thành lại có địch nhân xâm nhập. Vì để tránh nghi ngờ cùng sự việc không mong muốn, từ khi chạm mặt Cao Tiệm Ly hắn liền ở nơi này.

Lúc này, một hồi tiếng bước chân dồn dập vang lên,cho đến tại gian phòng của Cái Nhiếp bên ngoài,trận này tiếng bước chân đột nhiên đình chỉ.

Cửa đá bị cơ quan đẩy ra, mấy tên đệ tử Mặc gia trong tay nắm lấy kiếm, nối đuôi nhau mà vào.

“ Đã xảy ra chuyện gì?” Cái Nhiếp vẫn ngồi tọa thiền, lạnh nhạt dò hỏi, hắn không cần quay người lại cũng biết được ai ở phía sau mình hiện giờ, trong không khí Thủy Hàn kiếm hơi lạnh truyền lại không ai khác chính là Cao Tiệm Ly.

Cao Tiệm Ly nhìn chằm chằm phần lưng của hắn, hắn bao hàm lửa giận âm thanh vang lên: “ Ta đoán thật không sai, ngươi chính là chó săn của Doanh Chính phái đến”

Tuy giận giữ nhưng Cao Tiệm Ly không có phát động công kích, bởi vì hắn có chính hắn lý trí cùng tín ngưỡng, hắn tuyệt đối không phải loại kia sau lưng đánh lén tiểu nhân, coi như muốn đối địch cũng muốn quang minh chính đại giết Cái Nhiếp.

“ Ta mong huynh hiểu rõ mình đang nói điều gì” Cái Nhiếp nhàn nhạt đáp trả

“ Ở trung ương thủy trì Từ Phu Tử đả thấy rõ gian kế của ngươi” Cao Tiệm Lylạnh rên

Hắn là từ Từ Phu Tử hôn mê tỉnh lại biết được kẻ tập kích là ai? Không nói một lời liền đuổi đến nơi này.

“ Trung ương thủy trì?” Cái Nhiếp nghi vấn không rõ, hắn mặc dù biết rõ Đế Thiên An có kế hoạch giăng xuống nhưng lại không biết được mấu chốt đầu đuôi nơi nào.

“Đừng có vờ vịt nữa, ngươi là tên khốn kiếp” Cao Tiệm Ly nghe được hắn còn giả bộ không biết dáng vẻ lập tức giận đi nảy sinh, tức giận nâng lên Thủy Hàn kiếm chém mạnh xuống.

“ Keng!”

Cái Nhiếp tất nhiên sẽ không nằm yên chờ chết, ngay khi Thủy Hàn từ sau bổ xuống mình, trong nháy mắt đứng lên quay người, rút kiếm. Uyên Hồng cùng Thủy Hàn tương giao bất phân thắng bại lấy.

“Chuyện này không tầm thường, ta muốn đi Trung Ương Thủy Trì xem xét.” Cái Nhiếp lẳng lặng nhìn hắn ngưng trọng nói.

Cao Tiệm Ly nghe được gằn giọng : “ ngươi tưởng Mặc gia ta là nơi nào. Bây giờ ngươi chẳng đi đâu được hết”

“ Cơ Quan Thành đang ở vào thời khắc nguy nan sống còn, ân oán giữa chúng ta để sau này giải quyết cũng không muộn” Cái Nhiếp khuyên bảo.

Cao Tiếp Ly không chút nhượng bộ : “ Hừ, đúng là Cơ Quan Thành đang ở vào thời khắc nguy nan, ta là người rõ ràng hơn ai hết”

Lời vừa dứt Cao Tiệm Ly thúc dục nội lực rót vào Thủy Hàn kiếm, lập tứcđốc kiếm phía trên, chậm rãi từ chuôi kiếm bắt đầu từng tầng từng tầng băng tinh lấy mắt thường rõ rệt, trải rộng tại trên Thủy Hàn kiếm .

Không khí dùng tốc độ cực nhanh lạnh xuống, để cho tiến vào bên trong căn phòng vài tên Mặc gia đệ tử có chút chịu không nổi. Bọn họ thân thể run rẩy lấy, miệng bên trong thở ra nồng nặc sương trắng tới, nắm lấy kiếm tay cũng sắp muốn cầm bất ổn kiếm trong tay, tựa hồ bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống.

“Các ngươi công lực không đủ, mau lui ra” Cao Tiệm Ly quát lạnh cảnh báo cho mấy tên đệ tử phía sau...


Mấy tên yếu gà này cũng cấp tốc lùi xa ra.

Hơi dễ chịu hơn một chút cơ thể, vẫn còn có chút run run, một tên Mặc gia đệ tử kinh ngạc nói: “Đây là.........?”

“Dịch......... Thủy......... Hàn!!” tên đệ tử Mặc Gia bên cạnh kinh hô lên, ngay sau đó bọn họ miệng há to ra không khép lại được khi nhìn về tình cảnh phía trước.

Chỉ thấy Cái Nhiếp đem Uyên Hồng thu hồi lại, hắn cũng không có giải thích bất cứ chuyện gì. Tính cách hắn là vậy thanh giả tự thanh, nhìn Thủy Hàn kiếm trên tay Cao Tiệm Ly lao đến mình hàn khí lạnh buốt buông ra không một chút biến sắc.

Bởi vì hắn tin tưởng Đế Thiên An bố cục như vậy tất nhiên sẽ không để cho hắn chết rồi, hơn nữa mạng sống của hắn cũng là do Mặc Gia cứu lấy.

“ Dừng tay!”

Ngay tại Thủy Hàn mủi kiếm đâm đến Cái Nhiếp, Đoan Mộc Dung từ sau tiến vào, cướp đến trước người Cái Nhiếp chặn lại, lớn tiếng ngăn cản.

Cao Tiệm Ly tuy giận dữ nhưng vẫn còn giữ được tỉnh táo, chân mày hơi nhíu lại, đem kiếm thu lại.

“ Đoan Mộc cô nương, cô có biết mình đang làm gì không?” Tức giận hắn đã bắt đầu kêu lên Mộc Dung dòng họ tới, không còn như trước thân cận danh xưng.

Cao Tiệm Ly nhìn Đoan Mộc Dung như thế tin tưởng Cái Nhiếp, trong mắt nhớ tới sự tình trước kia, lại loại vẻ hồi ức trong nháy mắt liền bị lửa giận thay thế, hắn cất lời chất vấn: “Đã từng có người tin hắn, mang tính mệnh của mình phó thác cho hắn, kết quả là cái gì?Ban đại sư cũng tin hắn!! Nhưng vào ngày thứ hai hắn đến Cơ Quan thành, Ban đại sư đã bị người ta đánh lén trọng thương. Bây giờ lại đến Từ Phu Tử, tiếp theo sẽ là ai nữa?! Cô còn dám tin tưởng kẻ này nữa không?”

Đoan Mộc Dung trả lời : “ ta tin, không phải y”

“ Ngay cả lời của Từ Phu Tử mà cô cũng không tin thì dựa vào gì mà tin tên khốn này. Hắn là người bên cạnh Doanh Chính, thanh Uyên Hồng không biết đã nhốm máu tươi của bao nhiêu anh hùng hảo hán trong sáu nước” Cao Tiệm Ly ngữ khí sâu nặng lẫn đầy chỉ trích nói lấy.


Đoan Mộc Dung trong mắt không một chút hoang mang, mặt tràn đầy cũng là vẻ kiên định, đáp: “trước kia y là người thế nào thì ta không rõ, nhưng chí ít Cái Nhiếp mà ta biết, người đứng sau lưng ta đây, ta tin y sẽ không làm ra những chuyện như thế”

“Đoan Mộc Dung, rốt cuộc Cái Nhiếp đã làm gì, mà khiến cho cô quyết phải bảo vệ hắn như vậy?” Cao Tiệm Ly giận hỏi

Đoan Mộc Dung nhìn cái kia vô tận lửa giận hai mắt, trả lời : “Cái Nhiếp đã bị Long Hổ kỵ binh của Tần vương truy sát. Ta từng chữa thương cho hắn, mỗi vết thương của y đều chí mạng. Không có ai có thể dối gạt khi khoảng cách tử vong gần như thế. Không có kẻ tiểu nhân vô sĩ bán rẻ bằng hữu nào lại có được dũng khí như thế. Cho nên ta tin Cái Nhiếp không phải là chó săn của Tần Vương Doanh Chính. Ám toán Ban đại sư cùng Từ Phu Tử, nhất định là kẻ khác.”

Cao Tiệm Ly không tin lấy, nói ra chứng cứ rành rành : “ chính mắt Từ Phu Tử đã nhìn thấy hắn giở trờ ở Trung Ương Thủy Trì”

Đoan Mộc Dung vẫn như cũ đứng sừng sững ở Cái Nhiếp trước người: “Tiểu Cao, huynh nghe ta nói, ta đã kiểm tra Trung Ương Thủy Trì rồi, trong nước không hề có độc!”

“Cái gì?!” Cao Tiệm Ly có chút bán tín bán nghi thốt lên.

Lúc này, Tuyết Nữ từ sau đi vào, nàng đi đến Cao Tiệm Ly bên cạnh nói: “Không sai, vừa rồi ta cùng Dung tỷ tỷ đến đó, kiểm tra Trung Ương Thủy Trì. Các đường ống dẫn nước, các điểm cung cấp nước, nguồn nước đều bình thường, không có độc tính”

“ Sao có thể nào?” Cao Tiệm Ly khó tin nói

Đoạn Mộc Dung tiếp lời Tuyết Nữ : “ đúng là rất kỳ lạ, ta cũng chưa nghĩ ra được rốt cuộc là thế nào?”

Nhìn thấy Cao Tiệm Ly hạ kiếm xuống, Tuyết Nữ đi đến trước : “Sự tình tuyệt đối không có đơn giản như vậy, địch nhân tốn bao nhiêu công sức như thế, không thể chỉ để ám toán Ban đại sư và Từ Phu Tử.”

Đoan Mộc Dung nói :“Gian kế của địch nhân là muốn hãm hại Cái Nhiếp, khiến chúng ta nghi ngờ lẫn nhau, không đánh mà tự loạn”

“Không đánh mà tự loạn” Cao Tiệm Ly lẩm bẩm, sau đó nghĩ đến gì : “ Dung cô nương, cô có biết, không chỉ có mình Cái Nhiếp đang hành động”

“ Sao cơ?” Đoạn Mộc Dung không rõ hỏi

Cao Tiệm Ly chắc chắn : “ hắn còn có đồng bọn, âm thầm hiệp trợ hắn. Đó chắc là một cao thủ vô cùng tinh thông Dịch Dung Thuật”

“Dịch dung ?” Cái Nhiếp mày chau lại nghi vấn

Cao Tiệm Ly nói tiếp : “ tên đánh lừa ta ra khỏi Trung Ương Thủy Trì đã dịch dung thành hình dáng của cô, khiến cho ta tin Ban đại sư đang gặp nguy hiểm”

Tuyết Nữ lúc này lên tiếng: “Dung tỷ tỷ, tỷ có còn nhớ hai vị huynh đệ đi theo Đại Thiết Chùy tuần tra trong rừng không?”

Đoan Mộc Dung nhớ lại nói: “Nhớ, một người bị Ẩn Bức sát hại tại chổ, người còn lại dựa vào sự yểm hộ của Đại Thiết Chuỳ trọng thương thoát trở về”

“ Đã tìm thấy thi thể của bọn họ trong rừng, đáng ngạc nhiên là một người trong đó vẫn còn sống” Tuyết Nữ nói tiếp.

“ Không… không thể nào, chẳng lẽ…” Đoạn Mộc Dung giật mình hô lên.

Cao Tiếp Ly tiếp lời : “ chỉ có một khả năng, đó là y giả dạng gả huynh đệ kia...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK