Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một nơi khác trong Thập Lý Âm Dương giới, Tử Thủy đầm.

Quanh đầm cây cối trơ không thấy lá, khô héo như đã chết. Tại đầm trong vô số cây gỗ thân mục nát, hoang vắng âm trầm u ám không gian lại có một nơi tản phát ra ánh sáng càng làm thêm phần quỷ dị.

Đi theo ánh sáng đó liền thấy, một cái treo Khổng Minh đèn lồng dưới một gốc cây đã chết, trước cây có một cái nam tử, không chính xác là một cái hòa thượng mặc màu xám đen y phục, hắn đang đã tọa trên một cái tảng đá chắp tay niệm Phật tụng kinh.

Trên đùi hắn có một cây đao hết sức bắt mắt, cự đao to lón, đốc đao là hình khô lâu, chuôi đao tạo hình cái nắm tay, xiềng xích quấn trên đó. Sống dao lại một màu xích hồng tựa như máu một dạng, thanh đao này gọi Quỷ Sứ Chi Nhận.

Cầm Quỷ Sứ Chi Nhận chỉ có thể là Quỷ Sứ của Thông Linh tháp, không sai hắn chính là Vô Khả đại sư Thiên Thiền tự hay còn là Mộ Dung Hách của Mộ Dung thị.

Lần này Mộ phái Công Thủ chi chiến, hắn còn là Quỷ Sứ của Thông Linh tháp hắn tự nhiên cùng tới nơi này.

“ Đạp! Đạp! Đạp!!”

Nhẹ nhàng tiếng bước chân vang lên, từ phía sau một cái áo tím nữ tử tiếp cận Vô Khả, chính là sư muội của Quỷ Sứ, Mộc Tuyết Ly.

Vô Khả đã biết sư muội mình đến, cũng không có xoay đầu đứng dậy, nhắm mắt, chậm rãi nói : “ Phật nói có ba điều khổ, Cầu không được, Oan lại gặp, Yêu biệt ly”

Mộc Tuyết Ly đi đến, đáp : “ Phật nói, Khổ hải vô biên, quay đầu là bờ”

“ Nếu muội muốn ta quay đầu chỉ cần nhỏ một giọt lệ mà thôi, chỉ là muội không thể. Mà ta cũng thân bất do kỷ. Thời trẻ luôn cảm thấy tình cảm thật vô dụng, đến nay lại hỏi trời xanh tình là thứ chi?” Vô Khả chậm rãi đáp.

Mộc Tuyết Ly nghe xong mà ngổn ngang cảm xúc, nàng trước nay ưa thích nam tử phía trước kia, nhưng giờ trong lòng không biết từ lúc nào có một tên để nàng phẫn hận muốn tự tay giết lại chen vào, đáp : “ chằng qua là trôi theo dòng nước thôi”

Ngừng một chút Mộc Tuyết Ly nói : “ Mộ Dung Hiển nói, nếu huynh đồng ý, ông ta có thể nhường vị trí Mộ Vương”

Tại Quan Chiến Lâu chi chiến, sự việc năm xưa cũng đã bại lộ ra ngoài sáng, Mộ Dung Hách được ân sư đề điểm từ tâm ma đi ra. Không có xuống đao sát huynh, cũng khiến cho Mộ Dung Hiển ân hận khôn cùng.

Hắn hối hận cắn rứt lẫn áy này những việc mình đã làm, song hết thảy đều đã muộn. Bởi trên đời này không bán thuốc hối hận bao giờ, đối với cửu đệ của mình hắn bằng lòng giao ra Mộ Vương chi vị, chỉ mong sửa được phần nào lỗi lầm.

“ Lẽ nào muội không muốn ta về Thông Linh tháp?” Vô Khả dò hỏi.

Mộc Tuyết Nhu đáp : “ Về hay không, chỉ trong một suy nghĩ của sư huynh”

Nghe xong, Vô Khả cầm lấy Quỷ Sứ Chi Nhận, trong lòng minh bạch cái gì, nói: “ hiện giờ ta rốt cuộc đã hiểu, sư phụ vì cái gì không thụ giới cho ta , bởi vì ta vẫn cai không được rượu mạnh, bỏ không được đồ đao!”

Trên tay Quỷ Sứ Chi Nhận xoay vòng rồi cắm xuống, một đạo đao kình bay ra ngoài khiến nhắc lên một tầng bụi mù.

“Bỏ lại Mộ Phù đi” Vô Khả một tay nắm đao một tay lễ phật nói.

Mộc Tuyết Ly nghe xong, trực tiếp lấy ra Mộ Phụ vung tay một cái, Mộ Phù Lệnh bay xuyên vào Khổng Minh Đăng, lại không phá đăng mà ra, có thể thấy được công lực thâm hậu cùng khả năng nàng khống chế cao thâm vô cùng.

Mà chính lúc này, cách vị trí hai người hơn vài trăm mét, tại dưới đầm nước một cái cực lớn hình thể uốn lượn trong đầm nước mà đi, vừa vặn đi ngang qua, nghe được động tĩnh của Mộ Mộc hai người thế là chuyển thân xông đến.

“ Graooooo!!”

Mặt nước dậy sóng, từ bên dưới hình thể to lớn Minh Xà nhô lên, cái miệng há ra gào lớn một tiếng.

“ Thánh thú Minh Xà” Mộc Tuyết Ly cùng Vô Khả đã sớm phát hiện ra được, nhưng khi thấy được hình thể to lớn kia cũng kinh ngạc một hai, đồng thời cả hai cũng đã đoán được lai lịch của đầu hung thú này.

Minh Xà từ khi được Đế Thiên An thu vào nội thiên địa, lần này trở về Thập Lý Âm Dương Giới hắn cũng đem thả đầu sủng thú này đi ra. Nếu nói nguyện ý hay không Minh Xà tất nhiên sẽ không nguyện ý rồi, có điều nó muốn là một chuyện chủ hắn muốn lại là một chuyện khác.

Trở về chốn cũ của mình Minh Xà tất nhiên quen thuộc, khi đi qua nơi này phát hiện được hai có nhỏ bé con mồi này.

Không có Quỷ Ngạc làm đối thủ cạnh tranh, có thể nói Minh Xà là đứng ở chuổi thức ăn sinh vật này trên. Không có một hung thú nào có thể cùng nó đối kháng, đều trở thành thực phẩm thức ăn cho nó cả.

“ Ào ào!! “Minh Xà hung mãnh lao đến hai người công kích, cái miệng lớn há ra toan định muốn đem hai sinh vật nhỏ bé này nuốt vào bụng mình, thân rắn di chuyển khiến đầm nước dậy sóng không ngừng.

Cùng lúc này, Đào Hoa trủng nơi, một cái mộ hoa.

“ Cấm địa Mộ phái kẻ vào ắt chết” Hàn Thiên Lạc nhìn văn tự đỏ trên bia đá đọc lên, đem mắt quan sát cánh hoa đào phủ kín xung quanh ưa thích không thôi, phải nói nơi này cảnh quan thật xinh đẹp, nhất là dưới ánh trăng càng thêm mỹ lệ.

Đến nơi này mà nói với Đế Thiên An chỉ là chuyện nhỏ, giống như nguyên tác đám người từ Minh Xà nhai đi đường hàng không vượt qua đầm nước độc. Song lại an toàn không có gặp trắc trở gì, bởi có chín đầu Long Xà Tỏa cùng với nội thiên địa trực tiếp đem bảy người thuận lợi đi đến.

“ Nơi đây hẳn lối vào của Đào Hoa Nguyên, vậy mau tìm lối vào thôi” Lâm Thủy Dao quan sát cảnh đẹp một lúc rồi nói.

“ Đây là cấm địa Mộ phái, nếu như không biết lối vào chỉ có đường chết” Lạc Thời Thu lên tiếng.

Nơi này cũng giống như Thánh Cô mộ, nhưng kỳ thật chính là tiến vào Lâu thị cửa vào một trong. Bất quá bởi vì cơ quan nguyên lý, cửa vào mổi ngày chuyển biến, toàn bộ hoa đào mộ đều có cửa vào, thế nhưng là có thể vào liền một cái.

Không tìm được chính xác cửa vào đi nhầm chỉ có đường chết. Đây cũng chính là trên tấm bia đá câu nói kia, mộ phái cấm địa, kẻ xông vào chết!

“Hoa mộba mươi sáu cái, là dựa theo Thiên La Địa Sát mà thiết lập, nếu như không tìm chính xác được đường vào. Người xông chỉ có đường chết.” Lâu Mãn Phong quan sát một chút sau đó dựa vào tư lịch của mình nói ra cơ quan bài trí nơi này.

Lạc Thiên Văn ở bên quay sang nhìn Đế Thiên An cười nói :“ Nếu không có Thiên An đúng là khó phát hiện ra được lối đi này”

Quả thật không rành trận pháp, không cách nào xác định được lối đi vào. Nhưng Đế Thiên An lại là ngoại lệ, hắn thông qua Bạch Nhãn năng lực xuyên thấu liền nhìn xuyên qua ba mươi sáu mộ họa, từ đó phát hiện được chính xác mộ hoa nào có thể đi vào.

Có điều mặc dù có thể nhìn rõ bên dưới, nhưng muốn xác định được chính xác thông đạo còn cần phải nhờ đám người Lạc Thời Văn. Tốn không ít thời gian suy đoán mới tìm ra được trong ba mươi sáu mộ hoa cái nào mới là thật.

“ Ba”

Lạc Thiên Văn vừa nói xong hắn nhảy xuống vào mộ hoa bên trong, trước khi rơi xuống chân khí đánh vào bên dưới, hắn không ngại chút nào bởi hắn tin tưởng vào Xích Mi Long Xà, không có lý do gì mà hoài nghi cả.

“ Đi!” Lạc Thời Thu thốt một từ, hắn cũng không có hoài nghi Đế Thiên An, sau đó tung người khinh thân mà nhảy theo sư thúc mình xuống bên dưới, lần lượt từng người nhảy xuống theo.

“ Sưu!!”

Ẩn nấp một bên Sở Tử Khanh nhìn thấy được người cuối cùng nhảy xuống mộ hoa, lập tức vận dụng khinh công truy sát theo sau. Nhưng có kẻ lại không cho hắn như nguyện, trước khi hắn nhảy đến đã chớp nhoáng truy đến, một tay bắt vai đem hắn kéo trở về vứt xuống đằng sau.

Sở Tử Khanh bị ngăn cản hiển nhiên phẫn nộ, quay đầu ngẩng lên liền thấy một cái nam tử đứng trên bia đá, đưa lưng về mình.

“Sở Độc thiếu chủ, cấm địa Mộ phái, kẻ vào phải chết!” Người đến chính là Thiếu thành chủ của Mộ Vương Thành, tên một chữ Diệp.

Sở Tử Khanh mặc dù chưa gặp Mộ Dung Diệp, nhưng không lâu trước Mộc Tuyết Ly đã dặn dò một hai, hắn liền đoán ra người này là ai, thế là quỳ xuống: “Thuộc hạ cung nghênh Thiếu thành chủ, thuộc hạ chỉ là.........”

Mộ Dung Diệp biết Sở Tử Khanh muốn giảng giải cái gì, cắt ngang lời y, nói : “ mộ hoa trong Đào Hoa Nguyên chỉ có ba mươi sáu cái. Bố trí theo 36 phép Thiên La Địa Sát, nếu không muốn chết, tốt nhất thì đừng dây vào nó.”

Nghe được cái này, Sở Tử Khanh đáp: “Thuộc hạnhất thời hồ đồ.”

“ Bỏ đi! Chúng ta về U đô thành đi đã!!!” Mộ Dung Diệp cũng không truy tiếp, nói xong tung người mà rời đi, phương hướng là U Đô thành.

Mộ hoa bên dưới không có chính xác phương hướng không thể mạo hiểm xông vào, hơn nữa cho dù xông vào được thì thế nào? Công Mộ người thế đông, lại có Xích Mi Long Xà một mình hắn cùng Sở Tử Khanh đi vào không phải đưa mạng cho những kẻ kia.

Sở Tử Khanh nghe vậy dùng khinh công bám theo phía sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK