Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào bữa ăn sáng ngày hôm sau, tất cả mọi chuyện lại trở về như cũ, trên những dãy bàn còn bàn tán sinh động buổi thi thứ 2.

Khi những con cú đưa thư bay tới, Hermione hăm hở ngó lên, cô bé có vẻ đang chờ đợi cái gì đó.Hiển nhiên nàng cũng muốn xem thử tin tức đánh giá của họ về nàng đây.

Một con cú xám vọt xuống về phía Hermione,đậu trước đĩa ăn, nối tiếp theo là bốn con chim heo, một con cú nâu, và một con vàng nâu.

Harry hỏi, tay chụp giữ cái cốc của Hermione suýt bị đàn cú làm ngã : “Bồ đặt mấy tờ báo lận?”

Bọn cú đang chen lấn nhau tới gần Hermione, cố để được giao thư trước tiên, âm thanh tranh giành chí chóe cả lên. Hermione lấy lá thư từ con cú xám, mở ra, và bắt đầu đọc.

“Cái quỷ gì đây…? Ôi, thiệt là!....” Hermione lấy lá thư khác ra xem

“Chuyện gì vậy?”

“Nó… ôi, lố bịch quá…”

Cô bé dúi lá thư cho Harry. Đó không phải là thư viết tay, mà được dán ghép bằng những chữ, hình như được cắt ra từ tờ Nhật báo Tiên tri.

Mày là một đứa con gái hư. Mày không xứng đáng với Harry Potter. Mày từ Muggle ra thì hãy trở về với Muggle.

Hermione chán nản kêu lên, tay mở hết lá này tới lá khác.

“Tất cả đều vậy! ‘Harry Potter có thể kiếm ra những đứa khá hơn mày…’, ‘Mày đáng bị luộc chung với trứng cóc…’ Ối!”

Hermione đã mở bao thư cuối cùng, một chất lỏng màu xanh xanh vàng vàng, nồng nặc mùi xăng, phun ra nhưng ngay lập tức đã bị Vulpix hảo diễm cho đốt cháy hoàn toàn, chỉ còn một ít nhỏ vung vẩy lên mặt bàn

“Mủ Củ U nguyên chất!” Ron kinh hô lên

“Mình đã cảnh cáo bồ rồi mà, là đừng có chọc tức mụ Rita Skeeter! Coi cái này nè”

Ron đọc lên một trong số lá thư :“Tôi đã đọc trên Tuần san nữ Phù thủy rằng cô đang đánh lừa Harry và rằng cậu bé ấy cũng đã nếm quá đủ gian khổ rồi và tôi sắp gửi tới cho cô một lời nguyền trong chuyến đưa thư tới, ngay khi tối kiếm được một cái bao thư đủ lớn.’ Ồ! Tốt nhất là Hermione nên đề phòng cho chính bản thân mình.”

Sau đó hắn há hốc miệng mình, khi thấy Hermione đem mấy giọt mũ còn sót lại bỏ lên tay mình, một vùng nhỏ nhanh chóng sần sùi mưng mủ ra.

Con mắt nâu của nàng nhanh chóng xuất hiện màu vàng kim, từ cơ thể nàng phân ra một Hermione khác, Hermione phân thân tiếp tục ăn lấy thức ăn trên bàn, còn bản thể thì chạy nhanh ra khỏi đại sảnh, để lại một đám người ngồi quanh há miệng nhìn cảnh này.

“ Đi thôi” Harry lắc đầu lên tiếng, hắn có ngu cũng biết Hermione chính là chạy đi đâu đây, còn không phải chạy đến mè nheo với Đế Thiên An sau.

Đây là quang minh chính đại kiếm cớ đấy.

“ Daphne hận chết nàng” Ginny một bên nhỏ giọng nhìn về phía bên kia Daphne mặt âm trầm, nhìn lấy cảnh này đám người bên cạnh có chút rùng mình nhích xa một chút ra.

Ron há miệng nói : “ Nàng sao co thể như vậy?”

Mà lúc này Hermione ngay khi thoát ra khỏi sảnh đường, cả người đã bay nhanh đi đến căn phòng Đế Thiên An.

“ anh, đau quá, xem nè” Hermione mắt hồng hồng chạy đến bên cạnh Đế Thiên An, nhào vào người hắn đem chiếc tay mình giơ cho hắn xem.

Đế Thiên An hôn lên trán nàng, màu xanh quang mang phủ lên tay Hermione đem vết thương biến mất đi, đem tay ôm lấy Hermione : “ bảo bối đau không, lần sau không nghịch như vậy biết chưa”

Hermione mặt đỏ hồng lên hiển nhiên nàng biết hắn nhìn ra đấy,sau đó cả người rúc vào chiếc áo thun của hắn đầu nhỏ tuôn lên chiếc cổ áo : “ người ta muốn ở gần anh đây”

Nói xong nhẹ nhàng hôn lên môi hắn, mặt đỏ hồng lên khi nhận thấy thứ to lớn bên dưới đã cương lên, đem răng cắn lên hắn một cái.

Ăn tủy mới biết tủy ngọt nhất là từ khi cùng hắn làm chuyện người lớn kia, nàng cũng hay thường trộm đến phòng hắn ngủ lấy đây.

“ anh, em muốn” Hermione mặt đỏ hồng lên nhỏ giọng lên tiếng.

Đế Thiên An có phần kinh ngạc nhìn nàng, nhưng sau đó vui vẻ đem tay mình móc ra tiểu huynh đệ, rồi đem quần nàng lột ra chỉ còn chiếc quần lót màu trắng ngần thì đem nó vén lên sau đó nâng mông nàng lên, đem thỏ con ăn lấy.

“a a” Hermione cong người lên sau đó rên rỉ khi cô bé của nàng nhanh chóng tiếp nhận trym to dài của hắn vào trong, ánh mắt có chút ngấn ngấn lên sau đó hông lắc lắc một cái 2 tay ôm lấy vai thân hắn thật chặt.

Cả căn phòng bên trong nhanh chóng vang lên âm thanh tiêu hồn, tiếng rên rỉ phát ra từ Hermione. Từ khi ăn lấy quả cấm, nàng đều nhân cơ hội rảnh rối đến chổ hắn hoan ái, bị sói xám ăn không còn mảnh xương.

Hermione càng ngày lá gan càng lớn lên, đồng thời tính chiếm hửu của nàng càng thể hiện rõ ra hơn bao giờ hết.

Nhất là những buổi học tiếp theo cứ gặp nữ sinh nào tiếp cận lấy Đế Thiên An đều bị nàng đuổi đi, cứ mỗi đêm lại lén lút chạy đến phòng hắn chui vào ổ chăn bên trong hoan ái, đến khi gần sáng thì được hắn đưa về bên trong lâu đài.

Mà không chỉ có thịt mổi Hermione, Đế Thiên An mỗi đêm cũng đem Fleur cho thịt lấy, dù sao nữ người ta tự nguyện đây cũng xinh đẹp như vậy.

Đối với việc này Đế Thiên An cũng không ngại ăn lấy, cơ hồ mỗi đêm đều làm cho nàng mê mệt ngất ngây lấy. Việc đi đêm của 2 người tất nhiên sẻ không ai phát hiện được rồi, cho nên hắn thoải mái chịch lấy.

Thời gian một lần nữa trôi nhanh đi khi học kỳ hè đã bắt đầu. Khi mà tuần lể cuối cùng của tháng thứ sáy bước đến, thì vòng đấu cuối cùng của cuộc thi tam pháp thuật cũng bắt đầu.

“ Harry, Hermione 2 con ở lại, còn lại tất cả rời đi”Mcgonagall lên tiếng, đợi cho đám học sinh này rời khỏi hoàn toàn chỉ còn lại 2 người thì nói: “ 2 con sẻ đi xuống sân banh Quidditch vào lúc chín giờ đêm nay. Ông Bagman sẽ có mặt ở đó để nói cho các quán quân biết về bài thi thứ ba.”

Thành ra lúc tám giờ rưỡi tối hôm đó, Harry và Hermione để Ron ở lại trên tháp Gryffindor, đi xuống cầu thang.

Khi 2 người ngang qua tiền sảnh thì gặp Cerdic đi ra từ phòng sinh hoạt chung của nhà Hufflepuff cùng với Daphne đi ra khỏi nhà sinh hoạt chung nhà Slytherin.

Bốn đứa cùng đi với nhau xuống mấy bậc thềm đá, ra ngoài trời đêm đầy mây,sau đó đi xuống bãi cỏ tổi thui để đến sân vận động Quidditch, quẹo vô một chỗ trống giữa các khán đài, và đi ra sân cỏ.

Cerdic đứng chết lặng và phẫn nộ: “Họ đã làm gì nó vậy?”

Sân banh Quidditch không còn phẳng lì mịn màng nữa. Trông nó bây giờ giống như có ai đã xây lên những bức tường thấp và dài khắp sân vận động, những bức tường chạy zích zắc mọi hướng và cắt nhau loạn xạ.

Harry cúi xuống xem xét bức tường gần nó nhất, nói:“Hàng rào bằng cây bụi.”

“ Xem ra là một mê cung trong này” Daphne con mắt quang mang lên tiếng, môi cong lên nhìn Hermione, mà Hermione cũng nhìn nàng 2 người ánh mắt va chạm với nhau.

Một giọng phấn khởi reo lên: “Chào!”

Ông Ludo Bagman đang đứng giữa sân banh cùng Krum cùng với các dũng sỉ khác.

Đám người ở đây khi thấy bốn người xuất hiện thì cảnh giác lên nhất là ném ánh mắt về Hermione và Daphne. Sau đó nhìn thấy trên vai của 2 người đã không còn 2 đầu pokemon thì có chút vui mừng lên.

Thời gian này ở đây bọn họ mới biết được sự đáng sợ của 2 đầu pokemon xinh xinh kia là thế nào, nhất là khi ký ức việc một phần 3 mặt hồ bị đóng băng bởi Queen đây.

Ông Bagman vui vẻ nói khi Harry và Cerdic trèo qua bức giậu cuối cùng : “Sao, các trò nghĩ thế nào? Những hàng giậu này mọc tốt quá hả? Để chừng một tháng thì bảo đảm lão Hagrid sẽ khiến chúng mọc cao tới sáu thước.”

Nhận thấy vẻ mặt vui-không-nổi của Cerdic và Harry, ông Bagman nhe răng cười, nói thêm: “Đừng có lo! Cái sân vận động Quidditch của các trò sẽ trở lại bình thường ngay khi bài thi kết thúc! Giờ tôi cho các trò đoán thử coi chúng ta sẽ làm cái gì ở đây?”

“Mê cung” Harry lên tiếng, ánh măt hắn hưng phấn lên, đối với mê cung đám người hắn không có xa lạ gì, ở đây 4 người họ, ai cũng chơi qua đào bảo tìm lối thoát trong mê cung chứ. Cho nên trận đấu này lợi thế là thuộc về bọn họ đây.

Ông Bagman nói:“Đúng lắm! Một mê lộ. Bài thi thứ ba thiệt tình là rất rõ ràng. Cúp Tam Pháp thuật sẽ được đặt ngay trung tâm mê lộ. Quán quân nào chạm được vô cái cúp đầu tiên thì sẽ hưởng trọn số điểm.”

Fleur hỏi:“Tụi con chĩ cần đi qua Mê lộ thôi à?”

Ông Bagman vui vẻ nói: “Sẽ có chướng ngại vật. Ông Hagrid sẽ thả ra một số sinh vật…rồi có một số bùa chú phải giải trừ… các trò biết đó, đại loại như vậy. Đặc biệc lần này có một số thứ do ông Noah bỏ vào trong đó . Nào, bây giờ những quán quân đang dẫn điểm sẽ mở đầu cuộc tiến vào mê lộ.”

Nghe đến đây 4 dũng sỉ Hogwarts lập tức ngưng trọng lên, 2 lượt thi trước cơ hồ là không có bàn tay Đế Thiên An tham dự, nhưng lần này có Đế Thiên An tham dự vào là một chuyện khác, độ khó sẻ không còn như trước kia.

Ông Bagman nhe răng cười với Harry và Cerdic, nói tiếp: “Sau đó cô Ganger, cô Greengrass sẽ vào… rồi đến cô Delacour. Tất cả sẽ vào được hết, ngang nhau, nhưng điểm sổ thắng thua là dựa vào việc các trò vượt qua chướng ngại vật như thế nào. Chắc là vui lắm hén?”

“Tốt lắm…nếu các thí sinh không còn câu hỏi gì khác, chúng ta sẽ đi bộ trở lại tòa lâu đài, trời hơi lạnh…” Ông Bagman lên tiếng ánh mắt nhìn về Hermione và Daphne vui vẻ sau đó đi đến nói nhỏ cho 2 người: “ cố lên ta áp hết cho 2 người rồi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK