Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất quá không phải là toàn diệt, trong cơn tập sát những hộ thuẫn cấm vệ quân dùng trọng thuẫn chống đỡ, bọn họ không có quân lệnh lập trận nhưng theo bản năng dùng rắn chắc hộ thuẫn chống lại đại kiếm.

Những cái hộ thuẫn như vậy kết hợp với nhau tạo thành một tấm chắn, dưới mưa kiếm của Thiên Trạch bảo trụ mạng sống, không chỉ bản thân mà còn một số đồng đội.

“ Doanh” Tạ Lăng Vân hét lớn, trên người máu me hộ giáp đứt rách, cầm đao đánh gạt đi một cây đại kiếm hét lớn.

Đám binh sĩ còn sống vội vả tụ lại, trọng thuẫn vây bọc tế lên liên kết tựa như một cái mai rùa che chắn cùng di động, nhờ đó mà cứu lấy không ít binh sĩ.

Tuy nhiên thương vong lên đến một nữa quân lực.

“ Giãy dụa!” Thiên Trạch khinh thường nói, tay đưa ra ngủ sắc trường cung bay đến.

Trường cung ngủ sắc, lấy long hình chạm trỗ, nhìn qua là hai đầu song long tụ hội, đẹp mắt cũng không thiếu trang nhã cùng uy nghiêm.

Cung trên khắc hai văn tự mà bất kỳ người nào của thế giới này đều không thể đọc được, chỉ riêng mỗi Thiên Trạch là đọc ra, Long tộc văn tự- Hậu Nghệ.

Hậu Nghệ thần cung vũ khí của Long tộc cựu thần Hậu Nghệ.

Tại sáu tộc chi chiến lần ba, Long tộc đối mặt với ngủ tộc liên minh vây đánh, Long tộc Hậu Nghệ dùng chính thanh thần cung bắn rơi chín Bất Tử Điểu đem Hỏa Dương chi thân dập tắt.

Bắn rơi chín Bất Tử Điểu nhưng đổi lại Long tộc Hậu Nghệ sinh mệnh cũng tiêu hao không còn sau đại chiến.

Hậu Nghệ cung đến tay Thiên Trạch là hắn trong đại chiến tay chân lanh lẹ hôi đồ. Cũng là kiện binh khí uy lực mạnh mẽ nhất của hắn hiện giờ sỡ hữu.

“ Bản Đế ban các ngươi một tiễn, tiễn gọi Liên Tinh Trích Nguyệt”

Không có cái tên như trước, máu huyết trong người Thiên Trạch đổ ra tạo thành một chi tiễn, dùng chính nguyên khí trong người làm tiễn, mủi huyết tiễn thành hình dao động năng lượng bắt đầu kéo lên.

“Áp lực mạnh quá” Diễm Linh Cơ ở gần cả người như bị một tảng đá ngàn cân đè lên, hô hấp cũng khó khăn vô cùng.

Thiên Trạch đem Hậu Nghệ cung giương lên, không nhắm xuống mà chỉ thiên.

“ Cẩn thận!” Cơ Nhược Phong hô lớn một tiếng, cả người bày ra chân khí hộ thủ, khí tràng cường đại kia ở trên cao để hắn cảm nhận được áp bách.

“ Nhanh tản ra, hộ giá!” Tạ Lăng Vân quát lớn, hắn thấy qua hai tiễn của y làm sao không biết đáng sợ được cơ chứ, vội vả chỉ huy binh sĩ đang phòng thủ tản ra, bản thân thì chạy về Bắc Ly vương.

Tuyết U Tuyền khẩn trương, mồ hôi tuôn ra khắp người, một tay đè kiếm, mười phần tập trung, chỉ cần mủi tên kia phóng đến quân vương hắn không nói một lời liền mang y rời khỏi ngay.

“Xoạt!!”

Huyết tiễn rời cung, xạ phát lên trời, mủi tên như một đạo lưu tinh.

Lên đến trăm mét, chợt.... “ Oanh” một tiếng như sấm, tựa như pháo hoa nở rộ.

Nhưng pháo hoa thông thường nở ra rồi tán đi, huyết tiễn lại không như thế mà hóa thành trăm ngàn mủi tên.

“ Doanh!” Tạ Lăng Vân chứng kiến một cảnh này sửng sờ trong giây lát, sau đó như điên một dạng rồng to, hắn bây giờ đã biết mình làm ra một hành động ngu cực kỳ.

“ Tiễn của Thiên Cung” Cơ Nhược Phong nhìn đầy trời mưa tên rơi xuống, mỗi một tiễn lại ẩn chứa năng lượng trong đó, rõ ràng là khí nhưng lại như thật, nỉ non một câu.

“Một tiễn du thiên cổ” Lý Tâm Nguyệt tiếp lời.

Xưa nay Đao Tiên Thương Tiên, thậm chí càng khó Thương Tiên, Kích Tiên.... xuất hiện nhưng Cung Tiên hiếm thấy vô cùng. Ngày hôm nay thấy được một tiễn chi uy như vậy, làm sao không thổn thức.

Đầy trời mưa tiễn như hoa vũ nhưng lại sát cơ trùng trùng.

“ Phốc! Phốc! Phốc!’

Mưa tiễn rơi xuống bên dưới xuyên qua cơ thể, dù là hộ thuẫn hay giáp trụ đều không cản được, tiễn xuyên người vong.

Không muốn chết, vậy thì tranh đi! tranh một đường.

Vũ Văn Thương đám người lại một lần nữa dùng hết thảy sức lực sở ra, trong mưa tiễn tử vong tìm kiếm sinh cơ.

Côn huy kiếm ảnh quyền cước......đan xen cùng đầy trời huyết tiễn, dệt thành một khung cảnh khó mà dời mắt ra.

“ Phốc!” Tạ Lăng Vân phun ra một ngụm máu, hắn đến chết cũng không nghĩ ra được bản thân mình lại bỏ mạng như vậy, sinh cơ không ngừng tiêu thất.

Tạ Lăng Vân cũng không phải là hạng vô danh, một thân tu vị không yếu, nhưng khi Thiên Trạch đến hắn tiêu hao không ít công lực.

Đối mặt với mưa kiếm đã cơ hồ gần hết công lực, giờ đến mưa tiễn hắn đã không còn đủ sức như trước, đáng nói là tiễn không như thông thường có thể chém nát, kể từ lúc hắn trúng một tiễn liền bước vào quỷ môn.

Huyết tiễn không phải thông thường cứng rắn tiễn, thuần túy là năng lượng, đối mặt với đao kiếm giáp trụ hộ thuẫn.... không thể cản được, xuyên qua.

Một đợt mưa tiễn qua đi, toàn bộ Cấm Vệ Quân trước Bình Thanh điện toàn diệt.

Càng khiến da đầu run sợ hơn, đó là những thanh đại kiếm giết người kia lại tiêu tán, lực lượng lại đổ về cái Ngọc Long Tọa.

Cái này còn là người sao?

Bây giờ những người còn sống đã hiểu rõ một chuyện! Thiên Trạch một người có thể đồ lục mấy trăm vạn quân Bắc Ly không phải là phóng đại, cũng không phải là có người trợ giúp mà là chân chính thực lực y làm ra.

Có thể tự do tạo ra trăm ngàn thanh kiếm, lại có thể thu phát, lại có thể bắn ra một tiễn kia! đại quân Bắc Ly có thể chống cự được ư?

Ngọc Long Tọa trên cao hạ xuống.

“ Xoạt!”

“ Xoạt!”

“ Xoạt!”

“ Xoạt!”

“ Xoạt!”

Năm mủi tên lần lượt từ Hậu Nghệ cung bay ra ngoài, không phải huyết tiễn mà là Luyện Khí tên.

Thế tên không thể cản được, hoàng kim mủi tên như sát thần không thể chống đỡ, hướng về năm nơi mà đến.

Vũ Văn Thương, Trọc Lạc, Trọc Sâm, Tiếu Trảm Giang, Tiết Đoạn Vân biến sắc hốt hoảng dùng trong người bú sửa sức lực giãy dụa.

“ Bùm!”

Như pháo hoa tiếng nổ, năm cái thân xác trúng tên huyết nhục tứ tung, chết không toàn thây, chấn nhiếp lòng người.

“ Bản Đế lúc nãy nghe nói, ngươi muốn giết bản vương phái thêm người đến, quá ít không để Bản Đế giết đủ! Phái thêm người đến, hôm nay Bản Đế một người giết cho tận hứng” Thiên Trạch ngự Ngọc Long Tọa đến trên đầu Tiêu Nhược Cẩn, đem Diễm Linh Cơ ôm vào lòng từ cao bễ nghễ nhìn xuống.

“ Ngươi.... ngươi.... ngươi!” Tiêu Nhược Cẩn không nói nên lời, giết người hắn thấy qua nhưng giết người như Thiên Trạch để cho hắn kinh sợ, thân hình run rẩy.

“ Việt Đế võ lực thần uy, Nhược Phong tâm phục khẩu phục, xin Việt Đế khoan dung, Bắc Ly xin sửa chửa sai lầm cùng đền bù cho Bách Việt xứng đáng” Tiêu Nhược Phong hai bàn tay siết chặt, con mắt đỏ bừng khi thấy bao nhiêu sinh mạng đã chết, song hắn biết đây không phải lúc nghĩ đến thứ đó, cúi đầu một chân quỳ đưa tay thi lễ.

Khuất nhục nhưng nếu như đổi lại được Bắc Ly một đường sinh cơ thì có xá gì.

Kẻ này võ lực thông thiên, thiên tư quá mức yêu nghiệt, từ khi hiện thân Thiên Khải đến nay thể hiện ra tuyệt đối sức mạnh. Gần nhất một tiễn chi uy đã khiến hắn lạnh lòng không nhất lên được dũng khí cùng y chiến tiếp.

Bởi đã có quá nhiều Bắc Ly người chết, nếu còn đánh tiếp chỉ sợ hoàng tộc Tiêu thị diệt vong Bắc Ly đổi chủ, tổ tiên đánh xuống cơ nghiệp hắn không muốn thể hệ này hủy trên tay bọn họ.

“ Xin Việt Đế kiếm chổ khoan dung mà độ lượng, nghĩ cho thương sinh lầm than mà hạn chế sát nghiệp” Tề Thiên Trần cũng tiếp lời đệm vào.

Diễm Linh Cơ từ trong say mê với nam tử bên cạnh thần uy, cười yên nhiên rồi cất giọng nói : “ ban đầu các ngươi khí thế rất ghê gớm, quân vương của ngươi còn muốn giết bệ hạ nhà ta, bây giờ lại xin tha cầu hòa, nuôi ong tay áo thả hổ về rừng để di họa về sau!”

Thiên Trạch không nói chỉ nhìn phía dưới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK