Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, lời Huyền Từ vừa dứt không lâu một cái thân ảnh trực tiếp ngự binh nhảy đến trước chổ của Đế Thiên An.

Thanh âm to rõ cất lên : “ các ngươi khỏi cần lên, chỉ cần lão phu thôi cũng đủ trấn áp thằng oắt con Thiên Trạch”

Lời của lão vừa ra quần hào sôi trào.

“ Là Uy Đức tiên sinh”

“ Bạch Tự Tại cái lão cuồng đồ đó!”

“ Hay quá, là Bạch Tự Tại tiền bối”

“ Uy Đức tiên sinh là Uy Đức tiên sinh!”

“ Tên cuồng nhân Bạch Tự Tại!”

“ Bạch Tự Tại nghe đâu đã đạt đến Thiên Nhân rồi, hắn lên đánh trận đầu cũng được”

“ Lão cuồng đồ này đúng là vẫn như vậy, ngông cuồng mà! Thiên Trạch chết dưới tay hắn cũng không thiếu Thiên Nhân đâu”

Người đến khiêu chiến với Việt Đế chính là Bạch Tự Tại, chưởng môn của phải Tuyết Sơn tại Lăng Tiêu thành đất Tây Vực, cùng với đại phái Côn Lôn tề danh.

Bạch Tự Tại cười một trận điên cuồng rồi lớn tiếng nói: “Bắt đầu từ hôm nay, đợi lão chém chết thằng lỏi con Thiên Trạch, hết thảy mọi người trong võ lâm đều nên chuyển qua học võ công của phái Tuyết Sơn, còn bất luận môn phái nào khác nên hủy bỏ hết đi. Mọi người có nghe rõ không?”

“Dưới gầm trời này, nói về hàng quan chức thì quân vương là chí tôn, nói về kẻ đọc sách thì thánh Khổng Phu Tử là chí tôn, còn nói về đao kiếm quyền cước thì mỗ đây tức Uy Đức tiên sinh Bạch Tự Tại là bậc chí tôn. Kẻ nào không phục, ta sẽ chặt rụng đầu nó xuống. Hôm nay lão trước chém thằng lõi Thiên Trạch”

Lời nói tràn đầy cuồng ngạo hoàn toàn không xem ai vào mắt từ Bạch Tự Tại vang vọng khắp cả lôi đài, thanh âm truyền vào tai đám người.

Lời tuy cuồng ngạo nhưng Bạch Tự Tại có vốn liếng để nói, Bạch Tự Tại là chưởng môn phái Tuyết Sơn cũng là thiên hạ Thiên Nhân cường giả một trong.

Cái tính ngông cuồng tự đại của Bạch Tự Tại đã có từ lâu. Bạch Tự Tại tự cho võ công mình là thiên hạ đệ nhất.

Ai nói tới võ công các đại phái nổi danh nhưng y đều cho là không đúng, họ chỉ có hư danh không đáng kể, tính ngông cuồng tự đại của lão càng ngày càng tệ.

Y không chỉ coi mình là người võ công cao cường nhất đương thời, mà còn bắt các đệ tử bản môn hễ gặp y đều phải tung hô : “Chưởng môn nhân phái Tuyết Sơn, Uy Đức tiên sinh Bạch Tự Tại là đại anh hùng, đại hào kiệt, đại hiệp sĩ, đệ nhất kiếm pháp, đệ nhất quyền cước, đệ nhất nội công, đệ nhất ám khí xưa nay?”

Ai không tung hô, y giết luôn; ai tung hô không đúng thế, y giết luôn; ai có ánh mắt không bình thường, y sẽ trừng phạt, nhẹ nhất là đánh cho gãy tay, què chân!

Đối phó với lão già nổi điên này, các đệ tử môn hạ không còn cách nào khác.

“ Càn rở!” Thiên Sơn Đồng Mỗ Vu Hành Vân, Diễm Linh Cơ, Diệp Linh.... chư nữ bên cạnh sắc mặt bất thiện quát lớn một tiếng, hiển nhiên Bạch Tự Tại không xem bọn họ lẫn Thiên Trạch vào mắt, làm sao mà không giận.

“Thì ra là một tên to muồm” Thiên Trạch khinh miệt nói.

Bạch Tự Tại nghe được động nộ : “ oắt con muốn chết”

Bạch Tự Tại thân là Thiên Nhân cường giả, nhiều năm đến nay ngông cuồng tự đại, tại Lăng Tiêu thành làm vua một cõi, những cái kia Tuyết Sơn phái môn nhân lại không dám ngỗ nghịch hắn mảy may.

Giờ phút này nghe được tiểu tử mắng hắn làm sao mà chịu được, thân hình bỗng nhiên vọt tới trước, tay phải phía trên ngưng tụ ra bá đạo mãnh liệt công lực, trực tiếp hướng phía Thiên Trạch thiên linh cái chụp lại.

Một chưởng này vừa ra chưởng khí bá đạo mênh mông, một chưởng kéo lên cuồng phong, chưởng khí chưởng thế lan tỏa mà khóa lên người Thiên Trạch.

Vừa ra tay, chính là đoạt mệnh sát chiêu.

Hắn nhanh nhưng Thiên Trạch0 càng nhanh hơn tay trái tụ quyền, huơ ra.

“ Phanh!!!”

Kình khí tản phát ra ngoài, nhấc lên một cơn gió nhỏ.

Bạch Tự Tại biến sắc, cả người bị trượt dài trên mặt đất ước chừng hai mươi mét, cánh tay hắn muốn chụp lên người Thiên Trạch giờ này đang khẽ run rẩy.

Thiên Trạch lại dịch chuyển, nháy mắt đả hiện ra phía sau Bạch Tự Tại, một cước lại đá ra, cước kình bá đạo tản phát.

“ Phanh!!”

Bạch Tự Tại lại bị trượt về sau một đoạn dài, khí huyết nhộn nhạo phun ra một ngụm máu tươi.

“Chưởng môn nhân phái Tuyết Sơn, Uy Đức tiên sinh Bạch Tự Tại là đại anh hùng, đại hào kiệt, đại hiệp sĩ, đại tông sư đệ nhất kiếm pháp, đệ nhất quyền cước, đệ nhất nội công, đệ nhất ám khí.” Thiên Trạch cất lời nhạo báng : “ một chưởng một cước của Bản Đế còn không đở nổi, ngươi lấy từ đâu ra lại to muồm như thế?”

Khấu Trọng một bên cất lời châm chọc nói tiếp : “ thật là không biết xấu hổ mà”

“ Đồ mặt dày” Từ Tử Lăng bồi tiếp.

Vu Hành Vân tiếp lời : “ đúng là tự đại ngông cuồng”

Hoàng Tuyết Mai : “ ếch ngồi đáy giếng”

Lại thêm một tràng mỉa mai đến từ trận doanh Thiên Trạch còn cả quần hào.

Bạch Tự Tại nghe giễu cợt nội tâm xấu hổ lẫn lửa giận bốc lên, hắn vạn lần không nghĩ đến mình lại không đở được kẻ kia công kích. Nhưng hắn không có thời gian mà bận tâm những vấn đề này, bởi nam tử kia lại đến.

“ Ầm!!”

Song chưởng chạm vào nhau, tại lại một tiếng ầm ầm nổ vang âm thanh bên trong, Bạch Tự Tại thân thể trực tiếp bị Thiên Trạch đánh cho bay ngược về sau.

Đợi cho Bạch Tự Tại thân hình dừng lại, cánh tay đối chưởng run rẩy, ánh mắt nhìn về Thiên Trạch mà chấn kinh.

Bạch Tự Tại từ nhỏ đã gặp cơ duyên may mắn, được uống linh dược nên nội lực tiến bộ khác thường, ngang với người bình thường luyện năm sáu chục năm.

Kể ra thì nội lực phái Tuyết Sơn không có chi kỳ lạ, nhưng Bạch Tự Tại đi đường tắt nên nội lực của lão còn cao hơn cả những tay cao thủ cùng niên kỷ, thậm chí còn sánh ngang với rất nhiều cường giả trên võ lâm.

Hiển nhiên là thứ linh đan diệu dược này không phải là vật dễ tìm, chỉ ngẫu nhiên mà gặp chứ không phải cầu mà được. Vì thế nội lực Bạch Tự Tại thâm hậu lại là người tự cao hiếu thắng, chẳng bao giờ nói cho đệ tử hiểu về sở đoản của bản môn.

Còn bọn đệ tử đóng cửa ở trong thành Lăng Tiêu đã tưởng mình giỏi nhất thiên hạ, cứ cho rằng nội ngoại công của bản phái đã đạt tới mức đứng đầu võ lâm hiện nay.

Sau này lão lại may mắn tìm được một kiện Tử Kim Thần Vũ tàn phá mà hấp thụ, nhờ thế mà lão lại đột phá từ nữa bước Thiên Nhân lên Thiên Nhân cảnh, từ đó lão càng chẳng xem ai vào mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK