Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sứ đoàn Chu quốc thông hôn đến đô thành, không có vào thẳng Đế Cung mà là được quan viên an bài tại các phủ viện lớn, chỉ khi nào sứ thần Đại Chu vào cung bẩm báo xong được lệnh mới được phép vào Đế Cung.

Thân Vọng là đại tướng hộ tống cho sứ đoàn không phải là sứ thần Đại Chu, mà kẻ giữ chức này chính là một bên giám sát động tĩnh Anh Tuyết, Sách Liên Thành vào Đế Cung bẩm báo việc thông hôn sứ đoàn đã đến xin ý kiến của Việt Đế.

Trong Đế Cung lầu các công trình không ít, nhưng mỹ nữ hắn tiếp nhận vào tuyệt không nhỏ, lại thêm các công trình kiến trúc đang được gầy dựng, đại hôn cũng sắp đến gần Thiên Trạch không vội để đám mỹ nữ này vào cung, mà để yên tại nơi dừng chân trong thành.

Chờ đại hôn đến liền trực tiếp xuất giá, khi đó các công trình trong cung dưới trận pháp hắn gia trì cùng nhân công trợ giúp, các tẩm cung chổ ở cũng có chổ chu cấp cho đám nữ nhân này.

Mà theo Sách Liên Thành từ trong cung đi ra báo tin, đám sứ đoàn Đại Chu ngoan ngoãn ở lại chỗ an bài, chờ ngày đại hôn dần đến.

Đêm rất nhanh xuống, các tuyến đường đầy người qua lại. Là những người mới đến tham dự đô thành, quan sát những thứ mới lạ trong thành hoặc là thám thính tin tức hoặc là đổ đến Đế Cung xem lấy.

“Nương nương, người xem, tòa đảo kia, chúng ta đến đó đi!”

“ Đó là nơi nào?”

“ Nương nương đợi một chút.... trên bản đồ đó là....Võ Đế Các”

“ Võ Đế Các, nghe tên thì có lẽ là nơi liên quan đến chiến đấu à”

“Nương nương, chúng ta đến một chút xem thử đi”

Ba cái thân ảnh nữ tử đi lại trên đường đá, một trong đó cầm một tấm bản đồ xem lấy, trên bản đồ họa lấy kiến trúc các nơi trong Đế Cung.

Rất nhanh cả ba đã đuổi đến tòa kiến trúc gọi Võ Đế Các kia.

Võ Đế Các là nơi mà Thiên Trạch dựng ra quy tụ võ công mà hắn lấy cùng sưu tầm được, hoặc là thủ hạ của hắn đóng góp. Tích trử lại thành nơi cho hoàng thất Bách Việt cũng như ban thưởng cho thủ hạ cống hiến vào xem võ học.

Ngoài ra nó còn là nơi để cho những kẻ có thể vượt qua Long Môn trong thành, một lần được đặt chân đến vào trong xem lấy võ học.

Gọi là Các nhưng nói là đảo thì đúng hơn, bởi nó giống như các tòa đảo nổi khác lơ lửng ở hư không và cao tận bốn trăm mét, kiến trúc lấy tứ phương thần thú chạm trổ bốn mặt, lại nằm ở tây thành Đế Cung.

Nó cũng là một lối vào khác của Đế Cung, chỉ là nằm ở độ cao kia cùng người canh giữ rất ít kẻ có thể đi vào được, không phải là không có năng lực mà là sợ Việt Đế trừng phạt, cho nên những kẻ muốn vào nơi này đều muốn thông qua Long Môn của Võ Lâm Minh khiêu chiến mà nhảy vào.

Mà những kẻ đi vào có thể đổi lấy võ học của mình để đọc lấy các võ học hoặc duyệt tẫn võ học trong đây, hoặc là dùng thủ các canh giữ mà hoàn trả, đây cũng là một thủ đoạn nho nhỏ khác của Thiên Trạch bày ra.

Lúc này, ba cái nữ tử thuận lợi leo lên bậc thang, sau đó di chuyển vào đầu rồng cổng vào, người canh gác xung quanh thấy ai đến vội thi lễ, cả ba không để ý mà xuyên qua kết giới liền vào bên trong.

Cảnh sắc thay đổi, là một cái hồ nước cực kỳ lớn, ở trung tâm hồ nước là một hòn đảo, trên đảo dựng một tòa cung điện.

Thương Tú Tuần đi trên con đường đá trên mặt nước, chừng trăm mét đổ lại thì nàng đã nghe được thanh âm truyền đến tai.

“ A Tử công chúa! Công chúa có thể bớt một chút cho lão phu không?”

“ Bớt cái gì mà bớt! y giá”

“ Đúng! lão quỷ ngươi không mua thì cút qua một bên, để cho ta đến”

“ Địa phẩm sơ giai binh khí, không mắt, công chúa bán cho ta”

“ Ngươi có biết quy cũ hay không chứ, Kim Thiền Trượng này là của ta”

“ Đây là linh quả trong cung đấy!”

Trước khi lên đảo, tại cung điện phía trước có một cái đình lớn, trong đình lại một nhóm mấy chụ người tụ tập, bọn họ vây quanh một cái xinh đẹp áo tím cô gái, xung quanh vô bày không ít các binh khí lẫn tập sách, là đầu nguồn để cho vô số kẻ tranh giành hiện giờ.

Nữ tử chính là A Tử, nàng tận dụng cơ hội ở lại Đế Cung thời gian qua mà chiếm được không ít thứ tốt, những thứ lấy được của mình đem ra rao bán lại cho những thủ hạ của Thiên Trạch, hoặc là những kẻ có thể đi vào Võ Đế Các.

“ Đó là A Tử, ả là con tiểu quỷ ranh ma xảo quyệt, chuyên lợi dụng người khác, đừng bị ả ta đánh lừa. Bằng không bị con nhỏ đó lừa gạt đấy”

Thương Tú Tuần nghe được thanh âm vang lên, quay mặt lại thì thấy từ phía sau đi đến bốn người, ba nam một nữ già trẻ đều có.

“ Tham kiến nương nương” hai cái nữ tử phía sau lập tức hành lễ với nữ tử áo xanh.

“ Tham kiến Đế Phi” ba nam đều chắp tay thi lễ.

Thương Tú Tuần nhìn rõ là ai, nói : “ Tú Tuần gặp qua Thủy Dao muội muội, Lâm lão minh chủ, Lâm minh chủ, Lâm thiếu hiệp”

Nàng đến Đế Cung cũng đã được 12 ngày, trong thời gian này chỉ tại tẩm cung của mình tìm hiểu quy cũ lẫn quyền lợi của mình, cùng với đó thì tham quan các nơi trong cung điện, đêm nay cũng như mấy đêm trước thì đến một nơi khác trong cung này.

Về phần Lâm Thủy Dao thì nàng ba hôm trước đã đi bái phỏng, không chỉ nàng ta mà các Đế Phi và Đế Hậu của Đại Việt. Khi gặp lại cho nên rõ ràng nhận biết, ba gả đàn ông phía sau chính là thân nhân của Lâm Thủy Dao.

“ Đứng lên đi” Lâm Thủy Dao nói : “ Tú Tuần, tỷ cũng đến nơi này xem võ kỹ à”

Lâm Thanh Phong, Lâm Vũ Côn vội chắp tay thi lễ đáp lại, bọn họ không phải người Bách Việt lại là thân nhân của Lâm Thủy Dao cho nên không cần phải hành lễ như hai nữ tử đi theo Thương Tú Tuần.

“ Ta đi dạo một lát, hiếu kỳ nơi này nên muốn vào thử” Thương Tú Tuần nói.

Lâm Thủy Dao nói : “ vừa vặn, bản cung cũng muốn mang người nhà vào trong, nếu đã gặp thì cùng đi”

“Ukm” Thương Tú Tuần gật đầu, hiếu kỳ hỏi : “ Thủy Dao, nơi này không phải là nơi tàng trữ võ học của Bách Việt hoàng thất ư? làm sao lại có nhiều người đi vào thế?”

Lâm Cánh Duyên nói : “ cái này là thủ đoạn của Việt Đế, những kẻ tốn công tốn sức vào đây, muốn đi vào xem tuyệt học của y đều phải bỏ võ học ra mà trao đổi, hoặc là làm tay sai cho y mấy năm. Long Môn bốn các, cái bẫy này nhiều kẻ bị mắc mưu lắm, thành ra mới tiện nghi con quỷ nhỏ kia trục lợi.”

Thương Tú Tuần yên lặng nghe.

Thời gian lại qua, Lâm Thủy Dao dẫn đường mang đám người đến tòa cung điện, cả bọn khi đến liền thấy được một bậc thang dài gối lên lưng rùa đá, theo bậc thang lên ba ngàn bậc chính là cửa điện dẫn vào.

Chỉ là còn chưa đến nơi, cả bọn đã thấy hai cái thân ảnh từ bên trong vọt ra đánh nhau ác liệt, kình khí va chạm không ít.

“ Nơi này là Võ Đế Các, là ai dám to gan nháo loạn!” Lâm Thủy Dao giương mắt nhìn, cao giọng mà nói.

Hai cái đánh nhau người nghe được cũng dằn lại nộ khí, từ trên không đáp xuống.

“ Phó đệ!đệ vì chuyện gì mà đánh với cái cái lão ma nữ này” Lâm Cánh Duyên nhận ra hai người, trước cướp đến cái lão nhân nói.

Phó Thải Lâm bực bội : “ ta đang sơ ngộ ra một môn kiếm thuật khác chính là bị phá bĩnh, cơn giận này gặp lão lão có tức hay không?”

Đám người nghe liền rõ, hóa ra là trong lúc ngộ kiếm bị làm phiền. Đây so với giết cha đoạt vợ còn đáng hận hơn, Phó Thải Lâm rút kiếm đè đánh kẻ phá bĩnh mình là chuyện hẳn nhiên.

“ Sao không tức! giết người tru tâm à! Chúc Ngọc Nghiên, ngươi cũng đã đầu nhập Bách Việt, sao lại làm cái chuyện vô liêm sỹ như thế?” Lâm Cánh Duyên nghe cũng tức lây, hướng Chúc Âm Hậu chất vấn.

“ Đúng là bản tọa có lỗi, nhưng bản tọa trong lúc tham ngộ ra võ công, chân khí bạo phát mới ảnh hưởng, thần công của bản tọa cũng bị hóa thành bọt nước, cái này thì tính thế nào?” Âm Hậu trước nhận lỗi sau lớn tiếng chất vấn lại.

Phó Thải Lâm tức giận : “ ngươi còn dám mạnh miệng, là do ngươi mà làm ra, nhiều phù điêu như vậy ngươi lại đến chổ của lão phu làm gì, lão phu đã tham ngộ trước, là ngươi cố ý phá bĩnh”

“ Phó Thải Lâm, đừng tưởng bản hậu sợ ngươi, có bản lĩnh ra Luyện Võ Trường” Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên đúng là có lỗi trước, bất quá nàng trước nay bá đạo đã quen, hơn nữa mình cũng thua thiệt làm sao không tức.

“ Được! lão phu chính có ý này” Phó Thải Lâm chỉ cầu có thể liền đáp ứng ngay, sau đó tung người mà đi.

Âm Hậu cũng nối gót theo sau, bà ta gần đây đạt được không ít thứ tốt và công lực tại tăng trưởng nhập vào Thiên Nhân cảnh, cũng không chút sợ cướp theo.

“ Âm Hậu Chúc Ngọc Nghiên, Dịch Kiếm Phó Thải Lâm” Thương Tú Tuần nhìn một nam một nữ kia rời đi thầm nói, nàng tuy đến ít ngày cũng hiểu rõ hai người này có thân phận gì, đều là sư tôn của hai cái Đế Phi khác.

“ Chuyện này....” Lâm Thanh Phong ngẩn người ra nhìn, hắn cũng không nghĩ có thể đụng được tình cảnh này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK