Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Trí gương mặt âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo sát cơ hiện ra.

Nhưng chỉ giữ được không lâu, chừng ba phút chi gian qua đi cả gương mặt thất kinh, bởi hắn thấy được từ xa không ít thân ảnh đạp không, khí tức cực kỳ mạnh không chút nào kém hắn, thốt lên : “ làm sao, trong thành lại xuất hiện nhiều kẻ mạnh như vậy mà ta không hề hay biết”

Phải biết khi hắn kiểm soát tòa thành này, đã sớm siết chặt lại an ninh trong thành, cao thủ lớn nhỏ trong thành bị hắn để ý đến.

Nhưng đêm nay, hiện giờ, có nhiều cao thủ xuất hiện trong thành, lão hoàn toàn bất ngờ, bọn họ rốt cuộc đến từ lúc nào?

“ Sưu!”

Một đạo thân ảnh từ bên ngoài cướp vào phủ, sau đó cung kính quỳ lễ trước Tống Trí.

Gả là tai mắt của Tống Trí bày bố trong thành, trong đêm này kinh biến lập tức phát giác mà về nơi này bẩm báo.

Tống Trí đả phát hiện sớm, bằng không đã một đao chém chết kẻ xâm nhập trong đêm này, cao giọng : “ rốt cuộc là chuyện gì?”

Gả tử sĩ cũng là tai mắt của Tống Trí vội báo : “ hồi đại nhân, quân doanh bị tập kích, các binh sĩ trong thành tuần tra bị giết hại, ước lượng ba ngàn cái tập kích, các nơi đều bị tập kích”

Tống Trí cả kinh : “ làm sao sẽ”

Gã tử sĩ báo : “ hồi đại nhân, bọn chúng võ lực cao cường, theo thuộc hạ sơ đoán đều là nhất phẩm cao thủ trở lên, các binh sĩ đều không chống cự được”

Nhất phẩm cao thủ có thể địch trăm, cảnh giới trên cứ mỗi cấp chiến lực lại càng mạnh. Dù số lượng tập kích tuy ít nhưng được cái đều là hảo thủ, binh sĩ lại thiện chiến trên chiến trường, đối với trong thành nhiều kiến trúc che chắn làm sao là những cường giả vậy sinh tử chi chiến?

Chính lúc này, một chi nhân mã hỗn loạn chạy trên đường lớn.

Tống Trí tại lầu cao quan sát, hắn thấy được giục ngựa đi đầu người, dù không rõ nhưng hắn nhận ra là đại soái dẫn quân, Vương Bách Xuyên.

“ Thật là Vương Bách Xuyên” đội ngũ nhân mã mỗi lúc một gần với phủ nha của mình, Tống Trí vui mừng nói.

Vương Phách Xuyên danh tự này thật ra thì rất nổi danh, nhưng là đơn độc bị người nhắc tới thời điểm cũng không nhiều. Hắn thường thường cùng những thứ khác mấy cái tên cùng nhau bị nhắc tới.

Vương Phách Xuyên, Tiếu Trảm Giang, Tiết Đoạn Vân.

Ba người này tại Bắc Ly trong quân xưng tam thần tướng.

Ba cái tên còn tiếng tăm lừng lẫy. Không chỉ có Bắc Ly lòng người trung động một cái, ngay cả các nước lân cận cũng nghe danh. Cả ba đều là Bắc Ly tướng tài, chiến tích để lại không nhỏ khi cùng Sở, Tần, Ngụy, Ngô giao thoa.

Trong Bắc Ly quân ngũ, có thể xếp tại hắn trên, chỉ có kim giáp Diệp Khiếu Ưng, Ngân Y Lôi Mộng Sát, cùng với Bắc Ly Lang Gia Quân Tiêu Nhược Phong.

Vương Bách Xuyên lẽ ra không có ở đây, nhưng khi Tống Trí phát giác ra tình huống không ổn, lập tức gởi thư thông tri cho đại quân đóng trên đất Việt cách đây 300 dặm, tăng thêm quân đội siết chặt an ninh trong thành.

Y lo sợ các tướng lĩnh trong thành cũng bị khống chế cho nên muốn nắm vững binh lực trong thành lại.

Vương Bách Xuyên cũng nhận biết tình huống nguy hiểm, cho nên mang một nữa binh lính đến nơi này chi viện, phối hợp với Tống Trí mà tiêu trừ phản loạn trong thành, y mang theo 10 vạn quân đến khiến nơi này có đến 30 vạn quân chính quy.

Tài dùng binh của Vương Bách Xuyên như thế nào Tống Trí rõ ràng, cho nên khi thấy được kẻ này chạy ra hắn vui mừng.

Bởi dù địch nhân có tập kích đi nữa thì quân doanh có 10 vạn quân, lấy Vương Bách Xuyên năng lực há lại không thể ổn định quân lính khi kinh biến, mà kẻ địch chỉ có mấy ngàn, làm sao có thể ép Vương Bách Xuyên từ trong đại quân chạy ra được.

Mà y chạy ra chỉ nói rõ một điều, đó là bọn tập kích bị y điều quân diệt trừ, và Vương Bách Xuyên phát hiện ra tình huống không ổn, mang binh diệt đi những kẻ tập kích trong thành.

“ Vương tướng quân xuất binh ra rồi” Tống Sư Đạo đi đến bên cạnh nhị thúc mình, cất lời : “ có đại quân trấn thủ, chúng ta có thể đem màn bạo loạn này dẹp xuống, chỉ là lần này thương vong sẽ không nhỏ”

Nhưng cả hai vốn không biết rằng, Vương Bách Xuyên không phải như bọn họ nghĩ, hắn dẫn quân chạy ra chính là liều mở một đường máu, tìm một đường sinh cơ cho mình lẫn thuộc hạ.

“ Ah!”

“ Ma quỷ!”

“Chạy mau!”

“ Ma quỷ giết đến rồi”

“ Tha mạng! xin tha mạng!”

Những tên binh lính Bắc Ly chạy theo đại tướng nhà mình, ai nấy hoảng sợ thần hồn nát thần tính, hoảng loảng kinh hô.

Mà bản thân Vương Bách Xuyên chinh chiến sa trường nhiều năm, liếm máu trên đầu thương mủi kiếm không ít cũng chẳng khác gì đám người, có chăng là hắn so với bọn họ bình tĩnh hơn mà thôi.

“ Không được! ta phải xem rõ chuyện gì!” Tống Trí nghĩ ngợi, tung người khinh thân chỉ mấy hơi thở đã băng nóc vượt tường đuổi đến chặn lấy binh mã của Vương Bách Xuyên.

“ Trí Khiêm huynh! Chẳng hay là chuyện gì?” Tống Trí cao giọng lên tiếng.

Vương Bách Xuyên vốn định xuất thủ kẻ tiếp cận mình, nhưng nhìn rõ là ai liền thu thương lại, vội nói : “ Tống huynh, mau, rời khỏi tòa thành này càng nhanh càng tốt”

Tống Trí cau mày nghi hoặc càng nặng.

Vương Bách Xuyên nói : “ Thiên Trạch đêm nay đem theo cao thủ đến tập doanh, mau rời khỏi nơi này, đại quân một nữa đã bị sát hại rồi.”

Tống Trí nghe được liền nắm bắt được tình huống, đáy lòng nhấc lên sóng gió.

Phế thái tử Bách Việt kẻ được chú ý nhất trong cuộc nội loạn Bách Việt lại biến mất một cách bí ẩn, nhưng thực tế là bị giam cầm và đã thoát ra một năm rưỡi trước ở Tân Trịnh, sau khi thoát khốn y tung hoành các nước có thù với y.

Thời gian qua Tống thị cũng cho người tham dự vây giết. Chỉ là Thiên Trạch chiến lực hung hãn, hành tung lại quỷ thần không ai biết. Đến nay vẫn chưa cách nào vây trừ được y, mà qua những chiến tích y gây ra bọn họ cũng biết y đạt đến Thiên Nhân cảnh cường giả.

Thần Ma vắng bóng, Thiên Nhân chính là cảnh giới cao nhất. Mà Thiên Nhân cao thủ, chính là cái đồ thành diệt vạn quân chiến lực, lão rõ ràng sự cường đại của cường giả cấp bậc này.

Mà đêm nay Thiên Trạch lại hiện thân đã khiến lão ngưng trọng vô cùng, mà càng bất lợi đó là Vương Bách Xuyên đem lại tin tức cho lão, đó là 10 vạn quân lại nhanh thất thủ như vậy.

Đây là một chuyện khó tin được, nhưng cẩn thận nghĩ lại Tống Liêm bị khống chế, trong quân ắt còn một số, mà y lựa chọn đêm tối tập kích, chuẩn bị trước khiến cho Vương Bách Xuyên không kịp trở tay.

Chỉ là thời gian binh biến cho đến bây giờ chỉ có bao nhiêu chứ? Vương Bách Xuyên lại nói giết đi một nữa đại quân, chuyện này khó mà tin được.

“ Grao!!”

Một tiếng long ngâm đem Tống Trí suy nghĩ cắt đứt đi.

Từ xa mà đến, như đạn pháo bắn đi, Truy Tinh Lôi Vân Thương bắn đến vị trí đám binh mã Bắc Ly đang hội tụ, khí thế khiếp người.

“Viu!’

Tống Trí và Vương Bách Xuyên đều quay đầu lại.

Chỉ thấy một thanh trường thương màu lam xanh từ phía tây phóng tới, tiếng thương réo dài như tiếng rồng ngâm hổ gầm.

Tống Trí và Vương Bách Xuyên vội vàng lui lại, thế của nhát thương đó đã vượt xa tu vi của bọn họ, chỉ có thể né tránh.

Mũi thương kia nhắm thẳng vào giữa hai người, một rãnh sâu vài chục trượng đột nhiên xuất hiện, chấn chết không ít Bắc Ly đào binh, khói bụi mù mịt kéo lên.

“ Chạy, các ngươi chạy thoát sao? đêm nay các ngươi đều phải chết” Thiên Trạch lạnh lùng tuyên cáo tử vong, thân ảnh quỷ dị xuất hiện chân đạp trên Truy Tinh Lôi Vân Thương, ngọn thương lôi điện lập lòe kết hợp với hắn bề ngoài càng khiến người sợ hãi tột cùng.

“ Thiên Trạch! huyễn thuật” Tống Trí dù kinh sợ qua đi, đại não bắt đầu suy nghĩ ứng biến tình huống phát sinh, đại não không ngừng phân tích lợi hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK