Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiều Phong im lặng, không biết nói gì, cái này là an ủi ư? đây là cứa thêm vết thương vào lòng à.

“ Phốc xuy” Diễm Linh Cơ nghe cũng không nhịn được cười nhẹ, bất quá không có ý tứ liền kìm lại, quở trách : “ có ai như đại vương không chứ?”

“ Đúng đó! đây là người an ủi sao chứ” Nhan Doanh thêm vào.

A Châu cũng quay đầu một bên che miệng cười, nàng hôm nay nhận được tin bất ngờ không thôi, không nghĩ Đoàn công tử lại là ca ca mình, càng không nghĩ Vương cô nương cũng là tỷ muội mình.

Đoàn Dự có lòng với Vương Ngữ Yên nàng rõ, song cái thực tế trước mắt để cho nàng vừa muốn cười lại vừa muốn cảm thương.

“ Đoàn lang!” Mộc Uyển Thanh nhìn Đoàn Dự thẩn thơ như si dại uống rượu, tâm cũng đau nhứt, hôm nay gặp lại cũng vui mừng song lại chứng kiến cảnh này, vui nổi hay sao?

“ Ta.... ta....” Đoàn Chính Thuần nhìn con trai ở gốc đào uống rượu, hổ thẹn tự trách không biết làm sao, lòng cay đắng vô cùng, nếu biết hôm nay năm xưa hà cớ....

“ Đoàn Dự! xuất gia đi thôi, khổ hải vô biên, ái tình như phù du, cha đệ không biết gieo bao nhiêu cái công chúa nữa, chờ yêu một cái nữa không phải thêm tan nát cõi lòng ư? không thì theo mẹ đệ tấm gương sáng cũng được”

Thiên Trạch lại khuyên bảo.

Mấy lời này khiến cho đám nữ muốn cười ra.

Mà đám gia thần Đoàn Chính Thuần nghe được thì biến sắc, Đại Lý sùng phật các đời vua thường quy y ở Thiên Long Tự, đương kim quân vương Đại Lý dưới gối không con, tương lai xuất gia thì Đoàn Chính Thuần làm quân vương.

Đoàn Dự chính là quân vương Đại Lý đời tiếp theo đó, đi xuất gia ư? chuyện này ngàn vạn lần không thể được.

Đoàn Dự nào nghe được, hắn chỉ uống rượu của mình.

Vương Ngữ Yên nhìn y cũng thương thay, nhưng bảo mình gả cho hắn nàng tuyệt đối không làm được, trước nàng một lòng với Mộ Dung Phục sau thì biết mình cùng y có huyết thống, làm sao gả được chứ.

“ Đều là nghiệp chướng mà ta gây ra” Đoàn Chính Thuần khổ não, tự trách cay đắng.

Tiêu Phong lúc này lên tiếng : “ nhị đệ, trời cao biển rộng, đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, há là bị nhi nữ tình trường sở khốn”

“ Đúng! sông còn nhiều cá, họ Đoàn nhà đệ giỏi nhất là phong lưu, Đại Sở cánh thì quên đi, cha đệ tung hoành cánh đó, chuyển qua phía Tần hay Bắc Ly cũng được. Cái này cũng trách đệ, lẽ ra đi ra giang hồ phải hỏi cặn kẻ cha mình thử, hỏi xem chư vị thúc bá trong tộc, để còn tránh giành địa bàn chứ”

Thiên Trạch lại chọc thêm vào, hắn đêm qua quá trớn khiến mấy nữ cùng bản thân dậy muộn, không nghĩ là muộn có cái hay của muộn, liền đụng phải Đoàn Dự bi kịch.

Lần này đám nữ cũng không nhịn được nữa quay đầu cười.

“ Ngươi có im đi không? không thấy chàng ấy đã khổ sở rồi ư?” Mộc Uyển Thanh giận dữ chất vấn : “ chuyện nhà chúng ta ai mượn ngươi xen vào”

Thiên Trạch không để ý đến chuyện Mộc Uyển Thanh mạo phạm mình, nói : “cái này trách ai được, không trách thì trách cha nàng mới đúng, nghiệp cha quật con à! ta chỉ đường sáng cho đệ ấy đi còn lớn nhỏ cái gì! hơn nữa không uốn nắn hắn rồi giống như cha hắn gieo họa không ít cô gái, lặp lại bi kịch. Bắt đầu đau lòng tình lang ca ca của mình rồi, tính ra Đoàn Dự số cũng không tốt nhỉ, thân làm công tử Đại Lý kiếm được mỹ nhân khăng khăng gả hóa ra lại là em gái mình, ngủ được cái Nữ tử cũng là em gái mình, bây giờ vừa ý cô nương cũng là em gái mình, chậc chậc, thiên hạ nào nhỏ chỉ là Đoàn Dự có cái số sát em gái. ”

Mộc Uyển Thanh tức trừng mắt nhìn.

Gia thần Đoàn Chính Thuần sắc mặt không mấy tốt.

Mà trái ngược với bọn họ, mấy cái nữ nhân của Thiên Trạch lại cười khúc khích.

“Còn nữa, Ngữ Yên tâm treo ở Mộ Dung Phục, Dự đệ sớm đã không có cửa, cứ thích đu đưa làm gì! tơ tình sớm chặt trước cũng tốt! Qua việc này cho hắn một bài học cũng được” Thiên Trạch nói.

Diễm Linh Cơ chen vào : “ thiếp tin bài học này rất đáng giá”

Diệp Tuyết cười khúc khích gật đầu : “ bài học này khó mà quên được”

“ Để thiếp chuẩn bị thêm ít rượu cho công tử ấy giải sầu” Âu Dương Tình chen vào

Mấy cái nữ tử ríu rít thêm vào, hoặc là quở mắng Thiên Trạch trêu ghẹo.

“ Ực ực!” Đoàn Dự tâm đau, hắn rõ ràng chuyện mình và Vương Ngữ Yên không có kết quả song lòng vẫn bám víu, bây giờ nghe nói như vết thương sát muối, chỉ biết có một chuyện, uống rượu.

“ Phật nói trên đời có ba khổ, oán ghét gặp, yêu thương biệt, cầu không được. Đệ thuở nhỏ học Phật lẽ nào còn không rõ ràng ư” Thiên Trạch đứng dậy : “Phong đệ, bồi đệ ấy uống rượu, uống say rồi sẽ tỉnh, nếu không tỉnh thì không đáng là bằng hữu của ta, chỉ vì một chuyện này mà không đi ra, ta không cần loại bằng hữu này.”

Đoàn Dự chấn động nhìn.

“ Thiên huynh....” Tiêu Phong cười khổ, hắn không nghĩ Thiên Trạch trước chọc đao sau lại thêm lửa, có phần tàn nhẫn với y.

“ Làm sao” Thiên Trạch nói : “ ta chọn hắn làm bằng hữu, hắn hết lần này đến lần khác chỉ có nữ nhân trong đầu ném đi huynh đệ, hắn sớm đã biết chuyện của mình không đến, cuối cùng đâm đầu vào, rừng cây hạnh đại ca kết bái lâm khốn rời đi lại lựa chọn ở lại cùng mỹ nữ, khi ngươi bị hàm oan thì vẫn chỉ biết đến mỹ nữ, chúng ta huyết chiến Tụ Hiền trang hắn ở nơi nào? Kết nghĩa kim lan như hắn, bằng hữu như vậy không có cũng được, cái loại người này trong đầu trừ mỹ nhân ra thì có được thứ gì?”

“ Đại ca.... đệ....đệ” Đoàn Dự đỏ hồng mắt, nội tâm khổ sở vô cùng.

Thiên Trạch nói : “ ta 12 năm dưới ngục sống không bằng chết bởi cổ độc. Ngày ta thoát khốn dẫm đạp chúng sinh dưới chân, đời này ta chỉ hối hận một việc đó là năm xưa để Hàn An lừa gạt, ta cũng không muốn lần hối hận thứ hai chính là ánh mắt vụng về lại chọn một cái nhu nhược làm bằng hữu.”

Đoàn Dự chấn động trong lòng, thân hình run rẩy.

“ Cút đi! nơi này sắp huyết chiến, không phải là chổ cho kẻ chỉ trong đầu có nữ nhân như ngươi ở! Phong đệ uống xong rượu đưa hắn đi cho khuất mắt ta” Nói đến đây, Thiên Trạch cất bước mà đi không một chút ngoảnh đầu lại.

“ Đại ca!Thiên huynh! đệ không phải là kẻ hèn nhát!” Đoàn Dự gào lên, hắn bị mấy lời kia cho xúc động lấy.

Diễm Linh Cơ cùng đám nữ không nhìn, theo Thiên Trạch theo sau.

“ Đây là Túy Hồng Nhan của đại vương ủ, rất hợp với bậc phong lưu như Đoàn công tử đấy” Diệp Linh bổ thêm một đao, từ lúc nào như biến ma thuật một dạng lấy ra một vò rượu đưa đến cho Đoàn Dự, nói xong rời đi.

“ Huynh ấy trước thì để ca ca bi thương dẫn đến bờ vực, sau lại dùng cay nghiệt lời nói để cảnh tỉnh!” A Châu thầm nói, nàng ở ngoài liền nhìn ra được Thiên Trạch thủ đoạn, có lẽ chỉ cách này mới hữu hiệu.

Tình một chữ khó giải, nhất là ca ca mình yêu muội muội cũng không phải lần đầu, mà mấy lời cay nghiệt kia lại để cho nam nhân tự tôn xúc động. Nếu như ca ca còn không đi ra được, nàng cũng thất vọng.

“ Nhị đệ, lời Việt Đế có chút cay nghiệt nhưng nghĩ lại cũng là đại ca muốn nói, đừng để cho đại ca phải hối hận” Kiều Phong là người tinh minh cho nên cũng hiểu được Thiên Trạch dùng thủ đoạn cảnh tỉnh tam đệ, vỗ vai nhị đệ mình sau đó bỏ lại.

Việt Đế liều thuốc còn chưa đủ, có thêm hắn thêm vào mới hiệu quả hơn, nếu như vẫn không thể đi ra hắn cũng đối với Đoàn Dự thất vọng.

A Châu bước đi đến chổ của Vương Ngữ Yên, nàng vốn một đêm ân ái hạ thể đau nhứt, song dùng đào kia qua khiến vết thương giảm bớt, cho nên mới có thể đi ra hóng drama của ca ca mình : “ chúng ta đi chổ khác đi”

Vương Ngữ Yên gật đầu, nhìn Đoàn Dự một cái sau đó đi theo A Châu.

Đoàn Chính Thuần ra hiệu cho đám người tán đi, sau đó ở lại cùng nhi tử mình.

“ Thú vị thật” A Tử từ đầu đến đuôi đảo mắt nhìn, nàng đối với người nhà cũng không nhiều tình cảm, đối với chuyện Đoàn Dự không mấy đồng cảm lắm.

“ Đoàn Dự tên này thật xui xẻo” Diệp Linh đi theo sau nói vào.

Đám nữ gật đầu, vừa lòng nữ tử lại hóa thành em gái, cái tư vị này bọn họ không trải qua cũng biết nó khốn khổ thế nào.

Âu Dương Tình nói : “ đúng vậy, cái tên này cũng quá xui đi, chỉ trách cha hắn quá phong lưu làm gì!”

Diệp Tuyết hừ lạnh nói : “ Đoàn Chính Thuần là vương gia một nước lại làm ra chuyện khốn kiếp kia, đúng là không thể nhìn mặt ngoài được”

Công Tôn Lan tiếp lời : “ y là vương gia một nước, y muốn làm gì không được chứ. Chẳng hạn như bệ hạ nhà chúng ta đây, muốn cướp muốn đoạt người ai mà dám có ý kiến hay sao?”

Mấy nữ nghe tỷ muội mình lái đến chủ đề này gật gù tán đồng vào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK