Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một hồi lộn xộn cũng trở về như cũ, các kiến trúc bị phá hoại do đám người Đế Thiên An gây ra lại thông qua trận pháp bố trí trên tàu mà hồi phục lại như cũ, khiến cho nhiều kẻ trầm trồ nghị luận.

“ Nhìn kìa!!” A Xuyên, Tiểu Hổ đồng loạt hô lên, đem tay chỉ về một cái vách đá, thông qua ánh sáng của Thận Lâu phả ra hai đứa thấy được trên vách đá là một cái hình vẽ.

Đám người bị động tĩnh của hai đứa mà chú ý đến, đem mắt quan khan.

Hình vẻ sống động diễn tả một cái thân ảnh, từ hình dạng có thể thấy được phần trên giống như con người và Minh tộc, nhưng phần dưới lại là một cái đuôi cá. Hình dáng này giống hệt với Hải Yêu Chi Vương và Bối Nhi.

“ Hải Yêu Chi Vương” Vũ Canh bật thốt lên.

“ Không!” Bối Nhi đem mắt nhìn qua cái hư ảnh trên vách đá, nói : “ đó là thủy tổ của Hải Yêu nhất tộc, cựu thần Cộng Công”

Theo Thận Lâu chìm xuống, ánh sáng tản ra những người trên tàu có thể thấy được còn một bức vẻ khác nữa ở gần. Bức vẻ khác chạm khắc hình dạng lại khác hẳn hình vẻ cựu thần Cộng Công.

Bốn cái tay to lớn, mỗi tay cầm một thanh binh khí riêng, phía sau lưng có một đôi cánh giống dơi. Trên đầu mọc ra hai cái sừng.

“ Hình dáng này, rất giống với tổ tiên chúng ta”

“ Lẻ nào là Minh tộc viễn cổ”

“ Đúng lắm, không sai đâu”

Tộc nhân Minh tộc chứng kiến hình ảnh trên vách đá, tuy hình dạng có khác với bọn họ hiện giờ, nhưng thân là con cháu đời sau bọn họ nhận ra được tổ tiên của mình hình dạng khắc trên vách đá.

Khương Thượng lên tiếng : “Hắn cùng với người của Minh tộc ở chung một chổ”

Nghịch Thiên Nhi Hành lên tiếng : “ chín vạn năm trước, Thần không còn thỏa mãn với đại địa. Nên muốn cướp đoạt Hải Vực, thế là Hải Yêu thủy tổ dẫn đầu Hải Yêu, liên hợp chủng tộc giao chiến với cựu thần Chúc Dung”

Hắn sư phụ là Vĩnh Hằng Chi Dạ tại 10 năm trước học nghệ trong sâu Địa Ngục Giới, cũng từ sư phụ mình biết được không ít bí văn của năm xưa.

Nghịch Thiên Nhi Hành nói tiếp : “ Trận đại chiến đó kéo dài ròng rã 200 năm. Cuối cùng Hải Yêu thủy tổ đánh vở Bất Chu Sơn, kết thúc chiến tranh”

“ Bất Chu Sơn?” Vũ Canh nghe được thốt lên, nghi hoặc hỏi : “ đó là nơi nào vậy?”

Lục Vân cất lời : “ Bất Chu Sơn cũng không biết! đúng là cái tên tiểu tử đần”

“ Tiểu tử đần! xin nhờ ta cũng không phải như ngươi lảo quái vật” Vũ Canh chỉ dám
mắng trong đầu, cho hắn mấy cái lá gan cũng không dám nói ra, bằng không sẽ bị ăn hành ngập mặt với Lục Vân.

Khổng Tước đi đến gần bong thuyền nhìn vách đá bên trên chạm trỗ hình ảnh : “thuở ấy, Thần ở tại đỉnh Bất Chu Sơn. Hải Yêu thủy tổ sau khi chiến bại, dùng hết khí lực cuối cùng đánh ngả Bất Chu Sơn”

Phục Hy nói tiếp : “ Bây giờ hài cốt Thần tộc đành phải an dừng ở chân núi. Cho nên nơi đó được mệnh danh là, Thần Vực”

Vũ Canh nghe xong tán thưởng : “ Hải Yêu thủy tổ đều giống với phụ vương, đều là đại anh hung đỉnh thiên lập địa.”

A Kim chen lời vào nói : “Khắc xuống những chuyện xưa này có khi nào là tùy tùng của ông ấy”

Rất nhiều người đồng ý với ý kiến này của A Kim.

Chỉ có Khổng Tước, Phục Hy, Vân Trung Tử là cau mày nhìn bức họa, bởi vết tích phía trên bọn họ dường như đả thấy qua, cảm thấy quen thuộc.

“ Bút pháp này rất giống với Tiêu....” Khổng Tước nói lấp lửng rồi quay sang nhìn Vân Trung Tử bên cạnh.

Vân Trung Tử lắc đầu, nói : “ không thể nào, hắn ta say đắm viết sách. Luôn sống ở Huyền Đại Thượng tại Thần Vực”

“ Ukm” Phục Hy cùng Khổng Tước gật đầu.

“ Có chữ” Vũ Canh đột ngột nói, ánh mắt hắn thấy được một cái chữ lớn, hắn nhận ra cái văn tự này mà đọc : “ Bất”

Xuống một chút nữa lại thêm một cái văn tự khác, Vũ Canh đọc lấy : “ Chu”, kế tiếp là “ Sơn”, lập tức Vũ Canh thốt lên : “ Bất Chu Sơn”

“ Bất Chu Sơn!!” nhiều người cũng thốt lên danh tự này.

Nghịch Thiên Nhi Hành phán đoán : “ xem ra Phong Uyên chính là đỉnh Bất Chu Sơn sụp đổ, là nơi mai táng Hải Yêu thủy tổ trong truyền thuyết”

“ Người nào!” Tử Vũ đột ngột hô lên khi phát hiện ra một cổ khí tức ở gần bọn họ.

Thanh âm không rõ nơi nào vang lên ngay sau đó : “ Phong Uyên không phải là nơi các ngươi có thể đặt chân đến, mau chóng rời khỏi đi”

“ Bọn ta muốn đến đó, ở đâu ra lén lút tiểu quỷ” Lục Vân xem thường nói : “ coi chừng ta đốt một ngụm chết tươi giờ”

Lời nàng vừa rơi xuống, bên dưới đáy thuyền trong đêm tối, lại phát ra ánh sáng màu xanh, nhìn qua giống như những đôi mắt lớn tại vô tận thâm uyên đột ngột mở ra, kèm theo đó một cổ khí tức như hồng hoang truyền lại.

“ Bên dưới rốt cuộc là có thứ gì xảy ra” Vũ Canh không rõ chuyện gì nói lớn.

Thanh âm thần bí kia lại vang lên : “ một cái cổ lão u linh, hắn từng là một vị thần”

“ Khí tức này, là hắn” Lục Vân cảm nhận được khí tức bên dưới thuyền truyền lại, bất giác hô lên.

Lúc này, chủ nhân của thanh âm thần bí kia kinh hiện ra trước mắt mọi người, hắn từ trên một cái vách đá mà nhảy xuống, nhưng bị lớp kết giới cản lại một hồi, sau đó cả người mới xuyên qua được.

Thân ảnh vừa rơi xuống, diện mục đều lộ rõ, là một cái thanh niên tuấn lãng, mang theo phía sau lưng một cái quyển trục to lớn. Là tộc Thần một thành viên, bởi chính đôi mắt xanh đặc trưng đả tố cáo thân phận của y.

“ Tiêu Dao Tử” Khổng Tước, Phục Hy bật thốt lên.

Thanh niên này chính là Tiêu Dao Tử, cùng với đám người Phục Hy có quan hệ không cạn, bởi y chính là đệ đệ của Vân Trung Tử.

“ Đại ca” Tiêu Dao Tử vẩy tay về hướng Vân Trung Tử.

“ Lão đệ” Vân Trung Tử vui mừng đến gần, hai tay vươn ta bắt lấy vai em trai mình mà lắc : “ thật là ngươi nha”

“ Bọn họ là thân huynh đệ sao?” Tiểu Hổ không tin nói.

A Xuyên nói : “ bộ dáng có chút chênh lệch rồi”

“ Cái gì mà có chút” Vũ Canh nghe đến liền cúi người đến gần hai đứa, nói: “đơn giản chính là trên trời dưới đất”

“ Đúng vậy, đúng vậy” Na Tra cũng chen lời vào, cùng với ba người che miệng cười.

Không chỉ cả ba mà những kẻ khác cũng khó mà tin Vân Trung Tử và Tiêu Dao Tử là thân huynh đệ. Bởi ngoài hình cả hai khác biệc quá lớn, không tìm ra điểm chung gì trên hai người.

Một người thì béo mập gương mặt tròn cái đầu trọc để một bộ râu quai nón dài bộ dáng trung niên. Còn người kia lại thanh niên anh tuấn phong độ ngời ngời, khó mà tin được hai kẻ này là thân huynh đệ.

“ Thảo nào ta lại lấy bút tích quen thuộc, là tiểu tử ngươi à”Phục Hy cười nói.

Khổng Tước đem tay chỉ về vách đá, mặc dù trong lòng đả khẳng định nhưng vẫn hỏi lấy : “ thực sự bức họa đó là ngươi vẻ”

Tiêu Dao Tử gật đầu.

Vân Trung Tử hỏi : “ Bất Chu Sơn là do sống lưng của sáng thế thần Bàn Cổ biến thành. Không Thức Giới Thần Lực của ngươi có thể khắc động tảng đá kia sao?”

Tiêu Dao Tử đi vài bước, nói : “ này không phải là Bất Chu Sơn, nó chỉ là một vực núi dưới đáy biển thôi”

“ Ngươi tại sao lại ở Phong Uyên” Vân Trung Tử lại hỏi.

“ Ta muốn viết Sơn Hải chi Kinh” Tiêu Dao Tử đáp, đem tay trái có lại, bàn tay đều nắm lại trừ ngón cái duỗi ra chỉ về phía sau tấm lưng quyển trục.

“ Sơn Hải chi kinh!!” A Xuyên, Tiểu Hổ nghe được cười lên khúc khích lại rón rén đến gần, hai đứa nó cũng muốn xem thử cái quyển trục kia có gì.

Vân Trung Tử lại hỏi : “ ngươi không phải từ trước đến nay đều thích viết ở Huyền Đài ấm áp hay sao? Sao lại đến nơi này?”

Khổng Tước tiếp hỏi : “ ngươi bị Thần tộc lưu đày rồi sao?”

“ Các ngươi từ Thiên Nhai Hải Các thoát đi, Thánh Hiền Điện nhiều ít sẽ hoài nghi ta” Tiêu Dao Tử giang hai tay mà nói.

Vân Trung Tử tiếp lời : “ chúng ta liên lụy ngươi rồi! ngươi vì sao không đi tìm chúng ta?”

Tiêu Dao Tử đáp : “ Ta không muốn gia nhập Thần Ẩn Bộ, càng quan trọng hơn là, lưu vong trong những năm nay ta đả tìm được việc chính mình muốn làm”

Khổng Tước nhìn hai đứa nhỏ mon men đến sau nàng chuẩn bị đi đến, nàng biết rõ hai đứa này muốn gì, đem tay vươn ra đập lên bàn tay hai đứa, rồi lắc đầu.

“ Ầm!”

Bên dưới truyền lại tiếng sụp đổ, hơi thở cường đại lại truyền lên cho đám người.

“ U linh sắp tỉnh rồi” Tiêu Dao Tử thốt lên, bước lên trước vài bước chuẩn bị thoát đi

Nhưng đả bị Vân Trung Tử một tay vươn ra chặn lại: “ ngươi cùng đi với chúng ta đi”

“Không có được đáp án của u linh nơi đó. Ta sẽ không rời khỏi Phong Uyên” Tiêu Dao Tử nói rõ quan điểm của mình.

“ Để chúng ta giúp ngươi” Vũ Canh cất lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK