Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xích Vương Tiêu Vũ ánh mắt sạch bóng đại hiện: " quả nhiên là hảo kiếm, giết cái này, ta muốn thanh kiếm này."

Đại Đương Gia lắc đầu thở dài nói: "Thanh kiếm này chủ ý, ta còn là khuyên công tử không nên đánh tốt. Thanh kiếm này là ma kiếm, ta xém một chút thần trí cũng đả không giữ được, công tử kẻ này không thiện, mau rời đi, ta không phải là kẻ này đổi thủ”

“ Ma kiếm” Tiêu Vũ nỉ non lên, đồng tử đột nhiên co rút thành cây kim, khi thanh đỏ hồng ma kiếm kia rơi vào tay nam tử kia, yêu diễm như huyết tươi bùng lên, từ đó vụ khí màu hồng đại thịnh tràn ra, hai đầu linh xà uốn lượn quanh tay y rồi xông vào người hắn.

Còn chưa hết, cái làm hắn sợ chịnh là trên da thịt của y chìm nổi các văn tự yêu dị, theo cổ tay hắn khẻ lật, một đường kiếm khí đỏ hồng bạo phát gọt đứt đi mười mấy tên lâu la phỉ tặc thủ cập, còn hủy luôn vô số sợi tơ vô hình kia.

“ Công tử, đi mau” Đại Đương Gia hét lớn lên, khi thấy đột nhiên thân ảnh nam tử này xuất hiện trước mắt mình, chỉ trong cái chớp mặt đả hiện ra phía trước, đại não đột nhiên xuất hiện một cơn đao xót truyền lên đại não, thì ra lồng ngực hắn đả xuyên thủng trường kiếm.

“ Chạy, không một ai chạy được” Đế Thiên An cười tà, tay rút ra Thiên Tịch, máu tươi trên người tên thủ lĩnh này rơi vào trường kiếm, càng là máu của cường giả đối với hắn càng có lợi.

Tiêu Vũ biến sắc, cảm nhận sát ý lăng lệ, trong gang tấc ở gần thần trí cũng bị luồng sát khí này cho kinh sợ. Đầu lưỡi cắn lấy, cố gắng trấn định, nói : “ bản vương là Xích Vương Tiêu...”

Lời còn chưa nói hết, Tiêu Vũ giật mình tung người nhảy về sau, Tiêu thị hoàng tộc lấy võ lập quốc, hắn thân là công tử song không hoang phế võ nghệ. Nghĩa phụ của hắn chính là ngủ đại Kiếm Tiên một trong, cả người ngả người về sau kịp né đi một đường kiếm khí đỏ hồng quét qua.

Đồng tử co rút khi thấy gần trong gang tấc kiếm khí cắt gọt đi vài cộng tóc của mình, thân ảnh nằm rạp xuống đất sau liền bật người dậy, không một chút do dự tung người chạy đi, trong mắt thấy được đường kiếm khí đỏ hồng kia cắt đứt các kiến trúc trong trại phỉ tặc.

Hắn là người quyết đoán, đối phương không một chút để tâm hắn thân phận, ra tay giết người không một cái chớp mắt. Nếu hắn còn dây dưa chỉ e mạng cũng xong rồi, chỉ có rời đi tạm chịu cái khuất nhục phía trước, rồi trả lại mối hận này sau.

“ Phập” Đế Thiên An lạnh lùng trở tay đem trường kiếm xuyên thủng yết hầu của tên trùm phỉ tặc, đem hắn đóng đinh dưới mặt đất, máu đỏ tràn ra nhiễm lấy.

“ Hấp” Hai bàn tay buông ra đặt lên người của y, Đế Thiên An không một tia thương xót đoạt toàn bộ tinh khí trong người.

Bắc Minh thần công do hắn khai phá đả lột xác, lại tham khảo thêm Ngưng Huyết Thuật của Bạch Diệc Phi và nội thiên địa cướp đoạt năng lượng sinh cơ vạn vật, còn cả Rinnegane ở hai lòng bàn tay, Ngàn Vạn Thi Độc Chưởng của Hắc Bạch Vô Thường, thì môn võ công hắn khai phá lột xác đi, không chỉ đoạt nội lực của người khác, đoạt lấy tinh hoa nhật nguyệt linh khí đất trời, mà còn nghịch thiên hơn trước.

Chỉ cần không chết quá mười ngày hắn cũng có thể hấp lấy tinh khí thần của đối phương cho mình, không chỉ dừng lại ở con người mà còn động thực vật. Nhưng chất lượng sẽ so với võ giả cao thủ hay tu đạo người mà nói thì không bằng.

Chỉ thấy cơ thể Đại Đương Gia quỷ dị xệp xuống, làn da cũng lảo hóa già nua, chả mấy chốc chỉ còn trơ xương, giống như đả chết lâu lắm rồi.

Trong đêm tối một cuộc diệt sát xảy ra, hoàn toàn nghiền ép không một chút nhân nhượng. Toàn bộ đám phỉ tặc đều bị Đế Thiên An giết sạch sẽ, cướp đoạt toàn bộ tinh khí của đám người này. Sau đó chỉ việc một mồi lửa đốt sạch nơi này là xong.

Thời gian qua đi......

Nơi này là một mảnh hoang sơn dả lĩnh, không một bóng người thỉnh thoảng lại xuất hiện vài xác động vật chỉ còn là sương trắng vươn vấn. Một vài con quạ đen xuất hiện trên đó, còn mổ mổ xuống đám sương trắng để xem thử còn chút thịt nào còn lại không.

“ Tiểu Vô Tâm, ngươi sẽ không lạc đường đó chứ” Đế Thiên An lên tiếng hỏi nhìn về nơi này, diệt xong ổ mả tặc hắn nghỉ ngơi một ngày rồi ngự kiếm đuổi theo ba người đi trước.

Cũng chẳng cần quá khó khăn khi trên người bọn họ hắn lưu lại đặc trưng thủ đoạn, theo đó mà hắn có thể đuổi theo bọn họ, không một chút sợ lạc.

Bốn người bọn họ hiện giờ chính là lên đường đến một nơi Vu Điền Quốc, một trong 32 Phật Quốc của Tây Vực.

“ Ngươi xem con đường này, có giống quan đạo không ? rỏ ràng là đường hoang người ta đạp ra thôi” Tiêu Sắt đặt mông xuống một tảng đá lười biếng nói : “ trên bản đồ làm sao không có đánh dấu chứ, đây là đường ngươi muốn đi à”

Vô Tâm nghe được tay phải đưa lên trước ngực, thủ thế lể phật hơi hơi cúi đầu, lấp liếm nói : “ Thiên giả trong Niết Bàn đường không hỏi thế sự, khó mà không đi nhầm đường”

“ Bớt văn vẻ đi, kẻ phàm tục không tìm được đường muốn đi, đi loạn xạ nên mới lạc” Tiêu Sắt vừa nói xong, ở trên cây gần ba người nhảy xuống tiếp lời : “ uy,bên đó có một khách sạn, qua đó hỏi đường là được thôi”

“ Nhàm chán, đi thôi” Đế Thiên An cầm lên bên hông một bầu hồ lô làm bằng Hỏa Vũ Mã Não mở nắp ra, hương thơm nồng vươn vấn ra ngoài để cho Lôi Vô Kiệt nuốt một ngụm nước bọt, thốt lên : “ Thơm quá, đây là rượu gì”

“ Rượu độc” Đế Thiên An cười nói, đem bầu rượu uống lấy từng giọt thanh lam chất lỏng từ bên trong chảy vào miệng hắn, nói : “ nếu trong ba người các ngươi ai có thể uống được ba ngụm, ta liền phá lệ thu ngươi làm đồ, truyền lại một thân tuyệt kỹ đoạt mỹ nữ phương tâm”

“ Rượu độc, ngươi lừa ai vậy, đoạt mỹ nữ phương tâm... đó là võ công gì” Lôi Vô Kiệt khó hiểu lên tiếng.

“ Aiii” Tiêu Sắt thở dài nhìn Lôi Vô Kiệt lắc đầu nói : “ ngươi đó, đó không phải là võ công mà là ôm mỹ nử vào lòng, thật là”

Lôi Vô Kiệt gãy gãy đầu, đem tay bắt lấy hồ lô Hỏa Vũ Mã Não lên tiếng : “ Kỳ quái lần trước, sao ta không thấy ngươi đem theo nó, đúng rồi bộ y phục trên người nữa”

Đế Thiên An tiếu ý nói : “ bài học đầu tiên ta dạy cho ngươi, sự thần bí dẫn đến tò mò là một trong những yếu tố hấp dẫn phái nữ, ngươi căn cốt thanh kỳ tư chất tuyệt hảo rất thích hợp theo ta môn phái, đúng rồi hai người các ngươi cũng vậy rất thích hợp vào đó.”

“ Môn phái” Tiêu Sắt, Vô Tâm thốt lên, chặng đường này bọn họ cũng biết người này chính là không theo thường nhân suy nghĩ nắm bắt được, trên người che dấu bí mật thủ đoạn cao thâm mạt trắc không cách nào hiểu rỏ được.

Đế Thiên An gật đầu, nói : “ Mỹ nam phái”

“ Mỹ nam phái” Lôi Vô Kiệt gãy gãy đầu khó hiểu nói : “ Sao ta chưa nghe đến nó bao giờ”

“Aii” Tiêu Sắt thở dài ngán ngẩm khi nghe cái tên kỳ hoa này.

Vô Tâm tiếu ý cười nói : “ Ngươi chưa nghe là đúng rồi, môn phái này hẳn là mới được lập đi”


Đế Thiên An gật đầu nói : “ Đúng vậy, thế gian này rất nhiều hồng nhan bạc mệnh, mà mỹ nam phái nhiệm vụ chính là cứu vớt mấy giai nhân nữ tử khỏi số phận bi thảm, mà ba người các ngươi thân là thành viên phải có giác ngộ”

Tiêu Sắt đem tay che mặt, thở dài nói : “ Mỹ nam phái, nếu ta và Lôi Vô Kiệt củng thôi đi, đến ngay cả hòa thượng ngươi cũng kéo vào, ngươi định cho hắn phá giới, không làm hòa thượng nữa sao?”

Đế Thiên An ném cho hắn một ánh mắt ngu ngốc, nói : “ hòa thượng có gì tốt mà làm, tiểu Vô Tâm ngươi còn trẻ, chưa hiểu được hồng trần vui sướng, nghe theo ta phá giới hoàn tục đi, đợi hưởng thụ xong rồi đi tu lại không phải bình thường sao, Phật Gia có câu ta không vào địa ngục ai vào địa ngục”

Vô Tâm gương mặt tiếu ý, nói : “ Thí chủ hảo ý, Vô Tâm tâm lỉnh, nhưng Vô Tâm một lòng hướng phật, Mỹ Nam Phái là Vô Tâm không có phúc phận, hay là để cho hai vị thí chủ tuấn lãng này đi”

Tiêu Sắt lúc này nhìn Đế Thiên An lắc đầu nói : “ Đừng nhìn, ta cũng vô duyên với Mỹ Nam Phái”

“ Ta... ta...ta là đệ tử của Tuyết Nguyệt Thành”

Đế Thiên An thở dài nói : “ Phàm nhân tục tử, gổ mục không thể điêu, không thể điêu”

Tiêu Sắt, Vô Tâm gương mặt có chút cứng lên trong lòng đối với Đế Thiên An mấy lời ba xạo của hắn chửi thầm không thôi, nghĩ sao lại đi mời hòa thượng vào cái môn phái mới lập, còn xúi hắn phá giới hoàn tục đợi hưởng thụ rồi đi tu lại. Còn nói bọn họ gỗ mục đây, cái môn phái Mỹ Nam Tử mới lập này bọn họ mà tham dự vào không bị giang hồ cười mới lạ.

“ Thật thơm, đúng là rượu ngon... ách” Lôi Vô Kiệt mê say hít lấy hồ lô rượu nuốt lấy một ngụm vào người, gương mặt liền biến sắc trở nên tím đen, ngay lập tức khoanh chân tọa thiền vận khí chống đở.

“ Độc thật mãnh liệt” Vô Tâm, Tiêu Sắt biến sắt nhìn Lôi Vô Kiệt thảm trạng không ngờ bên trong hồ lô lại quả thật là rượu độc, bọn họ còn tưởng Đế Thiên An ba xạo, khi mà nhìn thấy hắn uống ngon lành như vậy.

Đế Thiên An tay đặt lên vai hắn nói : “ Thật là, một bầu rượu ngon xém để ngươi phí rồi đây... được rồi số độc còn lại tự luyện hóa đi, đây là cơ duyên của ngươi, không phải ai cũng may mắn được uống rượu của ta đâu”

Chỉ thấy theo cánh tay Đế Thiên An đặt lên vai Lôi Vô Kiệt giúp hắn hút đi độc khí bên trong chỉ còn lại ba phần giữ lại cho Lôi Vô Kiệt bản thân tự luyện hóa, đem bầu rượu vứt qua cho Vô Tâm, nói : “ Rượu thịt xuyên tràng qua, Phật tổ trong lòng lưu, ba người các ngươi căn cơ thiên tư ngộ tính đều là vạn người có một, bầu rượu độc này tạo hóa cho các ngươi một phần cơ duyên, hơn nữa đây không phải là rượu”

“ Rượu thịt xuyên tràng qua, Phật tổ trong lòng lưu” Vô Tâm nỉ non một hồi suy ngẫm, rồi chắp tai cúi đầu : “Vô Tâm thụ giáo”

Tiêu Sắt nhìn Vô Tâm hành lể xong đem bầu rượu mở ra, uống lấy nhưng khác với Lôi Vô Kiệt, gương mặt vươn vấn khói tím không có đậm như Lôi Vô Kiệt phục dụng, chỉ một thoáng đả bị hắn hội nhập vào bên trong người.

Nhìn bầu hồ lô bay đến trước người, nói : “ Vô Tâm hòa thượng đả bị ngươi mấy lời lừa đi phá giới, có phải tiếp theo chính là lôi kéo hắn vào Mỹ Nam Phái của ngươi không?”

“ Ha ha ha” Đế Thiên An giật mình chấn kinh lên, gương mặt sợ hãi nói : “ yêu nghiệt, ngươi là yêu nghiệt, lại bị ngươi đoán ra rồi”

Tiêu Sắt mặt có chút âm trầm, ánh mắt nhắm lại hít lấy mùi thơm bên trong, nói : “ loại rượu này là gì, ta từng uống rất nhiều nhưng vẫn không biết nó”

Đế Thiên An tiếp lời nói : “ nó thật ra không phải là rượu, là suối mát thanh tuyền, lại qua ta tụ tập không ít độc dược mà ủ nấu, lại cho thêm vài thứ linh tinh, tẩm bổ gân cốt, trải chuốt kỳ kinh bát mạch, tẩm bổ tinh thần”

“ Ngươi sẽ không lừa ta đó chứ, ta không biết võ công đó” Tiêu Sắt con mắt thoáng qua quang mang nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK