Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói ra tứ đại Diêm Quân khi dể một tên tiểu tử có chút mất mặt, song cả bốn người trên cơ thể vẫn còn thụ thương, mà Lý Tinh Vân cũng không phải tiểu tử dễ bắt nạt như bọn họ nghĩ.

Không đánh còn không biết, càng đánh càng giật mình, cho dù có thêm hai vị Diêm Quân gia nhập vẫn không cách nào đem Lý Tinh Vân cầm xuống, ngược lại hắn càng đánh càng chiếm lấy thượng phong.

“ Tiểu tử này sao lại… lợi hại thế được?” Bạch Vô Thường khiếp sợ nói : “ chẳng phải khi giao đấu với chúng ta hắn chỉ…”

“ Hắn căn bản chẳng xem chúng ta ra gì!” Hắc Vô Thường tiếp lời, ngữ khí trong có năm phần khiếp sợ năm phần không cam.

“ Rốt cuộc tiểu tử này còn che đậy bao nhiêu thực lực đây…” Tưởng Nhân Kiệt trầm giọng nói, gương mặt ngưng trọng quan chiến.

“Không ổn, thực lực tiểu tử này tuyệt đối vượt xa cấp Đại Tinh Vị, tối thiếu đã đạt tới Tiểu Thiên Vị. ba người bọn họ quyết chẳng phải đối thủ của hắn” thời gian lại qua đi, nhìn ba huynh đệ mình không làm gì được tiểu tử kia, Tưởng Nhân Kiệt rốt cuộc cũng không ở yên nữa gia nhập vào trận chiến.

Một đấu ba Lý Tinh Vân không rơi hạ phong, nhưng theo Tưởng Nhân Kiệt gia nhập lại khác, nhất là khi y đột ngột tham chiến công kích, sơ xảy không chú ý hắn bị đạp một cước, sau đó chịu lấy hai quyền mà bức lùi về sau.

“ Phốc!” Lý Tinh Vân nhảy lùi đến chỗ sư muội mình, không thể kìm nén được nữa, miệng phun ra một ngụm máu.

“ Sư ca!” Lục Lâm Hiên tràn đầy lo lắng tiến đến gần đở lấy sư huynh.

“ Không sao” Lý Tinh Vân nôn song ngụm máu, vân khí điều tức hồi phục lại, đem tay gạt đi sư muội, bước đến trước nhìn tứ đại Diêm Quân tề tụ lại mỉa mai : “ ban nãy không phải còn khoác lác bảo sẽ chẳng cậy đông hiếp ít đấy à. Thế nào, lời của Diêm Vương Gia cũng chỉ tựa gió thoảng mây bay thôi ư”

Tưởng Nhân Kiệt không chút xấu hổ, đáp : “ chàng trai trẻ, ta thừa nhận. Bất cứ kẻ nào trong số bọn ta đều chẳng phải đối thủ của ngươi. Song Mạnh Bà đã có lệnh, nhất định phải đoạt được Long Tuyền kiếm. Nhiệm vụ quan trọng, xông lên”

Lập tức tứ đại Diêm Quân đồng loạt lao đến công kích.

Lý Tinh Vân ngưng trọng thủ thế, tiếp tục vận khí chống đở bốn người công kích.

Hắn có thể cùng tứ đại Diêm Quân đánh đến hiện giờ không phải là nhờ vào Dương Thúc Tử dạy bảo. Mà là nhờ vào vị sư phụ bí ẩn tại Kiếm Lư truyền dạy võ công cho hắn, nhờ môn võ công này mà hắn trong tám năm đã đạt đến Tiểu Thiên Vị chi cảnh.

“ Lạ thật!” Kiếm Lư bên ngoài, ẩn nấp trong tán cây từ xa quan sát, Cơ Như Tuyết nghi hoặc lên tiếng.

Bên cạnh nàng là một nhóm Huyễn Âm phương thị nữ, bọn họ có mặt ở nơi này cũng là bám theo Lý Tinh Vân đi theo.

“ Thế nào?” bên cạnh Cơ Như Tuyết, thị nữ dò hỏi

Cơ Như Tuyết nói : “ cả chặng đường ta luôn có một dự cảm chẳng lành. Chúng ta đã bị kẻ khác theo dõi mất rồi!”

“ Sao cơ?”

Cơ Như Tuyết nói tiếp : “ hơn nữa đối phương hiện đang ở gần đây!”

Thị nữ bên cạnh không rõ nói : “ nhưng người của Huyền Minh giáo đang ở bên dưới. Đối phương có thể là ai chứ?”

Cơ Như Tuyết nói : “ Ta luôn tự hỏi việc quan trọng như tranh đoạt Long Tuyền kiếm, cớ sao chỉ có mỗi Huyền Minh giáo cùng Huyễn Âm phường chúng ta hành động”

Nghe đến đây, thị nữ bên cạnh nghe đã đoán ra được Cơ Như Tuyết ám chỉ : “ Chẵng lẽ đối phương là…”

“Ân!” Cơ Như Tuyết gật đầu : “ Thông Văn quán!”

“ Chúng ta nên làm thế nào? Tìm ra bọn chúng ư?”

Nghe được Cơ Như Tuyết suy ngẫm rồi nói : “ chẳng cần địch bất động, ta bất động, theo dõi động tĩnh”

Cách đám người Cơ Như Tuyết cũng không xa, che dấu cực kỳ cẩn thận Thông Văn quán thiếu chủ Trương Tử Phàm nhìn bên dưới Tứ đại Diêm Quân xa luân chiến với Lý Tinh Vân bên dưới, hắn cũng khá bất ngờ tu vị của Lý Tinh Vân.

“ Thiếu chủ, có cần chúng ta trừ khử bọn tiểu tiện nhân Huyễn Âm phường kia chăng?” ở bên Trương Tử Phàm, một tên Thông Văn quán sát thủ dò hỏi.

“ Chẳng cần” Trương Tử Phàm lắc đầu nói : “ cứ để bọn chúng làm bọ ngựa bắt ve, chúng ta chỉ cần làm chim sẽ là được. Địch bất động, ta bất động, theo dõi động tĩnh”

“ Dạ” gã sát thủ Thông Văn quán cung kính đáp.

“ Xa luân chiến cùng Tứ Đại Diêm Quân Huyền Minh Giáo cũng chằng rơi thế hạ phong, Lý Tinh Vân ngươi khá thật”

Không như nguyên tác, tứ đại Diêm Quân liên thủ đè đánh Lý Tinh Vân, hiện giờ thương tích trên người bọn họ vẫn còn có mà phát huy được hết sức mạnh, thành ra lại đánh ngang tay với Lý Tinh Vân.

"Hắc Bạch Vô Thường, các ngươi cũng đến giúp đỡ." Tưởng Nhân Kiệt lớn tiếng.

"Chuyện này. . ." Bạch Vô Thường nhìn Hắc Vô Thường, không biết nên làm gì.

“ Lên!” Hắc Vô Thường quay về Bạch Vô Thường đánh một cái ánh mắt.

Bạch Vô Thường hiểu ý cười cợt, sau đó cả hai cũng gia nhập chiến đấu.

Thế nhưng mới vừa đi vào liền bị Lý Tinh Vân cho lưỡng chân cho đạp ra ngoài. Ngã trên mặt đất, hai cái người lẫn nhau nâng từ trên mặt đất lên, che ngực, có vẻ bị trọng thương rất nặng.

"Hai tên rác rưởi."Tưởng Nhân Kiệt giận mắng, hai cái người là tâm tư Tưởng Nhân Kiệt há có thể không biết, rất sợ chết, không nghĩ ra lực.

Tưởng Nhân Kiệt không cẩn thận không có chú ý, Lý Tinh Vân trực tiếp một cước đá tới, cũng còn tốt Tưởng Sùng Đức tiếp được Tưởng Nhân Kiệt, không phải vậy sẽ rơi vào Hắc Bạch Vô Thường kết quả giống nhau.

“ Các ngươi tránh ra!” Tưởng Nhân Kiệt nhìn Lý Tinh Vân cùng ba đệ đệ mình độc đấu, cả người súc lực, tụ khí sau đó một kích đánh lén bất ngờ đến đối phương.

Lý Tinh Vân đang hăng say đánh, một phần kinh nghiệm giang hồ còn thấp, khó mà cản được một đòn đánh lén này.

Nhưng nữa đường Lục Lâm Hiên nhảy ra đở lấy một đòn hiểm này cho Lý Tinh Vân.

“ Phốc!!” chịu một đòn toàn lực của Tưởng Nhân Kiệt, Lục Lâm Hiên miệng phun ra máu đỏ tươi, đem sàn trúc bên dưới nhiễm đỏ.

“ Lần này… sư ca… để muội… thay huynh…” đứt quãng thanh âm truyền ra, tựa như đã mất đi hết thảy khí lực, Lục Lâm Hiên như muốn lâm vào hôn mê, đôi mắt nặng trĩu bắt đầu khép lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK