Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Theo Lý Tinh Vân ngã xuống, trận chiến giữa hai bên cũng đã đến hồi kết.

" Đại ca tiểu tử này đã chết rồi đó chứ" Tưởng Nguyên Tín hỏi.

Tưởng Nhân Kiệt đáp : “ không chết cũng chẳng khác là bao, Thường Hạo Linh”

Hắc Bạch Vô Thường vội quỳ xuống : “ Diêm Quân có gì sai báo”

Tưởng Nhân Kiệt lớn tiếng : “ giải hắn về tổng đà”

“ Rõ” Hắc Bạch Vô Thường cung kính đáp một tiếng

Tưởng Huyền Lễ nhìn thấy Lục Lâm Hiên bên cạnh Lý Tinh Vân đôi môi mấp máy, liền nói : “ đại ca dường như con bé này vẫn còn chưa chết. Nên làm thế nào đây?”

Tưởng Nhân Kiệt đáp :“ Tù binh chỉ cần một là đủ”

“ Chờ đã” Tưởng Nguyên Tín cất lời : “ cứ như vậy mà giết đi thật phí phạm đó chứ”

“ Hê hê hê” Nhìn thấy Tưởng Sùng Đức bộ dáng này, Tưởng Huyền Lễ đối với em trai mình quá quen thuộc, bởi vì hắn cũng là một con quỷ háo sắc, cười dâm : “ lảo tứ bộ dạng của ngươi đã thế rồi, còn hứng hái hoa bẻ cành đấy ư”

“Vì chút việc chết tiệc này mà đả hại đệ đoạn mất cánh tay, không bù đắp xứng đáng thì thế nào mà được chứ... Hê hê hê” Tưởng Nguyên Tín nhìn Lục Lâm Hiên cười dâm

Tưởng Huyền Lễ đáp : “ cũng đúng, sớm muộn gì nha đầu này cũng chết, chi bằng trước lúc chết đi để cho huynh đệ bọn ta hưởng thụ một phen”

“ Phải đấy, xem như nha đầu này, chẳng phí một chuyến đến nhân gian” Tưởng Nguyên Tín tiếp lời

“ Hai kẻ các ngươi, từng này rồi còn chẳng bỏ được sở thích ấy” Tưởng Sùng Đức im lặng một bên chen vào, ngữ khí trong có mấy phần chê trách.

Tưởng Nhân Kiệt ngẫm nghĩ một hồi, nói : “ thế này vậy, chúng ta mang Lý Tinh Vân đi trước, còn con bé này thưởng cho các ngươi đấy, ta đi”

“ Đa tạ đại ca” Tưởng Huyền Lễ, Tưởng Nguyên Tín vui mừng nói, cả hai xoay người tiến về hôn mê Lục Lâm Hiên, thần sắc tràn đầy dâm tà.

Nhưng cả nhóm người Huyền Minh giáo đều không hề hay biết rằng, bọ ngựa bắt ve chim sẻ đứng sau. Đêm nay không chỉ có tứ đại Diêm Quân một đường bám theo sư huynh muội Lý Tinh Vân mà đến Kiếm Lư.

“ He he he! Tiểu oa oa chẳng hiểu việc đời” Tưởng Huyền Lễ cười dâm, ánh mắt nhìn về hôn mê Lục Lâm Hiên có phần tiếc nuối : “ kể cũng lở mất đi ít nhiều lạc thú”

Tưởng Nguyên Tín cười dâm nói : “ tam ca, chuyện tốt xin nhường bậc làm huynh”

“ Ha ha! Vậy tam ca đa tạ tứ đệ, đợi tam ca một lát” Tưởng Huyền Lễ cười dâm nói.

“Huynh quản lắm thế mà chi” Tưởng Nguyên Tín cười đáp, huynh đệ bọn hắn cùng một chổ hưởng thụ nữ nhân cũng không phải lần đầu, chổ huynh đệ cần gì phải che che lấp lấp cơ chứ.

Tưởng Nguyên Tín cúi người sát đến Lục Lâm Hiên, thần sắc dâm tà, gương mặt áp sát gần Lục Lâm Hiên, trong gang tấc có thể hôn xuống đôi môi kia.

“ Xuy!!” xé gió thanh âm từ xa truyền đến, từ ngoài mà vào từ xa mà đến, một thanh Phi Hoa châm lao nhanh đến vị trí của Tưởng Huyền Lễ cùng Tưởng Nguyên Tín.

Đột ngột xuất hiện ám khí cùng sát khí hiện lên để cho tứ vị Diêm Quân cảm ứng được, đồng loạt quay nhìn.

“ Lão tam, lão tứ!” Tưởng Nhân Kiệt ngoài cổng xoay người kinh hô nhắc nhở

Nhưng đã muộn, Phi Hoa châm đã tiếp cận Tưởng Huyền Lễ, hắn tinh lực toàn bộ chú ý đả đặt vào Lục Lâm Hiên mỹ nữ phía trước, khi phát hiện ra được ám khí công kích thì đã muộn.

“ Phốc!!”

Bén nhọn thanh âm vang lên, Phi Hoa châm lạnh lùng cắm xuyên qua đầu Tưởng Huyền Lễ, còn chưa kịp hưởng thụ mỹ nhân hắn đã bước vào Quỷ Môn quan.

“ Tam ca!!” Tưởng Nguyên Tín ở bên nhìn thảm cảnh huynh đệ mà kinh hô.

“ Lão tam!” lại thêm một vị huynh đệ bỏ mạng, lại ở trước mắt mình, Tưởng Nhân Kiệt vừa bi thương lại phẫn nộ.

Nhất thời chưa tin tưởng Tưởng Sùng Đức kinh ngạc : “ Sao…sao có thể?” Nha

“ Khốn kiếp! kẻ nào dám!!” Tưởng Nguyên Tín lớn tiếng chất nói, đem mắt giận dữ quan sát chung quanh.

Lời của Tưởng Nguyên Tín vừa dứt, lấy Trương Tử Phàm dẫn đầu Thông Văn quán nhóm người từ xa nhảy đến Lý Tinh Vân phía trước.

“ Là các ngươi!” Tưởng Nhân Kiệt nhận ra tên thiếu niên tóc bạc kia.

Trương Tử Phàm đem quạt xếp xòe ra, lập tức thuộc hạ dưới trướng lao đến công kích.

“ Phanh! Phanh! Phanh!”

Tưởng Nhân Kiệt nhìn thấy từng tên Thông Văn quán sát thủ lao đến, lập tức nâng quyền cước công kích, đem từng cái thân ảnh đá văng đi. Hiện tại hắn trong người ba huynh đệ mình công lực vẫn còn, đối phó với mấy tên lâu la dư sức.

Từng quyền từng cước đánh ra mang theo lực mạnh vô cùng, chấn vở lục phủ ngủ tạng, có tên trực tiếp chết ngay có tên trọng thương bất tỉnh. Thậm chí một tên sát thủ xấu số bị Tưởng Nhân Kiệt bắt được, hai tay tụ khí dùng lực xé đôi cơ thể. Hay hữu quyền đấm xuyên cơ thể tên sát thủ Thông Văn quán cuối cùng.

“ Chỉ cử vài tên phế vật tới đây mà Thông Văn quán cũng mong được Long Tuyền bảo tang ư?” Tưởng Nhân Kiệt dựa vào y phục liền đoán ra được gốc gát đám người, cất lời khinh thường nói.

Trương Tử Phàm đáp : “ chẳng qua chỉ vài tên lâu la thôi, lại dùng tới thủ đoạn tàn nhẫn thế. Các ngươi cũng được lắm, có giỏi thì ngươi tiếp ta vài chiêu”

Nói xong Trương Tử Phàm xông đến, hữu quyền vung ra.

“ Ba!!”

Tưởng Nhân Kiệt không chút kém, vận khí trong người hữu quyền đón đỡ.

“Chưa bàn ngươi không phải là đối thủ của ta, huống hồ, nay ngươi đã rã rời gân cốt, sức cùng lực kiệt. Giết ngươi dễ như trở bàn tay” Trương Tử Phàm coi thường nói, gia tăng công lực đè ép lên Tưởng Nhân Kiệt.

“ Ranh con khẩu khí to thật, lão tử đã sỡ hữu nội lực của Tứ Đại Diêm Quân. Dẫu có sức cùng lực kiệt thì cũng đã quá đủ để giết ngươi rồi” Tưởng Nhân Kiệt không chút yếu thế đáp trả, vận khí trong người toàn lực đáp lại.

Trương Tử Phàm bị đẩy lùi trượt về sau một đoạn.

Thông Văn quán hiện thân, thì Huyễn Âm phường cũng đăng tràn từ cổng Kiếm Lư tận dụng nhóm người Tưởng Nhân Kiệt bị Trương Tử Phàm gây chú ý, Cơ Như Tuyết âm thầm không một tiếng động cùng thuộc hạ đem kiếm chế trụ đi Tưởng Huyền Lễ, Tưởng Nguyên Tín cùng Hắc Bạch Vô Thường.

Đồng thời hai thuộc hạ dưới trướng Cơ Như Tuyết tận dụng thời cơ đem Lý Tinh Vân giữ lấy.

“ Ha ha ha” Cơ Như Tuyết thấy tình thế đã thuận lợi cười lớn một tràng.

“ Diêm... Diêm Quân” Bạch Vô Thường kinh sợ hô lên.

Cơ Như Tuyết lên cười nói : “ Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ đứng sau, tên Thông Văn quán kia ngươi chẳng ngờ đó chứ, cho ngươi hay Lý Tinh Vân đã về tay Huyễn Âm phường rồi. Ngươi dám động thủ ta giết chúng ngay”

Cơ Như Tuyết đem kiếm kề lên cổ Thường Tuyên Linh.

Trương Tử Phàm tung người nhảy đến, liền bị Tưởng Nhân Kiệt một tay cản lại : “không được qua đây”

Cơ Như Tuyết lợi dụng Tưởng Nhân Kiệt lo cho tính mạng của đệ đệ mình sợ ném chuột vở bình mà kiềm kẹp Trương Tử Phàm, thuận lợi mang Lý Tinh Vân rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK