Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước khi lên Thận Lâu hắn còn được Sở Nam Công tặng cho một quyển thư trục, từ Trương Lương tam sư công của mình biết được nó chính là quyển Thiên Thư mà năm xưa Khương Thái Công lẫn Hoàng Đế có được à.

Đế Thiên An cười nói : “ Sở Nam Công trong tay "Hoàng Thạch Thiên Thư", cùng Hoàng Đế Hiên Viên, Khương Thái Công năm đó cầm Thiên Thư, chưa chắc là cùng một bộ, quyển trục mà tiểu tử ngươi cầm không phải là Thiên Thư”

Lúc này Nguyệt Nhi bên cạnh, cất lời : “Thiên Thư không phải phàm nhân chỗ lấy, Sở Nam Công kỳ thư gọi là Thái Công Chi Thư”

“Thái Công Chi Thư” Thiên Minh lẩm bẩm rồi thốt lên : “ chính là cái lão Khương Thái Công gì gì đó”

Đế Thiên An gật đầu, nói tiếp : “ Xem ra có người cố ý đem nó đặt ở nơi này”

“ Là ai à?” Thiên Minh hiếu kỳ hỏi.

Đế Thiên An liền đáp : “ Người cuối cùng cầm được Thiên Thư chính là Khương Thái Công, y giúp Vũ Vương phạt Trụ, lại là người có liên quan mật thiết với Thương Long Thất Túc, ngoài y ra còn là ai nữa chứ”

“ Nghe thật có lý à” Thiên Minh gật gù nói : “ như vậy đây mới là Thiên Thư, vậy quyển sách của ta không phải là đồ giả rồi”

Đế Thiên An lại nói tiếp : “Thái Công Thư tuy không bằng Thiên Thư nhưng nó giá trị không nhỏ, là tâm đắc của Khương Tử Nha, người tinh thông Binh, Đạo, Tung Hoành,Nông, Âm Dương, Cơ Quan. Đây là hắn tại Kỳ Sơn lĩnh hội Hoàng Thạch Thiên Thư, sau đó tổng kết mà ra, giá trị không hề nhỏ”

Khương Thái Công lĩnh hội đắc đạo Hoàng Thạch Thiên Thư, rồi giúp Vũ Vương phạt Trụ thành công. Sau này công thành danh toại, hắn đem những gì mình hiểu được ghi lại một bộ sách rồi theo năm tháng truyền lưu.

Thế nhân liền lấy Thái Công Thư khác danh hiệu.Thậm chí Binh Gia bên trong có nghe nhầm đồn bậy, Hoàng Thạch Thiên Thư chính là Khương Thái Công chi thư. Lại theo năm tháng truyền lưu, càng ngày càng ít người được biết. Thế nhân lại lầm tưởng về Hoàng Thạch Thiên Thư là Thái Công Chi Thư.

Đế Thiên An tiếp tục đi đến gần bệ đá,tay xuyên qua bệ trụ lập tức phát hiện một luồng dao động năng lượng, giống như một lớp kết giới phong ấn, khóe môi nhích lên độ cong, nhãn lực vận chuyển lồng năng lượng lập tức bị xé toạt ra một cách chậm rãi.

Trước thời không thuật của hắn, lồng năng lượng này không quá khó khăn, chuyện còn lại thì dễ dàng hơn nhiều, tay thò ra bắt lấy Hoàng Thạch Thiên Thư rồi đem nó ra ngoài, nhìn thẻ trục trên tay tản ra quang mang vàng kim, văn tự cổ xưa trên đó chìm nổi.

“ Tạch tạch tạch” một tràng tiếng cơ quan vang lên chỉ thấyđài cao ngủ giác bị hạ xuống, ngay khi Hoàng Thạch Thiên Thư bị lấy đi cơ quan bên trong lập tức khởi động.

Bệ đá ngủ giác lũn xuống tầm ba tấc, mà lớp năng lượng bên ngoài đả không còn, Thiên Minh và Cao Nguyệt đả xuất hiện ở bên cạnh Đế Thiên An đứng vào bệ đá bên dưới, sau đó bất ngờ đẩy mạnh lên đem ba người đẩy vào thương khung bên trên.

“ Móa” Đế Thiên An mắng lên một tiếng, phương thức thoát đi thế này làm hắn nhớ lại đội R trong Pokemon, mỗi khi muốn săn con Pokemon nào thất bại mà về đều bị ném vào không trung đây.

Trên không trung Đế Thiên An tay vươn ra bắt lấy hai người, ổn định lại thân hình sau đó mang theo hai người bay lượn mà đi.

Hắn ánh mắt nhìn về tòa cung điện sụp đổ, một mảnh khói bụi không ngừng bốc lên một hồi liền nhanh chóng rời đi, hướng về phương hướng Ảo Âm Bảo Hạp. Ngoại trừ tòa cung điện này ra cơ hồ không còn bất cứ cảnh sắc nào khác nữa.

Ngaykhi ba người cuối cùng cũng đến được Ảo Âm Bảo Hạp. Vừa mới đặt chân lên còn chưa kịp nghỉ ngơi thì dị biến lần nữa phát sinh, du dương âm nhạc lần nữa vang lên, bụi cát dâng lên xoay quanh tòa tháp năm tầng to lớn.

Những cánh cửa Ảo Âm Bảo Hạp đóng lại. Bên ngoài tòa tháp cao lớn bắt đầu chậm rãi chìm dần xuống mặt cát bên dưới. Các khung cửa sổ lập tức đóng lại, bảo cát nổi lên đem phủ bọc lấy Ảo Âm Bảo Hạp, theo thời gian tòa tháp dần dần chìm xuống bảo cát cũng ngày càng thu hẹp lại, cho đến khi cả tòa tháp biến mất thì bảo cát cũng tan biến đi.

Thận Lâu, Tinh Thần điện

Đông Hoàng Thái Nhất ánh mắt nhìn về phía trước mình không xa Ảo Âm Bảo Hạp phát ra du dương âm nhạc, sau đó phát ra quang mang màu vàng mãnh liệt tản ra cường đại năng lượng, rồi ánh sáng quang mang đại thịnh khiến cho người nhìn vào nhịn không được phải khép mắt lại.

Cho đến khi quang mang tắt đi, Ảo Âm Bảo Hạp lần nữa chậm rãi hạ xuống bên dưới nắp hộp, năm tòa tháp lâu lại dấu mình trong hộp đồng cơ quan. Mà bên cạnh Ảo Âm Bảo Hạp là ba thân ảnh có mặt bên cạnh, là nhóm người Đế Thiên An từ bên trong không gian kỳ dị của Ảo Âm Bảo Hạp thoát ra.

Đế Thiên An đứng dậy mày nhíu lại ngưng trọng, khi mà hắn nhìn thấy trước mặt mình hiện tại chính là một đám người đang đứng ở đài cao bên trên, mà những người này đều là hắn biết cả, dù sao trên đài cao một trong đám người chính là một phân thân của hắn.

Lấy trung tâm một bộ màu đen viền vàng rộng thùng thình bào phục, lộ ra từng tia từng tia khí tức thần bí, đem hắn cái kia thân hình cao lớn ước chừng hơn hai mét hoàn toàn che khuất, liền ngay cả trên tay cũng bị hoàn toàn che lấp.

Đen kịt mà rộng lượng đồ trang sức, có vẻ hơi khoa trương, tựa hồ lộ ra mỗ loại cái gì ý nghĩa tượng trưng.Liền ngay cả trên mặt của hắn cũng mang theo mặt nạ màu đen, chỉ lộ ra một đôi thâm thúy con ngươi, làm cho không người nào có thể nhìn thấu .

Thần bí,uy nghiêm,cường đại đây là Đông Hoàng Thái Nhất cho người khác cảm nhận, lấy y làm chính hai bên phân chia lưỡng đại hộ pháp Nguyệt Thần, Tinh Hồn tứ đại trưởng lão Đại - Thiếu Tư Mệnh, Tương Quân, Vân Trung Quân.

“ Âm Dương Gia phương thức đón tiếp thật đặc biệc, có điều nếu như bớt đi ba tên kia đổi lại là mỷ nữ thì ta rất hoan nghênh” Đế Thiên Anchậm rãi lên tiếng, nhìn Thiên Minh và Thiên Lung đã hôn mê ngủ say, chakra trong người khẽ động, thoát ly khỏi cơ thể rồi theo hắn điều khiển khống chế thành một vương tọa rộng lớn, làm chổ cho ba người an vị trên đó.

“ Là y Bách Việt chi chủ, Đế Long Hoàng” Đám trưởng lão kinh hô, nhìn về mái tóc xanh rực, đôi đồng tử yêu dị như sao trời phát sáng kia, bọn họ ở đây dù chưa tận mắt gặp qua nhưng ngoại hình của y đả đồn thổi lan rộng khắp trung nguyên đại địa.

Xem qua anime Tần Thời Minh Nguyệt đối với thần bí mà cường đại Đông Hoàng Thái Nhất hắn là muốn biết y rốt cuộc là ai? Nhiều năm nay mặc dù Thuấn Quân là hắn phân thân nhưng lại không cách nào có thể nhìn thấu được Đông Hoàng Thái Nhất dung mạo chân thật, bây giờ có cơ hội trực diện song Đế Thiên An cũng không vội sử dụng nhãn lực của mình quan kiến chân thực dung mạo của y, dù sao thời gian còn nhiều.

“ Cổ nhân viết : Thiên kim chi tử tọa bất thùy đường, bách kim chi tử bất kỵ hành ( người có thân phận cao quý phải thận trọng tính mạng của chính mình), đại vương ngự giá Thận Lâu, khiến cho Đông Hoàng lòng còn kinh sợ” Đông Hoàng Thái Nhất khách sáo

“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn lên, từ không gian mình lấy ra một vò rượu : “trước giờ trẫm uống rượu đều đã quen có mỹ nhân bồi lấy, không biết Tố Ảnh có nguyện ý bồi rượu cho tỷ phu được không?”

Nguyệt Thần trên đài cao nghe được ánh mắt khẻ liếc qua Đông Hoàng thấy y không nói gì, cất lời : “ Bệ hạ quá lời, là Nguyệt Thần vinh hạnh”

Nói xong thân ảnh nàng đả xuất hiện bên cạnh Đế Thiên An, ánh mắt thoáng qua dao động trong gang tấc nhìn nam tử tuấn lãng, yêu dị song đồng vội đem tay bắt lấy vò rượu ngọc, đem nó rót ra khỏi chung rượu, thân phận của nàng cao quý là Âm Dương Gia hộ pháp nhưng người nam nhân này thân phận nào thấp kém, là quân chủ một nước như thần tiên nhân vật, lời đồn y đã vượt qua Thiên Nhân cực hạn, cho dù là Đông Hoàng các hạ cũng không nắm chắt cũng y là đối thủ.

Đế Thiên An tiếp tục nói : “ Dưới gầm trời này, có nơi nào mà trẫm không dám đến, thiên địa này có người nào có thể vây khốn được trẫm. Trẫm không muốn chết, cõi đời này ai có thể giết được trẫm chứ. Cho dù là Âm Dương Gia, trăm vạn hùng binh nước Tần đi nữa, chỉ là gà đất chó sành mà thôi”

Đông Hoàng Thái Nhất lặng im bất động, đám người phía sau cũng không dám mở lời, một hồi Đông Hoàng liền cất lời : “ Bệ hạ có thể đến Thận Lâu là Âm Dương Gia vinh hạnh, Đông Hoàng không kịp nghênh tiếp mong bệ hạ lượng thứ cho”

Đế Thiên An nhìn Đông Hoàng trong đầu thầm mắng, Diễm Phi phản bội Tử Nữ cùng Hoàng Anh thoát ly, nhiều năm như vây Đông Hoàng vẫn không một chút động tĩnh, thậm chí xem như chưa có chuyện gì. Để cho hắn bội phục lòng dạ tên này tính toán, Đông Hoàng không tìm đến Bách Việt chính là muốn lưu lại cho Âm Dương Gia một đường sinh cơ, sâu hơn nữa thì tính toán lấy Đế Thiên An.

Bên cạnh Nguyệt Thần con mắt thoáng qua quang mang, nhìn bên cạnh nam tử bắt mắt từ người y tỏa ra bá đạo uy nghiêm khí tức, một luồng uy áp vô hình đè nén lên tinh thần, bàn tay khẽ động đem vò rượu cẩn thận mở ra, ngay lập tức một mùi thơm nồng nàn lan tỏa khắp cả không gian nơi này.

Đế Thiên An đem tay tiếp nhận chung rượu trên tay Tố Ảnh, cười nói : “ Vẫn nghe Phi Yên nói nàng còn có Nguyệt Thần hoa nhượng nguyệt thẹn, hôm nay gặp gỡ đúng là khiến trẫm mãn nhãn nha, tỷ phu cũng không có gì, đây là vò rượu do ta tự nhưỡng, không chỉ tăng trưởng công lực còn đối với linh hồn tẩm bổ, Tố Ảnh sẽ không chê chứ”

Nguyệt Thần nhìn một vò rượu ngọc khác xuất hiện, ánh mắt thoáng qua lay động, lên tiếng đáp lời : “Tố Ảnh nào dám, cảm tạ bệ hạ tặng rượu”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK