Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thiên Trạch khi mời Bộ Bạch Tố Trinh, Tuyết Duyên và Tiểu Thanh đến đã đánh chủ ý lên ba người. Cho nên cả ba dưới hắn tiến công cũng khó mà thoát ra được, theo trong sáng ngoài tối bố trí, cả ba cũng dần bị hắn công hãm.

Tuyết Duyên đơn thuần ngây thơ nhất là đối tượng dễ giải quyết nhất. Khó nhất chính là Bộ Bạch Tố Trinh, về phần Tiểu Thanh chỉ cần đem tiểu thư của nàng giải quyết thì nàng cũng không chạy được.

Mà thực tế khi Thiên Trạch dùng hai tuần tiếp theo tấn công lấy, Bộ Bạch Tố Trinh cũng trở thành nữ nhân của hắn. Hai cái còn lại cũng nối gót theo sau và bị hắn kéo lên thuyền giặc.

Và khi đem ba nữ xinh đẹp lại có thực lực này kéo vào hậu cung xong, Thiên Trạch dành ra hai tháng phóng thích dục hỏa trong người. Đem hậu cung nho nhỏ sủng hạnh, đến khi thỏa mãn dục vọng thì lại tiếp tục mượn tài nguyên các nước lân cận.

Liên tiếp bốn tháng tiếp theo, Thiên Trạch dùng hai thân phận Đạo Thánh và Thiên Trạch tung hoành Bắc Ly; Ngô và Bách Việt, đem các thế lực giàu có mượn đi tài nguyên và giải cứu những dân Việt chịu khổ ở bốn nước đem về Gia Lãm.

Theo hai cái thân phận đắc thủ hắn thịnh danh càng lớn, mà kẻ nhắm đến hắn lại càng nhiều hơn. Chỉ là Thiên Trạch không mấy để ý đến, chỉ cần bất kể là ai hoặc thế lực nào nhắm đến hắn đều tru diệt hoặc chế phục.

Quá trình cướp bóc cùng tìm kiếm thủ hạ vẫn một mực tiếp diễn, cho đến khi hắn lại qua đất Sở nghe được một cái thú vị tin tức.

Đó là gần đây tại vùng Nam Sở, giang hồ môn phái không ít người chết, mà bọn chết tại công phu của mình trên.

Sự tình huyên náo càng lớn khi Huyền Tịch cùa chùa nam Thiếu Lâm chết ở Đại Lý bởi công phu Vi Đà Chưởng, và Mã Đại Nguyên ngủ đại hộ pháp của Cái Bang phái Ô Y chết bởi công phu Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ.

Hung thủ không hiện rõ nhưng giới giang hồ ai cũng nghĩ đến Cô Tô thành Mộ Dung thế gia làm ra, bởi Mộ Dung thị hay dùng thủ đoạn gậy ông đập lưng ông, dùng chính chiêu của người trả lại cho người.

Không ít môn phái có môn hạ chết bởi chính công phu của mình, bọn họ đã cử người đến Cô Tô thành làm rõ sự vụ.

Thiên Trạch sở dĩ hứng thú tìm đến đó là vì ký ức cũ của hắn trong, Thiên Long Bát Bộ kịch tình cũng là sự kiện này mở ra. Cho nên hắn liền vội vả lên đường để tham dự vào kịch tình, thuận thế thăm hỏi vài cái dê béo ở nơi này.

“ Có người! tốt hỏi thử”

Thiên Trạch dùng một canh giờ một đường phi hành vượt hai ngàn dặm, rốt cuộc dừng lại trước một tòa thành, trên cao quan sát lại lần nữa hạ xuống ngoài thành.

“ Vô Tích!”

Thiên Trạch đáp xuống cổng thành nhìn Sở quốc văn tự liền nói.

Vô Tích thành từ thời Xuân Thu đã là một thành lớn nổi tiếng, nó từng là tòa thành phồn hoa của Xích Quỷ, chỉ là mấy trăm năm trước đã rơi vào tay Sở quốc.

“ Ồ nhìn kìa”

“ Kẻ này....”

“ Y phục của y mặc cũng lên đến vạn lượng đấy”

“ Đừng nhiều chuyện, vị này không phải chúng ta có thể trêu chọc được đâu”

“ Xem ra là một nhân vật lớn”

Ngoài hình bất phàm cao lớn hơn người, y phục nhìn qua không phải là bình dân có thể mặc lấy, khiến cho đám người dân qua lại chú ý, ai nấy nhìn nhiều Thiên Trạch một lát rồi dời đi.

Dù sau gần đây không thiếu người có địa vị vào trong thành này, không phú cùng quý, Thiên Trạch cũng không phải là người đầu tiên gì. Có chăng hắn so với nhiều kẻ trẻ tuổi tuấn lãng cùng phong độ cùng sa hoa hơn mà thôi.

Mà cái loại người này bá tính bình thường không thể chạm đến, nếu như xui xẻo bị y mất hứng thì bọn họ toang rồi, kẻ có quyền có thế có địa vị bọn bá tánh bình thường làm sao mà dây vào được.

Chỉ có cái đám giang hồ trong thành là đưa mắt nhìn theo, rỉ tai nhau trò chuyện, và theo dõi lấy Thiên Trạch hướng đi.

Thiên Trạch vào thành, thấy người đi lại tấp nập, thật là một nơi phồn hoa đô hội, thuận chân mà đi ngắm cảnh, Thiên Trạch di chuyển chừng nửa tiếng lại dừng lại.

Hắn bị một đạo tiếng khóc cho chú ý, cách hắn mười mét vị trí là một con hẻm trong, một cái thiếu nữ quỳ bệch dưới đất mà thương tâm khóc.

“ Ngươi là bị khi dễ ư?” Thiên Trạch cướp đến hỏi.

Đột nhiên bị thanh âm vang lên, đang ấm ức khóc nữ tử giật mình, nàng ngẩng đầu lên nhìn thì có chút thất thần. Bởi vì người nam tử phía trước cao lớn, mặc lấy y phục hoa lệ để nàng biết y là một cái phú quý hoặc có thân phận người.

Thiên Trạch lại hỏi : “ Bị đánh?”

Thanh âm này khiến cho nữ tử đi ra trong thất thần, vội vàng lau sạch sẽ khóe mắt nước mắt, để cho chính mình cưỡng ép bình tĩnh trở lại. Tựa hồ nàng cũng không muốn tại trước mặt người hiển lộ mình không tốt mặt.

Nàng thận trọng cũng có chút tự ti, cúi đầu nói : “ không phải, tiểu nữ là đến tìm người thân , nhưng là bọn họ, bọn hắn đem tiểu nữ đánh ra, còn cướp đi ta nhận thân tín vật....”

Vừa nghĩ tới chính mình gặp bi thảm tao ngộ, trong lòng không khỏi có một tia không cam tâm.

Thiên Trạch nói : “ Người ta không cần ngươi, vậy ngươi có bằng lòng đi theo ta hay không? Ta dạy ngươi võ công, không cần phải để ý đám người nhà kia. Có năng lực rồi sau này quay về đánh bọn họ một trận”

Cái nữ tử này vẻ ngoài rất xinh đẹp chỉ là cố tình ẩn giấu xuống, quan trọng là khí vận so với người thường còn mạnh. Thiên Trạch tình cờ phát hiện được, lén dùng thần lực thì phát hiện ra cái nữ tử này càng không bình thường, cho nên hắn mới định thu xuống.

“ Ah!” nữ tử hơi bất ngờ lên khi nghe được chuyện này.

Thiên Trạch nói : “ ngươi cứ suy nghĩ thật kỹ, nếu như không đồng ý vậy thì thôi”

“ Chờ đã! Ta đồng ý!” nữ tử vội hô lên, nàng chỉ là một cái nữ tử yếu nhược vốn ôm chủ đích đến nhận thân, hiện giờ người nhà kia không chịu nhận nàng, bản thân không có chổ đi cho nên mới khóc tỉ tê như vậy, bây giờ cái đàn ông nhìn thần bí mà phú quý kia chịu thu lưu nàng, ít ra nàng sẽ không lo không có chổ.

Nàng càng rõ ràng cái thế đạo này nữ tử địa vị thấp, không chốn nương thân như nàng không có chổ thu lưu. Chỉ sợ về sau không làm ăn mày ra đường hoặc là bị người bán vào thanh lâu kỹ viện.... tràng cảnh đó nàng không muốn.

“ Chỉ là! Ngọc Yến.... Ngọc Yến có thể đi theo người học võ công ư?” nữ tử do dự hỏi.

Thiên Trạch gật đầu : “ có thể, chỉ cần nàng có chịu học hay không thôi.”

Giang Ngọc Yến mừng rở : “ sư tôn ở trên, đồ nhi xin khấu bái”

Thiên Trạch phất tay ngăn lại : “ ta không thu đồ, nhìn nàng xinh đẹp cùng tư chất mỹ mạo mà truyền chút võ công. Dù sao nữ tử sinh tồn đã khó, mà càng xinh đẹp lại không có chút võ công gì như nàng thì là tai họa. Đợi học được chút bản lĩnh rồi thì muốn đi hay ở tùy nàng”

“ Vâng! Ngọc Yến nghe theo Thiên Trạch đại ca” Giang Ngọc Yến hơi bất ngờ khi nghe được, trong lòng cũng có chút e thẹn khi nghe y khen mình làm xinh đẹp, đồng thời nàng cũng rõ kẻ này là một cái thương hoa tiếc ngọc.

Thiên Trạch xoay người đi : “ đi thôi! chúng ta kiếm quán ăn trước.”

“ Vâng!” Giang Ngọc Yến nhu thuận đáp, sau đó thành thật đi theo sau.

Thiên Trạch thầm nói : “ không nghĩ đến tình cờ đến nơi này lại nhặt được cái Giang Biệt Hạc nữ nhi”

Giang Biệt Hạc nhân vật này, Thiên Trạch tự nhiên rất rõ ràng, Tuyệt Đại Song Kiêu bên trong nhân vật, nguyên danh Giang Cầm, từng là thiên hạ đệ nhất mỹ nam Ngọc Lang Giang Phong thư đồng.

Giang Cầm thời niên thiếu bán đợi mình thân như huynh đệ chủ nhân Giang Phong, làm Giang Phong cùng thê tử Hoa Nguyệt Nô lọt vào Thập Nhị Tinh Tướng truy sát, cứ thế hai người bị Di Hoa Cung chủ tìm tới giết chết.

Cũng liền đưa đến Giang Tiểu Ngư cùng Hoa Vô Khuyết cái này một đôi huynh đệ sinh đôi ly tán vận mệnh.

Giang Cầm sau đó đổi tên là Giang Biệt Hạc, di cư Giang Nam, mười mấy năm qua, trên giang hồ thu mua lòng người, ngụy trang thành chủ trì chính nghĩa, thích hay làm việc thiện đại hiệp sĩ.

Mà tại phim kịch truyền hình cải biên trong, hắn trừ Giang Ngọc Lang ra còn thêm hai cái nữ nhi. Giang Ngọc Phượng lấy nhảy múa tuyệt kỹ, để kịch truyền hình bên trong Hoàng đế, cái này duyệt tận thiên hạ giai lệ nam nhân đều trầm mê không thôi; Giang Ngọc Yến vào cung về sau, càng là trực tiếp độc sủng lục cung, cuối cùng thậm chí hút khô Yêu Nguyệt Liên Tinh cùng Yến Nam Thiên, làm thịt Hoàng đế, thành tựu Vô Song Nữ Đế vị trí.

Thế giới này cũng không khác gì, chỉ là Giang Biệc Hạc chuyển xuống thành Vô Tích sinh sống. Mười mấy năm qua, Giang phủ bên trong, chưa từng lưu truyền ra chút nào bê bối, Vô Tích thành đại hiệp, nhân nghĩa vô song, đều là trên giang hồ đối Giang Biệt Hạc xưng hô.

Chỉ là hắn dưới gối nhi tử lại nhiều ra, dù sao thời đại này tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường. Giang Cầm trong nhà cũng có vài cái thê thiếp, thành ra hắn con cái cũng nhiều ra.

Mà Giang Ngọc Yến là năm xưa Giang Cầm trước khi bán đứng Giang Phong, trước khi chạy xuống thành Vô Tích mà sinh ra. Chỉ là khi nàng cầm theo tín vật đến nhận thân thì lại bị người họ Giang không nhận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK