Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm tối buông xuống, Huyền Quan Nhai.

Quan tài treo lúc này đã không còn tăm tối, trên mỗi cổ quan tài đều có một ngọn nến thắp sáng.

Chữ Vương phía trên, Khổ Thiền đại sư khởi động cơ quan Huyền Quan Nhai xong phóng người mà xuống, đi đến trước Công Thủ hai phái, chắp tay lễ Phật từ tốn mà cất lời : “A Di Đà Phật, trước đó Công Thủ hai phái đã có giao ước, nay Công Mộ phái giết chết Phó Hải, diệt trừ nghịch đảng Tà Linh giáo, có thể công tiếp lên Huyền Quan Nhai”

Theo ước định chính là diệt trừ Mộc Tuyết Nhu, nhưng giờ Mộc Tuyết Nhu lại tẩy trắng, mà Phó Hải làm phó giáo chủ chết dưới tay Đế Thiên An. Thành ra Khổ Thiền ở giữa nhận định Công Mộ chiến thắng, có thể công tiếp Huyền Quan Nhai.

Khổ Thiện lại từ tốn nói :“Theo Mộ phái tổ chế, Huyền Quan Nhai do tăng nhân Thiên Thiện tự ta canh giữ, bần tăng nguyện dẫn mang ba mươi sáu Kim Tăng trong chùa làm Thủ Mộ Nhân, bày xuống trận cổ Huyền Quan ở đây, chiến đấu hết mình với toàn thể Công Mộ Nhân, ý các vị thế nào?”

Lạc Thiên Thành nói : “ Nếu đại sư đã bày trận cổ Huyền Quan, mà năm đứa Thời Thu
đã có tư cách phá trận,Công Mộpháichúng ta sẽ dốchết sức phối hợp”

“Bản vương không có dị nghị, tất cả đều nhờ Khổ Thiền đại sư cùng các vị Kim Tăng thủ trận.” Mộ Dung Hiển cũng không có phản đối, qua một lần kinh biến này hắn cũng ngộ ra được rất nhiều thứ.

“ Nếu các vị đã không có dị nghị, vậy thì mời lên trên Huyền Quan Nhai” Khổ thiền đại sư chậm rãi nói, thi lễ một cái rồi khinh thân nhảy trở về Huyền Quan trên đỉnh núi.

“ Thật là bày vẻ mà, trực tiếp đưa cho ta có phải nhanh gọn hay không? Được rồi ta mà ra tay sớm thì không có gì hay? Thời Thu, Mãn Phong, Mộ Quỷ Tửba người các ngươi trước làm nền cho ta tỏa sáng một cái” Đế Thiên An tay cầm một chung rượu uống một ngụm, cất lời.

Lạc Thời Thu, Lạc Thiên Văn cùng Lâu Mãn Phong lúng túng, nhìn nhau một cái rồi đứng ra trước, sau đó lấy ra Long Trượng, tung người lên vách núi, thông qua ba cái Long Trượng trên tay mà đâm vào vách núi leo lên.

Khổ Thiền đại sư nhìn xuống bên dưới, nghiêm nghị nói : “Khai trận.”

Ngay lập tức, một tràng xích sắc thanh âm vang lên, mấy trăm quan tài treo thông qua sợi xích kết nối mà chuyển động, cùng với đó ba mươi sau Kim Tăng ngồi trên quan tài treo không ngừng niệm phật : “Nam Vô A Di Đà Phật.........”

Lạc Thời Thu cùng Lâu Mãn Phongđều có kiến thức về trận pháp, muốn phá trận này cần phải hủy đi sự tuần hoàn của nó, cần phải đánh vào chính giữa chữ Vương là nơi mắt trận của Huyền Quan Nhai cổ trận.

“ Thời Thu! Mãn Phong hai con đi bên phải, ta ở bên trái công vào chính giữa mắt trận, khiến cho Huyền Quan trận không thể tuần hoàn”Lạc Thiên Văn đã nhận ra cách phá trận, lập tức thương nghị với huynh đệ mình phương án.

“ Ân!” Lâu Mãn Phong và Lạc Thời Thu gật nhẹ đầu, sau đó dẫm chân khinh thân từ Long Trượng mà lên.

Nhưng biết là một chuyện, ba mươi sáu Kim Tăng tuy ăn chay niệm Phật song lại không có đánh chay, trực tiếp đem cả hai người ý đồ phá bỏ. Nguyên tác trong có thêm Lâm Thủy Dao cùng Hàn Thiên Lạc tham dự vào phá nhai cũng bị ba mươi sáu người đánh ép xuống núi, nói chi bây giờ chỉ có ba người phá trận.

“ Quả không phụ ta kỳ vọng, hai tên tiểu đệ vô dụng kia đã thất thủ, chư vị mỹ nữ đến lúc Xích Mi Long Xà ta đăng tràn rồi. Đế Thiên An nhìn Lạc Lâu ba người đánh lui xuống đứng trên Long Trượng, bước lên trước một bước cười nói.

Nghe được lời này, đám người quan chiến liền im lặng đi. Xích Mi Long Xà tài trí lẫn thực lực khiến bọn họ lắc đầu than thở, nhưng mà đi kèm với đó hắn hành sự để cho nhiều kẻ cũng không biết phải nói sao cho phải.

Chân dẫm nhẹ khinh thân mà lên, Hàn Long Tỏa thoát ly khỏi thắt lưng, nhanh chóng uốn lượn dưới chân giúp hắn đứng tại không trung, hai tai giang rộng lớn tiếng mà cất vang thanh âm : “ Bách Việt vong quốc thái tử Đế Thiên An chữ Thánh Vương, Công Mộ Đệ Nhất Nhân, Thập Vạn Đại Sơn vô địch thủ, Xích Mi Long Xà hôm nay đến phá Huyền Quan Nhai”

Cả tòa Huyền Quan Nhai vang vọng thanh âm của Đế Thiên An, câu câu chữ chữ tràn đầy bá khí vang vọng đến tay từng người bên dưới.

Lời vừa rơi xuống nhất thời làm cho hai bên Công Thủ đối với thân phận của Đế Thiên An cũng hoài nghi, kinh ngạc…

Vong quốc thái tử cái thân phận này lớn cũng không lớn, nhỏ cũng không nhỏ. Dù sau một nước thái tử địa vị kém ư?

Chỉ dưới quân vương của nước đó mà thôi trên vạn người dưới một người, cỡ nào tôn quý chứ? Nhưng với tiền đề là quốc gia đã còn tồn tại, mà vong quốc thì cho dù là thái tử thì có gì để mà đáng nhắc đến nữa.

Thập Vạn Đại Sơn vô địch thủ bọn họ tuy biết phía nam có đấy, nhưng mà biết thì biết cũng chưa ai đến tận nơi đó cả. Thành ra nghe sau thì hiểu vậy mà thôi.

Còn Công Mộ Đệ Nhất Nhân cái này là bọn họ rõ ràng nhất, Long Thủ cùng Long Nhãn bá đạo vô cùng, cộng thêm cửu đầu Long Xà Tỏa cùng Hàn Long Tỏa trên người Đế Thiên An đủ để nhiều người công nhận thực lực hắn.

“ Lão già này bị nó lừa cho hồ đồ cả rồi, Dao nhi con nói đại lừa gạt của con là thật hay là giả?” Lâm lão minh chủ vuốt râu mà hỏi cháu gái mình, sự nghi ngờ của hắn không phải là không có căn cứ, dù sau Đế Thiên An không lâu trước còn làm cho hắn như người say nằm mộng đây.

“ Ân” Lâm Thủy Dao nhìn mấy người đưa mắt nhìn mình gật đầu một cái xác nhận.

Đế Thiên An lại lớn tiếng cắt ngang đám người bên dưới, lớn tiếng : “ có rượu có hồng nhan sau lại thiếu nhạc được. Có mỹ nhân nào nguyện tấu một khúc nhạc trợ hứng cho Xích Mi Long Xà không nào”

Lời hắn dứt không lâu, Mộc Tuyết Nhu từ trong áo lấy ra một cái nhạc cụ, là Huyên, trước khi đặt môi lên thổi, cười nói : “Tuyết Nhu nguyện trợ hứng cho chàng”

Theo bờ môi anh đào đặt lên một khúc du dương giai điệu vang lên.

“ Tốt!” Đế Thiên An thốt một tiếng sau đó như tên bắn mà đạp xích xông lên Huyền Quan Nhai, một màn này khiến cho chúng nhân chú mục nhìn theo.

“ Kim Tăng Tạp Đỉnh” Khổ Thiền đứng tại phía trên nhìn một màn bên dưới, cất lời.

Theo lời của Khổ Thiền, ba mươi sáu Kim Tăng tại quan tài treo lập tức thay đổi, ngay khi Đế Thiên An ngự xích mà lên, mười hai vị Kim Tăng ở dưới cùng vung Kim Cang Côn dậm nhảy mà đến, vung côn mà đánh.

“ Bang! Bang! Bang!!....”

Mười hai cái thanh âm đinh tai thanh thúy vang lên trong đêm, mười hai Kim Tăng cầm côn đánh lên người Đế Thiên An bị chín đầu Long Xà Tỏa mạnh mẽ chấn văng lại, hất ngược về sau, sóng kình tản ra như nước hồ gợn sóng.

“ Không xong!!” 12 Kim Tăng tầng trên phi thân vung côn xuống đồng loạt hô một tiếng không tốt, bởi ngay khi 12 người đang giằng co kia lui thân nhường chổ cho bọn họ vung côn đánh xuống, cái tên xông nhai kia lại thu xích dời đi, để cho bọn họ không có điểm phát lực.

“ Hừ” Đế Thiên An ngự xích mà thoát ly trước khi 12 Kim Tăng đánh xuống, hai tay không ngừng kết ấn, Linh lực điên cuồng quán chú vào cửu đầu Long Xà Tỏa.

“ Phanh! Phanh! Phanh!!”

Không có điểm phát lực, lại theo đà rơi mà xuống 12 Kim Tăng tại không trung không có chổ mượn lực để quay lại quan tài treo. Còn chưa cho bọn họ cơ hội để lật thuyền, chín đầu Long Xà Tỏa có thêm lực lượng của Đế Thiên An lại từ trên mà đến, 12 người chỉ có thể vung côn chống trả, sau đó như sung rụng mà rơi xuống đất.

“ Sưu!!”

Đế Thiên An như lưu tinh lóe lên, ngự xích trên không mà phóng vuốt lên trời cao, chốc lát đã đến được vị trí của Khổ Thiền phía trên.

“ A di đà phật” Khổ Thiền đại sư thở dài một hơi lại niệm một câu Phật hiệu, nhìn cái thân ảnh ngự xích đến trước mặt, chín đầu Long Xà Tỏa lại trở ngược mà theo sau, lễ phật một cái, nói : “ thí chủ hảo thủ đoạn, bần tăng bội phục”

“Ta mà một khi động tay không cẩn thận lại hủy sập Phật đường, kéo đứt mấy trăm tòa quan tài treo. Ông là tự nguyện giao ra Phá Mộ Lệnh hay là để Xích Mi Long Xà ta đánh ông một trận” Đế Thiên An nhàn nhạt nói.

Khổ Thiền đại sư lay lay đầu, từ trong tay áo lấy ra một khối Phá Mộ Lệnh đưa cho bọn hắn ba người, là Huyền Quan Nhai Phá Mộ Lệnh.

“ A Di Đà Phật, lão nạp bằng lòng giao ra Phá Mộ Lệnh”Khổ Thiền đại sư lay lay đầu, từ trong tay áo lấy ra một khối Phá Mộ Lệnh đưa cho bọn hắn ba người, là Huyền Quan Nhai Phá Mộ Lệnh.

Dù sau hắn là người xuất gia không có ý niệm sát nhân. Hắn bổn ý là ngăn người phá trận, chứ không phải là giết người phá trận. Lại thêm Đế Thiên An thực lực mạnh mẽ, một khi động thủ quả thật giống như lời hắn Phật điện lẫn mấy trăm tòa quan tài treo bị hủy.

“ Vậy ta cũng không khách khí” Đế Thiên An tay vươn ra cách không thu lấy nhận Phá Mộ Lệnh, sau đó lại ngự xích mà xuống bên dưới.

Trên mặt đất Mộ Vương Thành đám người đều thở dài, cũng không trách Khổ Thiền đại sư không chiến mà hàng được. Xích Mi Long Xà vũ lực bài ra cho bọn họ lắc đầu cảm thán. Ba mươi sáu Kim Tăng cùng với trận Huyền Nhai có thể làm khó kẻ khác, song với việc ngự xích như Đế Thiên An còn cản được ư?

“Mộ Vương Thiên Tuế, lão nạp thủ mộ bất lợi, nguyện chịu hình phạt tổ chế.”Khổ Thiền đại sư giao ra Phá Mộ Lệnh rồi đình chỉ cơ quan vận hành, lần nữa nhảy xuống dưới nhai, đi đến Mộ Dung Hiển trước mặt, thỉnh tội.

Mộ Dung Hiển có thể trách tội ư, Khổ Thiền đại sư nói thế nào cũng là hắn trưởng giả, hơn nữa không lâu trước chính y nhặt về cho hắn một mạng, đáp : “ bản vương sức cùng lực kiệt, chuyện này hôm khác lại bàn”

Sau đó Mộ Dung Hiển chắp tay thi lễ với Lạc Thiên Thành : “Bản vương chúc mừng Lạc chưởng môn, Công Mộ phái lại nắm được một thành.”

Lạc Thiên Thành cũng chắp tay đáp lễ lại, không hề nói gì, yên lặng nhìn Thủ Mộ phái từng người cất bước rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK