Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại nói sau khi Thiên Trạch giết Lưu Ý rời đi, Hàn Phi cho binh lính đem di thể của Lưu Ý sắp xếp cùng những cái người bị Thiên Trạch giết gom lại, sau đó hắn lấy cớ đem thi thể của Lưu Ý về mang người đến phủ Lưu Ý.

Trên đường đi gặp phải đám sát thủ mà Ngột Tựu thuê lấy tập kích, chỉ là bị Vệ Trang đi cùng giết chết.

Chặng đường về sau lại suôn sẻ hơn, cả hai vào trong phủ Lưu Ý lại phát hiện ra được nơi này có biến cố, và còn phát hiện ra cái mật thất bị Thiên Trạch hủy và phát hiện ra Bách Việt cơ quan rương.

Lấy cớ tra án Hàn Phi cùng Vệ Trang mang thứ này trở về Tử Lan Hiên, ngay khi cả hai trở về không lâu Trương Lương hay tin cũng chạy đến.

“ Huynh đi tra án lại mang đồ khác về à” Tử Nữ đi vào gian phòng Vệ Trang thấy một cái rương trên đó cười nói.

“ Có người cố ý để lại, muốn nhắn nhủ điều gì?” Vệ Trang trả lời, khi cả bọn đến thì phát hiện mật thất bị hủy để lại bảo rương này, lấy hắn trí tuệ liền đoán kẻ kia cố ý lưu lại thứ này.

“ Đây là thứ ở bên trong Lưu Ý phủ ư?” Trương Lương dò hỏi.

Tử Nữ nói : “ chổ Lưu Ý có phát hiện ư?”

Hàn Phi nói : “ y lấy đi tài sản không tài nào hiểu được, chúng ta đến Lưu Ý chổ lại phát hiện ra được chuyện thú vị”

Trương Lưng nghe đươc liền nói : “ là y để lại”

Vệ Trang nói : “thê tử của Lưu Ý cùng với cả tài sản của y biến mất, chỉ có cái rương trong mật thất bị hủy này. Chỉ là lần này y còn mang theo một cái nữ tử”

Tử Nữ nói : “ Hồ phu nhân là năm xưa Hỏa Vũ sơn trang đại tiểu thư, sau này Lưu Ý trở về cùng cô ta kết duyên phu thuê. Kẻ kia nhắm đến Lưu Ý đồ lấy từ đó, cho nên mới mang đi người”

Vệ Trang nói : “ sự tình mỗi lúc càng thú vị”

Tử Nữ nói : “ đã cái rương này có người bỏ lại, ắt hẳn có dụng ý khác”

Hàn Phi nói : “ dụng ý thế nào, đành nhờ Vệ Trang huynh rồi”

Vệ Trang không nói mà tiến lên phá giải cơ quan, hắn bái sư học nghệ sư môn cũng biết về cơ quan thứ này.

Thời gian lại lặng lẽ trôi qua.

Hàn Phi, Tử Nữ và Vệ Trang theo dõi cùng chờ đợi Vệ Trang phá giải cơ quan.

Trong lúc nhàm chán Hàn Phi và Trương Lương lại lén cá cược, Hàn Phi cho rằng phải tốn 2 tiếng đổ lại thì Vệ Trang mới phá được, còn Trương Lương thì cho rằng chỉ cần một nữa thời guan của Hàn Phi.

“ Hàn huynh, bây giờ còn chưa đến nữa canh giờ mà” qua đi bốn mươi lăm phút, Trương Lương thấy Vệ Trang đứng lên rồi nhỏ giọng nói.

Hàn Phi mặt thương tâm, đau lòng từ trong ống tay áo lấy ra một đồng vàng đưa cho Trương Lương

Liền sau đó, Hàn Phi và Trương Lương sắc mặt trở nên nghiêm túc làm bộ như không có chuyện gì xảy ra khi thấy Vệ Trang quay đầu lại.

Tử Nữ nhìn thấy nhẹ cười.

“Quả nhiên, làm phiền Vệ Trang huynh rồi” Hàn Phi nhanh chóng lấp liếm lấy.

Lấy Vệ Trang võ công hắn làm saokhông nghe được bọn họ chút tiểu động tác, chỉ là hắn không muốn để ý đến, nói : “ thực ra, từ trọng lượng và bề mặt của chiếc hòm này có thể đoán, bên trong chắc chắn là rỗng”

Hàn Phi nói : “ cho nên ta mới càng hiếu kỳ, một chiếc hòm rỗng, tại sao lại được bảo quản trong mật thất?”

Vệ Trang nhẹ nhàng đưa tay chạm vào một cái cơ quan trên rương, lập tức nắp hộp mở ra hai bên.

“ Tuy là chiếc hòm rỗng, nhưng trong đó vẫn có vật gì.” Vệ Trang nhìn ký hiệu trong góc mà nói.

Hàn Phi suy ngẫm nói : “ Có người muốn truyền đi tín hiệu, nhưng ký hiệu này có nghĩa là gì chứ? Tử Phòng đệ là từ điển sống đệ thấy sao?”

Trương Lương quả không hổ là kẻ có kiến thức sâu rộng, hắn suy ngẫm một chút lại nói : “Đây là một phù hiệu của Bách Việt, có nghĩa là lời hứa sinh tử”

Hàn Phi nói :“ Trong chiếc hòm được cất giấu trong mật thất, có chứa một lời hứa sinh tử đến từ Bách Việt. Còn chủ nhân của mật thất này, giờ đây trở thành người chết. Mà thứ bên trong có lẽ bị kẻ khác lấy đi rồi, mọi thứ dường như đã bắt đầu trở nên hợp lý rồi”

Vệ Trang lạnh nhạt nói : “Hợp lý không có nghĩa là sự thật, những suy đoán vô căn cứ, nhiều khi sẽ dắt sai lối”

“ Huynh lại thành công đả kích ta rồi” Hàn Phi gương mặt có chút thương tâm nói.

Trương Lương như nghĩ ra thứ gì, nói : “ Nếu đã có người phải chết, thì chứng minh lời hứa sinh tử năm nào đó đã bị phá”

Tử Nữ yên lặng một hồi mở miệng : “ Lời hứa này chắc chắn có liên quan đến vật đã từng được cất trong chiếc hòm này”

Đem rương gỗ đóng lại, Trương Lương nói : “ Xuất xứ của chiếc hòm, phù hiệu độc đáo, chắc hẳn đều có liên quan đến Bách Việt”

Tử Nữ nói tiếp : “ kẻ đến không ngần ngại giết Lưu Ý và bắt cóc Hồ phu nhân hẳn là muốn lấy thứ hắn mang về này”

Trương Lương nói : “ hắn mang đi Hồ phu nhân còn để lại thứ này, nói rõ món đồ mà y cần vẫn chưa rơi vào tay y.”

Vệ Trang ý vị sâu xa nói : “ hắn mục đích chỉ là như thế sao?”

Hàn Phi nói : “ Ta có thể mạnh dạn đưa ra một giả thiết nửa không?”

Có điều Vệ Trang không cho Hàn Phi một chút mặt mủi nào, nói: “ Ngồi trong nhà thì dù có suy nghĩ hay ho đến mấy, cũng chẳng có giá trị thực tế nào cả”

Hàn Phi bất đắc dĩ, nói : “ Thế thì không thể rồi, thôi vậy”

Vệ Trang nói : “ Ta biết được một người, có lẽ sẻ cung cấp cho chúng ta manh mối”

Trong khoảng thời gian này, Vệ Trang đem Tân Trịnh thành thế lực lớn nhỏ tình huống, trong trong ngoài ngoài nhìn qua một cái, có liên quan Bách Việt sự tình, thật là có người tương đối quen thuộc.

“ Vậy thì xin nhờ Vệ Trang huynh” Hàn Phi nhờ vả Vệ Trang xong lại rời đi, bởi sắc trời đã gần sáng, thời điểm thượng triều cũng sắp bắt đầu.

Cùng thời gian, Cơ Vô Dạ phủ đệ Dạ các.

“ Tướng quân!” Ngột Tựu sau khi bí mật đem Lý Khai nhốt ở một nơi riêng và giải = hắn lại trở về Cơ Vô Dạ chổ.

“ Thế nào rồi?” Cơ Vô Dạ nhìn thủ hạ đắc lực dò hỏi.

Ngột Tựu đáp : “ không tra được y dấu vết, nhưng thuộc hạ trong quá trình truy lùng phát hiện ra một người”

“ Kẻ nào?” Cơ Vô Dạ lướn giọng hỏi.

Ngột Tựu nói : “ Lý Khai”

“ Lý Khai” Cơ Vô Dạ con mắt mở to lên, hỏi : “ thật là y”

Ngột Tựu nói : “ vâng, chỉ là y cùng đồng bọn đã rời đi”

Giấu diếm Cơ Vô Dạ là một chuyện nguy hiểm, nếu nhở may bị phát hiện ra thì mạng hắn xong. Cho nên Ngột Tựu mới cờ đi hiểm chiêu, thả ra việc Lý Khai còn sống và nói dối y cùng đồng bọn, sau này có phát hiện đi nữa thì hắn cũng có lý do bào chữa là truy bắt Lý Khai, đây là đường lui giữ mạng cho hắn.

“ Hừ !Đồng bọn! hóa ra gần đây là do hắn làm ra” Cơ Vô Dạ tức giận, rồi nói : “ lập tức phát động nhân thủ, bằng mọi giá phải tróc nã hắn cho ta”

“ Vâng” Ngột Tựu cung kính đáp.

Cơ Vô Dạ không nói thêm cất bước đi ra điện các, sau đó lên khung xe ngựa của mình chuẩn bị vào cung thượng triều.

“ Lý Khai, xem ra cướp đi quân lương không phải là Hàn vương!” Cơ Vô Dạ ngồi lên xe ngựa trong bàn tay siết thật chặt, con mắt trong hiện lên giận dữ cùng tàn khốc.

Thời gian qua hắn lo lắng không yên khi cho rằng cướp quân lương là Hàn vương, chỉ là mấy ngày gần đây cướp bóc trong thành để hắn phát hiện không đúng lắm. Bởi trong các nạn nhân còn có hoàng thất Hàn quốc bị độc thảm mà chết, quan viên lẫn các bang phái bị cướp bóc lại không có dấu vết của thế lực phụng sự cho Hàn vương.

Hiện giờ lòi ra Lý Khai cộng thêm nghĩ kỹ lại biểu hiện của Hàn vương gần đây, hắn suy đoán ra Hàn vương không phải kẻ đứng sau mà có thế lực. Nghĩ đến mình lại hồ đồ bị bọn kia chơi, Cơ Vô Dạ làm sao không giận không tức?

Mà Lý Khai kẻ này thống hận Hàn quốc từng là Hữu Tư Mã cho nên biết được nội tình trong thành, cùng đồng bọn gây án cũng không phải không thể, mà y lại có động cơ để làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK