Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Lan Hiên, một gian phòng.

“ An Bình quân và Long Bình quân cũng đã chết” Vệ Trang lạnh nhạt lên tiếng.

Cơ Vô Dạ gan to bằng trời, không chút kiêng kỵ dám đem hai tên bào đệ của Hàn vương An giết, vụ án này nếu là lại tiếp tục điều tra đi xuống, chỉ sợ rằng Cơ Vô Dạ vị bảo vệ mình liền dẫn đến nguy hiểm cho Hàn Vương.

Hàn vương An nếu là vừa chết, toàn bộ Hàn quốc trong khoảnh khắc sẽ biến rung chuyển bất an, thái tử kế vị lợi ích đem đến cho Dạ Mộ càng nhiều.

Hắn dứt lời không lâu một bên Tử Nữ tiếp lời : “manh mối đã đứt đoạn, thư nhận tội cũng đã có, Hàn Phi hắn sẽ định vụ án này như thế nào đây”

Vệ Trang hiểu ý của Tử Nữ, nếu Hàn Phi khép lại vụ án chính là chứng tỏ hắn không đáng để Vệ Trang trông vào, còn nếu không khép lại tiếp tục điều tra khi đó hắn lâm vào cục diện còn nguy hiểm hơn trước.

Khi mà manh mối đến đây đã đứt, lạnh nhạt nói : “ lần này có sự nhúng tay của Hàn Phi, Cơ Vô Dạ đành khép lại án cục nhanh chóng.”

Tử Nữ gật đầu, nhờ thân phận Hàn Phi hắn là vương thất người cho nên đủ quyền tra hỏi Cơ Vô Dạ chỉ có thể khép lại án cục của hắn không cam lòng thu lưới khi không dồn được Trương Khai Địa vào chổ chết.

Nhưng nếu để lâu chính là hắn nguy hiểm thời khắc khi hai tên vương gia này khai ra cùng bản thân cấu kết. Trái với dự tính ban đầu hai người này sẻ chết để khép lại kết cục hoàn mỹ hơn, nhưng giờ đây chỉ có thể khép lại để thoát thân cho hắn.

Vệ Trang nhớ lại thứ gì lên tiếng : “ Vị kia có dị thường gì không?”

Tử Nữ cười nhạt hiển nhiên biết hắn nói đến là ai,chậm rãi nói: “ Hằng ngày cùng đại tiểu thư dạy chữ viết, cứu trợ dân chúng, tối đến lại đến nơi này cùng Lộng Ngọc nghe đàn”

Vệ Trang đem tay uống lấy một hớp rượu nói : “ Ta thật muốn biết điều hắn chờ là gì?”

Ngày hôm sau, Hàn Quốc vương cung

“ Hai bào đệ của ta, chính là như vậy!” Hàn vương An ánh mắt buồn bã trên tay nắm lấy hai mảnh ngọc bội.

“ Đại Vương” Cơ Vô Dạ lên tiếng, sau đó cất bước đi đến nói: “ Vụ án này không thể điều tra lại.”

Hàn vương An gương mặt khó hiểu, nói “ đại tướng quân, chuyện này là vì sao?”

Cơ Vô Dạ cúi người hai tay thi lễ, nói : “ Đại vương, theo lời đồn quỷ hồn khi bắt người thì sẻ mang theo cả vật ngoài thân của người đó”

Hàn vương An mặt lập tức biến sắc.

“ Những trang sức trên bàn là vật ngoài thân của người bị hại lúc chết. Thủ hạ của thần đang không ngừng tìm kiếm quỷ binh,đều là thần tại Đoạn Hồn Cốc tìm tới”

Hàn Vương An nghe đến tay nắm trên hai mảnh ngọc bội run lấy : “ lẽ nào... bọn họ đúng là quỷ binh...?”

Mặc ngoài là vậy, nhưng nội tâm bên trong Hàn An thật tin tưởng ư? Hắn ngồi lên được vương vị hiện giờ làm sao không rõ được chứ. Càng không nghĩ đến

Cơ Vô Dạ tiếp tục lên tiếng :“ Trên thư nhận tội có viết rõ ràng, nặc vương thượng lại muốn theo đuổi vụ án này. E là quỷ binh sẻ uy hiếp đến an nguy của quân thượng”

“ Cong” Hàn Vương An biến sắc đem hai mảnh ngọc bội trên tay thả rơi xuống bàn.

Mà lúc này Trương Khai Địa đồng dạng thuận nước đẩy thuyền, nói: "Từ ngày Tân Trịnh có quỷ binh muôn dân hoảng loạn, điêu đứng trăm nghề. Thần nghĩ rằng vì lợi ích quốc gia, tốt nhất nên dàn xếp ổn thỏa chuyện này"

Hàn vương nghe được ngẫm nghĩ nói: "Những lời của hai vị ái khanh đều có lý, quả nhân không sợ quỷ binh. Chỉ sợ bách tính chịu khô, xả tấc bất ổn"

Cơ Vô Dạ tiến lên một bước, mở miệng nói: "Vương thượng, chỉ cần tổ chức nghi lể truy điệu cho người chết trên nghĩa địa thì chúng ta càng có thể tiễn những vong hồn đó xuống suối vàng. Không cần gây thêm họa”

Hàn Vương An ngẫm nghĩ lên tiếng : “ Cũng được. Tướng quốc vụ án này tạm thời nên gác lại. Việc điều tra công việc sẻ khiến cho rất nhiều tướng quân phải hao tâm tổn sức. Nặc Năng Bình hãy xử lý chuyện này quả nhân nhất định sẽ trọng thưởng”

Đám người Hàn Phi, Trương Khai Địa nghe được đều quỳ xuống hành lễ.

"Thần xin lĩnh chỉ tạ long ân" Cơ Vô Dạ nói, tuy có chút không cam lòng khi đem Trương Khai Địa ép vào tuyệt lộ nhưng lần này lợi ích hắn cũng đã đạt được rồi.

Giết đi năm tên quan viên thế lực của Trương Khai Địa sau đó cho người của hắn tràn vào, đồng thời cắn nuốt đi tiền lương. Sự tham dự của Hàn Phi khiến kế hoạch của hắn chệch đi, để tránh Hàn Phi tra ra thứ gì không nên biết liền khép lại vở kịch này.

Đám người cũng rối rít rời khỏi đại điện

Trương Khai Địa dừng lại, cất lời: "Nhất định phải tìm ra được quân lương trước. Đúng ,lão phu nói trước,phá được án tìm được quân lương là vị trí Tư Khấu này có thể giao cho công tử"

"Có điều,hiện tại quân lương không tìm ra manh mối" Hàn Phi nói ra, trong lòng thầm mắng : “ Cái này hố cha lão hồ ly, thật sự không biết xấu hổ”

Trương Khai Địa gật gật đầu: "Không sai, ngày tìm ra quân lương, cũng là ngày công tử lập tức lên nhậm chức!"

“ Tổ phụ” Trương Lương lên tiếng, hắn không nghĩ được tổ phụ mình lại lật lọng như vậy

Hàn Phi đáp ứng : “ Được, một lời đã định”

“ Vậy lão phu xin cáo từ trước” Trương Khai Địa xoay qua chào Hàn Phi rồi đi

Trương Lương sắc mặt rất là khó coi, không nhịn được nói: "Hàn huynh .... không ngờ tổ phụ lại đột nhiên như vậy."

"Tử Phòng không cần phải tự trách " Hàn Phi cười cười, mặc dù Trương Khai Địa chơi xấu nhưng hắn không phải là không có thu hoạch.

Đối với hành vi của tổ phụ mình, Trương Lương áy náy vô cùng , nói: “Ân tình của Hàn huynh, Lương xin khắc ghi trong tim.”

"Được, điều ta cần chính là lời hứa này." Hàn Phi cười nói, sau đó xoay người rời đi nói “ Ta bây giờ coi như đã hiểu rồi. Dụng ý thực sự của kẻ giết người lấy đi đồ trên người nạn nhân”

Trương Lương không nhịn được hỏi "Nhưng bây giờ manh mối đã đứt, chúng ta nên tìm quân lương như thế nào?"

"Quá trình phá án vẫn chưa thông, không chỉ dựa vào bản thân của vụ án , mà phải nhìn người" Hàn Phi cười nói.

“ Nhìn người” Trương Lương khó hiểu nói.

Hàn Phi không tiếp tục dây dưa Trương Lương mà lên đường thẳng tiến một nơi.

Tử Lan Hiên địa phương, một gian nhã phòng.

Vệ Trang quỳ ngồi trước bàn, tại bàn gỗ sập trên ngoài bình cùng chung rượu còn thêm một quyển sách, bìa sách in rõ hai chữ : Ngũ Đố.

Cái này Ngũ Đố chính là Hàn Phi nổi tiếng tác phẩm, hắn tại Tang Hải nhiều năm học nghệ viết thành. Cũng chính là câu trả lời lần trước mà Hàn Phi cấp đưa cho Vệ Trang.

Nó chủ yếu viết là trong xã hội hiện giờ năm loại người, khiến cho quốc gia suy yếu,

Hàn Phi cho rằng : Những nước loạn là bọn “Học Giả” ( ám chỉ Nho gia người) trong nước khen cái đạo của các liên vương để tỏ ra mình nhân nghĩa; sửa dung mạo, mặc y phục chỉnh tề để tô vẽ lối nói năng, tài biện luận, làm người ta ngờ vực pháp lệnh đương thời và làm cho lòng nhà vua đâm phân vân.

Bọn “Lời Nói Giả” ( ám chỉ nhà chiến lược) thì bày ra những chuyện dối trá, mượn sức nước ngoài để thực hiện điều riêng tư của mình và quên mất cái lợi của xã tắc.

Những kẻ “Mang Kiếm Giả” ( ám chỉ du hiệp) tụ tập bè đảng, nêu cao tiết tháo để nêu cái danh của mình, mà phạm vào những điều ngăn cấm của năm chức quan.

Bọn “Hoạn Ngự Giả”( ám chỉ quý tộc người) thân tín của nhà vua tụ tập các nhà riêng, dùng tất cả của cải hối lộ những kẻ có quyền thế để khỏi phải vất vả nơi chiến trận.

Bọn “Công Thương Giả”, thương nhân và bọn thợ chế tạo những vật vô dụng, tụ tập những của cải xa xỉ để chứa chất lại chực giành cái lợi gấp đôi người cày.

Theo Hàn Phi năm loại người này là những bọn sâu mọt cho nước nhà. Quân vương nếu không trừ bỏ năm loại sâu mọt này, không nuôi dưỡng những kẻ sĩ cày và chiến đấu, thì trong thiên hạ sẽ xuất hiện những nước bị tàn phá và bị tiêu diệt, những triều đình bị diệt vong. Điều đó không có gì lạ.

“Quả nhiên như sở liệu, án này qua loa chấm dứt, Trương Khai Địa cũng nuốt lời, không có đề cử Hàn Phi làm Tư Khấu.” Tử Nữ một bên rót rượu, cất lời nói.

Tử Lan Hiên có cho mình tình báo riêng, Quỷ Binh một án cũng đâu phải là chuyện nhỏ gì. Với năng lực của Tử Lan Hiên liền nghe được tin tức, mà những tin tức thu được này đều không khác biệc gì với dự đoán của cả hai người.

“ Trong mắt chính khách trên thế giới chỉ có hai loại người” Vệ Trang tay nâng lên thanh đồng chung rượu tiếp nhận một bên Tử Nữ rót rượu, nói :“ Một kẻ làm bàn đạp để mình tiến lên, và một kẻ ngán đường. Tất cả những người có khả năng tự cưỡng bức bản thân đều là những nguy hiểm tiềm tàng”

Tử Nữ liền nghe ra được hàm ý, âm thanh kiều mị cất lời :“ Vậy nói ra để nuốt lời rồi, cũng là vì hắn đã nhìn trúng sự uy hiếp bên trong con người của Hàn Phi”

Vệ Trang đem chung rượu một hơi uống sạch, nói “ Nếu không qua được cửa ải này thì bị kẻ khác cản đường kia loại bỏ mà thôi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK