Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Thái Cực! là tên khốn kiếp ngươi!” Lục Vân nhìn thấy kẻ thù cũ lập tức táo bạo lên, bay đến trước liệt diễm không ngừng cất lên.

Thái Cực cười nói : “ đây không phải là Kim Ô Lục Vân ư? Dạo này vẫn khỏe chứ, lâu ngày không gặp lại người quen cũ ngươi rồi đấy, nhìn thấy ngươi lấy lại hỏa thân thật khiến ta vui mừng đấy”

Lục Vân lớn tiếng mắng : “ Thái Cực, ngươi bở giả mù sa mưa đi, đại chiến chúng thần lần thứ nhất, ngươi đứng sau khiến Toại Nhân tộc cùng Hải Yêu mâu thuẫn, đại chiến lần thứ 2 lại đi bố trí ám thủ, còn luôn ẩn giấu lực lượng, đại chiến lần ba ngươi bố trí vô số bẫy rập, 8 huynh đệ của ta đều đã chết bởi Long tộc và bị ngươi chiếm xác, ngươi không biết ngượng ư?”

“ Ha ha ha” Thái Cực cười lên, không chút để ý nói : “ binh bất yếm trá, năm xưa ai vì tộc nấy mà thôi, ta cũng vì tộc mình mà lách qua khe hẹp. Hơn nữa ngủ tộc tiến công Long tộc, trên chiến trường chém giết còn phải để ý chuyện này sao. Ta không phải là kẻ tốt, ta nhận, nhưng ta nghĩ mình so với các tộc khác càng mạnh. Ít ra ta đã từng thử để các tộc chung sống hòa bình, nhưng mà khi ta đến Toại Nhân Tộc còn không phải bị tộc cô thiêu gần chết ư?”

Lục Vân trầm mặc, rồi nói : “ khi đó ai tin được ngươi, ngươi chuyên dùng thủ đoạn suy yếu các tộc, lớn mạnh tộc mình”

Thái Cực cười nói : “Thủ đoạn cũng là một loại thực lực. Vũ khí sắc bén nhất của ta không phải là thần lực mà là trí tuệ.”

Lục Vân mắng : “ âm hiểm gia hỏa, luôn dùng từ hoa mỹ để che đậy xấu xa thủ đoạn”

Nói xong lời này Lục Vân lao đến Nguyên Sử Giới Thần Lực đã phô triển ra, một đại hỏa cầu hừng hực lao đến muốn thiêu chết Thái Cực.



“Táo bạo quá!” Thái Cực cười nói, hắn đối mặt với thế công của Lục Vân không chút để ý đến, dịch thân đã cướp đến chổ của Đế Thiên An sau đó trong ánh mắt nhiều kẻ mà đã tọa ngồi xuống.

Lục Vân phóng một mồi lửa không thành công chỉ để lại một trận bạo tạc cùng khét lẹt trong không khí, lập tức cướp trở về chổ Đế Thiên An gần : “ Thiên An, tên này âm hiểm xảo trá vô cùng, hắn là tên không tốt lành gì đâu. Sẵn tiện hắn đến chổ này cho hắn có đi không về”

Đế Thiên An không để ý đến Lục Vân, nói : “Ngươi đến rồi!”

Thái Cực cười nói : “ sự xuất hiện của ngươi đúng làm ta rất bất ngờ”

Đế Thiên An nói : “ ngươi còn cho ta bất ngờ hơn”

“ Ha ha” Thái Cực cười nhẹ, sau đó vươn tay hấp lấy vò rượu bên cạnh Đế Thiên An còn chưa mở ra, sau đó tự nhiên uống một ngụm, khen : “ rượu đúng là ngon, mỹ nữ cũng nhiều, chỉ là cảnh vật thì không được đẹp cho lắm, thiếu đi mấy phần thi ý, lại thêm một đám hỗn tạp lung tung khiến không khí cũng kém đi mấy phần”

Đế Thiên An gật đầu : “ ta chỉ vốn mở rượu chiêu mỹ nữ, một đám không hiểu phong tình lại kéo đến”

Đám người bên cạnh phiền muộn, này có phải giống hai kẻ đứng đầu ở hai trận doanh đến choảng nhau ư? Mà là giống hai cái bằng hữu đến trò chuyện thì đúng hơn.

Thái Cực nhẹ gật đầu rồi ẩn ý hỏi : “ngươi định thế nào?”

Đế Thiên An ẩn ý hỏi ngược lại : “ vậy ngươi định thế nào?”

“ Ai nha! Hai vị này sau nói chuyện toàn kỳ quái khó hiểu như vậy chứ” Vân Trung Tử thầm nôn tào.

Mấy kẻ khác cũng không khác gì, đồng dạng tâm tình.

“ Thập Hình là cháu ta, ngươi không thể giết nó” Thái Cực chậm nói.

Đế Thiên An gật đầu tay nhẹ vung lên đem phong ấn trên Thập Hình thu lại, giải thoát cho hắn.

Một màn này đám người thấy được Đế Thiên An đã cấp cho vị Tử long Thiên Đế này mặt mủi, cũng như kiêng kỵ lấy vị kia.

“ Thiên An! Ngươi không phải thổi rất trâu ư? ở đây có ta và ngươi sợ gì tên Tử Long này, hai ta liên thủ hắn chỉ chết” Lục Vân tràn đầy khó hiểu nhìn Đế Thiên An lại cấp cho mặt mủi, hoàn toàn mất đi bá khí trước kia.

“ Ngươi đừng gây rộn nữa! hai ta mà đánh xuống chỉ sợ ở đây toàn chết hết đấy” Thái Cực cười nói : “ lại thêm chúng ta có giống như hạng thô bỉ chỉ biết động tay động chân đánh nhau à! Đã sống mấy vạn năm rồi mà không có chút văn hóa gì cả, thật là mất tố chất”

Lục Vân bị cà khịa mắng xéo tức giận, lại bốc lên liệt diễm : “ hổn đản, đồ âm hiểm xảo trá, Tử long kẻ khác không biết ngươi Lục Vân ta không biết ngươi, ngươi là tên khốn hỗn đản âm hiểm xảo trá, ngươi nói là ai không văn hóa, cả nhà ngươi mới mất tố chất không văn hóa”

Đế Thiên An nói : “ được rồi, còn mắng nữa đi chổ khác đi! Đừng ảnh hưởng tâm tình của chúng ta”

Thập Hình lúc này đã được thoát khỏi trói buộc, cơ thể cũng hồi phục như cũ, ánh mắt hiện lên chiến ý nhìn những kẻ nơi này, sau đó hắn cất bước đến chổ của Tử long Thái Cực gần đó, nói : “ ta còn tưởng là Hỏa long Thiên xuất hiện, một kẻ mạnh như y mới khiến cho ông ta hứng thú, làm sao lại để ngài đi ra đây”

Thái Cực nói : “ hắn ta lần trước bị Lục Vân chơi đau một vố nên về Kết Tinh Sơn ngủ một giấc rồi. Mà ta thì phát hiện ra bất ngờ mà tìm đến, thuận tiện cứu con một mạng bằng không Minh Nguyệt sẽ thương tâm mất”

“ Minh Nguyệt!” Thập Hình nghi hoặc không rõ nhíu mày thật sâu.

Lục Vân khinh bỉ : “ giả mù sa mưa, nếu ngươi xem Thập Hình là thân tộc lại để cho hắn bị Vong Giả Chú Ấn, giày vò sống không bằng chết! thật đúng là để ta mở rộng tầm mắt cái thân tình của ngươi đấy”

Thái Cực nói : “ Nguyệt Quy! Giải ấn người chết cho nó”

Tâm Nguyệt Quy đã ngồi ở bên cạnh Thái Cực, nghe được cung kính nói : “ vâng ạ!”

Lời dứt Tâm Nguyệt Quy đưa tay thi chú, miệng không ngừng lầm bẩm.

Ngay vào thời khắc Tâm Nguyệt Quy hiện ra một cái pháp trận, cả thân hình Thập Hình như phát sáng, sau đó không lâu thì như bọt biển tan rả.

Lục Vân lại chế giễu : “ bây giờ lại muốn giải thoát rồi, lại bày mưu trò gì nữa đây”

Ngay lúc Thập Hình được Tâm Nguyệt Quy giải trừ chú ấn, thì tại Quỷ thành vốn là thị trấn đã biến mất từ lâu, toàn bộ thị trấn trong chớp mắt đã sụp đổ.

Nó dựa vào lời nguyền mà tồn tại, ngay cả đến thây ma trong thành cũng phải gánh chịu vận mệnh bất tử đó.

Bây giờ sức mạnh của Vong Ấn Chi Giả trên người Thập Hình đã biến mất, toàn bộ Quỷ thành cũng phải chịu diệt vong.

Nó hóa thành lưu sa đem đi tất cả những linh hồn không thể yên nghỉ xuống dưới đất sâu. Tất cả đau thương ân oán từ đây chấm dứt.

Toàn bộ thị trấn trong chớp mắt đã sụp đổ.

Thập Hình giải trừ Vong Giả Chi Ấn cũng không khác gì các linh hồn kia, bị Địa Ngục Giớp lực lượng lôi kéo xuống đất ngục. Vốn lẽ là như thế nhưng có kẻ lại không để chuyện này xảy ra.

Linh hồn của Thập Hình vừa tan đi lại bị cầm cố, Thái Cực dùng Sinh Tử Pháp Tắc lại đem Thập Hình cứu lại một lần nữa.

“ Thần lực thật đáng sợ! Linh hồn đã tan biến lại được y cứu sống lại” Nghịch Thiên Nhi Hành thầm ngưng trọng, tận mắt thấy được Tử long Thiên Đế

“ Đây là đỉnh cao của Trường Sinh Giới Thần Lực ư?” Khổng Tước thầm nói, nàng từ khi được Thái Cực trợ giúp cho đột phá thần lực giới hạn thực lực đại tăng, chỉ là làm như Tử long Thiên Đế thì không thể.

“ Có thể đem linh hồn người chết sống lại, nháy mắt khôi phục thân thể. Sức mạnh của ông ta thật đáng sợ.” Tử Vũ thầm nghĩ.

“ Ký ức đã bị mất đi lại một lần nữa được trở về! Không thể tin được ta lại có thể quên đi được những sự vật quan trọng như thế. Quên đi ánh mắt cuối cùng chăm chú nhìn nàng, ta đã yêu một người cuối cùng lại để nàng ấy đau khổ mà chết” giải trừ đi Vong Giả Chú Ấn ký ức bị giam cầm cũng được trở lại với Thập Hình, hắn tiếp nhận ký ức của mình mà cảm khái : “ Tất cả đau khổ, uất hận đều ngưng tụ ở khoảnh khắc đó. Sau đó ta nằm mơ một giấc mơ dài đằng đẵng. Bây giờ mộng đã tỉnh, thời khắc đó ngưng tụ tột cùng, giờ đây lại dày vò trái tim ta”

Thái Cực nói : “ con đã tìm lấy ký ức của bản thân rồi”

Lời này vừa ra trong ánh mắt nhìn của nhiều kẻ, Thập Hình vùng dậy, thần lực trong người bùng phát ra, hắn đứng dậy ánh mắt tràn đầy giận dữ nhìn về Tâm Nguyệt Quy lẫn Thái Cực.

“Chúc mừng Thập Hình Đại Thần trải qua bao nhiêu khổ cực cuối cùng trở lại như trước” Tâm Nguyệt Quy lựa lời mà nói

“ Vui mừng!” lời này ra Thập Hình cơn giận càng đẩy lên cao song hắn không có lổ mãng công kích, bởi lẽ hắn biết tại chổ này có hai cái hắn không phải là đối thủ, lớn tiếng chất vấn : “ nói cho ta biết tại sao lại giáng một sự trừng phạt tàn ác như vậy, tại sao lại không thẳng tay giết ta đi”

Thái Cực trả lời : “ vì ngươi là cháu ta, hình phạt này là một sự trừng phạt cũng là rèn luyện cho ngươi ”

Tâm Nguyệt Quy nói vào : “ đừng có nổi nóng được chứ! Thiên là có dụng ý khác, để ngươi bớt cố chấp tỉnh ngộ lại”

Thập Hình lạnh lùng nói : “ nếu ta cố chấp không ngộ ra thì sao?”

Thái Cực nói : “ bọn trẻ bây giờ đúng là không bớt lo được, ngươi không phiền ta xử lý chút chuyện nhà đó chứ”

Đế Thiên An nó : “ dù sao đêm nay cũng có nhiều kẻ quấy nhiễu nhả hứng của ta, có thêm hắn cũng không tính là gì, hơn nữa bất ngờ mà ngươi dành cho ta quá lớn cho nên mấy chuyện này không đáng là gì cả”

Thái Cực cười nhẹ, sau đó nhẹ đưa tay ra, từ trong cơ thể Thần Ma Thái Cực Đồ bay ra ngoài, chúng chậm rãi xoay tròn rồi mở ra hắc động, lập tức thiên địa tinh nguyên khí bị xao động rồi dẫn vào.

“ Đây là…” nhiều kẻ biến sắc chú ý động tĩnh mà Thiên Đế Thái Cực làm ra.

Đế Thiên An quan sát liền phát hiện ra khác thường, nói : “ Thái Cực ư? Ngươi dung hòa nó cùng Nội Thiên Địa!”

Thái Cực gật đầu : “ đều không qua được ánh mắt ngươi, ngươi cũng nên thử đi, nó rất có tác dụng đấy, chỉ là bồi dưỡng thì không dễ đâu”

Đế Thiên An không nói gì thêm mà yên lặng quan sát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK