Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong lúc Tiêu Nhược Phong đám người trò chuyện bàn tán, Thiên Trạch lúc này cũng nghênh đón một vị khách.

“Thân thiếp Minh Châu, trình diện Việt Đế”

Da thịt như tuyết, tựa như không tì vết bạch ngọc, mềm mại trắng trẻo.

Dáng người uyển ước, đường cong lả lướt, có lồi có lõm, không nói hết mị hoặc.

Nữ tử hạ thân hoa lệ màu đen sát đất váy dài, đầu đội treo trân châu vật trang sức, một đôi tròng mắt màu tím như chứa thu thuỷ, nơi khóe mắt dán vào tiểu trân châu, môi anh đào ở giữa dạng mê muội người cười yếu ớt, hai vai trần trụi bên ngoài, mị cốt tự nhiên, kiều diễm càng tuyệt.

Vô số nam tử quỳ rạp xuống nàng màu đen dưới váy dài, điên cuồng ái mộ nàng, sùng bái nàng, ngay cả Hàn vương An cũng là dưới quần của nàng chi thần. Nàng từng là nữ tử có địa vị tôn quý nhất trong chốn hậu cung Hàn quốc- Minh Châu phu nhân.

Ánh mắt của nàng có thể để tinh thần vì đó ảm đạm, váy dài đong đưa ở giữa có thể tại Tân Trịnh nhấc lên gió tanh mưa máu.

Không có nam nhân có thể chống cự mị lực của nàng, không có ai sẽ cự tuyệt nàng, càng không có người sẽ coi thường nàng, bởi nàng là Hàn quốc chí tôn sủng phi, lời nói của nàng còn có trọng lượng hơn rất nhiều đại thần.

Ngoài ra nàng còn một cái thân phận khác, Minh Châu chỉ là ngoài sáng còn trong tối nàng chính là Dạ Mộ Tứ Hung Thú một trong, Bích Hải Triều Nữ Yêu.

“ Nàng không sợ chết ư?” Thiên Trạch ngẩng đầu nhìn lên, nhìn nữ nhân này hỏi.

Triều Nữ Yêu ngẩng đầu vẫn giữ tư thế quỳ : “ Chết! thần thiếp tất nhiên sợ hãi, nhưng đối mặt với Đế ân của bệ hạ ban cho, thần thiếp cảm kích muôn phần, chết không oán”

Nàng là cái thông minh người, thân phận của nàng mặc dù chưa bại lộ, nhưng chứng kiến những thứ thần kỳ tại Đế Cung, nàng không cho rằng thân phận của mình có thể giữ kín trước người kia.

Hơn nữa câu trả lời cũng mập mờ, tuyệt không có sơ hở, trước thủ sau phòng hoàn toàn để nàng an tâm. Càng là, nàng không tin y thật giết mình, nếu thật muốn giết chỉ sợ nàng cũng không sống đến bây giờ.

Thân là Dạ Mộ Tứ Hung Thú một trong thành viên, có thể để Hàn An độc sủng trong hậu cung, lời nói của nàng còn giá trị hơn các đại thần trong triều, tất nhiên có bản lĩnh hơn người, bằng không nhiều năm nay đã sớm bị Hàn An đi ra yêu thích.

“ Ồ!” Thiên Trạch tỏ vẻ ngạc nhiên, đem thẻ trục đặt xuống.

Triều Nữ Yêu chậm nói : “ bệ hạ ngày đó tại Tân Trịnh vương cung, tiếc thương cho bọn thiếp thoát khỏi cảnh tuẫn táng, mà chịu tiếng xấu thế nhân chỉ trích cướp đoạt nữ nhân người khác, lại thêm Bách Việt cho nữ tử quyền lợi, bọn thiếp đối với bệ hạ lòng cảm kích vô tận, tính mạng là bệ hạ cứu ra có chết cũng không oán không hối”

Thiên Trạch cười nói : “ đổi một cái nữ tử khác trẫm sẽ tin, nhưng mà từ miệng nàng trẫm lại không quá tin tưởng”

Triều Nữ Yêu nói : “ là thân phận của thiếp ư?”

“Bích Hải Triều Nữ Yêu!” Thiên Trạch chậm nói.

Khinh Sương bên cạnh nhìn chằm chằm nữ tử bên dưới, không nghĩ đến nữ tử này lại là một trong Tứ Hung Thú bí ẩn của Dạ Mộ.

“ Mọi chuyện đều không vượt qua Đế nhãn của bệ hạ, nhưng mà thần thiếp cũng là một cái nữ tử mà thôi. Nữ tử nào không ái mộ một cái như ngài chứ, thử hỏi cổ kim đến nay có quân vương nào dám làm những chuyện kinh thiên động địa như ngài không?”

Triều Nữ Yêu không chút sợ hãi cùng biến sắc, kiều mị chậm nói : “ thần thiếp biết ngài đối với Dạ Mộ hiềm khích, nhưng thiếp vì cầu mạng nào dám múa rìu trước mặt thợ, nhất là bệ hạ bây giờ, thiếp nào dám có tâm tư khác”

“Cầu mạng?” Thiên Trạch ý vị thâm trường nói.

Triều Nữ Yêu đáp : “ mối hiềm khích của bệ hạ với Dạ Mộ vẫn còn, thiếp lại là thuộc hạ của đại tướng quân cử vào trong cung. Bây giờ lại được bệ hạ mang về Bách Việt, đối với ngài chiến tích, thiếp sợ hãi. Cho nên vì mình, đêm nay mới vô lễ diện kiến. Càng vào trong Đế Cung, thiếp lại sợ hãi trước thiên uy của người”

Nếu thân phận đã lộ cần phải giấu diếm ư, chỉ có nói ra mới là khôn ngoan nhất phương án, Triều Nữ Yêu lại tiếp lời : “ đại tướng quân muốn thông qua thiếp, dâng tài sản cùng mỹ nữ, muốn chuộc lại lỗi lầm mà người năm xưa làm ra”

Thiên Trạch hứng thú hỏi : “ Cơ Vô Dạ ư?”

“ Là!” Triều Nữ Yêu nói : “ mấy năm nay Cơ tướng quân tích xúc không ít tài sản, nguyện dâng hết cho bệ hạ, đi theo cùng thiếp còn không ít mỹ nữ được tướng quân chọn lựa dâng lên, chỉ cần bệ hạ yêu cầu Cơ tướng quân nhất định sẽ hoàn thành”

“ Hừ” Thiên Trạch hừ lạnh một tiếng, rồi nói : “ vậy còn biểu ca của nàng đây?”

Triều Nữ Yêu thoáng qua kinh sợ, vội vả trấn định lại : “ biểu ca lo lắng không yên, lại là người có hiềm khích lớn nhất với bệ hạ, bấy lâu nay hãi hùng không biết đi đường nào mới đúng. Muốn thông qua thần thiếp dò la ý Đế”

Thiên Trạch trầm ngâm không nói.

Triều Nữ Yêu càng không dám mở lời, yên lặng chờ đợi.

“ Đứng lên đi” Thiên Trạch cũng không có định giết nữ tử này : “ tính ra trẫm cũng phải cảm tạ nàng, nếu không có nàng thủ đoạn, chỉ e Mỹ Nhân cũng mất xử nữ thân, tiện nghi Hàn An”

Hồ Mỹ Nhân là Hàn An sủng phi, theo lý thân xử nữ không còn. Nhưng thực tế lại là hoài bích chi thân, mà nguyên do là từ cái nữ tử phía trước mà ra.

Triều Nữ Yêu nghe xong biết Thiên Trạch đối với hiềm khích kia còn chưa buông, đã y nói sang chuyện khác nàng cũng không dại mà truy tiếp, thi lễ cảm tạ, đứng lên chậm nói : “ thần thiếp không dám, chẳng qua thiếp cũng vì mưu lợi, chút thủ đoạn nhỏ cần thuần âm máu mà thôi.”

Cần thuần âm máu, ngoại trừ bí pháp của cô cô nàng Nữ Hầu Tước duy nhất của Hàn quốc ra. Có thể trợ giúp tăng công lực bảo trì thanh xuân, còn là nguyên liệu tốt nhất để dưỡng cổ mẫu dưới bí thất Hầu phủ, duy trì giam cầm trên người Thiên Trạch.

Mà để qua mắt Hàn An, Triều Nữ Yêu dạy cho Hồ Mỹ Nhân thuật hỏa mị, khiến Hàn An rơi vào ảo giác, mỗi đêm sủng ái lại là thị nữ của Hồ Mỹ Nhân.

Hồ Mỹ Nhân có thể phản kháng được ư? trong hậu cung Triều Nữ Yêu độc sủng, vì mạng của mình nàng không thể không theo.

“ Nếu đã đến, trẫm cũng không nuôi không nàng. Hiện giờ Đại Việt đang thiếu người, nàng là người thông minh, nên rõ trẫm nói gì” Thiên Trạch chậm nói.

Triều Nữ Yêu nhẹ cười, nói : “ thần thiếp đội ân bệ hạ khoan dung, thần thiếp nguyện vì Đại Việt dốc sức, thề chết không thay lòng”

“ Ukm!” Thiên Trạch nhẹ gật đầu, rồi nói : “ trong các bộ ngành, nơi nào thích hợp thì ghi danh!”

Triều Nữ Yêu tiếp lời : “ thần thiếp ghi nhớ”

Thiên Trạch nhẹ gật đầu, lại đem tấu chương cầm lên, không nói nhưng ý định đã trục khách hiển hiện.

Triều Nữ Yêu làm sao không hiểu, nhưng nàng không muốn rời đi : “ bệ hạ, thần thiếp to gan còn một chuyện muốn nói”

Thiên Trạch hỏi : “ chuyện gì?”

“ Là các tỷ muội trong cung và các mỹ nhân trên Hàn quốc theo thần thiếp đến Đế kinh, thần thiếp đêm nay ngoài vì cầu tình cho mình, còn vọng ngôn, không biết bệ hạ đối với đám tỷ muội có an bài gì ạ?” Triều Nữ Yêu lại quỳ xuống chậm nói.

Thiên Trạch dời mắt khỏi trẻ trúc, chuyện này lúc sáng hắn đã nghe trong triều quan viên bẩm báo, nhưng không vội xử lý, ưu tiên xử lý đám chuyện khẩn yếu tồn đọng trước, đến bây giờ lại được nhắc đến, trầm ngâm.

Thiên Trạch từ tốn nói : “Lan nhi đã xử lý chuyện này, những mỹ nữ muốn vào cung có thể đưa vào được rồi.”

Khinh Sương đáp : “ vâng”

“ Thần thiếp thay mặt các tỷ muội tạ ơn bệ hạ ban ân” Triều Nữ Yêu thi lễ dập đầu.

Thiên Trạch nói : “ trẫm còn giải quyết sự vụ, đi đi”

“ Thần thiếp xin cáo lui” Triều Nữ Yêu cũng rõ ràng hiện giờ không thể cùng vị này tiếp xúc, song một chuyến mạo hiểm vào hoàng cung cũng đã thu được thành quả tốt, nàng cũng đã nhập cung, sau này không thiếu thời gian gặp gỡ.

“ Chàng định buông tha cho Dạ Mộ?” Triều Nữ Yêu vừa ra, Khinh Sương mở lời hỏi.

Thiên Trạch nói : “ Về phần nào đó ta còn phải cảm tạ Dạ Mộ, hơn nữa thế lực Dạ Mộ không nhỏ, nếu thu về có lợi cho Đại Việt. Bất quá thù của Thiên Trạch, ta cũng phải tính, tính thế nào phải chờ biểu hiện của nàng ta cùng bọn họ”

Khinh Sương nghe xong cũng không truy tiếp, hổ trợ Thiên Trạch xử lý công vụ.

Mà theo Triều Nữ Yêu rời cung, gần bốn ngàn cung nữ phi tần trong hậu cung Hàn An cùng mỹ nữ Hàn quốc, tại đô thành bên trong các tòa phủ trạch lớn trong đêm nhập Đế Cung, ai nấy đều vui mừng khi nhận được tin tốt lành này.

Mặc dù bọn họ rõ ràng bản thân có khi cả đời còn không được vị kia ân sủng, nhưng có thể sinh sống trong Đế Cung là một chuyện rất tốt rồi.

Đa phần bọn họ phải tuẫn táng theo Hàn vương chết, bây giờ đổi một cái hoa lệ như tiên cung cư trú, tính mạng bảo toàn còn có thể tham dự vào nội sự Bách Việt, đây không phải là một chuyện tốt ư?

Nếu như may mắn được vị kia nhìn trúng, chính là một bước lên trời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK