Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc Giác Vực, Miên Diên sơn mạch, một nơi.

“Rống”

Đột nhiên một đạo giận dữ đầy uy áp hung thú tiếng gầm cuồng bạo đột ngột vang lên như sấm rền trên trời.

Khí thế cuồng bạo tỏa ra từ một đầu ma thú, một đầu rắn dử tợn, dài đến mười lăm mét khoảng chừng, trên thân lóe lên nhàn nhạt lam sắc lôi quang, xà nhãn tràn ngập cuồng bạo lửa giận.

Lôi Ngân Xà là tên của ma thú này, dựa trên khí thế tỏa ra đả là ngủ giai ma thú đỉnh phong, không ngừng rít gào truy đuổi theo một cái thân ảnh khá nhỏ, nếu so với hình thể của nó thì còn không đủ cho nó no bụng chút nào.

Là một cái khoảng mười tuổi tiểu cô nương, màu tím tóc dài tán loạn theo gió, da thịt trắng nõn nhiễm phải bùn đất, đáng ngạc nhiên hơn là nàng lúc này đang ở trong trạng thái xích lõa.

“ Cái đồ ngốc xà, không phải chỉ ăn của ngươi một cái Hóa Hình Thảo ư... ngươi làm gfi phải truy ta như vậy”

“ Rống” Lôi Ngân Xà nghe được tức giận rống lớn, cái miệng phun ra một cột lôi điện bắn đến nữ hài phía trước.

Nữ hài lúc này mồ hôi đả không ngừng chảy ra, gương mặt trở nên đỏ bừng, tuy không có nhìn lại nhưng cảm nhận được phía sau nguy hiểm, vội nhảy qua phải, cả người bổ nhào lộn một vòng, vừa né kịp được một đạo lôi điện.

“ Ầm” lôi điện oanh tạc lên một thân cây lớn, đem gốc cây phải hai tên trưởng thành ôm mới xuể đánh gãy.

“ Hỗn đản, ngươi chờ đó... đợi ta sau này đánh chết ngươi” tiểu cô nương phập phồng lồng ngực, tay nhỏ xòe ra.

Rồi đứng dậy, nhảy đến gần đó một cái tảng đá lớn còn cao gấp đôi người mình, hai tay nhỏ bé lại thô bạo đánh vở một lổ nhỏ, làm ra một chuyện khiến nhìu người há hốc miệng, nàng lại đem tảng đá kia khiêng lên ném về con rắn lớn.

“ Cho ngươi nè, ăn đi” ném xong, tiểu cô nương lại vội chạy đi, không có nhìn lại

Lôi Ngân Xà lao nhanh đến, cái đầu to lớn thô bạo đem tảng đá húc “ Bang” một tiếng kêu lớn, không một chút xi nhê gì với da dày thịt béo như nó, lại mạnh mẽ truy đuổi theo nữ hài nhỏ bé kia.

Hóa Hình thảo là tài liệu chủ yếu để luyện chế Hóa Hình Đan, bởi vậy hiệu quả biến hóa cũng có một ít, nếu là để ma thú có cấp bậc Đấu Hoàng ăn vào chính là có thể tùy ý biến thành người, nhưng nếu thực lực không đủ, lập tức đem ăn sẽ bị kẹt trong hình người cho đến khi đột phá Đấu Hoàng mới thôi.

Có thể hóa hình đối với ma thú mà nói cực kỳ có sức hấp dẫn, Hóa Hình Thảo có thể để cho ma thú phục dụng ảo hóa thành người.

Mà sau khi hoá thành hình người, tốc độ tu luyện của chúng, có thể chân chính so sánh với nhân loại.

Ma thú vốn đã sống lâu hơn loài người rất nhiều, tuy nói một ít kì đan có khả năng làm người ta sống lâu, bất quá so với ma thú, đặc biệt cao giai ma thú mà nói thì vẫn rất ngắn ngủi.

Có thể tưởng tượng, nếu một đầu cao giai ma thú hóa hình thành công, lại an toàn tu luyện một trăm tám mươi năm, lúc đó sẽ cường hãn đến mức nào.

“ Ồ, nươi này lại còn có nhân loại... một đứa bé... Lôi Ngân Xà... thú vị” Diễm Linh Cơ ở trên bầu trời, mắt đẹp thấy được một cái cây cao lớn đổ ngả, một cái rắn lớn nhảy lên không trung bắn ra từng cột lôi điện oanh kích một thân ảnh nhỏ bé.

“ Nàng sai rồi, cô bé kia không phải là nhân loại” Đế Thiên An con mắt quan sát nói.

Diễm Linh Cơ mày chau lại, nói : “ ma thú hóa hình, lẻ nào là dùng Hóa Hình Thảo”

“Ukm” Đế Thiên An gật đầu : “ một khi hóa hình tốc độ tu luyện của ma thú sẻ đuổi kịp lại nhân loại, hắn bé con kia đoạt của con Lôi Ngân...chờ đả... không thể nào...”

Diễm Linh Cơ quay sang nhìn Đế Thiên An ngạc nhiên, nhãn quang khẻ đảo một cái, trêu chọc nói : “lẻ nào chàng thú tính lại nổi lên rồi, đây là không bằng cầm thú nha, quên mất chàng vốn là cầm thú rồi”

Đế Thiên An im lặng nhìn nàng, nói : “ ta là cầm thú, vậy còn có người sinh cho cầm thú hài tử đây.”

Diễm Linh Cơ liếc mắt một cái, ngón tay hỏa diễm thiêu đốt cơ thể hắn, nói : “ không bằng cầm thú à, thì ra trong mắt chàng thiếp là vậy đó”

Đế Thiên An ho khan một cái, đối với Diễm Linh Cơ nhanh hiểu mình ẩn ý, vội dời chủ đề đi, ánh mắt nhìn tiểu cô nương bên dưới, nói : “ nàng nói đúng, ta thú tính nổi lên rồi đó”

Diễm Linh Cơ đem mắt nhìn bé gái bên dưới, nói : “ xem ra là một vị lợi hại muội muội”

Đế Thiên An gật đầu, đáp : “ ta thật không ngờ lại gặp được, tính ra mà nói giữa ta với nữ hài phía trước còn là đồng tộc”

“ Đồng tộc” Diễm Linh Cơ thốt lên, ánh mắt không che dấu được kinh ngạc nhìn nữ hài bên dưới, nàng là nữ tử thân cận với Đế Thiên An cho nên biết trong người hắn huyết mạch bá đạo là gì.

Mà nữ hài phía trước lại không ngờ lại có huyết mạch giống như Đế Thiên An, có điều nàng không rõ là huyết mạch đó là long tộc Bahamut hay Thái Cổ Hư Long, hoặc Thiên Yêu Hoàng tộc.

“ Thái Cổ Hư Long ma thú tam tộc chí tôn” Đế Thiên An lên tiếng giải thích.

Diễm Linh Cơ ánh mắt lay động : “ Thái Cổ Hư Long, làm sao một tộc nhân lại ở nơi này, hơn nữa dựa vào tu vị của nàng còn rất nhỏ yếu”

Thu nhận không ít tình báo cho nên Diễm Linh Cơ cũng biết Trung Châu có Thú Vực chính là thiên đường của ma thú. Tại nơi đó có tam đại tộc bá chú, so với các tộc viễn cổ và cường giả của nhân loại không chút kém.

Tuy nhiên tam đại tộc chỉ ở Thú Vực, làm sao lại để một tộc nhân của mình ở mảnh đất yếu ớt này được. Nhất là Thải Cổ Hư Long Tộc xếp trên hai tộc kia, ở chổ này tài nguyên làm gì đủ để so với Trung Châu, không thể cung cấp không gian lớn mạnh bằng được.

“ Hừ” Đế Thiên An hừ lạnh thân ảnh nhanh chóng xuất hiện ở cự ly ngàn mét phía trước, toàn bộ long uy đã được hắn thu vào người không như lúc trước đến nơi này thả ra, để dẹp bớt đám ma thú làm phiền.

“ Bang” một tiếng vang thật lớn, dưới một cước mạnh mẽ, cả thân hình to lớn của Lôi Ngân Xà bị đánh văng xuống mặt đất bên dưới.

“ Coi như ngươi xui đi” Đế Thiên An trên tay ngưng tụ kiếm khí sắc bén, sau đó bắn mạnh đến cái đầu to lớn của Lôi Ngân Xà.

“Phốc Xuy” kiếm khí màu đỏ xuyên thủng Lôi Ngân Xà đầu, ngay khi xuyên qua trực tiếp chấm dứt sinh mệnh.

Lôi Ngân Xà hai mắt mất đi tiêu cự, máu tươi nhiễm ra đất, thân rắn lại vùng vẩy một hồi theo quán tính, để lại bụi mù rồi cả thân hình rơi vào im lặng.

Nữ hài tóc tím cũng bị động tĩnh của Lôi Ngân Xà làm cho chú ý, cả người lúc này lấm lem bụi đất, ánh mắt nhìn về con rắn lớn bị chết đi, một thân ảnh nam tử xuất hiện mà thở phào một hơi, thực lực của bản thân mình bây giờ còn không phải là nó đối thủ.

Đột nhiên nàng nhảy lui về sau, hai nắm đấm nhỏ thu lại, ánh mắt mở to khi thấy bên cạnh mình lại có một thân ảnh nữ tử xinh đẹp hiện ra, sau đó vội xoay người một hơi chạy trốn.

“ Tiểu muội muội, sao lại phải chạy” Diễm Linh Cơ cười hỏi.

“ Im đi im đi im đi, ngươi cũng giống như cái kia đáng chết lớn xà kia muốn giết ta chứ gì! Nằm mơ đi”

Diễm Linh Cơ khóe môi nhích lên độ cong, thân ảnh lại đuổi theo sau, nói : “ chạy nhanh một chút nha”

Nữ hài chạy một hồi vẫn không thoát được bóng ảnh kia truy đuổi, đối phương cũng không có công kích nàng, mặc cho nàng nỗ lực thế nào, thậm chí chế tạo cơ hội chạy thoát, nhưng nữ tử kia lại không một tốn sức dễ dàng né được hết thảy.

“Chỉ là ăn chúng một gốc Hóa Hình Thảo thôi cùng lắm thì ta tìm một gốc khác trả lại, ngươi không được truy ta, ta tìm cho ngươi một gốc khác”

Nghe nữ hài phía trước ngữ khí dường như mình mới là người chịu thiệt, Diễm Linh Cơ lòng cũng có chút im lặng với cô bé này, Hóa Hình Thảo có vai trò rất lớn với ma thú, đáng nói là một gốc Hóa Hình Thảo dễ tìm như vậy sao?

“ Hóa Hình Thảo... muội muội tưởng dể tìm vậy sao?” Diễm Linh Cơ nổi lên tâm tư trêu chọc, tiếp tục đùa cợt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK