Mục lục
Thứ Nguyên Chi Môn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Thanh La càng thẹn và xấu hổ hơn khi thấy tên kai đem chung trà của mình uống đi,đây chẳng khác nào là mình cùng hắn gián tiếp tình tứ hôn nhau cả, nhưng chỉ mắng trong lòng.

“ Ta đêm nay là muốn đến hái hoa, còn sợ nàng mắng nhiếc dâm tặc sao?” Thiên Trạch cười nói.

Lý Thanh La nghe y trêu, xấu hổ lại nổi lên nhưng bị nàng trấn xuống, nói : “ xin Đạo Thánh tự trọng cho, ngươi là Tiêu Dao phái đương nhiệm chưởng môn, ta dù gì cũng là Vô Nhai Tử nữ nhi, theo lý là sư tỷ của ngươi”

Nàng đối với phụ thân mình cũng oán hận, chỉ là khi nghe y mất đi rồi nói oán hận này cũng quên đi. Và bây giờ Đạo Thánh không theo lẽ thường xuất hiện, trắng trợn khinh bạc trêu đùa nàng, Lý Thanh La đành đem thân phận mình ra nhắc nhở hắn.

Thiên Trạch nhếch môi cười không nói.

“Ngươi...ngươi làm gì ta?” Lý Thanh La kinh hoảng lên, khi cơ thể mình không theo điều khiển bản thân, lại từng bước đi đến người nam nhân kia, lại ngồi lên đùi dựa sát vào trong lòng nam nhân, đôi tay lại vuốt ve lồng ngực y.

“ Phu nhân, cái này là tự trọng của nàng ư? đây là nàng câu dẫn ta à” Thiên Trạchlại hớp một ngụm trà cười nói.

“ Nói bậy, là ngươi, ngươi dùng yêu pháp” Lý Thanh La mặc càng ngày càng đỏ hơn, xấu hổ thành giận nói lớn, tim đập nhanh liên hồi khi đôi tay cứ không theo điều khiển mà vút ve thân hình nam tử kia.

Lý Thanh La hô hấp dồn dập, mặt như máu tích tụ lại, xấu hổ vô cùng đồng thời trong người xuân tâm cũng dập dờn lên, dù sao đôi tay vuốt ve thân hình kia truyền lại xúc cảm để nàng nhộn nhạo cả lên.

“ Nàng thật là hư hỏng, có phải là muốn ta sủng hạnh rồi” cúi đầu, Đế Thiên An thì thầm vào tai nhỏ trêu chọc Lý Thanh La.

“ Mới... mới không có... là do ngươi....vô sĩ dâm tặc” Lý Thanh La bủn rủn người, như điện tê dại khắp người.

Trước kia khi xem qua Thiên Long Bát Bộ đối với Lý Thanh La hắn cũng biết được đôi chút, sau lại đến thế giới này càng rõ thêm về nàng cũng như Lý Thanh La trong cốt truyện mà hắn xem.

Vì sao nàng lại gả cho nhà họ Vương, vì sao lại cấm chỉ Mộ Dung người đến Mạn Đà sơn trang như hắn biết.

Lý Thu Thủy cùng với Vô Nhai Tử xảy ra mâu thuẫn liền tách ra, Lý Thu Thủy rời đến Tây Hạ để lại Lý Thanh La ở nhà Vương gia.

Mặc dù Lý Thanh La là Cô Tô Vương gia dưỡng nữ, nhưng là Lý Thu Thủy nữ nhi, hơn nữa cũng nhận Tinh Túc phái Đinh Xuân Thu làm cha nuôi, Cô Tô Vương gia nào dám lạnh nhạt chứ.

Lý Thanh La địa vị ở Cô Tô Vương gia địa vị cực cao, cái gì tốt ăn ngon mặc đẹp đều ưu tiên cho Lý Thanh La cả.

Mộ Dung Phục mẹ cũng là Cô Tô Vương gia nữ nhi, làm sao chịu được, cho nên nàng trời sinh liền cùng Lý Thanh La không hợp nhau, thù oán từ lúc nhỏ liền kết.

Nguyên bản cốt truyện Thiên Long Bát Bộ làm Đoàn Dự được A Châu A Bích dùng kế cửu khỏi Thổ Phồ quốc sư Cừu Ma Trí, hai nữ A Chu A Bích vì quá mót tiểu lại có Đoàn Dự ở trên thuyền, cho nên tiến đến Mạn Đà sơn trang gần đó đi vệ sinh.

Nhưng đến đi vệ sinh lúc, vừa vặn đụng phải trở về Vương phu nhân, Lý Thanh La liền muốn đem chân hai nàng chặt xuống làm phân bón hoa cho hoa trà.

Vương Ngữ Yên đơn phương si tình Mộ Dung Phục, cho nên vội vả chạy đi cầu mẫu thân của mình, yêu cầu nàng hạ thủ lưu tình bỏ qua cho hai người này.

Tại một phen nói chuyện dưới, hai mẫu nữ tranh chấp với nhau.

Vương Ngữ Yên nói mình cô năm đó từng nói mẫu thân Lý Thanh La lạm sát kẻ vô tội, đưa đến thanh danh bất hảo, hơn nữa cùng quan phương cũng có ngăn cách.

Lý Thanh La lại đem những nam tử lăng nhăng bên ngoài bắt trở lại tùy ý thẩm phán, chỉ cần không theo ý của mình liền làm phân bón hoa.

Nghe tới Vương Ngữ Yên nói ra được là lý do này, Lý Thanh La trả lời lại một cách mỉa mai, nói so với hắn Mộ Dung gia mạnh, nhà bọn họ mấy đời tới nay đều làm cái kia ‘Phục hưng Đại Yến’ xuân thu đại mộng.

Hiển nhiên, đây không phải là lý do, chân tướng thật sự cũng chính là sau này được nói ra đó là Nghiêm bà lão đi theo Lý Thanh La từ lâu.

Nghiêm bà nói Vương Ngữ Yên cô năm đó nói rất nhiều bêu xấu Vương phu nhân, phỉ báng tiếng tăm thanh bạch. Nếu như Lý Thanh La gật đầu đồng ý, các nàng liền trực tiếp đi đến Vương Ngữ Yên cô mộ phần, đem hài cốt đào lên làm phân bón hoa.

Nói cách khác, hai nhà cừu hận chủ yếu đến từ mẹ của Mộ Dung Phục cùng Lý Thanh La mâu thuẫn.

Mộ Dung Phục mẹ biết Lý Thanh La năm đó cùng Đoàn Chính Thuần sự tình.

Ban đầu Lý Thanh La là không muốn gả cho Cô Tô Vương gia, bất quá vì có bầu, Đoàn Chính Thuần lại không chịu cưới mình, cho nên mới vạn bất đắc dĩ gả cho Vương gia, cùng Cam Bảo Bảo tình huống không sai biệt lắm gả cho Vạn Kiếp Cốc cốc chủ Chung Vạn Cừu.

Sở dĩ Mộ Dung Phục mẹ không có nói, cũng là bởi vì cố kỵ Cô Tô Vương gia danh tiếng. Còn cả đệ đệ mình lúc đó si mê Lý Thanh La.

Việc này đâu phải nhỏ, biết em trai mình đội nón xanh, lại sinh hạ nữ nhi đều không phải là Vương gia huyết mạch, chuyện này tuôn ra Cô Tô Vương gia sẽ trở thành toàn bộ Cô Tô thành trò cười, mất hết lão Vương gia bộ mặt.

Sau này em trai chết sớm, Vương gia cũng không cách nào còn nữa đời sau, toàn bộ Vương gia tài sản quyền hành đều về tay Lý Thanh La cả.

Bởi vậy Mộ Dung Phục mẹ thống hận Lý Thanh La, cho nên luôn miệng nói xấu lẫn phỉ báng Lý Thanh La.

Lý Thanh La cũng sợ chuyện bại lộ, con gái Vương Ngữ Yên biết, cũng đoạn tuyệt cùng Mộ Dung gia lui tới, dùng hung ác thái độ ngăn cản Vương Ngữ Yên cùng Mộ Dung gia gặp mặt.

Mà tại thế giới này cũng không khác biệc, thậm chí còn ác liệt hơn. Lý Thanh La vì che giấu chuyện xấu cùng bảo hộ nhi nữ mà ám thủ với trượng phu, ngoài ra còn đem thị thiếp cùng hậu nhân khác của y thiết kế ám sát, hoặc là đem đẩy ra nơi khác sinh sống.

“ Sư tỷ có muốn hồng hạnh xuất tường hay không? Nhiều năm như vậy Ngữ Yên cũng cần một cái muội muội đệ đệ à!” Thiên Trạch lại tiếp tục trêu chọc.

Lý Thanh La mặt như máu tích tụ về, phẫn uất cùng xấu hổ, cơ thể vừa lấy lại được điều khiển lập tức song quyền oanh lên hắn rồi vội nhảy lùi ra sau : “ dâm tặc, hổn đản, ta phải giết ngươi”

Thiên Trạch cười ha hả, rồi nói : “ nữ nhi của nàng đến rồi, Thanh La nếu không muốn để chuyện hai ta lộ ra ngoài, nên giữ bí mật”

“ Đồ hổn đãn… ai cùng với ngươi bí mật” Lý Thanh La nội tâm xấu hổ mắng lấy, song liền sau đó nàng thấp thỏm kinh sợ, bởi nàng thấy được bóng ảnh con gái đang di chuyển đến nơi này.

Vương Ngữ Yên vốn đang luyện công song lại bị kẻ cố ý truyền âm đến, nàng đối với kẻ kia tìm đến mang theo phức tạp tâm tình, nửa chào đón nữa lại không, sau lại lo sợ gia nhân lẫn mẫu thân dây vào hắn mà thua thiệt liền tìm đến.

“ Bại hoại, ngươi khi dễ mẫu thân ta” Vương Ngữ Yên vừa đến thấy Nghiêm lão nằm dưới đất hôn mê, một bên mẫu thân tức giận mặt đổ bừng hiển nhiên nàng đoán ra bị kẻ kia làm ra.

“ Ta chỉ cùng với mẫu thân nàng trò chuyện chút, chỉ là có chút hiểu lầm nho nhỏ khi ta đề sính lễ muốn cưới nữ nhi nàng ta. Cho nên mẫu thân nàng không chịu, thành ra mới náo một chút” Thiên Trạch đùa giỡn.

Vương Ngữ Yên mặt lập tức đỏ, mắng : “ đồ không biết xấu hổ, bại hoại, ai muốn gả cho ngươi, ngươi còn khinh bạc ta nữa ta mới không làm chưởng môn Tiêu Dao nữa”

Lý Thanh La một bên tức cùng thẹn, tên này không những khinh bạc và trêu chọc nàng còn ở trước mặt khinh bạc nữ nhi, chỉ là đối phương thực lực mạnh đánh không lại là một, cộng thêm việc vừa rồi cũng không thể nói cho nữ nhi, chỉ có thể giương một đôi mắt tức giận nhìn chằm chằm, hơi thở phập phồng vì tức.

“ Ha ha” Thiên Trạch cười nhẹ : “ được rồi, chỉ đùa giỡn một lát thôi. Ta là tiện thể đi qua ghé thăm Ngữ Yên một lát. Vừa rồi nếu có mạo phạm Thanh La bỏ qua cho, chỉ là lời ta cũng không phải đùa đâu, nàng cứ suy nghĩ thử”

Lý Thanh La cảm xúc lại ngổn ngang khi nghe được, thầm mắng : “ tên dâm tặc bại hoại, ta có chết cũng không nghĩ đến”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK